Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 662: 662: Thiên Đường Giữa Tâm Bão

Đạp lên từng con sóng lớn vượt qua ngàn trùng mưa gió bão tố lao lên phía trước thì bất ngờ đυ.ng phải thứ gì đó, cả Thiên Cung Chiến Hạm sớm đã rách nát không ra hình dáng gì theo đó chấn động kịch liệt, không ít tinh linh thiếu nữ đang trốn sâu bên dưới khoang chiến hạm bất ngờ không kịp đề phòng ngã lăng ra đất thê thảm vô cùng...

Không chỉ thế bản thân Chiến Hạm Thiên Cung cũng bị tổn thương không ít xuýt chút nữa đã bị quán tính đẩy ngã làm cho lật thuyền, dù may mắn chưa đến mức đó những từng khối đất to lớn vẫn nứt ra sau cú va chạm mạnh rơi ầm xuống mặt biến cuồn cuộn sóng lớn rồi vĩnh viễn biến mất trong lòng biển xanh sâu thẳm.

Trần Lâm lập tức cảm giác được có điềm không lành cấp tốc hóa thành một làn khói xanh bay ra trước mũi thuyền, tuy nhiên khi trông thấy được thứ đã cả gan cản đường chiến hạm Trần Lâm lại không nhịn được ngây người, đó không ngờ lại là đá ngầm...

Không ai có thể nghĩ ra được trên vùng biển xanh thẳm cuộn trào sóng dữ này không ngờ lại nhố lên hàng trăm nghìn khối đá to lớn chi chít cạnh sắc phá lòng biển sâu đâm lên khỏi mặt nước tạo thành một bãi chông khổng lồ của tự nhiên, trùng hợp thay để tránh khủng bố lôi điện trên bầu trời Chiến Hạm Cung đã bay khá gần mặt biển vô tình đυ.ng phải cạm bẫy của tự nhiên này.

...

.

- Cmn...!còn có cả trò này nữa sao?

- Cái này rõ ràng là muốn ép chúng ta bay lên trên cao mà...

Nhìn từng khối đá ngầm to lớn sắc bén từ đáy biển sâu nhô lên tạo thành một rào chắn to lớn trùng điệp vây kín cả hải vực trước mặt, Trần Lâm không nhịn được tức giận xen lẫn bất lực kêu lên.

Mặc dù Chiến Hạm Thiên Cung may mắn không bị ảnh hưởng quá nghiêm trọng sau cú va chạm bất ngờ nhưng tình hình trước mắt muốn tiếp tục lên đường thẳng tiến vào trung tâm cấm vực bắt buộc phải bay lên cao hơn đương đầu cùng lôi kiếp khủng bố trên bầu trời.

Đây rõ ràng là muốn ép người khác vào chỗ chết mà, dù rất không muốn nhưng trước chằng chịt hàng nghìn phiến đá sắc nhọn như những lưỡi dao sẵn sàng khứa cổ bất kỳ kẻ nào dám xâm phạm Trần Lâm cũng không nhịn được bắt đầu xuất hiện ý nghĩ rút lui.

Tuy nhiên trong lúc chính Trần Lâm đang có ý định rút lui một giọng nói đầy kinh nghị xen lẫn phấn kích đã vang lên bên tai:

- Đá ngầm...!thật là quá tốt rồi...

- Đại nhân chúng ta mau lên đường...!ta nghĩ phía trước chính là đích đến rồi...

...

.

Không biết từ lúc nào Phương Tuyết đã xuất hiện bên cạnh Trần Lâm ánh mắt đầy phấn khích nhìn vào bãi đá ngầm đen kịt nhấp nhô trên những con sóng lớn kia trái ngược hoàn toàn với hình ảnh muốn chia hành lý quay về của nàng lúc nãy...

Nghe thấy được lời nói kia của Phương Tuyết, Trần Lâm như được khai sáng ánh mắt lập tức sáng lên như đèn pha kích động nhìn vào khoảng không mịt mù bão vũ trước mặt.

Không có lý do gì giữa đại dương sâu thẳm lại xuất hiện đá ngầm được, câu trả lời chỉ có một đó chính là sự biển đội về mặt địa chất tức là phía trước ít nhất phải có một hòn đảo hay thậm chí là một quần đảo, thử hỏi bên trong cấm vực vô tận sóng gió bão biển như trút nước thế nào đột nhiên xuất hiện dấu vết của một hòn đảo khác gì tia sáng trong đêm tối.

