Thật Muốn Làm Em

Chương 13: Bắn pháo hoa sâu trong cổ họng, tất cả tinh hoa đều bị cô nuốt xuống

Edit: Rheni

Đào Nhuyễn vô thức kẹp chặt hai chân chân.

Cảm giác cao trào của tiểu huyệt lần trước cô vẫn ghi tạc trong óc, loại kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt không cách nào khống chế ấy, hiện tại nghĩ đến Đào Nhuyễn vẫn cảm thấy sợ hãi.

Cô không muốn phải trải qua cảm giác đó thêm lần nào nữa.

Vì thế cô theo bản năng tin vào lời người đàn ông, cảm thấy chỉ cần ra sức khẩu giao liền có thể không cần bị thao. Đào Nhuyễn liền hít một hơi thật sâu, mở to miệng ngậm lấy dương v*t khiến nó chọc thẳng vào cổ họng.

"Ưm~..."

Cái miệng nhỏ bị căng đến tràn đầy, nước mắt nhỏ xuống từ gương mặt xinh đẹp.

"Nhuyễn Nhuyễn," người đàn ông hít sâu, nắm lấy cằm Đào Nhuyễn đem dương v*t rút ra, nói với cô, "Không phải làm như vậy."

Đào Nhuyễn che miệng ho, giương mắt nhìn hắn tủi thân nói: "Là anh bảo tôi ra sức."

Người đàn ông buồn cười mà xoa xoa đỉnh đầu cô: "Ra sức cũng không phải như vậy."

Đào Nhuyễn rũ mắt, nhẹ giọng nói: "Nhưng tôi không..."

Người đàn ông bị bộ dạng ngoan ngoãn mềm mại của cô lấy lòng, một tay xoa đỉnh đầu Đào Nhuyễn, cười nói: "Không sao, anh dạy em."

Đào Nhuyễn đành phải theo hắn học cách khẩu giao.

Đầu tiên là liếʍ tinh hoàn, sau đã ướt thì dùng miệng liếʍ mυ'ŧ lên trên, đầu lưỡi du tẩu theo từng đường gân trên cán, chờ đem toàn bộ cán đều liếʍ ướt, mỗi một cái gân xanh đều an ủi xong mới bắt đầu vuốt ve đến qυყ đầυ.

Khe mũ cùng mã mắt đều thực mẫn cảm nên cần phải liếʍ mυ'ŧ thật nhẹ nhàng, chờ sau khi đem này hai nơi đều trấn an tốt thì há miệng đem toàn bộ qυყ đầυ ngậm lấy, tránh dùng răng làm tổn thương đến dương v*t.

Chỉ ngậm không cũng không được, miệng phải động, đầu lưỡi cũng động.

Để qυყ đầυ thao lộng toàn bộ khoang miệng, đồng thời còn phải chuyển động đầu lưỡi liếʍ láp an ủi nó.

"Ưm~..."

Giống như cũng hoàn toàn không khó.

Tuy rằng ngay từ đầu không bắt được trọng điểm, nhưng Đào Nhuyễn là kiểu người tiếp thu tốt, hơn nữa mặc dù trong miệng bị cắm thứ đồ vật to như vậy xác thật không thoải mái, bất quá lại không có mùi lạ, hơn nữa ngậm lâu cô cũng dần thích nghi được, cảm thấy cũng không phải không thể chịu nổi.

Nhưng mà Đào Nhuyễn không biết, hết thảy tiền đề là người đàn ông còn không có động.

Đào Nhuyễn trên dưới vuốt ve liếʍ mυ'ŧ dương v*t rất nhiều lần nhưng người đàn ông vẫn không có dấu hiệu muốn bắn, cô có chút chịu không nổi.

"Còn không được sao?" Đào Nhuyễn xoa xoa hai má, có chút muốn bỏ cuộc.

Lâu như vậy.

Miệng mỏi.

Người cũng mệt mỏi.

Người đàn ông nhẹ nhàng cười, khích lệ cô: "Nhuyễn Nhuyễn giỏi quá."

Còn không đợi Đào Nhuyễn vui vẻ, hắn lại nói tiếp một câu: "Nhưng vừa rồi chẳng qua chỉ là bắt đầu thôi."

Đào Nhuyễn hoảng sợ mở to hai mắt, còn không đợi cô phản ứng ý tứ trong lời hắn nói, dương v*t thô to lại lần nữa cắm vào miệng Đào Nhuyễn.

Cái ót bị bàn tay to lớn của người đàn ông đè ép gắt gao, hắn vuốt ve gương mặt ửng đỏ của Đào Nhuyễn, sau đó hung hăng nhấn một cái.

"Ah... Khụ..."

Cổ họng bị dương v*t làm nghẹn lại, nước mắt Đào Nhuyễn giàn giụa chảy ra, nhưng lúc này đây, người đàn ông lại không chút mềm lòng.

"Nhuyễn Nhuyễn," hắn nói, "Em phải học cách thích ứng, nếu không sau này sao chịu đựng nổi đây."

Nói rồi đại dương v*t liền bắt đầu không chờ được mà ra vào cổ họng, không biết qua bao lâu, cổ họng rốt cuộc bị thao mở, qυყ đầυ liền hướng vào bên trong thúc mạnh.

Tiếng rên của người đàn ông vang lên trên đỉnh đầu.

Mà Đào Nhuyễn bị dương v*t xỏ xuyên qua nước mắt nước mũi giàn giụa, hai mắt trống rỗng.

"Ưm~..."

Không thể... Cứ thế này sẽ hỏng mất...

Nhưng người đàn ông vẫn cứ như chày giã mà tiếp tục. Miệng Đào Nhuyễn bị dương cụ thô cứng liên tục ra vào, trừ bỏ ngoan ngoãn thừa nhận thì không có chút khả năng phản kháng nào. gậy th*t to lớn rút ra, rồi lại cắm vào, lặp đi lặp lại, yết hầu tựa hồ trở nên giống với tiểu huyệt, biến thành một lối đi dâʍ đãиɠ, chỉ có thể bị một lần lại một lần thao lộng, bị một lần lại một lần mà xỏ xuyên qua.

"A..a..."

Rốt cuộc gậy th*t ở yết hầu run lên, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, mà ngay sau đó tϊиɧ ɖϊ©h͙ liền theo thực quản chảy vào dạ dày Đào Nhuyễn.

"Khụ khụ..."

"Đều bị Nhuyễn Nhuyễn ăn sạch," người đàn ông sảng khoái khàn giọng, đem dương v*t rút ra đặt trên mặt Đào Nhuyễn, dùng qυყ đầυ chọc chọc vào lông mi của cô, còn có một chút tiếc nuối, "Đáng tiếc, vốn còn muốn bắn tất cả trên mặt em."

- ------------------------

Rheni: Tui dịch xong chương này mà muốn get được thêm kĩ năng mới luôn đó mọi người:>>>>>>> thề chưa gặp truyện nào dạy khẩu giao kĩ như truyện này luôn:>>>

Quên nhắc chứ nhớ thả ⭐ nha các nàng:>>> tốc độ ra chương tùy thuộc vào số lượng bình chọn của các nàng á:>>>>>