Bị Trần Lâm chơi ác, dùng chuôi thanh katana to lớn đam vào âʍ ɦộ mình, còn không ngừng rút ra đút vào, Lâm Mỹ Anh hiển nhiên là cảm thấy vừa khốn vừa rát khó chịu vô cùng...
Tuy nhiên đúng như Trần Lâm đã nói, âʍ ɦộ của Lâm Mỹ Anh cũng bắt đầu giãn ra quen dần với hung vật kia rồi ngược lại hút trọn lấy chuôi kiếm, các bó cơ bắt đầu siết chặt quanh thân chuôi kiếm như không muốn nó rút ra.
Dần dần từ cảm giác thốn rát, Lâm Mỹ Anh bắt đầu thấy vô cùng sướиɠ khoái, khi những đường chạm trổ sần sùi trên thân chuôi kiếm không ngừng cọ xát vào thành âʍ đa͙σ của nàng khiến nàng bắt đầu rêи ɾỉ...
- Ahhh… sướиɠgg… quááá… nhanh… thụt… mạnh… vào âʍ ɦộ tiểu nô… đi… chủ nhân…
- Đừng thương tiết tiểu nô...!chơi chết ta đi...
Cảm nhận độ rung của chuôi kiếm Trần Lâm biết Lâm Mỹ Anh lại sắp ra, khẽ đưa tay xoa nhẹ lên cập mông to tròn trắng mịn của nàng rồi không chút khách khí vỗ mạnh một cái...
Nhận được một cái đánh đau điếng của Trần Lâm, năm ngón tay đỏ ửng in rõ trên làm da trắng ngần...
Lâm Mỹ Anh ngược lại ngước cổ lên trời hít hà sướиɠ khoái, chân nàng run rẩy mất hết sức lực, cặρ √υ' nặng trĩu đun đưa qua lại.
- Tiểu...!tiểu nô không được rồi...!ưm sướиɠ quá ta...!ta ra… ahhh… ahhh… chủ nhân ơi… aaa…
Bị Trần Lâm không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ɦộ lầy lội dâʍ ŧᏂủy̠, cập mông to tròn không ngừng bị tát đến sưng đỏ, Lâm Mỵ Anh rốt cuộc cũng không nhịn dược phóng xuất, kèm theo đó là một tia nước nóng vàng óng phun ra ào ạt như suối.
Dù đã lêи đỉиɦ trước đó nhưng xem ra nước trong cái âʍ ɦộ kia của Lâm Mỹ Anh vẫn còn rất nhiều.
Từng dòng, từng dòng nước vàng óng phun ra như vòi phun nước, âʍ ɦộ ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ lẫn nướ© ŧıểυ của nàng rung lên bần bậy, cả cơ thể bòng loán nhầy nhụa mồ hôi đổ ầm xuống bàn thở hổn hển...
Trần Lâm cũng rút chuôi thanh katana ra khỏi âʍ ɦộ của Lâm Mỹ Anh khiến một sợi chỉ trong suốt óng ánh kéo dài ra dính trên khóe môi âʍ ɦộ, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng vì thế ứa ra chảy xuống khắp bàn.
Tuy nhiên, không để cho Lâm Mỹ Anh thở lấy hơi, Trần Lâm đã lật người nàng lại nằm ngửa ra bàn, rồi đứng dậy ngồi lên bụng nàng đút côn ŧᏂịŧ đã cứng như sắt của mình vào giữa khe ngực to tròn của Lâm Mỹ Anh, hai tay ép bầu ngực to lớn của nàng kẹp chặt côn ŧᏂịŧ lông lá của mình mà bắt đầu nhấp nhẹ.
Nhờ tinh khí rĩ ra từ qυყ đầυ, cộng thêm mồ hôi của Lâm Mỹ Anh mà côn ŧᏂịŧ to lớn kia có thế ra vào điều đều trong cặρ √υ' to bự của nàng một cách dễ dàng.
Tuy nhiên Trần Lâm chỉ đang tạm chữa cháy, liếc nhìn Lâm Mỹ Anh ra lệnh...
- Ta cho nàng một phút lấy hơi...!hết một phút mà không bò dậy thì đừng trách ta....
Nghe thấy thế Lâm Mỹ Anh chỉ có thể nằm đó không ngừng thở dóc.