Tìm hình thế này đừng nói Phương Tuyết cho dù là bất kỳ ai cũng quyết liều một phen mạnh mẽ xông lên thử xem sao, biết đâu phía trước đó chính là mấu chốt của tử địa này và rất có thể cũng là nơi Trần Lâm đang tìm kiếm.

.

Không một giây chần chờ Trần Lâm lập tức điều khiển Chiến Hạm Thiên Cung bay lên cao trên những bãi đá ngầm sắc nhọn bất chấp mưa gió chầm chậm tiến về trước...

Tuy nhiên cũng ngay giây phút đó, khối đất to lớn đang bay bay trên bầu trời này trở thành mục tiêu của vạn đạo lôi đình.

Trước những kẻ cả gan xâm phạm, mây đen điên cuồng vận chuyển rồi hội tụ lại thành một khối khổng lồ như một cự thú đang gầm thét, lôi quang xám bạc chớp động trong từng áng mây đen kịt rồi giáng xuống từng đạo lôi điện khủng bố như muốn xé toạc cả bầu trời mưa bão đánh về phía Chiến Hạm Thiên Cung.

Liên tiếp những tiếng nổ Đùng...!Đùng...!Đùng...!không ngừng vang lên, lôi quang chớp động rực sáng cả một khung trời...

Chiến Hạm Thiên Cung như một con thuyền nhỏ hứng chịu mưa gió của đại tự nhiên mạnh mẽ chịu lấy từng đạo lôi kiếp đánh xuống, rất may ba trong số đó đánh vào đuôi thuyền đã bị thanh thiết côn hấp thu lấy khiến thanh thiết côn vốn đã rất xấu xí bị nhiệt lượng khủng bố nung đỏ dần dần phát sinh biến hóa vị diệu mà đến cả Trần Lâm cũng không ngờ đến được.

Ngược lại trước mũi chiến hạm Trần Lâm cũng phát động Bỉ Ngạn Huyết Hỏa như một con hỏa linh xà không ngừng lượn vòng trong trời đen mưa bão đón lấy một đạo lôi điện đánh xuống bảo hộ cho chiến hạm.

Lâm Mỹ Anh và hai chị em Phương Tuyết cũng đồng thời xuất thủ đỡ lấy từng đạo lôi điện đánh xuống quyết liều một phen xem sâu bên trong lớp lớp đá ngầm kia là gì.

Tuy nhiên dù đã rất cố gắng gần như liều mạnh nhưng vấn có hơn bốn đạo lôi điện thành công đánh xuống chiến hạm trực tiếp thiêu cháy những góc huyết thụ gần đó, cả thân chiến thuyền to lớn rung lên kịch liệt nứt ra từng vết rạn to lớn dường như sắp không trụ được nữa trước cuồng phong bão tố...

...

.

- Mọi người cố giữ chặt...!ta sẽ đẩy hết tốc lực...

Cảm nhận được mặt đất dưới chân đang sụp đổ, Trần Lâm cấp tốc ôm lấy Phương Tuyết lui người ra sau tránh thoát khỏi mũi thuyền rồi khàn giọng gào lên.

Đến nước này cách duy nhất là khả thi nhất chỉ có một đó là liều, bằng tốc độ nhất nhất liều mạng xông lên...

Tuy nhiên ngay lúc Trầm Lâm và Phương Tuyết vừa lui khỏi mũi thuyền từng tiếng xé rách đứt gãy đã vang lên, như một chuỗi domino liên tiếp những sợi rể huyết thụ không thể chịu được áp lực nữa bị xé toạc, cả phần mũi thuyền gần mất đi xương sống chống đỡ triệt để sụp đổ rơi ầm xuống mặt biển bên dưới, kéo theo đó là không ít mảnh đất đá cùng rễ huyết thụ bị lôi đình thiêu cháy thành than đen vĩnh viễn nằm lại dưới biển sâu...

