Kẻ Gian Tuyệt Đối Phải Cáo Trạng Trước

Chương 27

“Ôn tổng có việc?” Tuy nói đối với hắn đã mất cảm tình nam nữ, nhưng một người đàn ông nhìn chằm chằm vào cô, cô vẫn là sẽ rất không được tự nhiên.

“Học muội, hôm nay tan ca có rảnh không?”

Di? Cô nghi hoặc nhìn hướng hắn.

“Anh cũng vậy nên mời em ăn một bữa cơm, chúng ta cũng rất lâu không có hàn huyên.” Hắn nhìn ra được thái độ Tất Ngọc Nhi đối với hắn đã không giống bình thường như trước, mà là có vẻ mọi nơi đều lúng túng, còn như nữa, cũng không thoải mái lẫn nhau, dứt khoát đem lời nói rõ ràng.

Hắn có chút mất mát, nhưng không có quan hệ tình yêu, nếu như có thể, hắn rất muốn duy trì cùng học muội đơn thuần này làm bạn.

“Ân......” Cô chậm rãi tựa đầu chếch đến bên kia, tại nội tâm giãy dụa lấy, đem lời nói ra cũng tốt...... Nhưng nếu là bầu không khí xấu hổ làm sao bây giờ?

“Nếu như em cảm thấy miễn cưỡng, cự tuyệt cũng không có sao.” Hắn vẫn là cười nhàn nhạt.

“Cũng không thể không được...... Cũng hẹn Ngô Diễm cùng đi?” Tìm bạn nên không có vấn đề.

Ôn Luật Thành ngơ ngác một chút, lập tức gật đầu, dù sao chỉ cần cô chịu cùng hắn nói một chút là tốt rồi, về phần ai ở đây, hắn không có ý kiến quá lớn. “Vậy hôm nay tan tầm cùng đi, đã nghỉ ngơi giữa trưa, em trước đi ăn cơm đi!”

“Được, Ôn tổng cũng mau nghỉ ngơi một chút.”

Đưa Ôn Luật Thành đến cửa, ở ngoài cửa Ngô Diễm lập tức xông tới, “Ôn tổng nói gì đó?”

“Để cho mình gọi điện thoại trước, xong lại nói cho cậu biết.” Đã đến giờ rồi, cô gọi trước điện thoại cùng đội trưởng nhà lao xin phép.

Ngô Diễm liếc nhìn cô, cũng không có ý định lảng tránh, mắt lạnh thói quen nhìn xem đồng nghiệp mới lời tâm tình liên tục, tuy nói đồng nghiệp mới kiên trì chỉ là báo cáo một ít việc vặt.

“A Túc —— em đã nói với anh, tổ trưởng thật sự rất lề mà lề mề, hôm qua mới đem đại cương giao cho em, hôm nay muốn em làm ra một phần kế hoạch.”

“Em muốn hay không xác định tổ trưởng trước có ai bên cạnh hay không?” Khúc Túc nhịn không được nói cô, miễn cho nói người ta nói bậy bị bắt tại chỗ.

“Không có ở đây a ~~ luôn thích giễu cợt người ta.”

“Em có thể nhắc nhở tổ trưởng của em, thời gian sẽ không kịp.” Khúc Túc kẹp lấy ống nghe, thả công tác trên tay xuống bên cạnh, vô cùng chuyên tâm nghe vợ yêu phàn nàn, cũng thật sự đề nghị.

“Em mới không dám, nếu người ta đã cho em là ở không tìm phiền toái cho người ta, em thời gian từ nay về sau ở công ty liền khổ.”

“Vậy em cũng sắp nhanh đuổi ra đến đây đi!” Anh nghe cô yêu kiều phàn nàn, tâm tình trở nên rất tốt.

“Biết —— nói —— ——” cô tức giận đáp lại, cô thầm nghĩ nghe chút ít lời an ủi, người đàn ông này luôn thực tế như vậy, thật đáng ghét. “Đúng rồi, em hôm nay muốn cùng đồng nghiệp đi ăn cơm đó!”

“Chừng nào chấm dứt? Anh đi đón em.”

“Không cần a ~~ tự em trở về là được rồi, đồng nghiệp em còn đang chờ em ăn cơm, ừ, không nói, bye ~~”

Cô cúp điện thoại, Ngô Diễm lập tức đi qua sáp đến nói: “Cậu không sợ mình cùng Trương tổ trưởng đâm thọc?” Cô híp mắt, biểu lộ rất tặc.

“Đi nói a!” Tất Ngọc Nhi ngừng một chút, chậm rãi tỏ ra uy hϊếp, “Nếu như hôm nay cậu không nghĩ cùng Ôn tổng đi ăn cơm thì cứ nói đi!”

Qua ba giây, Ngô Diễm mới kịp phản ứng kêu to, “A! Tất Ngọc Nhi, mình yêu cậu chết mất!” Ngô Diễm vui vẻ ôm lấy cô, thưởng cô một cái hôn vang lên thật to.

Tất Ngọc Nhi nhìn xem bộ dáng đồng nghiệp hưng phấn, cô hết sức tò mò, học trưởng rốt cuộc đều là như thế nào đối phó sự quấy rầy của cô?

Trong quán cà phê tao nhã thư thái, một nam một nữ đang ngồi đối diện, trên mặt nam tử tao nhã nho nhã trước sau như một động lòng người nhẹ nhàng vui vẻ, mà nữ tử ngồi ở đối diện thì thỉnh thoảng liên tiếp cúi đầu nhìn bên ngoài, có vẻ vô cùng không được tự nhiên.

“Học muội, em có chút đứng ngồi không yên.”

“Có...... Có sao?” Cô gái ngoan cố phủ nhận.