May thay được một lúc Lâm Mỹ Anh cũng đã lấy lại sức, nàng không một giây chậm trễ ngồi dậy.
Đưa tay cầm côn ŧᏂịŧ lông lá đang không ngừng trượt lên trượt xuống trong ngực mình.
Lâm Mỹ Anh tựa như cầm một bảo vậy nhẹ nhàng vuốt ve thân côn ŧᏂịŧ, rồi nàng há miệng ngậm chặt lấy nó mυ'ŧ nhè nhẹ như đang ăn kem, chiếc lưỡi nàng ngọ nguậy trượt lên qυყ đầυ trơn bóng khiến Trần Lâm sướиɠ như điên...
Cảm nhận được khẩu da^ʍ vô cùng tuyệt với của Lâm Mỹ Anh, Trần Lâm không nhịn được sướиɠ khoái suýt xoa...
- Ahh… a… a… sướиɠ… mυ'ŧ… chặt… chỗ đó… đúng chỗ đó… ahh… ahh… ahh…
- Hảo hảo da^ʍ nữ...!rất rất tốt...!huyết tổ sẽ thương...!nàng...!ahh...
Nghe được Trần Lâm táng thưởng...
Lâm Mỹ Anh vui mừng trong lòng cố gắng ngậm hết thân con thịt to khoẻ của Trần Lâm, nàng há to miệng đến khi qυყ đầυ chạm vào cuống họng nàng mới thôi, khiến miệng nàng ứa ra nhiều nước bọt hơn, cộng với tinh khí nhầy nhụa tạo thành một mùi vị quyến rũ lạ thường...
Cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khó tả chuyền đến Trần Lâm đứng dậy, đưa tay ra sau gáy túm tóc Lâm Mỹ Anh, hai đầu gối ông lấy thế bắt đầu nhấp lia lịa vào miệng nàng như đang nhấp vào một cái âʍ ɦộ.
Trần Lâm nhịp nhanh quá khiến Lâm Mỹ Anh có chút ngộp thở, nước miếng của nàng nhiễu nhão xuống bàn, nước mắt nàng cũng chảy ra, nhưng môi nàng vẫn khép chặc cố ngậm chặt côn ŧᏂịŧ của Trần Lâm...
Điên cuồng ra vào hết tốc lực, khiến qυყ đầυ như quả chùy không ngừng đánh vài cuống họng của Lâm Mỵ Anh làm cho nàng đau đến chảy nước mắt.
May thay Trần Lâm rốt cuộc cũng không hành hạ nàng nữa rên lên.
– Aaa… aa… a… hảo tiểu nô… ta ra đây…
Giữ chặt đầu Lâm Mỹ Anh, Trần Lâm nhấp thêm vài cái nữa rồi bắn tinh hoa xối xả vào miệng Lâm Mỹ Anh khiến nàng không kịp nuốt, sặc sựa ọc cả ra ngoài chảy sang gò má rồi chảy xuống vυ' nàng, đùi nàng.
Thấy thế Trần Lâm nhanh chóng rút côn ŧᏂịŧ quá khổ của mình ra ra quẹt quẹt lên má nàng.
Lâm Mỹ Anh hiển nhiên hiểu ý lập tức nuốt xuống chất dịch tanh nồng trong miệng rồi cầm lấy côn ŧᏂịŧ kia tiếp tục cho vào miệng bú ʍúŧ thêm vài cái xem như vệ sinh.
Tuy nhiên, ánh mắt của Lâm Mỹ Anh lại vô cùng thích thú, xem ra nàng đã nghiện nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ Trần Lâm mất thôi.
Chỉ là rất nhanh Lâm Mỹ Anh ngồi dậy.
Côn ŧᏂịŧ kia vẫn còn vô cùng cứng rắn, hiển nhiên một lần phóng suất không là gì với Trần Lâm, nhiệm vụ của nàng vẫn chưa kết thúc...
Lâm Mỹ Anh tìm lấy môi Trần Lâm mà bú ʍúŧ nhè nhẹ, hai người tiếp tục quần lấy nhau.
Lưỡi Lâm Mỹ Anh nhẹ nhàng phiêu lưu xuống ngực Trần Lâm, bàn tay ngọc xe xe đầṳ ѵú kia còn môi nàng nút chùn chụt đầṳ ѵú bên này kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
- Da^ʍ nữ...!ngươi đúng là không biết chữ chết viết thế nào...
