Sau khi tập quân sự xong, ngay sau đó chính là kỳ nghỉ Quốc khánh. Đang lúc Diệp Húc Du vui vẻ thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, chỉ một cú điện thoại của ba Diệp đã đánh vỡ giấc mộng của cậu. Ba mẹ Diệp muốn đi du lịch, bảo cậu không cần về nhà.
Diệp Húc Du buồn bực treo quần áo lại vào trong tủ, nằm trên giường giận dỗi.
Nghe chuyện này, Mặc Sĩ Chính vốn định ở lại chơi với bé cưng nhà mình. Nhưng kỳ nghỉ này ông bà hắn muốn đến nhà chơi, mẹ của Mặc Sĩ Chính hạ lệnh bảo hắn phải về nhà, Mặc Sĩ Chính chỉ có thể quay về.
Mà Diệp Húc Du một mình ở trong ký túc xá liền tự thả bay mình. Bản thân cậu không thích cảm giác bị trói buộc, ký túc xá lại chỉ có một mình cậu, thế là cả ngày không mặc quần áo, buộc ngực bọc vυ' ngày thường cũng không quấn, ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc.
Càng điên cuồng chính là, Diệp Húc Du ngủ trên cái giường của Mặc Sĩ Chính mà cậu mơ ước đã lâu, nghĩ đến hắn mà tự mình thủ da^ʍ.
Ngày đó Diệp Húc Du tâm huyết dâng trào, không ngăn được lòng hiếu kỳ tìm một bộ GV ở trên mạng xem, Diệp Húc Du xem đến miệng khô lưỡi khô, nước da^ʍ chảy ròng.
Không có người, cậu cũng không kiềm chế nữa, trực tiếp nằm trên giường Mặc Sĩ Chính, ngửi mùi hương của hắn bắt đầu dùng ngón tay đυ. ȶᏂασ l*и da^ʍ của mình, ảo tưởng Mặc Sĩ Chính đang đυ. mình, học theo tiểu thụ trong GV vừa mới xem, bắt đầu phát nứиɠ kêu da^ʍ.
"Ưm a... Mặc Sĩ Chính... ra sức đυ. em đi... A a a ȶᏂασ chết em... Thọc nát l*и da^ʍ của em... a a..."
Mặc Sĩ Chính vừa vào ký túc xá đã thấy một màn này, Diệp Húc Du đang tách chân nằm trên giường mình thủ da^ʍ, giữa hai chân lại có lỗ l*и phụ nữ mới có, mà trước ngực còn có hai cái vυ' như bánh bao, nhưng mà sau khi khϊếp sợ qua đi, chính là tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt kéo tới.
"Côи ŧɧịt̠ của tôi có nhỏ như vậy sao?" Mặc Sĩ Chính đi đến mép giường, bắt lấy bàn tay đang cắm vào rút ra của cậu hài hước nói.
Lúc này Diệp Húc Du mới phát hiện có người tới, nghĩ đến cơ thể kì lạ của mình bị người mình thích thấy, tìиɧ ɖu͙© biến mất, chỉ còn lại hoảng sợ, giãy giụa muốn trốn, nhưng Mặc Sĩ Chính sao có thể buông tha cậu, vốn sợ tâm tư của mình dọa cậu, bây giờ đã không cần lo lắng nữa rồi.
"Sao bây giờ lại thẹn thùng rồi, còn muốn chạy hả?" Nói xong, hắn dùng một tay đè Diệp Húc Du xuống giường, dán sát vào cậu, hôn lên bờ môi mơ ước đã lâu, môi lưỡi quấn quít, khóe miệng Diệp Húc Du tràn đầy nước miếng chưa kịp nuốt xuống.
"Tự mình banh chân ra, tôi muốn nhìn l*и nhỏ của em."
Diệp Húc Du bị người mình mơ ước ngày đêm đè ở dưới thân, nơi nào còn muốn phản kháng nữa, thuận theo bẻ chân ra, xếp thành hình chữ M.
Mặc Sĩ Chính thấy cậu ngoan ngoãn nghe lời như vậy, trong lòng sung sướиɠ, cúi đầu để sát vào lỗ l*и của Diệp Húc Du, chỉ thấy cái lỗ da^ʍ dưới ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ xinh không có chút lông nào, trắng trắng mềm mềm.
"Khó trách mùi hương của em lại thơm ngọt như vậy, thì ra là có cái lỗ l*и của phụ nữ."
Mặc Sĩ Chính vươn hai ngón tay cắm nào l*и non còn đang ướt đẫm, trêu chọc khắp nơi, cắm sâu vào lại đυ.ng tới một tấm màng mỏng, tức khắc hưng phấn.
"Đúng là bảo bối trời sinh, thế nhưng còn có màиɠ ŧяiиɧ để tôi giúp em ȶᏂασ thủng cái màng này có được hay không, hửm?"
