Người ta thường nói đã bị ngã một lần thì sẽ biết đề phòng hơn. Tang Vãn Cách bị Hùng Thần Giai đánh lén quá nhiều lần cũng sẽ trở nên nhạy bén hơn. Đôi mắt đẹp của cô chợt lóe, hai cánh tay ngọc trong nháy mắt lấy tốc độ ánh sáng đem vạt áo kéo thật chặt. Mặc dù không có thời gian cài nút áo nhưng so với việc sơ hở bị tập kích thành công thì thà như vậy vẫn hơn.
Nhìn ánh mắt Tang Vãn Cách tràn đầy đề phòng, Hùng Thần Giai lúc đầu hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại cười hắc hắc, trơ mặt ra sán tới gần: "Công chúa ~~~"
Tang Vãn Cách không chút cử động, ánh mắt xinh đẹp đen nhánh không chớp nhìn hắn, chờ xem hắn muốn giở trò gì. Nhiều nhất là đầu gấu này cũng chỉ có thể nói lời ngon ngọt dụ dỗ van cầu cô mà thôi, chỉ cần cô giữ vững lập trường, thì tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Tang Vãn Cách nghĩ như vậy, nhưng đáng tiếc việc đời luôn không như ý mình. Cô cho là Hùng Thần Giai sẽ dụ dỗ cô cho đến khi cô cam tâm tình nguyện đầu hàng. Thế nhưng ai ngờ đến đầu gấu lần này căn bản từ đầu chí cuối cũng không có mở miệng, mà là ưỡn nguyên khuôn mặt nghiêm túc lại gần cô, giả trang ra một bộ dạng như có lời muốn nói. Đang lúc cô dựng thẳng lỗ tai chuẩn bị nghe hắn nói chuyện gì, thì đột nhiên một đôi tay ngăm đen có lực chợt duỗi tới, dễ dàng đột phá phòng tuyến của cô. Váy áo vốn đã không được cài hết nút lập tức bị hắn tấn công, lộ ra kiểu nhũ đầy đặn trắng như tuyết. Bởi vì bạn gấu nào đó dùng sức quá lớn, một bên ngực thậm chí còn lắc lư hai cái, làm đỉnh đỏ tươi bởi vì sự tấn công kịch liệt này mà rịn ra một giọt sữa trong suốt.
Cô ngây ngẩn cả người, nhưng Hùng Thần Giai lại không có vẻ gì là sửng sốt.
Đôi tay chia ra nắm lấy hai bên đầy đặn mềm mại đến ngay cả hắn cũng không thể ngờ. Đôi môi mỏng nhanh chóng hấp lấy, tiếng mυ'ŧ vào chậc chậc vang lên giữa không gian tĩnh lặng trong phòng bệnh có vẻ cực kỳ làm cho người ta tò mò.
Mắt to chớp chớp, Tang Vãn Cách vừa định đẩy đầu gấu kia ra, nhưng Hùng Thần Giai có ý nghĩ xấu liền cắn một cái lên đầu v* mềm mại. Thân thể cô mềm mại đau xót, khẽ hừ một tiếng. Bầu ngực vốn được trang bị đầy đủ sữa cho hai Bảo Bảo hấp thụ, nên còn dư lại hơn phân nửa. Chỉ cần vài hớp của Hùng Thần Giai, cô lại cảm thấy một bên vυ' mềm giống như lại có chất lỏng chảy xuôi vào trong miệng Hùng Thần Giai. Loại cảm giác kỳ quái này làm Tang Vãn Cách thấy thật khác thường, giống như cô không phải sinh đôi, mà là sinh ba vậy. "Ừ... Gấu..." Vốn bàn tay nhỏ bé muốn đẩy hắn ra nhưng giờ thì ngược lại ôm lấy đầu của hắn. Tang Vãn Cách khó chịu kêu tên Hùng Thần Giai lên, trong đôi mắt đẹp bởi vì cảm giác cực độ sảng khoái mà ẩn cả nước mắt. Cả người giống như có một dòng điện đi qua vậy, thân thể mềm mại bủn rủn ngã xuống trên bả vai của Hùng Thần Giai.
