Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1: Xuyên Đến Thế Giới Hồn Sủng

Khi ý thức của Vương Triệt dần trở nên thanh tỉnh, anh cảm thấy trên mặt mình có chút sền sệt.

Phảng phất như bị thứ gì đó bao lên mặt.

Mềm mềm nhu nhu, loại cảm giác này rất thoải mái, là cảm giác mà kẻ độc thân tu tiên vài vạn năm như anh chưa từng hưởng thụ qua.

Trong lòng anh khẽ giật mình, chẳng lẽ đây chính là Hóa Tiên Trì trong truyền thuyết? Sau khi phi thăng liền sẽ tiến vào?

Nơi này có thể tẩy rửa một thân phàm thai nhục thể, để ta trở thành Tiên Thể toàn mỹ tươi sáng, vạn pháp bất xâm?

Ta đã vượt qua thiên kiếp rồi ư?

Vương Triệt đang nghĩ ngợi, bỗng có một luồng năng lượng kì lạ yếu ớt rót vào trong người.

Ký ức phủ bụi trong đầu anh liền dâng trào lên.

Vương Triệt đột nhiên mở mắt ra. . .

Anh giật mình hoàn hồn.

Chỉ thấy bên cạnh đầu mình đang có một con tiểu côn trùng màu xanh biếc, có kích thước ước chừng bàn tay của đứa trẻ. Nó đang hướng phía trên mặt anh phun ra một loại đồ vật màu trắng.

Vương Triệt nhìn kỹ mới phát hiện, đây chính là tơ trắng.

Chỉ vì phun ra quá nhiều, cho nên tơ trắng tương đối đậm đặc, vì vậy anh mới có cảm giác sền sệt.

Con tiểu côn trùng này rất đáng yêu, đầu thô to, thân thể ngắn nhỏ.

Trên cái đầu to của nó có hai con mắt giống như hai viên thủy tinh. Thân thể nó màu xanh lá, nhưng phần bụng lại là màu vàng nhạt. Cách xa vị trí đầu, trên thân nó còn có bốn ô tròn nhỏ trống không.

Với loại hình thái này, lấy hiểu biết của Vương Triệt thì anh cũng có thể nhận ra được.

Đây chỉ là một con côn trùng màu xanh lá to hơn bình thường mà thôi!

Nếu nơi này thật sự là Tiên Giới trong truyền thuyết, vậy thì anh tu luyện mấy vạn năm cũng quá uổng phí.

Vương Triệt trầm mặc một lát.

“Đúng thế! Mình độ kiếp thất bại thì làm sao có thể đi đến tiên giới được?”

"Không sao! Thất bại cũng không có gì!"

Vương Triệt hít thở một hơi thật sâu, rồi cong ngón tay búng ra, anh búng cho con côn trùng màu xanh lá trên mặt anh bắn đến nơi xa.

"Ti ngô~!" Tiểu lục trùng tròn vo lật qua lật lại, cuối cùng nó nằm ngửa trên mặt đất.

Nó lộ ra phần bụng màu vàng nhạt, điên cuồng quay trái quay phải, nhưng lại lật lên không được.

Nó ngước đầu nhìn Vương Triệt với ánh mắt hoang mang: ⊙﹏⊙?

Vương Triệt không tiếp tục nhìn con tiểu lục trùng kia nữa, trong mắt anh lộ ra vẻ kiên định, nói: "Độ kiếp thất bại mà thôi. Ta còn có kinh nghiệm mấy vạn năm tu tiên, ta còn có vô số công pháp tu tiên và thần thông, đầy đủ mọi thứ từ Luyện Khí cảnh đến Đăng Tiên cảnh."

"Ta cũng từng đi qua biết bao văn minh, cho dù là loại tiểu Lam Cầu linh khí mỏng manh trong thời đại mạt pháp kia, thì ta cũng có lòng tin mình có thể tu luyện từ đầu đến Đăng Tiên cảnh."

"Một thế này, ta nhất định sẽ phá cảnh thành Tiên!"

Một lần nữa giữ vững tín niệm, Vương Triệt bắt đầu tra xét ký ức trong đầu.

"Võ Hồn? Đây là thế giới Võ Hồn sao? Là Đấu La đại lục ư? Hay là thế giới Võ Giả? Nhưng ta biết rất rõ a, vì ta đã dừng chân ngàn năm tại tiểu Lam Cầu kia!"

"Hồn thú và hồn sủng? Khế hồn sư? Chờ một chút, hình như có cái gì đó không đúng! Nhưng không sao, chỉ cần nơi này có linh khí là được."

. . .

Ký ức dần dần rõ ràng.

Cuối cùng Vương Triệt đã biết được nơi đây đại khái là một thế giới như thế nào.

Vào thời cổ đại của thế giới này, bởi nhờ hồn lực giữa thiên địa nên nhân loại đã thức tỉnh lực lượng Võ Hồn của mình.

Đồng thời, thế giới này cũng có rất nhiều loại sinh vật.

Những sinh vật này cũng nhận lấy sự nuôi dưỡng từ hồn lực giữa thiên địa, trời sinh mười phần cường đại, tuổi thọ rất dài.

Mà những sinh vật này được xưng là Hồn thú.

Nhân loại dựa vào tiêu diệt Hồn thú để thu hoạch Hồn Hoàn và Hồn Kỹ, giúp tăng cường Võ Hồn của bản thân.