“Em nguyện ý theo giúp anh ăn cơm, anh thật sự rất vui vẻ.”

“A ——” cô xấu hổ nhìn hắn.

“Em không cần cảm thấy không được tự nhiên, anh là nói thật.” Hắn thật sự rất hoài niệm thời gian khoái hoạt hắn qua lại cùng cô tâm không vướng mắc.

“Em là sợ em tồn tại sẽ làm học trưởng cảm thấy không được tự nhiên.” Ai biểu cô từng cùng Học trưởng Tiểu Thành từng tỏ tình bị cự tuyệt!

“Em nghĩ nhiều lắm, em không phải còn dẫn theo người khác tới sao?” Anh nhẹ nhàng cười, nhã nhặn.

“Đúng vậy! Chỉ là không nghĩ tới cô còn muốn về nhà lấy gì đó, đem em một mình ngồi ở nơi này ——” cô xem hướng Học trưởng Tiểu Thành, khốn quẫn gượng cười.

“Học muội, em không cần câu nệ như thế.” Hắn thở dài một hơi.

“Bởi vì em không được tự nhiên.”

“Anh biết rõ.”

“......” Tất Ngọc Nhi trừng mắt nhìn khuôn mặt ôn nhã, nói thật, cô rất muốn một lần nữa xem bộ dạng học trưởng không khống chế được.

“Học muội...... Quá khứ đã qua rồi, em biết mỗi khi anh nhìn thấy bộ dáng em cùng Ngô Diễm nói chuyện, khiến cho anh rất hâm mộ.”

“Anh là Ôn tổng, em sao có thể không lớn không nhỏ nói với anh?”

“Anh biết rõ em sẽ nói như vậy, nhưng sau khi tan việc, còn câu nệ khách khí như vậy, là hướng anh có chút bất mãn?” Chẳng lẽ còn đang giận hắn lúc trước cự tuyệt sao? Có thể hắn thật sự chỉ thích khi cô là học muội a!

“Không có.” Cô vội vàng phủ nhận, “Chỉ là em cần chút thời gian điều chỉnh.”

“Chẳng lẽ em còn đang yêu thích anh?” Ngàn vạn không phải.

“Mới —— không có.” Cô không khỏi đề cao âm điệu, cô đã kết hôn được không!

“Kia chẳng phải tốt sao.”

Với...... Cô lại không còn yêu mến học trưởng rồi, có cái gì rất tự tại? Ai không có tuổi trẻ khinh cuồng thông báo qua nha? Cô bừng tỉnh đại ngộ một lòng nhìn về hướng học trưởng, dừng ba giây, hai người bèn nhìn nhau cười.

“Em trong lúc đó đi đâu?”

“Sau khi em bị anh cự tuyệt, thương tâm chạy về nhà ở Tân Trúc, tại quán cà phê của người bạn mới mở hỗ trợ.”

“Vì cái gì lại trở về Đài Bắc rồi?” Là đã không thèm để ý sao?

“Bởi vì em kết ——”

“Không có ý tứ, tôi đến muộn.” Ngô Diễm cắt đứt rất đúng lời nói hai người, đối với Ôn Luật Thành thẹn thùng mỉm cười, cô tự động ngồi ở bên cạnh Tất Ngọc Nhi, trực tiếp đối diện mỹ nam sắc thưởng thức.

Tất Ngọc Nhi nhìn thấy một màn trước mắt này, đột nhiên cảm giác được rất xin lỗi Học trưởng Tiểu Thành.

Đặc biệt ngồi được một chút Ngô Diễm đồng nghiệp đoan trang xuất ra một chồng ảnh chụp, cô càng muốn làm là lấy trường đao tự vận tạ tội.

“Ôn tổng, trước tiên có thể giúp tôi ký cái tên sao?” Ngô Diễm kiều thanh kiều khí hỏi.

Không phải là hôn thú xen lẫn ở bên trong a? Tất Ngọc Nhi khẩn trương ngắm qua, sau đó mới thở dài một hơi, bất quá......

“Làm sao cậu có ảnh chụp học trưởng?” Còn một bộ mười hai tấm...... Cô vụиɠ ŧяộʍ nhìn về phía Học trưởng Tiểu Thành biểu lộ kinh ngạc, đột nhiên có chút muốn cười.

Nói không chừng Học trưởng Tiểu Thành đang thét lớn tiếng trong lòng, nghĩ đến chỗ này, cô càng nhịn không được cười to lên tiếng.

Hai người đồng thời nhìn về phía Tất Ngọc Nhi, cô tranh thủ thời gian ngưng cười thanh âm, “Các người bề bộn, không cần để ý tôi.”

“Cô lấy ở đâu ra ảnh chụp chồng chất này?” Ôn Luật Thành lần lượt nhìn qua từng cái một, hắn là đương sự khi nào thì bị chụp? Hắn rõ ràng không hề ấn tượng.

“Ha ha, đây là bí mật.” Ngô Diễm che miệng mà cười, hoàn toàn không giống cô bình thường phóng khoáng. “Tôi đi toilet một chút.” Cô đối với Ôn Luật Thành áy náy cười, nhẹ nhàng rời đi.

“Học trưởng, anh phải giúp cô ấy kí tên sao?” Như vậy rất kỳ quái a!

Hắn nhún vai, còn đang lo lắng.

“...... Học trưởng, anh bây giờ có bạn gái sao? Em...... Em đã đối với anh không có ý đồ rồi, chỉ là hiếu kỳ hỏi một chút mà thôi.” Ngô Diễm nha Ngô Diễm, nhận thức Tất Ngọc Nhi như vậy một vị bằng hữu, thật sự là đáng giá.