Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 477: 477: ᛕɦoáı Ꮯảʍ Của Việc Lén Lút 18

(Cảnh cáo chương có yếu tố không hợp với thuần phong mỹ tục, luân thường đạo lý.

Đàn ông đã đang và chưa cho con bú cân nhắc trước khi xem).

Nghe được những lời cầu hoang của Trương Tố Nga, Trần Lâm không nhịn được nuốt nước bọt cái ực.

Đây rõ ràng là đang muốn câu dẫn minh quân chính trực như Huyết tổ đại nhân...

Trước con yêu nữ phì mỹ căng mọng hại nước hại dân kia, minh quân chính trực như Huyết tổ đại nhân làm sao có thể nhịn được quyết tâm ra tay trấn áp quyết một lòng trừ hại cho dân...

Khẽ liếc nhìn đám người Phương Tuyết...

Trần Lâm lợi dụng lúc các nàng đang hăng máu kéo Trương Tố Nga ra sau một mỏm đá khá khuất cạnh chân núi rồi vội vàng ôm chặt nàng ép vào vách đá, cái miệng rộng tham lam không ngừng tung những mật trú đầy uy lực phong ấn khắp chiếc cổ trắng ngần của Trương Tố Nga rồi một xuống khe ngực sâu thâm thẩm cùng hai ngọn thần sơn to lớn, khiến Trương Tố Nga không nhịn được rêи ɾỉ phải lấy tay che miệng lại.

Lúc này Trương Tố Nga mới hối hận vì phút nứиɠ cáiL quá chiêu không nổi kia.

Hiện tại mọi người đang chiến đấu còn hô hào quyết tâm cày cấp gì đó, vậy mà nàng và Trần Lâm lại kéo nhau qua một bên chơi trò thú nhún, để bị đám yêu nữ kia biết được ngày tháng sau này của Trương Tố Nga chắc chắn sẽ bị trêu chọc đến chết...

Dù đã trốn sau tảng đá như nó thật ra không nhiều ý nghĩa lắm...

Trương Tố Nga khẽ đẩy Trần Lâm ra liếc nhìn đám người Phương Tuyết nhỏ giọng nói:

- Nhưng mà đám ngươi kia...

- Không được đâu, bị họ phát hiện ta sẽ bị chọc chết...

- Cái gì mà không được...

- Tên nào phát hiện ta đâm chết tên đó, nàng không cần phải lo.

Cục thịt ba chỉ thơm ngon trước mặt Trần Lâm làm sao có thể bỏ qua cười lạnh nói.

Đôi bàn tay heo không chút khách khí nhào nặn bộ ngực sữa đẫy đà to lớn một tay ôm không hết của nàng qua lớp áo khiến Trương Tố Nga bất ngờ rêи ɾỉ thành tiếng...

Che lấy miệng mình, ánh mắt ướŧ áŧ gợϊ ɖụ©...

Trương Tố Nga đã khoái chết mẹ còn ngại nhỏ giọng nói:

- Nhẹ...!nhẹ một chút...!để họ nghe thấy...!uk...!uk...

Đáng tiếc không đợi Trương Tố Nga dứt lời Trần Lâm đã say đắm hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, hai đôi môi cứ thế quấn chặt lấy nhau trong nụ hôn đầy nɧu͙© ɖu͙©.

Mãi một lúc lâu Trần Lâm mới rời khỏi cái miệng nhỏ xinh của Trương Tố Nga rồi dần dần hôn xuống cổ nàng.

Không biết có phải do huyết mạch Huyết tộc tác động đến hay không mà người Trương Tố Nga và các nữ nhân khác của Huyết tộc đều rất thơm, tuy mỗi người một vẽ nhưng đều mang mùi thơm quyến rủ của hương đồng cỏ nội...

Với Lâm Mỹ Anh là một mùi hoa hồng quyến rũ mê người, còn với Trương Tố Nga là một mùi hương lúa chín thơm lừng dịu nhẹ mà lại man mác theo một cách riêng biệt khiến Trần Lâm nóng hết cả người, thằng em bên dưới biểu tình kịch liệt đồi quyền làm người...

Không nhịn được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Trần Lâm vội vàng cởi chiếc sườn xám cách tân màu đỏ thắm đang mặc trên người Trương Tố Nga ra.