Diệp Húc Du bị hắn sờ đến nước da^ʍ văng khắp nơi, lại nghe hắn nói muốn ȶᏂασ rách màиɠ ŧяiиɧ của chính mình, càng thêm kích động, l*и non lại trào ra một đợt nước da^ʍ, cơ hồ dính đầy tay Mặc Sĩ Chính.
Mặc Sĩ Chính nâng tay lên, duỗi đến trước mặt Diệp Húc Du.
"Em làm tay tôi dơ rồi, liếʍ sạch đi."
Diệp Húc Du ngoan ngoãn vươn cái lưỡi đỏ hồng, từng chút từng chút liếʍ sạch nước l*и của mình. Mặc Sĩ Chính cảm giác ©ôи ŧɧịt̠ dưới háng mình đã sắp bị căng nứt.
Hắn nhét ngón tay vào trong miệng Diệp Húc Du, trêu đùa đầu lưỡi nhỏ xinh kia, lại cắm vào càng sâu, vuốt ve đầu lưỡi của cậu lại bắt chước động tác đυ. ȶᏂασ mà thọc vào rút ra trong cổ họng cậu...
"Ưm a a..." Diệp Húc Du không nuốt được, nức nở chảy nước miếng, khóe mắt phiếm hồng chảy ra nước mắt sinh lý.
Mặc Sĩ Chính hưởng thụ một mảnh ướt nóng dưới đầu ngón tay, cùng với xúc cảm vì nuốt mà co rút lại, nghĩ rằng nếu thay bằng ©ôи ŧɧịt̠ lớn của mình ở bên trong, nhất định sẽ càng thoải mái.
Hưởng thụ khoang miệng của Diệp Húc Du xong rồi, tiếp theo nên nếm thử cái lỗ da^ʍ bên dưới.
Mặc Sĩ Chính cởϊ qυầи, ©ôи ŧɧịt̠ lớn có kích thước kinh người lập tức bắn ra, tuy rằng Diệp Húc Du cũng đã đoán trước là kích cỡ của hắn rất khủng, nhưng vẫn bị dọa sợ rụt rụt về phía sau.
"Đừng sợ, vừa mới nãy không phải kêu tôi dùng sức đυ. em sao, ngón tay nhỏ nhắn của em nhất định không thỏa mãn được, bây giờ tôi dùng ©ôи ŧɧịt̠ lớn thỏa mãn l*и da^ʍ của em."
Diệp Húc Du co rúm lại: "Nhẹ một chút, em sợ đau."
Nghe bảo bối nhà mình mềm nhẹ cầu xin, trái tim của Mặc Sĩ Chính cũng sắp bị hòa tan, nghĩ rằng dù gì đây cũng là lần đầu tiên của bé cưng, khó trách em ấy sẽ sợ hãi.
Hắn hôn hôn môi Diệp Húc Du, an ủi: "Yên tâm đi bảo bối, tôi sẽ làm em thoải mái."
Ngoài miệng nói, động tác dưới háng lại không ngừng, Mặc Sĩ Chính đỡ ©ôи ŧɧịt̠ lớn của mình chậm rãi cắm vào một nửa.
Diệp Húc Du khóc kêu lên: "Anh gạt người, đau quá à, anh đi ra ngoài, ra ngoài đi..."
Mặc Sĩ Chính đau lòng, một bên hôn cậu một bên vuốt ve đầṳ ѵú Diệp Húc Du. Diệp Húc Du bị cảm giác tê dại trên ngực dời đi lực chú ý.
Mặc Sĩ Chính tìm đúng thời cơ, dùng sức cắm vào ȶᏂασ thủng màиɠ ŧяiиɧ của Diệp Húc Du, máu theo bắp đùi chảy xuống, khơi dậy ý muốn bạo ngược trong người Mặc Sĩ Chính, không đợi Diệp Húc Du thích ứng đã lập tức dùng sức đυ. vào rút ra.
"A...Ưʍ... Mặc Sĩ Chính... Mặc Sĩ Chính nhẹ một chút... Nhẹ chút... em chịu... chịu không nổi..."
Nhưng loại lời nói này chỉ làm cho Mặc Sĩ Chính càng thêm kích động: "Không dùng lực sao có thể thỏa mãn cái l*и nhỏ của em... Đυ. chết em... TᏂασ nát l*и da^ʍ của em..."
Đột nhiên Mặc Sĩ Chính nghĩ đến một vấn đề: "Đĩ da^ʍ, em có l*и của phụ nữ, vậy có tử ©υиɠ hay không?"
Côи ŧɧịt̠ lớn của mình vẫn còn một nửa ở bên ngoài, nếu có tử ©υиɠ thì có thể cắm vào rồi. Suy nghĩ này làm Mặc Sĩ Chính càng thêm kích động.
