Ái Dục Giao Triền

Chương 4: Cam tâm tình nguyện uống ℕướƈ Ŧıểυ

Ngày hôm sau, lúc Diệp Húc Du tỉnh lại đã là hơn 9 giờ. Vừa mở mắt liền phát hiện chính mình đang nằm gọn trong ngực Mặc Sĩ Chính, nhớ tới đủ loại chuyện ngày hôm qua, còn có lúc mình bị đυ. khóc sau đó, khuôn mặt trắng nõn nháy mắt đỏ lên.

Thấy Mặc Sĩ Chính còn đang ngủ, Diệp Húc Du lặng lẽ ngẩng đầu hôn hôn cái cằm còn sót lại ít râu của hắn.

Lúc này dưới lỗ l*и truyền đến cảm giác khác thường, bây giờ cậu mới phát hiện ©ôи ŧɧịt̠ bự của Mặc Sĩ Chính còn đang cắm trong cơ thể mình, hơn nữa còn có loại cảm giác vận sức chờ phát động, Diệp Húc Du sợ tới mức không dám nhúc nhích.

Mặc Sĩ Chính cảm nhận được vật nhỏ trong ngực co rúm lại, nhịn không được cười.

"Được rồi, không đùa em nữa, nhưng nếu em tiếp tục lộn xộn thì cũng đừng trách tôi lại muốn đυ. nát cái l*и nhỏ của em!" Nói xong còn đâm đâm vào thịt l*и đang bao vây lấy mình.

"A ưʍ..." Diệp Húc Du mới nếm thử tìиɧ ɖu͙©, mẫn cảm không chịu nổi, bị trêu đùa như vậy, không nhịn được kêu da^ʍ.

"Đúng là đĩ nứиɠ l*и." Mặc Sĩ Chính trêu ghẹo cậu, đứng lên muốn đi tới WC giải quyết cái cây đang ngẩng lên dưới háng, lại bị Diệp Húc Du bắt lấy ống tay áo.

"Anh muốn đi đâu?" Diệp Húc Du ủy khuất nhìn Mặc Sĩ Chính.

"Tôi đi vào nhà vệ sinh tiểu một chút, thuận tiện sục một phát, em ngoan ngoãn chờ tôi, có được không?"

Cho dù WC chỉ cách vài bước chân nhưng đối với Diệp Húc Du mới được như ước nguyện mà nói, cậu không muốn rời khỏi Mặc Sĩ Chính dù chỉ một bước.

"Không cần, anh đừng đi mà..."

Mặc Sĩ Chính bất đắc dĩ thở dài: "Đúng là không có cách nào với em mà. Vậy em vào cùng tôi có được không?"

"Được!"

Thế là Diệp Húc Du bị Mặc Sĩ Chính ôm vào ngồi trên bồn rửa mặt trong WC, nhìn hắn không chút ngại ngùng đi tiểu.

Côи ŧɧịt̠ lớn bừng bừng phấn chấn nhắm ngay bồn cầu, bắn ra một cột nướ© ŧıểυ màu vàng.

Diệp Húc Du ngồi trên bồn rửa tay, giống như là cảm nhận được nhiệt độ của dòng nướ© ŧıểυ kia, ngửi được mùi hương tràn ngập hormone giống đực của Mặc Sĩ Chính.

Diệp Húc Du ngơ ngác nhìn chằm chằm ©ôи ŧɧịt̠ đỏ tím dưới lớp lông đen rậm đang phun nướ© ŧıểυ, cảm thấy trên mặt hơi khô nóng, không tự giác nuốt nước miếng.

Mặc Sĩ Chính nhìn thấy hết tất cả, trong lòng cảm thán, bảo bối nhà mình vừa thuần khiết lại vừa dâʍ đãиɠ.

"Đĩ da^ʍ, khát nước sao?"

Đầu óc Diệp Húc Du đã bị cổ nóng bức và mùa vị kia huân đến sắp hôn mê, mơ mơ màng màng gật đầu.

"Có muốn uống nướ© ŧıểυ không?" Mặc Sĩ Chính tà ác đùa giỡn bé cưng nhà mình.

"Muốn..."

"Lại đây, quỳ xuống."

Diệp Húc Du nghe lời đi qua, quỳ gối bên cạnh bồn cầu.

Mặc Sĩ Chính lại không bắn nướ© ŧıểυ cho cậu, ngược lại ngừng tiểu, dùng ©ôи ŧɧịt̠ của mình cọ xát trên đầu Diệp Húc Du.

Diệp Húc Du tự nguyện hạ tiện cúi người về phía trước, thừa nhận trọng lượng nặng trĩu của ©ôи ŧɧịt̠ lớn trên đỉnh đầu, toàn bộ cái đầu đều chui vào dưới háng Mặc Sĩ Chính, để hắn thuận tiện chơi đùa trên đầu chính mình.

Một người đàn ông lại chui vào dưới háng của một người đàn ông khác vốn là chuyện sỉ nhục khó có thể chịu đựng, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến ©ôи ŧɧịt̠ đang nổi gân xanh nặng trịch trên đỉnh đầu là của Mặc Sĩ Chính, trong lòng Diệp Húc Du lại có một loại cảm giác thỏa mãn biếи ŧɦái, nguyện ý thần phục dưới háng Mặc Sĩ Chính, lấy lòng căn ©ôи ŧɧịt̠ lớn đến kɧoáı ©ảʍ cho mình này.

Bộ dáng ti tiện thuần phục của người dưới háng quả nhiên làm cho cây gậy thịt thô cứng lại to lên một vòng.