Thật ra Trần Lâm rất muốn xé nó cho nhanh, nhưng đây không phải trang phục thông thường mà là một trang bị lam loại hình trang bị được hệ thống đặc chế, Trần Lâm dù sức trâu những vẫn không thể chỉ dự vào sức mạnh thể chất phá hủy một trang bị lam của hệ thống được.

Nhưng phải nói tất cả đều tại Lâm Mỹ Anh, dưới sự xúi giục của nàng Trần Lâm đã tạo ra nó rồi tăng cho Trương Tố Nga xem như đồng phục thị nữ.

Bộ sườn xám này có màu đỏ thẩm hợp với màu tóc nâu đen của Trương Tố Nga, kích thước thon gọn ôm lấy vòng ngực căn tròn nhựa sống khiến nàng trông cự kỳ gợϊ ɖụ© nhưng cũng không kém phần linh hoạt phục vụ tốt cho việc chiến đấu.

Nhưng thứ khiến Trần Lâm ưng ý nhất với cái thể loại chính là nó không có quần, tuy lúc chiến đấu có nguy cơ lộ hàng nhưng cũng tạo điều kiện cho tên nào đó làm bậy...

Dù sao thị nữ mà chuyện phục vụ Huyết tổ đại nhân mới là ưu tiên số một, những chuyện khác xếp sau.

Cảm nhận được độ háo đói của Trần Lâm, Trương Tố Nga khẽ giữ tay hắn lại lòng vẫn có chút lo lắng nói:

- Không được đâu lỡ có ai thấy thì sao?

Đồng không mông quạnh chỉ núp sao tảng đá, Trương Tố Nga thật có chút ngại ngùng khi chơi trò lộ thiên này.

Tuy nhiên, Trần Lâm lại không chút quan tâm cười đáp:

- Ngoài bốn da^ʍ nữ kia thì làm gì có ai…

- Yên tâm đi bọn họ xung lắm không phát hiện ra đâu, mà không phải tối nào các nàng cũng cởi truồng ngủ chung sao?

- Để họ thấy có sao đâu, ngại gì nữa...

Nghe Trần Lâm nhắc về đám người Phương Tuyết, lòng Trương Tố Nga nóng như lửa đốt không được thoải mái như Trần Lâm khẽ cảnh giác nhìn bốn người phía xa kia...

Lợi dụng thời cơ đó, Trần Lâm nhanh tay cởi luôn cái nút thắt rồi banh hai vạt áo của Trương Tố Nga ra, ngay lập tức cơ thể thành thục đẫy đà của nàng hiện ra trước thiên hiện hùng vĩ.

Do độ ôm cũng như độ cứng rắn của trang phục, Trương Tố Nga không ngờ lại không mặc áo ngực, hai bầu ngực sữa căng tròn to lớn như hai cái bán bao siêu to khổng lồ trắng trẻo mềm mại cứ thế hiện ra như mời gọi.

Bên dưới nơi khẽ sâu huyền bí là cái qυầи ɭóŧ ren màu hồng đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ cùng cặp đùi nuột nà.

Trần Lâm không chần chừ gì nữa lao vào ngoạm lấy ngực Trương Tố Nga ngấu nghiến như thằng nghiện, một tay ôm eo nàng ghì chặt, tay còn lại sờ soạng khắp cặp đùi mềm mại quyến rũ cả nàng rồi ôm lấy bờ mông đẫy đà to lớn phía sau.

- Ưhhh...!ngài thật...!là...!ukkk đừng cắn...!ukkkk

Trương Tố Nga nhắm mắt lim dim tận thưởng, cái miệng nhỏ phát ra những tiếng rên khe khẽ, cánh tay ngọc vương ra ôm cổ Trần Lâm để mặc vị Huyết tổ này thưởng thức cơ thể mình.

Nghe được những tiếng rêи ɾỉ kia Trần Lâm bú ʍúŧ lúc càng cuồng nhiệt, hết ngoạm bên này lại ngoạm bên kia, thi thoảng lại cắn một cái vào núm đỏ hồng hồng kia làm Trương Tố Nga run rẩy.

Da thịt mịn màng thơm phức tràn ngập mùi lúa chín của nàng làm Trần Lâm như phát cuồng, ham muốn bùng lên mạnh mẽ.

Ngấy nghiến bộ ngực sữa căn ph mọng của Trương Tố Nga được một lúc...

Trần Lâm chợt ngồi xuống bằng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai cởϊ qυầи lót nàng, chỉ nháy trong nháy mắt qυầи ɭóŧ nhỏ xin mỏng manh đã bị tụt xuống gót chân, âʍ ɦộ mập mạp mũm mĩm đầy lông lá của Trương Tố Nga theo đó hiện ra trước mặt Trần Lâm.

