Quan Hệ Nhầm Lẫn

Chương 96: Không nhìn không nhìn!

Editor: Sunn_t

DV hết điện, tấm điện đã bị Lục Nham cầm đi sạc.

Phương Đường lấy bảng điện dự phòng ra lắp đặt, lúc này mới cầm DV lật xem video ghi lại ngày hôm qua, trước tiên xem cảnh cô mặc váy cưới cùng Lục Nham chạy trên đường phố, sau đó là hình ảnh chị họ mắng to "hai kẻ ngốc" trước ống kính, vừa mắng vừa cười.

Cô cười lặng lẽ.

Video tiếp theo là cô nằm trên giường, ngủ rất say, Lục Nham đi tới, rất nhẹ nhàng cầm lấy tay cô, đeo nhẫn cho cô, sau đó cúi người hôn lên trán cô.

Cô nhìn hết lần này đến lần khác, sau đó mới nhớ tới cái gì mà giơ cao giọng hỏi, "Lục Nham! Anh đã chụp ảnh tối qua... Còn video kia thì sao? ”

Cô ấy vừa tìm một vòng mà không tìm thấy nó.

Lục Nham từ toilet đi ra, bộ đồ ngủ trên người bị cởi ra, lộ ra nửa người trên trần trụi, trên làn da trắng rơi xuống không ít dấu vết móng tay, còn có... Vết răng.

Phương Đường nhìn thấy chột dạ quay mặt sang một bên, cô hoàn toàn không nhớ rõ tối hôm qua mình lại phát điên như vậy.

Hắn trực tiếp đi vào phòng ngủ tìm quần áo thay, lại mặc một cái áo len, lúc này mới đi ra, "Lưu vào máy tính của anh, chỗ kia bị anh xóa. ”

“...... Ồ. "Phương Đường ngẫm lại cũng đúng, đặt ở chỗ mình, không chừng bị người khác phát hiện là xong đời.

Cô trèo lên sofa, nhìn máy tính của anh, màn hình là bức ảnh hai người hôn nhau trên núi, cô nhập mật khẩu, thấy có một tài liệu được mã hóa, không chút nghĩ ngợi nhập tên mình.

Mật khẩu không chính xác.

“......”

"Ngày hôm qua." Lục Nham nhắc nhở cô.

"À." Phương Đường nhớ mật mã, nhìn thấy hai đoạn video.

Lúc này cô mới cảm thấy ngượng ngùng, muốn lấy tai nghe, Lục Nham đã ngồi xuống, còn ôm cô lên đùi, hai người cùng nhau chen chúc trên sô pha.

Cô đang định tìm cớ ôm máy tính vào phòng ngủ, Lục Nham đã một tay nhấp vào phát, video bắt đầu.

Bắt đầu quay từ cửa nhà, hình ảnh lắc lư một chút, ống kính rơi vào sườn mặt Lục Nham, hắn mυ'ŧ môi cô, tiếng mυ'ŧ rõ ràng vang lên trong phòng khách, Phương Đường mặt đỏ tai hồng nhìn mình bị đè lên cánh cửa, hai tay ôm cổ Lục Nham, ưỡn cao ngực.

Sau đó Lục Nham đỡ côn ŧᏂịŧ xông vào, cô nức nở rêи ɾỉ không khống chế được.

Phương Đường vội vàng tắt máy tính, đỏ mặt lan đến cổ, "Không nhìn không nhìn! ”

Lục Nham đè chặt tay cô, đem video nhanh chóng tua vào một đoạn, cắt đến cảnh anh cúi đầu liếʍ cô, DV dường như bị anh nắm trong tay, mỗi lần anh liếʍ một chỗ, ống kính liền phóng đại ở chỗ đó.

Hai vυ' bị liếʍ đến ướt sũng, nhũ nhục trắng nõn, eo mảnh khảnh, miệng huyệt đỏ tươi, môi lưỡi hắn quấn lấy miếng thịt mềm ngâm đầy nước ngọt, mυ'ŧ nuốt.

Lòng bàn chân Phương Đường đã ướt đẫm, cô xoay người che mắt Lục Nham, xấu hổ đến nỗi cả người đều nóng lên, "Không nhìn! Em không muốn xem nó! ”

Lục Nham cúi đầu hôn ngón tay cô, "Được, không nhìn. ”

Anh tắt video, xoay phương hướng Phương Đường, mặt đối mặt ôm vào trong ngực, ngón tay thon dài dọc theo sống lưng cô nhẹ nhàng vuốt ve xương sống nhô ra của cô.

"Tuần sau, anh sẽ về nước với em." Hắn nói.

Phương Đường sờ gáy anh, ngón tay thoáng cái trêu chọc một chút, "Không cần anh đưa em, em cùng chị họ trở về. ”

Anh hôn lêи đỉиɦ đầu cô, giọng khàn khàn nói, "Chúng ta trở về kết hôn. ”

Phương Đường thoáng cái sửng sốt.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, "Em vẫn còn... Nhỏ. ”

Cổ họng Lục Nham tràn ra tiếng cười khẽ, hắn hôn lên môi cô: "Làm sao bây giờ? Anh không thể chờ đợi để kết hôn với em. ”

Phương Đường ôm lấy hắn, thân thể run rẩy: "Vậy em đồng ý. ”

Lục Nham ở trong lòng cô buồn bực cười ra tiếng.

"Cười cái gì!" Cô lại hung dữ, mặt vẫn còn đỏ bừng.

Lục Nham ngẩng đầu, đôi mắt nhìn về phía cô tràn đầy dịu dàng cùng yêu thương, hai người nhìn nhau một lát, không hẹn mà cùng hôn đối phương.