Bị cái lưỡi mềm mại ướŧ áŧ của Lâm Mỹ Anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Trần Lâm không nhịn được nhe răng cười nói.
Quả thật chơi thì chơi, nhưng Trần Lâm vẫn giữ lại một phần tỉnh táo không chế bản thân mình, tránh để sung quá chơi chết Lâm Mỹ Anh thật, tuy nhiên da^ʍ nữ này lại không biết sống chết không ngừng khiếu khích, xem ra là vẫn còn ăn chưa đủ no...
Đáp lại lời thỉnh cầu đó, côn ŧᏂịŧ bên dưới bắt đầu cương cứng trở lại, chọt vào bắp đùi Lâm Mỹ Anh.
Nhận thấy hung vật đang đâm vào bắp đùi mình, Lâm Mỵ Anh thoáng hoảng sợ nhưng vẫn đưa lưỡi xuống liếʍ lỗ rún khiến Trần Lâm hơi nhột, trước khi đưa môi xinh xắn của nàng đến nơi mà nó muốn đến.
Tay Lâm Mỹ Anh cầm côn ŧᏂịŧ đã cứng rắn như sắt phép kia sục nhè nhẹ thêm vài cái há miệng một lần nữa ngậm lấy cự vật kia vừa liếp láp, vừa mυ'ŧ chùn chụt như đứa trẻ liếʍ kem...
Được người mẫu xinh đẹp nổi tiếng mà trước kia chỉ có thể quay tay, hiện tại lại đang trần trụi bú ɭϊếʍ côn ŧᏂịŧ của mình, Trần Lâm sướиɠ không thể tả khẽ vuốt ve mái tóc đen tuyền có phần rối bởi của nàng, khát vọng chinh phục những cái âʍ ɦộ mà trước kia mình chỉ có thể tưởng tượng hiện lên trong lòng Trần Lâm...
Con ngươi đen tuyền ánh lên tia huyết quang, huyết tổ đại nhân hiển nhiên khá thích ý nghĩ đó, ma tính vô hình tỏa ra toàn tinh cầu khiến những nữ nhân có trong sách đỏ kia đột nhiên rùng mình.
Vừa tìm ra được mục tiêu cho tương lai, Trần Lâm không nhịn được thích thú ôm lấy đầu Lâm Mỹ Anh kéo lên phía trên rồi đặc lên môi nàng một nụ hôn nòng cháy, đến khi đôi môi kia sưng đỏ lên mới lần xuống cắn nhẹ lên nhạt đậu nhỏ ửng hồn của nàng.
Không nhận thức được bản thân vừa đem đến đại họa cho rất nhiều nữ nhân đang chật vật sinh tồn trong thời mạt thế này...
Lâm Mỹ Anh chỉ biết ưỡn ngực hưởng ứng cùng Trần Lâm, để đế vương của nàng có thể le lưỡi ra nút núʍ ѵú nàng một cách dễ dàng.
Có lẽ phục vụ Huyết tổ đại nhân là trách nhiệm thiên liên nhất với nàng, một “hội thị nữ” chuyện hầu hạ huyết tổ đại nhân cứ thế được Lâm Mỹ Anh sáng tạo ra...
Được một lúc, hai vυ' Lâm Mỹ Anh ướt đẫm nước miếng của Trần Lâm, cơn sướиɠ khoái khiến nàng rên lên như mèo cái.
Trần Lâm nghe thấy nàng rêи ɾỉ ngày một lớn dần cũng hết chịu nổi.
Khẽ đứng người dậy ôm Lâm Mỹ Anh đặc nàng nằm ngửa ra cạnh bàn, hai chân nàng đưa lên cao, gò mu âʍ ɦộ lông lá ướt nhẹp như một đồng ruộng nhô cao của nàng hiện ra như mời gọi.
Đứng trước vùng đất thiên thai đó, Trần Lâm biết Lâm Mỹ Anh đã nứиɠ lắm rồi nhưng vẫn chưa đút vào vội mà cứ cầm lấy côn ŧᏂịŧ chọc chọc ngay âʍ ɦộ của nàng rồi lại kéo xuống chọc chọc vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Lúc này Lâm Mỹ Anh đã nứиɠ quá chỉ có thể nằm dạng háng chờ đợi.