Nhịn không được.

"Mở miệng ra."

Diệp Húc Du chờ mong há to miệng, chờ đợi ©ôи ŧɧịt̠ kia cắm vào phun nướ© ŧıểυ.

Nhưng ©ôи ŧɧịt̠ lớn không thọc vào, chỉ nhắm ngay miệng Diệp Húc Du, thật giống như Diệp Húc Du chỉ là một cái bồn cầu, lượng lớn nướ© ŧıểυ cách không khí phun đi ra, trực tiếp đánh vào trong cổ họng Diệp Húc Du, không chờ Diệp Húc Du nuốt xuống đã chạy thẳng vào trong dạ dày.

Nướ© ŧıểυ ấm áp tràn lan khắp miệng lưỡi của Diệp Húc Du, làm cho khuôn mặt cậu ửng đỏ.

Lúc Diệp Húc Du đang tham lam nuốt nướ© ŧıểυ của Mặc Sĩ Chính, hắn lại chuyển ©ôи ŧɧịt̠ đi, nướ© ŧıểυ tưới lên đầu tóc của Diệp Húc Du, theo cái trán chảy tới trên mặt.

Nướ© ŧıểυ còn đang phun ra, bắn lên cặρ √υ' mềm, thẳng vào trong đầṳ ѵú, núʍ ѵú cứng lên như cục đá. Bụng nhỏ và bắp đùi của Diệp Húc Du không may mắn thoát khỏi, nướ© ŧıểυ và dấu tay đan xe ở mặt trên.

"Ưʍ...đều là hương vị của Mặc Sĩ Chính..."

Diệp Húc Du càng hưng phấn, vươn đầu lưỡi liếp láp nướ© ŧıểυ ngoài khóe miệng, cơ thể bởi vì xấu hổ mà bắt đầu phiếm hồng, ngón chân sướиɠ đến cuộn tròn.

"Uống ngon không? Đĩ da^ʍ."

"Ưʍ... uống ngon..."

Mặc Sĩ Chính nhìn bộ dáng trầm mê, ánh mắt mơ màng của Diệp Húc Du, ©ôи ŧɧịt̠ lại cứng thêm vài phần.

"Được rồi, liếʍ sạch ©ôи ŧɧịt̠ cho tôi đi."

Diệp Húc Du ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi liếʍ sạch sẽ nướ© ŧıểυ còn sót lại trên ©ôи ŧɧịt̠ lớn.

Sau đó Mặc Sĩ Chính nhìn khuôn mặt Diệp Húc Du mà bắt đầu tự sục, ánh mắt nhìn về phía cậu như biến thành thực thể, thổi qua từng tấc trên cơ thể Diệp Húc Du.

Diệp Húc Du bị nhìn đến cả người nóng lên.

"Bảo bối, banh l*и em ra để tôi nhìn xem."

Diệp Húc Du chỉ có thể bày ra cái l*и đã sớm ướt đẫm.

Mặc Sĩ Chính nhìn thịt l*и đỏ tươi, chỉ hận không thể thọc vào tàn nhẫn đυ. ȶᏂασ một phen, nhưng vẫn lo lắng nhìn bé cưng nhà mình.

"Anh trực tiếp đυ. em đi mà..."

"Nhưng l*и nhỏ của em đã sưng lên rồi, sao tôi có thể nỡ được..."

"Không sao cả, em là của anh, anh muốn đυ. thế nào thì đυ. thế đó. Hơn nữa bác sĩ nhà em đã nói qua, trong phương diện tìиɧ ɖu͙© người song tính khác với người thường, có thể chịu đυ. tốt hơn, có chơi ra sao cũng sẽ khôi phục. Nói cách khác, chính là người song tính có lẽ sinh ra là đã bị đàn ông đυ.." Lúc nói ra những lời này, Diệp Húc Du hận không thể đào một cái khe đất chui vào.

"Vậy tôi đây sẽ không khách khí nữa." Mặc Sĩ Chính vừa nghe cậu nói xong, lập tức vứt bỏ băn khoăn, bắt lấy eo thon của Diệp Húc Du, mặt đối mặt.

Côи ŧɧịt̠ lớn ȶᏂασ vào trong cái l*и mềm mại sưng đỏ, thịt l*и cũng đói khát tiết ra càng nhiều nước da^ʍ.

Mặc Sĩ Chính theo tư thế này bế Diệp Húc Du lên, dùng đôi tay vuốt ve hai cánh mông mập phì. Hai cái đùi của Diệp Húc Du cuốn lấy vòng eo rắn chắc của Mặc Sĩ Chính, hai tay ôm chặt cổ hắn, gắt gao dán trên người hắn, một đôi vυ' bị kẹp chặt trên l*иg ngực chắc khỏe nóng rực, theo động tác đυ. ȶᏂασ của Mặc Sĩ Chính mà trên dưới cọ xát.

"Em quả nhiên sinh ra là để bị đυ., thịt l*и vừa mềm vừa trơn, chỉ xứng để là công cụ tiết dục mà thôi."

Diệp Húc Du nghe lời nói nhục nhã của hắn, nước l*и càng ngày càng nhiều: "Đúng vậy... ưʍ... em chính là công cụ tiết dục của Mặc Sĩ Chính... Đυ. chết em đi..."

"Đĩ nứиɠ, tôi sẽ ȶᏂασ nát cái l*и da^ʍ của em!" Tử ©υиɠ bị đυ. xuyên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào sâu bên trong, cái bụng Diệp Húc Du nhô lên cao giống như là đang mang thai.