Hắn quỳ gối lên người cô, ngón tay ấn âm đế, cọ xát hai cánh hoa đang không ngừng chảy nước, xem cô nhục nhã cắn môi dưới. Hắn lại hướng mật huyệt ẩm ướt mà đâm vào.
“Biết ta nghĩ muốn làm ngươi đã bao lâu không?”.
Hắn một chút cũng không thèm để ý cô có thể hay không trả lời vấn đề này. Hắn đỡ lấy côn th*t , để trước miệng huyệt cọ xát một chút. Một chút một hướng bên trong nhét vào, cùng với tiếng cô rêи ɾỉ, một cái tay khác vuốt ve cặp chân trắng dài .
“Lần đầu tiên là thời điểm khi ngươi đến phỏng vấn đi, khi đó ngươi mặc quần tất đen “.
Tô Phàm hai mắt đẫm lệ ,mông lung cắn môi dưới khống chế âm thanh rêи ɾỉ của chính mình.
“Cố ý lộ ra hai chân của mình, còn xuyên tất màu đen, biết có bao nhiêu dụ hoặc người sao? Lúc ấy ta liền suy nghĩ ,ngươi là cái tiểu tao hóa, bất quá hiện tại xem ra, tao lên mới tương đối hảo.”.
Cô khó có thể tin trừng lớn đôi mắt, chưa bao giờ nghĩ tới dưới cái túi da ôn nhu , hắn lại có thể buông lời hạ lưu như thế.
“Ngươi a!”.
Hắn hướng tới đỉnh đầu mà đâm, côn ŧᏂịŧ hung hăng hướng bên trong cùng mà ra vào. Thân gậy thô to đem cô thọc hỏng rồi, mặc dù có da^ʍ thuỷ ướŧ áŧ, cô vẫn là vô pháp thừa nhận loại đánh sâu này.
Dưới hạ thân truyền đến cảm giác sảng khoái, huyệt xử nữ cắn thật khẩn, nhưng thân mình hắn lại bỗng nhiên cứng đờ, bất động, sắc mặt dần dần trầm xuống dưới, nhìn cây gậy thịt của mình thọc đi vào không hề trở ngại, lạnh lùng cười.
“Nguyên lai bị người khác thao qua, trách không được tao như vậy !”.
Nụ cười trên mặt hắn ngược lại cô chưa bao giờ thấy, Tô Phàm cắn răng, cố gắng không để cho miệng mình phát ra rêи ɾỉ, “Là, ta bị người khác thao qua, ngươi chỉ là người thứ hai, ta dơ bẩn ghê tởm, ngươi có thể hay không cút đi!”.
Nghe xong lời cô nói, hắn lại lần nữa hướng bên trong mãnh liệt thọc, khuôn mặt lạnh nhạt không mang theo một tia cười
“Kia nếu đã như vậy, ta liền làm trên người của ngươi toàn bộ lưu lại dấu vết của ta, xem cái nam nhân nào còn dám thao ngươi!”.
Hắn bỗng nhiên giơ hai chân cô lên, đặt tại trên vai, bắt đầu nảy sinh độc ác mà hướng bên trong thọc nhập, mặc dù huyệt này đã bị người khai bao, vẫn là khẩn giống như là xử nữ, nếu không phải hắn tự chủ tốt, sợ là có thể bị kẹp bắn.
Tô Phàm cũng không cảm thấy cơ thể mình có bao nhiêu mềm dẻo, đùi cô đã bắt đầu thấy đau, cô cũng chỉ có thể đi xin tha, “Đừng như vậy, ngươi đừng như vậy, ta đau quá a, đi ra ngoài, đem ta buông xuống.”.
Đôi mắt hắn nhìn thẳng vào cái đôi môi nhỏ tinh xảo, làm lơ lời cô nói, biên độ đong đưa hạ thân càng lúc càng lớn, côn ŧᏂịŧ theo đó nhanh chóng cắm vào, kéo dâʍ ŧᏂủy̠ mang ra lỗ l*n, chảy xuống cuồn cuộn không ngừng ra tới.
