Thật Muốn Làm Em

Chương 7: Miệng huyệt bị nhiều Ꮯôn Ŧhịt̠ cọ xát đến cao trào

Edit: Du Di

Đào Nhuyễn đương nhiên không muốn cây gậy nào trong số này hết.

Cô không muốn bị làm.

Cô không hiểu được nếu người này là Cố Chi Châu, anh vì sao phải làm những điều này.

Rõ ràng là cô cũng thích anh ấy mà. Chỉ cần Cố Chi Châu nói ra, cô đương nhiên sẽ đồng ý hẹn hò với anh.

Không lẽ là vì chứng nghiện tìиɧ ɖu͙© kỳ lạ?

Hay là vì Cố Chi Châu thật sự không thích cô, chỉ coi trọng nhan sắc và thân hình này, nên mới có thể đùa bỡn nhục nhã cô như thế?

Mà theo lời đồn thì Cố Chi Châu còn có bạn gái nữa...

Nghĩ đến đây, Đào Nhuyễn không tình nguyện bị anh khinh nhờn như thế này. Cô giãy giụa hay cánh tay của người đàn ông, giọng nói cũng trở nên nghẹn ngào: "Tôi không muốn, không muốn... Anh buông tôi ra..."

"Nhuyễn Nhuyễn." Người đằng sau giữ chặt cách tay đang vùng vẫy của cô, sau đó bẻ hai chân của cô ra, giọng nói trầm thấp tà ác: "Lúc này rồi, sao có thể thả em ra chứ?"

"A ~"

Không biết là ai chọc qυყ đầυ đến, làm cho xương cụt của Đào Nhuyễn đau nhức.

hoa huy*t của cô đã bị nam nhân chơi đùa lâu như vậy, d*m thủy cũng đã chảy ra. Bây giờ nửa qυყ đầυ thâm nhập vào hoa huy*t, cô không những không cảm thấy đau đớn, mà còn nếm được kɧoáı ©ảʍ chưa từng có.

"Ôi..."

"Thoải mái không?" Qυყ đầυ tiến vào không sâu, nhưng lại ở miệng huyệt thay đổi hướng xoay vòng. Thịt non mềm tại huyệt nhỏ của Đào Nhuyễn cứ nịnh nọt ngậm lấy nuốt vào.

"Đừng..." Đào Nhuyễn kêu lên. Cô rõ ràng là không muốn, nhưng tại sao, thân thể của cô lại cứ hợp tác như vậy?

Người đàn ông không khỏi thở dài: "Nhuyễn Nhuyễn cắn thật giỏi. Bất quá cây gậy này không đủ to, tôi đổi cho Nhuyễn Nhuyễn gậy khác có được không?"

Nói xong, qυყ đầυ trong huyệt động của Đào Nhuyễn cứ thể rút ra. Một thiếu niên khác nghiên người đến, qυყ đầυ ngập ngừng dò xét của huyệt động mềm mại và nhầy nhụa của Đào Nhuyễn. Cậu bé hưng phấn nói: "Đến lượt em."

Người đàn ông nói với cậu ta: "Đến em. Nhưng em không được chọc huyệt động của cô ấy, không được chọc thủng màng xử nữ."

"Em biết rồi." Chàng trai cười nói: "Màng xử nữ của thứ dâʍ đãиɠ này là để cho thầy giáo."

Nói xong, thiếu niên liền cầm côn th*t lớn của mình đẩy vào, khiến đỉnh qυყ đầυ đều chìm vào huyệt đạo non mềm.

"A ~" Cậu bé khịt mũi: "Cậu mυ'ŧ thật sự quá giỏi, tường thịt bên trong cứ cắn nuốt qυყ đầυ của tôi."

"Em có thể đâm sâu vào, nhưng nhớ cẩn thận."

"Dạ."

Nói xong, nam sinh liền cầm qυყ đầυ của mình chọc nông cạn vào hoa huy*t.