Hùng Thần Giai đang rất gấp, căn bản không có thời gian đáp lại cô, chỉ là mơ mơ hồ hồ "Ừ" một tiếng coi như là có trả lời. Miệng rộng ngậm đầu v* non mềm hút mυ'ŧ, đem toàn bộ sữa ngọt nuốt vào trong bụng của mình. Trong đầu hắn chỉ có ý tưởng ngây thơ muốn uống sạch hết, để coi hai tiểu quỷ còn tranh uống sữa với hắn được nữa không!
Nghĩ tới đây, hắn càng dùng thêm sức hấp. đầu v* non mềm bị hắn hấp đến sưng đỏ, cứng rắn và đầy đặn. Mỗi lần hút vào một lượng sữa, đầu v* trong miệng sẽ thoát khỏi, lúc đó Hùng Thần Giai liền há mồm ra cắn rồi lại mυ'ŧ vào một hớp đầy sữa khác. Cho đến khi đã đem bầu ngực đầy đặn hút sạch, hắn cũng vẫn lưu luyến không rời liếʍ lên đầu v* hồng hào ngạo nghễ ưỡn thẳng, rồi ngậm vào trong miệng để tận hưởng mỹ vị thơm ngát còn vương vấn.
Hút sạch một bên ngực xong, hắn đầu tiên là vươn tay nắm lấy cằm Tang Vãn Cách, ở trên làn môi cô hôn một cái, sau đó mới cúi đầu, lại cắn một bên ngực khác còn trang bị đầy đủ sữa. Răng môi cùng được sử dụng, điên cuồng giống như con sói đã hơn mười ngày không có ăn uống gì. Hắn có bộ dạng như hận không thể nuốt luôn Tang Vãn Cách vào trong bụng mình.
Cuối cùng bàn tay nắm lấy ngực mềm, sau đó trượt đến đỉnh. Ngón trỏ cùng ngón cái vòng thành một vòng tròn, đầu v* đỏ nhạt từ bên trong lộ ra. Trải qua một phen gặm cắn của hắn, hai bên nụ hoa mềm mại cũng trướng lớn như nhau rồi. Giờ phút này bọn chúng đang ướŧ áŧ đứng thẳng ở trước mặt hắn, giống như là đang dụ dỗ hắn: mau tới hôn tôi đi, mau tới hôn tôi đi!
Bên trên yết hầu chuyển động, Hùng Thần Giai khó có thể chống lại được sức hấp dẫn này mà nuốt nước miếng, tròng mắt đen sáng lên thật dọa người. Lần này hắn không gấp như trước, mà là từ từ đem miệng mình lại gần viên hồng mai kia, từ từ mở ra, rồi lại chậm chậm ngậm vào. Lúc trước hắn mυ'ŧ điên cuồng một bên ngực kia, coi như là lúc đó hắn đang trong tình trạng khẩn cấp, hiện tại hắn cuối cùng đã có thể tỉ mỉ mà nếm lấy mĩ vị rồi.
đầu v* non mềm có mùi vị thật tốt. Hùng Thần Giai cắn xuống một cái làm cho Tang Vãn Cách kiều mỵ kêu lên tiếng rêи ɾỉ. Tiếng rêи ɾỉ mị hoặc kém chút là làm thú tính của hắn đại phát mà đẩy ngã cô. Thế nhưng cuối cùng hắn vẫn còn khống chế được. Trong miệng là một nụ hoa nho nhỏ, hắn dùng đầu lưỡi chống đỡ gần như đến không nhìn thấy dấu vết. Hắn không dùng sức mà chỉ khẽ hút, một dòng chất lỏng ngọt ngào thơm nức trong nháy mắt tràn vào hết trong miệng của hắn. Mùi sữa thơm nồng đậm tràn ngập cả khoang miệng, đây chính là nơi cung cấp thức ăn cho hai tiểu quỷ kia sao?