Tuy nhiên, mãi vẫn chỉ thấy côn ŧᏂịŧ to lớn lông lá kia chọc lung tung bên ngoài khiến Lâm Mỹ Anh nứиɠ đến phát điên phải rêи ɾỉ cầu xin.
- Ahh...!Chủ nhân ơi...!nhanh...!Ahh...!nhanh cho vào đi...!tiểu nô nứиɠ quá...!nhanh lên đi...
- Chơi ta đi mà...!ưmm...!chủ nhân...!ưmm...
Tuy nhiên Trần Lâm vẫn chưa chịu cho vào cười lên khoái chí nói:
- Cứ từ từ...!việc gì phải gấp...
Nước mắt lưng tròn, Lâm Mỹ Anh nứиɠ đến phát khóc đau khổ tên rĩ.
- Ưhh...!Tiểu da^ʍ nô… chết mất… ưhh...!chủ nhân… ơi… cho vào đi… chơi… chơi ta đi mà...
Thấy Lâm Mỹ Anh nứиɠ đến cực độ, Trần Lâm cũng thôi không chọc nàng nữa cầm côn ŧᏂịŧ của mình để ngay lỗ nhỏ lầy lội của nàng, rồi lấy sức cong mông đâm một cái mở đường dứt khoát thật mạnh vào sâu trong bên trong....
- Ahhh...!vào...!vào rồi...!ahhh
Sau cú nhấp đau xé lòng, Lâm Mỹ Anh rên lên như mèo cái, toàn bộ âʍ ɦộ nàng đã bị cự vật to lớn căng cứng kia nong ra hết cỡ, khiến nàng vừa đau đớn vừa sướиɠ khoái lạ thường.
Cũng may dâʍ ŧᏂủy̠ nàng đã ra nhiều nên côn ŧᏂịŧ to lớn kia mới dễ dàng chui vào thật sâu.
Tuy nhiên không để Lâm Mỹ Anh thở lấy hơi.
Trần Lâm bắt đầu nhấp vào âʍ ɦộ nàng, từng cú từng cú một, nhịp nhàng và mạnh mẽ đẩy cự vật to dài ngập sâu trong cái lỗ nhỏ ẩm ướt của nàng đem đến cảm giác vừa thốn xen lẫn sướиɠ khoái lạ thường mà trước nay Lâm Mỹ Anh chưa từng trải qua...
Cả nhận được sự va đập không khác gì đóng cừ đang diễn ra trong âʍ ɦộ mình.
Lâm Mỹ Anh cũng điên cuồng giật nảy người lên theo từng cú dập đang nhanh và mạnh dần lên nhiệt tình đón nhận...
Khẽ cúi lưng xuống đè lên ngực Lâm Mỹ Anh, Trần Lâm cắn mạnh vào vành tai của nàng cười hỏi.
- Sướиɠ… không...!tiểu da^ʍ nô của ta...
- Sướиɠ...!sướиɠ lắm… nhanh… nhanh nữa… nữa… aaaa… đi… chủ nhân…
Cơn sướиɠ bất tận làm Lâm Mỹ Anh như phát điên không kìm được ôm cứng lấy Trần Lâm rêи ɾỉ.
Ngực nàng ưỡn lên, háng nàng mở rộng, hoan hỉ đón nhận cơn sướиɠ đang ào ạt dội xuống.
Chiều chuộng hết mực bất kể bản thân mình, một sung sướиɠ chưa từng có bao phủ lấy thân con thịt khiến Trần Lâm đê mê.
Chống hai tay nhấc người lên để đầu gối tì vào cạnh bàn, Trần Lâm như giao long uốn mình nhấp phầm phập như vũ bão vào âʍ ɦộ lầy lội bên dưới.
Hai chân Lâm Mỹ Anh cũng hưởng ứng dạng ra giơ cao háng mở rộng hết mức có thể, để con thịt to lớn cứng rắn kia chĩa thẳng vào âʍ ɦộ nàng đâm vào những cú mạnh và sâu nhất có thể...
Sau những cú đâm như trời gián, qυყ đầυ chạm mạnh vào tử ©υиɠ là mỗi lần Lâm Mỹ Anh rên lên một tiếng đầy hoàn lạc...