Trước con sò lông béo mập mọng nước như thế, Trần Lâm sao có thể bỏ qua úp mặt vào mu âʍ ɦộ đã sớm ướt súng của Trương Tố Nga hít hà liếʍ láp như kẻ chết đói.

Bị Trần Lâm tấn công tới tấp, Lâm Mỹ Anh chỉ có thể dựa lưng vào vách đái phái sao, hai chân hơi dạng ra cho cái lưỡi ma quái kia dễ dàng khám phá âʍ ɦộ mình.

- Ahhh...!ahhh phải...!phải...!liếʍ mạnh lên...!đi tiểu chủ nhân của ta....ahh ahh

Dựa lưng vào vách đá chịu trận, Trương Tố Nga thở gấp gáp miệng rêи ɾỉ khi lưỡi Trần Lâm liếʍ láp cửa âʍ ɦộ mình.

Cả người nàng theo đó nóng ran vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dâʍ ŧᏂủy̠ theo đó phun ra như suối ướt cả mặt Trần Lâm.

Cơn sướиɠ khoái âm ít khiến Trương Tố Nga quên đi tất cả rên ngày càng to.

Trần Lâm cũng không nhịn thêm được nữa đứng bật dậy nhanh chính cởϊ qυầи mình ra, côn ŧᏂịŧ to lớn lông lá theo đó hàng lâm chốn nhân gian...

Dù không phải lần đầu trông thấy hung vật kia nhưng Trương Tố Nga không nhịn được nuốt nước bọt cái ực.

Thứ hung khí to lớn kia còn thấy rõ cả gân guốc nổi cuồng cuộn kia sắp đầm vào âʍ ɦộ mình sao?

Nghĩ đến đây nhịp tim Trương Tố Nga bỗng chốc đập thình thịch, cảm giác hồi hộp mong chờ khẽ lướt qua…

Trần Lâm cũng không chờ đợi nhiều nhấc một bên đùi đẹp Trương Tố Nga lên làm hộ ra cái âʍ ɦộ mập mạp mũm mĩm đã sớm ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ cùng nước miếng.

Những sợ lông đen tuyền dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ trông vô cùng tính gợϊ ɖụ© như đang mời gọi...

Đám lại Trần Lâm cũng không đợi thêm nữa vội vã kề đầu côn ŧᏂịŧ to lớn chạm vào cái khe thịt đỏ nâu màu đất mẹ...

Một dòng điện xẹt qua rồi lan tỏa khắp người khiến Trương Tố Nga rên lên:

- Ukkk...!đại nhân cho...!cho vào đi...

Tuy nhiên Trần Lâm lại không vội cho vào chỉ cạ đầu côn ŧᏂịŧ lên mép âʍ ɦộ của Trương Tố Nga kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng rồi cười đểu nói:

- Nàng vừa gọi ta là gì?

Biết được ý tên này Trương Tố Nga mị nhãn như tơ yêu kiều nói:

- Chủ nhânnn...!chơi ta đi...!đâm côn ŧᏂịŧ to lớn của nàng lập đầy ta đi...!ahhh..

- Là dân nữ ngươi nói đó nha...

Nghe thấy thế Trần Lâm khẽ đười khoái trá nói rồi đâm mạnh côn ŧᏂịŧ của mình vào âʍ ɦộ Trương Tố Nga.

- Ahhh....

Sau cú đâm trí tử Trương Tố Nga rên lên thành tiếng...

Côn ŧᏂịŧ to lớn đâm sâu lút cán trong âʍ ɦộ chật chột ẩm ướt của nàng, cảm như bị xé rách vừa đau đớn vừa sướиɠ khoái khiến Trương Tố Nga hả hốc mồm, nước miếng chảy ra nơi khóe miệng.

Trần Lâm để yên vài giây tận hưởng khoái lạc đê mê đang dần dần bùng lên nơi hạ thể, cũng như để cho cái âʍ ɦộ nhỏ bé kia thích ứng với côn ŧᏂịŧ của mình...

Mãi một lúc lấy Trần Lâm mới bắt đầu nhịp nhàng chuyển động, hết kéo ra rồi lại đẩy mạnh vào cái khe hẹp ẩm ước nɧu͙© ɖu͙© như muốn tận hưởng cái âʍ ɦộ nóng bỏng kia một cách thật là trọn vẹn.