“Tiếp tục kêu! Ngươi kêu càng tao ta càng thoải mái, phía dưới kẹp khẩn như vậy , còn muốn ta đi ra ngoài? Thân thể của ngươi so với miệng của ngươi thành thật hơn nhiều.”.
Hắn đè hai chân của cô xuống, cô kêu càng thêm thê thảm, nhìn dáng vẻ là thật là chịu không nổi.
Không có biện pháp, Lữ Nhất đem chân thả xuống dưới, đặt ở trên eo mình , Tô Phàm không có sức lực, cũng kẹp không chắc eo hắn. Như vậy xem ra, hạ dược thật là cái quyết định sai lầm, không bằng trực tiếp cưỡиɠ ɧϊếp mới có chút sảng khoái.
“Ô. Ngươi đi ra ngoài, đi ra ngoài được không.”.
Bụng phát trướng lợi hại, côn ŧᏂịŧ thọc nhập tử ©υиɠ mà sát lại càng đau, cô chịu không nổi, khóc lên cũng không biết có thể kích lên lòng thương hại của hắn hay không.
Nhưng ngược lại ,ngoài dự đoán hắn lại hưởng thụ tiếng khóc của cô, cúi đầu xuống, môi phủ ở trước ngực cô, hắn không mang mắt kính, nhìn phá lệ dụ hoặc người, câu môi cười.
“Tiếp tục kêu, ta phải đem toàn thân ngươi đánh dấu.”.
Hắn há mồm ngậm lấy núʍ ѵú của cô, xúc cảm xa lạ, làm thân thể của cô bản năng loé lên cái suy nghĩ, chưa từng nghĩ tới một cái tổng giám đốc đứng đắn, hiện tại thế nhưng ghé vào trước ngực cô hút đầṳ ѵú.
“Ngươi lăn, lăn a!”.
Theo tiếng thét chói tai dần dần tăng lớn của cô, Lữ Nhất trừng phạt cắn thật mạnh một cái, làn da trắng nõn bị hút ra một đám dấu cắn màu đỏ, trên cổ cũng không buông tha, từ trước ngực đến cổ cô tất cả đều là dấu hôn.
“Ngô.”.
Tô Phàm há to miệng nhìn trần nhà, cổ truyền đến cảm giác ướŧ áŧ, hắn liều mạng hút chỗ kia, đầu lưỡi xẹt qua làn da ,liếʍ láp hai bên ngực, đổi cái địa phương lại tiếp hút.
Tóc đen cứng rắn cọ lên trên làn da của cô, chóp mũi có thể ngửi hương vị dầu gội của hắn, dưới thân không quên động tiếp tục cắm cô.
“A. A ân.”.
Đỉnh nhập quá sâu, cô không tự giác rêи ɾỉ, làm hắn phệ tính quá độ, ngẩng đầu nhìn cái cổ mảnh khảnh của cô ưỡn lên, cùng với những dấu cắn đỏ trước ngực , rậm rạp, khóe miệng gợi lên cười.
“Thoải mái?”.
Tốc độ thích ra rút vào lại nhanh hơn nữa , trên người cô bắt đầu nổi lên cảm giác khỏi nóng, dồn dập hô hấp. muốn bắt nơi có không khí đều hít vào , dưới thân càng ngày càng phát ngứa,muốn hắn nhanh hơn nữa.
Thật là khó chịu.
“Nhanh lên, nhanh lên.”.
“Cái gì?” Hắn khơi mào mi, làm bộ không nghe được lời cô nói.
Tô Phàm cắn răng không nói, cô tình nguyện chính mình chịu đựng, cũng không nghĩ nói ra những lời làm mình thẹn như thế.
Lữ Nhất bỗng nhiên dừng, có thể cảm nhận được phía dưới của cô đang liều mạng cắn khẩn hắn, giống một cái miệng nhỏ đang hút mạnh, phảng phất như là nói :nhanh lên làm hắn đi vào, nhưng hắn cố tình bất động, quan sát biểu tình nhẫn lại đến cực hạn của cô.
Vì thế lại lần nữa hỏi một câu.
“Tiểu da^ʍ hóa, ngươi nghĩ muốn cái gì?”.