Hồn thú lại dựa vào tiêu diệt nhân loại để thu hoạch được Võ Hồn và Linh Hồn, giúp chúng tiến hành việc tiến hóa biến dị.

Từ khi nhân loại sinh ra liền đã bắt đầu, cuộc tranh chấp không ngừng này đã tiến triển hơn vạn năm lịch sử.

Giữa nhân loại và Hồn thú đã bạo phát ra vô số trận chiến tranh.

Lúc ký ức đi đến nơi đây, Vương Triệt vẫn cảm thấy quen thuộc và lý giải được.

Nhưng ước chừng tại ba ngàn năm trước, lịch sử bỗng nhiên thay đổi.

Thiên địa dị biến, bình chướng của thế giới bị xé nứt, hồn quỷ và hắc ám dị thú trong dị thế giới đã tiến công thế giới này theo quy mô lớn.

Nhân loại và Hồn thú nhao nhao bị tàn sát đến còn thừa không có mấy.

Vào thời khắc thế giới này gần như bị diệt tuyệt, Nhân loại và Hồn thú bỗng nhiên hoàn toàn tỉnh ngộ. Rốt cục cả hai bên đã liên hợp lại, sáng tạo ra sinh mệnh khế ước, kết hợp lại sẽ bạo phát ra lực lượng cực kỳ cường đại!

Cuối cùng Nhân loại và Hồn thú trùng sinh từ bên trong sự phá diệt, khôi phục từ bên trong sự tịch diệt. . .

Đồng thời những kẻ xâm nhập từ dị thế giới cũng bị đánh lui, thế giới này quay trở về với vẻ toàn mỹ, sau đó tiếp tục phát triển suốt hàng ngàn năm. . .

Rồi cho đến hiện tại.

Trình độ văn minh ở đây cũng sánh ngang với tiểu Lam Cầu mà Vương Triệt đã từng dừng chân.

Chỉ khác là, khế hồn sư và hồn sủng mới là tiêu điểm chính của thế giới này.

Nhân loại dựa vào việc ký kết sinh mệnh khế ước cùng với Hồn thú, để gia tăng tuổi thọ và tư chất, thu hoạch Hồn Hoàn, tu luyện Võ Hồn, mạnh lên bản thân, vân vân.

Đồng thời nhân loại còn lợi dụng lực lượng từ Võ Hồn và Linh Hồn của bản thân, để trợ giúp Hồn thú khai mở linh trí và tiến hóa, sau đó bồi dưỡng Hồn thú nhanh chóng mạnh lên.

Nhân loại và Hồn thú rốt cuộc đã trở thành đồng bạn.

"Vậy hiện tại đây là thế giới Hồn thú Pokemon sao? Tuy rất khác biệt với thế giới của ta. . . nhưng chẳng quan trọng, dù sao ta chỉ là một người tu tiên."

Trên cơ bản Vương Triệt đã hiểu được thế giới này.

Anh nhìn lướt qua con tiểu Lục Trùng kia, vì hình như trước đây không lâu, anh đã ký kết sinh mệnh khế ước cùng với nó.

Vương Triệt đời này là một thanh niên mười tám tuổi, là học sinh lớp mười hai đang ở vào học kỳ sau. Mà căn cứ vào quy định của quốc gia, người mười tám tuổi đã có thể ký kết sinh mệnh khế ước cùng với Hồn thú.

Trước khi các học sinh lớp mười hai tiến vào kỳ nghỉ đông, quốc gia sẽ đưa cho họ một quả trứng hồn sủng. Dưới tình huống vận khí cực tốt, có khả năng sẽ nở ra hồn sủng loại hiếm.

Nhưng bình thường, đại bộ phận trứng hồn sủng nở ra đều là hồn sủng phổ thông.

Nếu như không muốn như vậy, người ta có thể mua tại căn cứ bồi dưỡng Hồn thú.

Nhưng giá cả lại tương đối cao.

Cho nên gia đình bình thường sẽ mua không nổi.

Sau khi ký kết sinh mệnh khế ước cùng với trứng hồn sủng, lúc nội bộ trứng hồn sủng còn chưa đản sinh ra hồn sủng ấu sinh, trứng hồn sủng sẽ đem một bộ phận năng lượng sinh mệnh của mình truyền lại cho nhân loại.

Giúp nhân loại tăng lên tư chất tiên thiên của Võ Hồn, và tuổi thọ hậu thiên.

Còn nhân loại sẽ đem một bộ phận năng lượng Linh Hồn của mình truyền cho hồn sủng ấu sinh.

Nhằm cam đoan sau khi hồn sủng ấu sinh được sinh ra, nó sẽ trực tiếp khai mở lượng linh trí nhất định và đạt được trí tuệ.

Cũng chính nhờ nguyên nhân này, mà Linh Hồn khi còn ở cảnh giới Đăng Tiên của anh mới có thể thức tỉnh được ký ức bị phủ bụi.

Sau khi độ kiếp thất bại, Vương Triệt chỉ nhớ rõ anh chỉ còn lại một sợi Linh Hồn phiêu đãng trong vũ trụ, sau đó không biết vì sao anh lại giáng sinh vào thế giới này.

Ký ức cũng chỉ dừng bước tại lúc đó.

Nhưng hết thảy tiền căn hậu quả anh đều rất rõ ràng.