Chứng kiến cả đó Phương Tuyết không khỏi giật mình hoảng sợ bắt đầu hối hận khi đã đề nghị Trần Lâm xông vào trong, ngược lại về phần Trần Lâm lại khác khi không thấy hy vọng thì thôi nhưng đã thấy con đường phía trước kẻ điên như Trần Lâm sẽ quyết đi đến cùng.

Bất chấp cuồng phong bão tố vẫn không ngừng trút xuống những trận mưa lớn hỏa quang vẫn bùng cháy lên mạnh mẽ, Trần Lâm cả người gần như bốc lên cuồn cuộn hỏa diễm ánh mắt lạnh lùng nhìn thiên không rồi liên tục vung tay điều khiển huyết hỏa như ma trơi đó lấy từng đạo lôi điện đánh xuống.

Liên tiếp những tiếng Đùng...!Đùng...!Đùng...!không ngừng vang lên...

Hỏa diễm đỏ rực cùng lôi quang xám bạc không ngừng va vào nhau tỏa nên từng trận hỏa diễm soi cả một cùng bão tố.

Trời trút lôi đình song người vẫn không khuất phục không ngừng chống trả, Chiến Hạm Thiên Cung gần như bị trăm đạo lôi đình oanh kích tàn phá không chịu nỗi sụp đổ gần như phân nửa chỉ còn lại vùng sau đuôi thuyền là còn nguyên vẹn, nhưng dường như không muốn thua kém chủ nhân của mình bất kể dù bị tàn phá cách mấy Chiến Hạm Thiên Cung vẫn điên cuồng xé gió không ngừng lao nhanh về phía trước quyết không cúi đầu, thậm chí do trọng lượng bắt đầu suy giảm mà dần dần tăng lên hết tốc lực một đường thẳng tiến bay về phía trước tưởng chừng như sẽ không gì có thể cản được bước tiến của tòa chiến hạm trên không này...

.

Tuy nhiên thiên uy là vô thượng...

Dường như cảm nhận được những sinh vật nhỏ bé bên dưới đang khinh nhờ sức mạnh của mình, bầu trời càng thêm dày đặc mây đen lôi quang điên cuồng chớp động như một thương cổ ma thần đang trừng lớn đôi mắt phẫn nộ nhìn kẻ thách thức bên dưới.

Lôi điện theo đó điên cuồng gầm thét rồi phát ra một tiếng nổ khủng bố khiến thời gian không gian gần như ngừng lại, một cột sáng to lớn khủng bố tràn ngập lôi quang như thiên phạt chi uy không gì cản được mạnh mẽ đánh xuống khối đất bên dưới, cuồn cuộn uy thế như xé toạc cả không gian khiến những hạt nước mưa gần như dừng lại sợ hãi nhìn lôi quang khủng bố không gì sánh được kia.

Trần Lâm mặt cắt không còn giọt máu sợ hãi nhìn khủng bố lôi điện đang đánh xuống kia vội vàng vung tay điều động huyết hỏa lao lên đón đỡ, tuy nhiên thật không ngờ Bỉ Ngạn Huyết Hỏa một trang bị đỏ hàng thật giá thật lại không địch lại được khủng bố lôi điện kia bị nó đánh bay, cuồn cuộn lôi quang gần như không chút cản trở vẫn một đường phá không đánh xuống...

Rất may trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc đó, một tàn phá chiến giáp thuần một màu đen kịt như thủy tinh đen đầy rẫy vết rạn đã hiện lên người Trần Lâm.

Khí thế quanh người Trần Lâm bạo tăng chưa từng có, trước thiên uy vô thượng Trần Lâm không chút sợ hãi nắm chặt lấy Tà Nguyệt Đao lạnh lùng chém xuống, Tà Nguyệt Đao như cảm nhận được nguy cơ chưa từng có theo một chém kia mà tỏa ra cuồn cuộn hắc khí hóa thành hình một con cóc đen khổng lồ rồi há lấy cả miệng to lớn bắn ra một đạo ánh sáng xanh lục quỷ dị về phía khủng bố lôi điện.

Thanh quang quỷ dị cùng khủng bố lôi điện theo đó va vào nhau cháy lên nhiệt hỏa tựa như một thái dương đang rực cháy trên bầu trời soi sáng những khuôn mặt đang hoảng sợ bên dưới.