Rất ngọt, thật sự rất ngọt.
Hùng Thần Giai mê say kết hợp đầu v* cùng sữa ở trong miệng đảo qua đảo lại trêu đùa, nhưng lại không chịu nuốt xuống. Phía cằm có chút râu mới chớm mọc của hắn dựa ở trên bầu ngực non mịn trơn mềm, khiến Tang Vãn Cách vừa đau lại vừa ngứa. Sau khi cảm giác đau tê dại qua đi là cảm giác nhột nhạo không ngờ. Cô híp đôi mắt to, có chút mê loạn nâng đầu lên, nhìn về phía người đàn ông đang cầm bộ ngực của mình mυ'ŧ đến thật mê say.
Dòng sữa sau khi nuốt xuống miệng đã trở nên ấm áp. Hùng Thần Giai há to mồm, dùng hết sức mυ'ŧ bầu vυ' mềm mại vào trong miệng. Xong rồi hắn lại kết hợp chút gặm cắn với đầu v* hồng mềm, mỗi lần gặm vào một cái, sẽ có chất sữa tự động chảy vào trong miệng của hắn. đầu v* sưng đỏ mê người thật nghe lời.
Những thứ này đều là của hắn. Ngực của cô, dòng sữa của cô, thậm chí là khuôn mặt tươi cười cùng dịu dàng của cô, tất cả đều thuộc về Hùng Thần Giai hắn, những người khác ai cũng đừng nghĩ tới việc tranh giành với hắn!
"Công chúa..." Hắn hút tràn đầy một miệng lớn chất lỏng mang hương vị ngọt ngào, rồi chuyển tay lên phía trên nắm lấy chiếc cằm nhỏ của Tang Vãn Cách, khiến cho cô phải mở cái miệng nhỏ nhắn ra. Sau đó hắn cũng khẽ há mồm ra, khiến sữa tươi trong miệng chảy xuống, lọt vào hết trong miệng của Tang Vãn Cách. Cô dĩ nhiên không chịu uống sữa của mình, nên liền bắt đầu ô ô a a muốn kháng cự. Nhưng mà cô lại bận tâm về hai vật nhỏ đang ở kế bên nên không dám lộn xộn, không thể làm gì khác hơn là đành uất ức nuốt nước mắt, ngoan ngoãn đem sữa của bạn gấu nào đó mớm cho mình nuốt hết vào bụng. "Ngọt hay không? Có phải uống rất ngon không?"
Nhìn Hùng Thần Giai chẳng biết xấu hổ hướng trên người mình vừa cạ vừa sờ, Tang Vãn Cách bĩu môi, không nhịn được muốn nhổ ra hết phần sữa còn chưa nuốt trong miệng mình. Ai biết Hùng Thần Giai lại sớm hơn cô một bước, không nói lời nào liền chận lại môi của cô, cùng cô chơi trò giằng co. Sữa tươi tràn đầy ở trong cổ họng hai người chuyển động, nhưng ai cũng không chịu nuốt xuống.
Chất lỏng màu trắng sữa bắt đầu theo môi lưỡi quấn quít giữa hai người chảy xuống. Chất lỏng từ từ rơi xuống trên quần áo bệnh viện của Tang Vãn Cách, rồi lại đỗ dọc theo rãnh vυ', chảy xuống.
Hùng Thần Giai nhìn thấy thì mắt hắn cũng đã bắt đầu bốc lửa. Bàn tay lơ đãng đột nhiên bấm vào eo Tang Vãn Cách, làm cho cô kinh hô một tiếng. Sau đó hắn nhân cơ hội đem toàn bộ sữa trong miệng mình đưa hết vào trong miệng cô, buộc cô nuốt xuống. Đôi môi mỏng cũng lập tức đuổi theo, hắn hôn lên môi cô để chặn không cho chất lỏng mang hương vị ngọt ngào này chảy ra.