Bên trên Trần Lâm không nhàn rỗi ôm lấy vòng eo Trương Tố Nga, cái miệng rộng tham lam ngậm lấy môi đỏ mọng của nàng hôn say đắm.

Trước sự tấn công dồn dập Trương Tố Nga không nhịn được bắt đầu thở gấp nhưng chỉ được một lúc thì chịu không nổi phải rời khỏi môi Trần Là rêи ɾỉ thành tiếng....

Thấy thế Trần Lâm khẽ cười lạnh rồi hôn lên mạnh lên cổ nàng rồi ghé tai nàng thì thầm:

- Nàng rên lớn như vậy không sợ đám người Phương Tuyết nghe thấy sao...

- Ahhh...!Ah...!ta...!aaa...

Đáng tiếc lúc này Trương Tố Nga nào còn có thể nói gì, nàng còn đang bận rêи ɾỉ khi con thịt to lớn kia ra vào liên tục trong âʍ ɦộ mình...

Mỗi lúc khúc thịt to lớn gai góc kia đâm vào đều làm nàng đê mê ngây ngất, nước miếng chảy dài nơi khóe miệng chỉ có thể phát ra những tiếng ư...! ư...!vô nghĩa...

Thấy thế Trần Lâm khẽ mỉm cười đắc ý hôn dần xuống dưới rồi một lần nữa tìm đến hai bầu ngực trần to tròn quyến rũ ăn mãi không hết của Trương Tố Nga...

Cái miệng tham lam ngoạm lấy trái đào tiên mềm mại của Trương Tố Nga, hết bú ʍúŧ bên này lại liếʍ sang bên kia, sự mịn màng, nõn nà và mùi thơm đặc trưng khiến miệng Trần Lâm như tan chảy khi được thưởng thức món ăn ngon tuyệt trần này...

Trần Lâm như đứa trẻ con khát sữa điên cuồng ngấu nghiến ngực Trương Tố Nga trong khi bên dưới đại công thịt vẫn không quên công việc của mình không ngừng ra ra vào vào âʍ ɦộ nàng.

...

Bên kia đám người Phương Tuyết vẫn đang không ngừng chiến đấu, nhất là Lâm Mỹ Anh vừa nhận được một lần tăng sức mạnh vô cùng lớn.

Hư ảnh ma nhân đi đến thây xác cua chất đống đến đó khiến cả hai chị em Phương Tuyết đều không nhịn được kinh ngạc không thôi.

Không hề biết rằng cách đó không xa có một đôi gian phu da^ʍ phụ đang quấn lấy nhau.

Ngược lại sau mỏm đá....

Đại côn ŧᏂịŧ của Trần Lâm nhấp vào ngày càng dồn dập vào âʍ ɦộ lông lá của Trương Tố Nga, mỗi lần đâm vào đều khiến Trần Lâm sướиɠ như phát điên chỉ muốn đâm thật sâu côn ŧᏂịŧ vào âʍ ɦộ kia...

Ngược lại cái âʍ ɦộ chật chội của Trương Tố Nga cũng siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ to lớn ngoại cỡ của Trần Lâm như cái lỗ nhỏ đầy ma lực tham lam muốn hút trọn côn ŧᏂịŧ vào trong.

Trước cái lỗ ma mị quá đỗi đê mê kia, Trần Lâm có xúc động muốn để côn ŧᏂịŧ của mình kẹt trong đó cả đời không rút ra cũng được.

- Bạch… bạch… bạch…

- Ahhh...!ahhh… uhhh… aaa…

Liên tiếp những tiếng da thịt va chạm cùng tiếng rêи ɾỉ không ngừng vang lên...

Trương Tố Nga vừa khổ sở vừa sướиɠ khoái chống đỡ ham muốn cháy bỏng của Trần Lâm, tiếng rên ngày càng dồn dập.

Bên dưới âʍ ɦộ nàng bị đâm vào liên tục còn bên trên ngực nàng bị Trần Lâm ngấu nghiến thỉnh thoảng lại cắn vào đầu nhũ hoa làm nàng giật điếng cả người.

Kɧoáı ©ảʍ tê tái làm nàng vừa sướиɠ vừa quằn quại cả cơ thể mũm mĩm oằn mình chịu trận, cái chân đang đứng của nàng run rẩy tựa như sắp khụy xuống vậy.