Tuy nhiên không biết có phải do vội vàng xuất chiêu hay vốn dĩ khủng bố lôi điện đã quá mạnh mà thanh quang do cóc đen khổng lồ bắn ra gần như không thể địch lại được đạo thiên kiếp đúng nghĩa đen kia dần dần bị ép luôn rồi xẹt...!một tiếng trực tiếp xuyên qua người con cóc đen khổng lồ...

Cóc đen khổng lồ do Tà Nguyệt Đao tạo ra khủng bố là thế nhưng không ngờ lại thua đạo lôi điện kia bị đối phương đánh tan thành khói đen biến mất trong không khí, Trần Lâm ngay bên trong cóc đen khổng lồ cũng không tránh được kiếp số bị khủng bố lôi điện lướt qua đánh bay ra xa cả người bị lôi điện thiêu cháy bốc lên mùi khen khét không nhẹ, nếu không phải có tàn phá chiến giáp hộ thân phen này Huyết tổ đại nhân chắc rụng nụ rồi.

Chỉ là Thiên Cung Chiến Hạm lại không có được tàn phá chiến giáp này hộ thân bị khủng bố lôi điện trực diện đánh trúng gần như bị xé toạc là đôi sụp đổ không còn gì chầm chậm cầm đầu rời xuống mắt biển bên dưới.

.

Ầm...

Một tiếng va đạp nặng nề chưa từng có vang lên...

Chiến Hạm Thiên Cung rơi ầm xuống mặt biển lập tức tạo nên một trận sóng lớn chưa từng có quét ngang tứ phía, toàn bộ thành viên trên chiến thuyền theo đó đồng loạt ngã nhào xuýt chút nữa rơi hết xuống biển.

Rất may sức sống phi thường của loài thực vật một lần nữa gồng gánh tất cả giúp cho những cây thuyết thụ nhỏ bé còn lại vượt qua chông gai, khi tất cả đều sụp đỗ gần mười góc huyết thụ chưa bị lôi điện phá hủy vẫn điên cuồng quấn lấy nhau bám chặt lại từng khối đất ít ổi cố giữ cho Chiến Hạm Thiên Cung dù đã không còn cái gì ra được hình chiến hạm nhưng chí ít vẫn còn tồn tại.

Có nó những thành viên Huyết tộc bên trên mới có hy vọng, huyết thụ một lần nữa thắp lên ánh sáng hy vọng trước trận giông bão chưa từng có cho những tộc nhân của Huyết tộc dù nó hết sức mong manh...

Tuy nhiên ngay khi mọi người đều nghĩ tất cả đến đây là hết thì ánh sáng hy vọng thật sự xuất hiện soi sáng khối đất rách nát đang cố bơi về phía trước trên dòng biển xanh.

.

Có người nó trong tâm bão chính là một chốn yên bình, dùng không biết truyền thuyền này có thật hay không nhưng có thể chắc chắn trước mặt nhóm người Trần Lâm trước “khối đất Thiên Cung” rách nát không ra hình dáng gì lúc này là một bầu trời xanh nắng đẹp...

Thật không ngờ sâu bên trong vô tận dông bão cùng khủng bố lôi điện kia lại là một bầu trời quang trong xanh năng đẹp ngăn cách cả một vùng trời bão tố u tối bên ngoài.

Để lại vùng trời khủng bố sau lưng đón nhận từng tia nắng ấm soi sáng, khối đất Thiên Cung dù rách nát vô cùng thậm chí đến cả bốn đại trang bị tím độc nhất đều hứng chịu tổn thương không nhỏ nhưng bằng sự kiên cường của từng góc huyết thụ vẫn thành công bám trụ lại được chầm chậm trôi về trước vô thức vượt qua vùng trời đầy giông bão cùng khủng bố lôi điện kia để bước vào một vừng trời hoàn toàn mới.

Trời xanh mây trắng, mặt biển tĩnh lặng chỉ đôi khi nhẹ nhàng vỗ lên tường con sóng nhỏ không khác gì thiên đường ốc đảo nhiệt đới nắng ấm khác biệt hoàn toàn với vô tận bão tố bên ngoài, đặc biệt hơi bên trong khung trời nắng đẹp này còn nổi lên một hòn đảo nhỏ ngay trung tâm như đang chờ đợi ai đó đến khám phá.