"Thoải mái quá, thầy, thứ lẳиɠ ɭơ này cắn em quá sướиɠ."

Người đàn ông ậm ừ hôn lên vành tai mềm mại của Đào Nhuyễn, cúi đầu hỏi cô: "Có thoải mái không? Cây gậy này so với gậy vừa rồi còn lớn hơn một vòng, còn chọc đến màиɠ ŧяiиɧ của em."

Đào Nhuyễn đã nhòe nước mắt, lại không thể phát ra âm thanh nào ngoài việc rêи ɾỉ.

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng cô thật sự bị qυყ đầυ của nam nhân làm cho sung sướиɠ. Không chỉ là sung sướиɠ, bởi vì qυყ đầυ chỉ đâm mạng nơi nông cạn, hoa huy*t của cô càng ngứa ngáy, càng khao khát vì trống rỗng.

Chưa đủ...

Đào Nhuyễn cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ. Chỉ bị làm ở miệng huyệt khiến cô vừa thoải mái vừa khó chịu. Cô muốn nhiều hơn nữa, sâu bên trong càng muốn...

"Ưʍ..."

Đào Nhuyễn cắn ngón tay, sợ mình không nhịn được mà lên tiếng cầu xin.

Tại sao chuyện này lại diễn ra? Tại sao cô trở nên như vậy?

Qυყ đầυ đang thao miệng huyệt của cô xoay đổi mấy đợt, mà tay của người đàn ông phía sau cũng không ngừng lại, ở hoa hạch của cô vân vê. Đào Nhuyễn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức liền không chịu nổi, d*m thủy là phun trào ra.

Người đàn ông đang nắn bóp hoa hạch của cô ngừng một lát, sau đó bực bội hừ một tiếng. . TruyenHD

Giọng nói của người thiếu niên cũng vang lên: "Thầy, bạn ấy lại phun ra d*m thủy, phun ra nước toàn bộ đều tưới lên côn th*t của em. Thật thoải mái ~"

Thanh âm của người đàn ông thô và khàn đi không ít. Hắn nói: "Tôi biết, quả nhiên là thật sự thoải mái."

Bạn học nam nói xong liền dừng động tác lại. Người đàn ông lại tách hai chân Đào Nhuyễn ra và hỏi: "Màn dạo đầu vậy là đủ rồi, Nhuyễn Nhuyễn, bây giờ em muốn bị ai làm? Hay là em muốn bị tất cả đàn ông trong phòng này làm?"

Đào Nhuyễn đã cao trào hai lần nên biết không thể trốn được. Cô khịt khịt mũi, xoay người ôm lấy người đàn ông, xuống nước nhượng bộ: "Chỉ cần anh thôi không được sao?"

Người đàn ông rõ ràng sửng sốt một chút. Ngay sau đó, đất rung núi chuyển, trời đất quay cuồng. Qυყ đầυ vùi trong miệng huyệt của Đào Nhuyễn không biết đã biến mất từ lúc nào. Ngay cả những thiếu niên vừa dùng ngón tay và đầu lưỡi đùa bỡn cô cùng cả phòng học cũng biến mất không vết tích.

Đào Nhuyễn được đưa đến căn gian phòng đơn sắc. Cô nằm trên chiếc giường mềm mại, bị người đàn ông tách hai chân ra.

Người này vẫn không thể nhìn rõ mặt, nhưng Đào Nhuyễn có thể cảm nhận được một vật cứng rắn to lớn đặt trước miệng huyệt mềm mại non nớt lầy lội của cô.

Đào Nhuyễn nén nước mắt lại hỏi: "Đó đều là giả phải không?"

Người đàn ông hôn lên môi cô, thanh âm nhẹ nhàng nỉ non: "Nhưng anh là thật."

Nói xong, gậy th*t liền hung hăng tiến vào.

Lời editor:

Có ai hóng mấy chương sau không nhỉ?