"Ưʍ...A...Em không, không biết...A a a...Đυ. em...Đυ. nát l*и da^ʍ của em đi...Tử...tử ©υиɠ cũng cho anh ȶᏂασ...Ưm a...CᏂị©Ꮒ chết em...Đυ. nát đĩ da^ʍ của anh đi..."
"Đυ.! Đúng là đồ đê tiện thiếu ȶᏂασ, chờ tôi tìm được tử ©υиɠ của em sẽ cắm nát nó!" Nói như vậy, Mặc Sĩ Chính giống như là đã thật sự phát hiện được một cái miệng nhỏ.
"Đĩ lẳиɠ ɭơ, đúng là trời sinh nên bị đàn ông đυ., tôi đây sẽ thọc thủng tử ©υиɠ của em!" Mặc Sĩ Chính dùng sức thọc một cái, trực tiếp cắm vào tử ©υиɠ nhỏ của Diệp Húc Du, tử ©υиɠ bị căng lớn, gắt gao mυ'ŧ lấy đầu ©ôи ŧɧịt̠ Mặc Sĩ Chính...
"A! Đau quá!"
"Lập tức sẽ làm cho em sướиɠ! Đĩ nhỏ dâʍ đãиɠ!"
Mặc Sĩ Chính dùng sức từng chút từng chút chống vào vách tường tử ©υиɠ, thịt mềm bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn cọ xát, cái vυ' cũng theo động tác đυ. ȶᏂασ của Mặc Sĩ Chính mà trên dưới đong đưa, Diệp Húc Du chỉ cảm thấy sướиɠ muốn chết rồi: "A... Tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ thật sướиɠ, phải bị ȶᏂασ nát rồi..."
Từng luồng nước da^ʍ xối lên ©ôи ŧɧịt̠ lớn đang thọc vào rút ra, làm Mặc Sĩ Chính sảng khoái vô cùng.
"Đĩ da^ʍ, triều xuy có sướиɠ không hả?"
"Ưʍ...Thật thoải mái..."
Mặc Sĩ Chính nhanh chóng thọc vào rút ra mấy chục cái, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.
"A...Thật nóng...Sướиɠ quá, bắn hết cho em...bắn cho em..."
Nhìn bộ dáng dâʍ ɭσạи của Diệp Húc Du, Mặc Sĩ Chính lại cứng lên, thế là hắn nâng Diệp Húc Du dậy, xếp cậu thành tư thế quỳ, bắt lấy mông thịt trắng nõn, cắm vào lỗ l*и còn đang sưng đỏ, bắt đầu một vòng đυ. ȶᏂασ tiếp theo.
"Đừng mà... Chịu không nổi nữa..." Diệp Húc Du khóc kêu bò về phía trước, lại bị Mặc Sĩ Chính kéo lấy cái mông mập bắt trở về, ©ôи ŧɧịt̠ lớn cắm vào càng sâu.
"Đĩ nhỏ, l*и da^ʍ của em không có nói như vậy đâu, nó đang cắn chặt tôi kìa." Mặc Sĩ Chính càng thêm hung ác ȶᏂασ vào tử ©υиɠ của Diệp Húc Du. Diệp Húc Du bị đâm từng chút từng chút bò về phía trước, cái vυ' đung đưa lay động.
Mặc Sĩ Chính bị cặρ √υ' trắng nõn kia trêu chọc đến tim ngứa, lập tức buông mông thịt ra, bắt lấy đôi vυ' hung ác vuốt ve. Cặρ √υ' trắng mịn giống như biến thành dây cương, kiềm chặt cơ thể đang đong đưa của Diệp Húc Du.
Vυ' bị tạo thành các loại hình dạng, thịt vυ' tràn ra khỏi khe hở ngón tay, chỉ chốc lát sau cặρ √υ' bự đã che kín vệt đỏ, niết đến Diệp Húc Du vừa đau vừa sướиɠ: "A ưʍ... Vυ', vυ' thật thoải mái... a a a..."
"Vậy bóp nát cái vυ' có được không, để cho nó càng thoải mái nhé..."
"Được, bóp nát cái vυ'...Niết đứt càng sướиɠ...Ưm a a...dùng sức...A!"
"Hừ! Đĩ da^ʍ!" Mặc Sĩ Chính tát một cái lên bộ ngực Diệp Húc Du.
"A!" Trong nháy mắt cái vυ' bị đánh, trong tử ©υиɠ Diệp Húc Du lại cao trào một hồi, ngay cả ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ cũng sướиɠ đến bắn tinh.
"Thật đúng là đồ đê tiện, bị tát vυ' cũng có thể cao trào, dâʍ đãиɠ!"
Tuy ngoài miệng nói như thế, nhưng trên tay Mặc Sĩ Chính lại xoa nắn cái vυ' mềm mại, dưới háng đυ. ȶᏂασ lỗ l*и chật khít, thọc nát tử ©υиɠ, trong lòng nghĩ, bảo bối thật đẹp, hắn chỉ muốn chết chìm trên người bé da^ʍ nhà mình.