Biết sự chênh lệch thể chất giữa song phương là rất lớn, Trương Tố Nga khó lòng chống đỡ...

Trần Lâm khẽ nhấc cái đùi còn lại của Trương Tố Nga lên ép chặt nàng vào vách đá, hai cánh tay nhấc bỏng hai đùi đẹp của nàng lên tạo thành thế ôm vững chãi cho nàng đỡ mỗi hơn.

Hai chân không chạm đất, lại đang cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ bị xâm chiếm khô bạo, Trương Tố Nga thấy lâng lâng khó tả như đang bay bổng trên mây, cánh tay ngọc khẽ ôm lấy cổ Trần Lâm, hai đùi hơi banh ra để Trần Lâm đẩy côn ŧᏂịŧ đâm vào sâu hơn.

Thuận thế Trần Lâm bắt đầu gồng người tăng tốc đâm sâu côn ŧᏂịŧ vào âʍ ɦộ Trương Tố Nga những cú như trời giáng.

Âʍ ɦộ nóng bỏng mập mạp của Trương Tố Nga thực sự quá đỗi tuyệt vời, độ béo mập của nó khiến nó trở thành một trong những cái âʍ ɦộ thơm ngon nhất mà Trần Lâm từng thưởng thức qua chỉ sau âʍ ɦộ chật hẹp của Hàn Thiến Lâm.

Cảm giác sướиɠ khoái kỳ dị khiến Trần Lâm không thể chậm rãi được điên cuồng vật động, hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cứ thế vào vào nhau phát ra những tiếng Bạch… Bạch… Bạch… ma mỵ...

- Chủ...!chủ nhân...!ahhh...!ta sướиɠ ukkk...!phải chỗ đó ukkkk....

Âʍ ɦộ bị Trần Lâm oanh tạc dữ dội vừa đau vừa sướиɠ tột cùng, Trương Tố Nga không nhịn được nữa rên lên quên cả trời đất, quên luôn cả ba người và một ma vẫn đang chiến đấu ngoài kia.

Tiếng rên của Trương Tố Nga như liều thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Trần Lâm càng hưng phấn lạ thường, kɧoáı ©ảʍ như những đợt sóng ập tới, dữ dội và dịu âm, ồn ào và lặng lẽ, đợt sau nối tiếp đợt trước như kéo dài như vô tận.

Cuối cùng trước cơn sóng kɧoáı ©ảʍ bất tận, con đê ngăn lũ cũng không chịu nổi bị đánh tan.

Cơn sướиɠ khoái như hồng thủy lần khắp cơ thể đến tận lỗ chân lông, Trần Lâm gồng mình dập một nhát cuối trí mạng đâm côn ŧᏂịŧ lút sâu vào âʍ ɦộ Trương Tố Nga...

- Ahhhh....!ta ta sướиɠ ...!ahhh ta không được..

ta ra...

Ngay lập tức khi tử ©υиɠ bị oanh tác, Trương Tố Nga không trụ được ngửa cả mặt lên trời hét lớn...

Côn ŧᏂịŧ to lớn cấm sâu trong âʍ ɦộ chật hẹp cũng giật giật liên hồi rồi phun ra từng dòng tinh khí nóng hổi vào sâu trong âʍ ɦộ Trương Tố Nga.

Để nguyên côn ŧᏂịŧ ngập sâu trong không gian chật hẹp kia, Trần Lâm cũng ngửa mặt lên trời hai mắt lim dim tận hướng cảm.

Cả hai đều im lặng ôm lấy nhau tận hưởng kɧoáı ©ảʍ tê dại nơi bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, tận hưởng giây phút thần tiên ngây ngất con gà tây, đôi môi tìm đến nhau rồi trao cho nhau hôn say đắm.

Bầu trời xanh biếc, từng đám mây trắng nhẹ nhàng trôi....

Ánh nắng dịu nhẹ chiếu xuống ngọn núi nhỏ nơi hai cơ thể gần như tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang say sưa trong men tình hiện lên một khung cảnh thật là thơ mộng...

Tuy nhiên trong khung cảnh tình tứ kia một tiếng ho khan lại vang lên.

Bốn người Phương Tuyết, Phương Ngân, Lâm Mỹ Anh và cả nha đầu không biết gì Huyết Thiên đều đã không còn đánh quái nữa mà ngồi ngay bên mỏm đá mỉm cười hài hức nhìn đôi gian phu da^ʍ phụ kia.