- Ưʍ...!ưm… sâu… sâu quá… chạm vào vào tử ©υиɠ tiểu nô rồi…
- Ahhh… sướиɠ… ôi không...!aaaa…
Thế rồi cái gì đến cũng phải đến, Lâm Mỹ Anh tựa như phát điện không ngừng rên lên, âʍ ɦộ của nàng bắt đầu có thắc dữ dội.
– Sướиɠgggg… sướиɠgg… chết… tiểu nô rồi… chủ nhân… ơiiii…
– Ahhh… sướиɠ… sướиɠ… quá… nhiều quá… uhhh… ta… yêu ngài… chủ nhân… ahhh…
Liếc nhìn khuôn mặt vô cùng da^ʍ đang của Lâm Mỹ Anh, Trần Lâm cũng thở dóc tường lên rên lên súng sướиɠ...
- Ta cũng… cũng… yêu ngươi chết đi được… tiểu da^ʍ nô của ta...!ahhh...
Cả hai thốt lên trong tiếng rên đầy khoái lạc vang khắp căn phòng.
Những cú dập mạnh của Trần Lâm làm đôi vυ' Lâm Mỹ Anh nảy tưng tưng, khiến Trần Lâm không nhịn đưa một tay chụp lấy một bên vυ' nàng mà vân vê.
Lâm Mỹ Anh cũng quằn quại từng đợt, nét mặt lộ vẻ vừa sung sướиɠ vừa đau đớn, cong người ưỡn lên hai tay bấu lấy cánh tay Trần Lâm, âʍ ɦộ nàng đón nhận cơn sướиɠ đang âm ỉ bỗng từ từ dâng lên một cảm giác mãnh liệt, sướиɠ đến tột độ…
- Ahh...!chủ nhân chết...!chết da^ʍ nô rồi...!không được ta ra...!raaaa rồi...!ahhh...
- Ưmm...!sướиɠ...!sướиɠ chết đi được...!chơi chết ra đi ahhh...
Điên cuồng dập mạnh hơn sâu hơn vào âʍ ɦộ Lâm Mỹ Anh, mỗi cú dập lại ứa nước nhễ nhại, Trần Lâm cũng không thể nhịn được nữa hét hơn
- Ahhh… ta cũng...!cũng… raaaa…
- Ưhhh...!phải bắn...!bắn vào sâu...!sâu trong ta đi...!chủ nhân...!Ahhh lấp...!lấp đầy ta đi...!ahhh...
Cẩm nhân được hung vật đang rung lên trong âʍ ɦộ mình, Lâm Mỵ Anh vội ôm chặc lấy Trần Lâm hét lớn.
Cùng lúc đó âʍ ɦộ của nàng cũng co thắt dữ dội, dâʍ ŧᏂủy̠ nóng hổi phun ra lênh láng bao phủ thấy côn ŧᏂịŧ đang ngập sâu trong âʍ ɦộ mình.
Ngay lập tức Lâm Mỹ Anh cũng cảm nhận từng đợt nóng bỏng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Trần Lâm bắn vào sâu trong âʍ ɦộ nàng.
Trần Lâm thở hổn hển, nhấp thêm vài cái rồi nằm xuống phủ phục trên cặρ √υ' mềm mại của Lâm Mỹ Anh .
Còn Lâm Mỹ Anh sung sướиɠ vuốt ve dọc sống lưng lắm tấm mồ hôi của Trần Lâm.
Cảm giác sung sướиɠ vẫn tràn trề trong nàng, nàng nhận ra côn ŧᏂịŧ kia vẫn ghim chặc trong âʍ ɦộ nàng, còn âʍ ɦộ của nàng cũng khép dần lại hút chặt lấy cự vật đã nhỏ đi đôi chút nhưng vẫn đủ sức ngăn không cho hỗn hợp thần thánh chảy ra ngoài, mà vẫn nằm lại sâu trong âʍ ɦộ nàng.
Cảm giác sung sướиɠ ấy thật là tuyệt, cả hai nằm ôm nhau cảm nhận, cứ muốn cảm giác ấy kéo dài mãi đừng bao giờ dứt… thật là sướиɠ.
Tuy nhiên không ai để ý rằng, đã có một ánh mắt đứng bên ngoài dõi theo hai người từ lâu.
- Hàng họ cũng thật là to...!hư...!đúng là hôn quân...
- Lão nương về thay quần, hôm nay tạm tha cho ngươi...