Edit: Rheni
"Không cần..."
Tuy rằng biết những người đó không nhất định là thật, nhưng hiện tại tiểu huyệt đang dán trên mặt kính cửa sổ sát đất, hai chân banh rộng để người vây xem, loại cảm giác thật sự quá xấu hổ.
"Ô... Không cần..."
Hai người dọn vệ sinh kia lần lượt tiến lại, bọn họ cầm giẻ lau, xách theo thùng, bắt đầu nghiêm túc lau cửa kính, giống như là không thấy được ở bên trong cửa sổ sát đất có Đào Nhuyễn cùng với tiểu huyệt đang dán lên mặt kính của cô.
Đào Nhuyễn lông mi còn treo đầy nước mắt, có điểm phản ứng không kịp tình huống hiện tại.
Sao lại thế này?
Hai người kia không nhìn thấy mình sao?
"Nhuyễn Nhuyễn sao lại không khóc rồi?" Người đàn ông hôn hôn bên gáy cô "Là cảm thấy bị người khác nhìn thấy tiểu huyệt cũng không có vấn đề gì?"
Đào Nhuyễn gập ghềnh giải thích: "Không phải, tôi, tôi không phải..."
Là bởi vì hai người kia bộ dáng dường như hoàn toàn không có việc gì, giống như nhìn không tới mình, cô mới dám thả lỏng.
Nhưng mà Đào Nhuyễn vẫn là thả lỏng quá sớm.
Liền tính dù cho hai người dọn vệ sinh nhìn không tới cô, coi như không có việc gì chà lau cửa kính, nhưng những việc bọn họ làm vẫn có thể làm Đào Nhuyễn cảm thấy xấu hổ vạn phần.
Bởi vì một người trong đó vừa lúc lau tới vị trí kính trước tiểu huyệt của Đào Nhuyễn, còn cúi người thổi thí vài hơi vào trong.
"A..."
"Hô..."
Rõ ràng còn cách một lớp cửa kính, Đào Nhuyễn lại rõ ràng cảm nhận được tiểu huyệt nóng lên.
"Nhuyễn Nhuyễn thật dâʍ đãиɠ," người đàn ông đem cô thả xuống dưới, chậm rãi cởi bỏ áo sơmi của cô, nắm lấy một bên bầu vυ' tròn trịa, "Người quét dọn chỉ thổi vào cửa kính cũng có thể thổi cho em ra nhiều d*m thủy như vậy."
Đào Nhuyễn vô pháp phản bác.
Tuy rằng người đàn ông đã thả cô xuống, nhưng d*m thủy từ tiểu huyệt chảy ra dính trên cửa kính sát đất lại theo từng dòng chảy xuống, còn uốn lượn ra thật dài.
Đào Nhuyễn lại khóc lên tiếng, mà phía sau người đàn ông dường như không để tâm đến tiếng khóc của cô, thả ra côn th*t đã một lần nữa cương cứng, mạnh mẽ đâm sâu vào bên trong Đào Nhuyễn.
"Không cần..."
"Không cần cái gì? Tiểu huyệt của Nhuyễn Nhuyễn rõ ràng siết chặt không bỏ côn th*t của anh mà."
Người đàn ông nói lời này, đồng thời động tác đi tới cũng không hề dừng lại. Cây gậy thô to phá vỡ trùng điệp mị thịt thẳng cắm đến chỗ sâu nhất bên trong, qυყ đầυ hơi chút cong lên vừa lúc đυ.ng phải điểm mẫn cảm trong huyệt Đào Nhuyễn.
"Ân ~"
"Thoải mái?"
"Không phải..." Đào Nhuyễn khóc lóc chống cự, "Bên ngoài, bên ngoài còn có người..."
Tuy rằng những người kia thấy không rõ, nhưng Đào Nhuyễn có thể thấy rõ động tác lau dọn cửa kính của bọn họ bên ngoài, thấy rõ bọn họ cùng mình chỉ cách nhau duy nhất một mặt kính...
Nhưng người đàn ông lại là nắm lấy vυ' cô, hướng sâu trong huyệt hung hăng đâm một cái.
"Anh chính là phải ở trước mặt bọn họ thao em."
"A ~"
Quá vẹn toàn, quá sâu, cũng quá khiến người xấu hổ.
Lần trước ở phòng học tuy rằng cũng bị các loại đùa bỡn, nhưng cuối cùng thời điểm người này thao cô là khi đã đem cô ôm tới một căn phòng trống rồi...
Hiện tại lại muốn người khác vây xem cảnh thao cô.
"Không cần..." Đào Nhuyễn khóc ròng nói, "Tôi không cần..."
"Không thể không cần." Nam nhân đem Đào Nhuyễn ôm lên, động tác đâm vào càng thêm ra sức.
dương v*t thô dài lặp đi lặp lại phá vỡ phấn nộn tiểu huyệt, một lần lại một lần mà thao đến chỗ sâu nhất bên trong. Mà trước mặt hai người, nhân viên vệ sinh vẫn đang chăm chú lau cửa kính.
"Ân ~ ô..."
Bị người khác vây xem cảnh mình đang làʍ t̠ìиɦ quá mức xấu hổ, Đào Nhuyễn không tự giác nhắm mắt lại.
Nhưng người kia lại muốn cô mở mắt ra.
Đào Nhuyễn liền khóc lóc lắc đầu.
"Không mở mắt cũng có thể." Người đàn ông tiếp tục dùng tư thế xi tiểu mãnh liệt thao cô, đem dương v*t đỉnh đến điểm mẫn cảm, đồng thời tách rộng hai chân cô ra.
Đào Nhuyễn bỗng cảm thấy có một dòng nước phun thẳng lên trên tiểu huyệt của mình.
Cô khó hiểu mà trợn mắt nhìn, liền phát hiện cửa sổ sát đất trước mắt không biết sao lại đã biến mất, mà hai người dọn vệ sinh kia lại đang cầm vòi nước, một cái phun vào huyệt đạo đang bị người đàn ông thao lộng của cô, một cái lại phun vào trước hai bầu ngực.
"Ân... A ~"
Không cần, cô không cần...
Cảnh tượng như vậy quá mức khiến người ta cảm thấy thẹn. Đào Nhuyễn theo bản năng liền muốn trốn, nhưng mà chỉ cần cô nhúc nhích dù chỉ một chút, vòi nước ở ngoài tiểu huyệt kia sẽ lập tức hướng vào điểm mẫn cảm nhất hoa hạch của cô mà phun.
"A!"
Đào Nhuyễn bị dòng nước phun huyệt lại trào ra một đại cổ thủy nhi, huyệt đạo nháy mắt siết chặt côn th*t của người đàn ông. Hắn lại bẻ hai đùi cô rộng ra, cường thế mà hướng vào trong mãnh liệt thọc vào.
Lần thao lộng này sâu đến mức thậm chí đã đâm đến miệng tử ©υиɠ của Đào Nhuyễn.
————