Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 81: Hàng Tới 18

Sáng sớm, bên trong huyết điện phòng ngủ của Trần Lâm...

Những tia sáng ban mai chiếu xuyên qua cửa sổ đánh thức Trần Lâm dậy...

- Áp...!thật là sáng khoái...

Khẽ vươn mình hoạt động cơ thể rồi nhìn ngắm hai mỹ nữ đang say ngủ...

Họ không ai khác chính là Huyết Linh và Thanh Vân, sau sự kiện hôm qua khi huyết tổ đại nhân đã bỏ qua cho hai người như Trần Lâm thì không, cậu quyết định làm công tác tư tưởng với hai người suốt cả đêm...

Tuy nhiên sáng sớm cũng nên công tác thêm chút nữa...

Nhẹ nhàng vén cái chăn trên người Huyết Linh ra, thân hình trắng nõn nà của nàng hiện ra trước mắt cậu, bầu vυ' trắng mịn cứ phập phồng lên xuống theo nhịp thở, nhìn xuống phía dưới là cái bụng mịn màng cùng tiểu huyệt bé nhỏ đầy lông hấp dẫn dẫn cậu muốn phạm tội.

Và Trần Lâm phạm tội thật...

Trần Lâm nhè nhàng mò xuống lấy tay chà nhè nhẹ lên khe âʍ ɦộ của Hồng Ánh, thấy nàng không phản ứng cậu thích thú cảm giác vụиɠ ŧяộʍ cho một ngón tay vào chạm nhẹ lên hạt đậu nhỏ của cô bé, không ngờ trước kí©ɧ ŧɧí©ɧ của cậu dâʍ ŧᏂủy̠ từ âʍ ɦộ nàng bắt đầu ứa ra ướt cả mấy ngón tay cậu.

Nhìn âʍ ɦộ lông lá đang rĩ ra những giọt dâʍ ŧᏂủy̠ tựa như giọt sương long lanh làm Trần Lâm thèm thuồng cúi xuống há mồm liếʍ vào âʍ ɦộ của nàng.

Được một lúc bú ɭϊếʍ chán chèn Trân Lâm mới ngồi dậy, khẽ vuốt ve nhẹ lên cặp đùi tuyết trắng của Huyết Linh rồi nhẹ nhàng tách cúng ra để lộ ra âʍ ɦộ lông lá ẩm ướt.

Không một giây chần chờ Trần Lâm kê ngay côn ŧᏂịŧ đang cứng như sắc của mình nơi khe âʍ ɦộ mà chà xát lên đó một lúc, nhưng khi đang định đút vào lỗ nhỏ xinh xắn kia thì đột nhiên Huyết Linh lên tiếng:

- Phụ thân đại nhân đừng mà...

- Để ta ngủ một lúc nữa đi, có gì thì tìm Thanh Vân bên kia kìa..

Biết nàng đã tĩnh Trần Lâm cười hì hì nói.

- Nàng cứ lo việc ngủ của nàng, ta lo việc ta không ai đυ.ng chạm đến ai...

- Còn Thanh Vân thì sớm muốn cũng đến phiên nàng ta.

Nói xong Trần Lâm kê côn ŧᏂịŧ cho ngay ngắn vào âʍ ɦộ của Hồng Ánh rồi đẩy mạnh một cái, côn ŧᏂịŧ to lớn lông lá chuôi tọt vào trong âʍ ɦộ ướt nhẹp dâʍ ŧᏂủy̠, làm nàng không nhịn được rên nhẹ một tiếng “ah...!ah...” trong cổ họng.

Thấy thế Trần Lâm thích thú bắt đầu nhấp mạnh và nhanh hơn vào âʍ ɦộ lầy lội kia, côn ŧᏂịŧ to lớn liên tục thục ra thục vào như một cái pít tông công suất lớn đang chuyển động trong cái xi lanh chật hẹp đầy dầu nhớt.

Chân Hồng Ánh vô thức gác lên vai Trần Lâm để côn ŧᏂịŧ của cậu đâm vào sâu hơn, bầu ngực đã bắt đầu căng lên lắc lư theo từng cú giập của cậu, phía dưới cái eo thon gọn không ngừng uốn éo cố đẩy mông lên cao đón nhận từng cú dập của cậu trút xuống.

Càng dập, âʍ ɦộ Huyết Linh càng co bóp mạnh như muốn mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của Trần Lâm làm cậu sướиɠ tê người.

Không chịu yếu thế, Trần Lâm ra sức đốn thật sâu côn ŧᏂịŧ to lớn vào âʍ ɦộ nhỏ bé lầy lộ kia hết mức có thể.

Cứ thế côn ŧᏂịŧ to lớn không ngừng chạm vào một vách thịt mềm mềm nằm sâu đen trong, làm cho mỗi lần chạm vào là Huyết Linh lại trợn mắt há mồm ra mà thở lấy thở để.

Sau một thời gian, người Huyết Linh run cầm cập, âʍ ɦộ co bóp mạnh mẽ từ sâu trong lỗ nhỏ huyền bí ứa ra một loạt âm tinh nóng hổi bao trùm lấy côn ŧᏂịŧ làm Trần Lâm suýt phóng xuất.

Vội rút côn ŧᏂịŧ ra Trần Lâm không ngần ngại ghé miệng vào âʍ ɦộ đang phun trào dữ dội mυ'ŧ sạch hết âm tinh vừa phún ra từ tử ©υиɠ nàng.

Qua lúc sau, khi cơn cực khoái qua đi, Huyết Linh cảm nhân Trần Lâm đang say sưa liếp láp âʍ ɦộ mình nên mới ngẩng đầu lên hỏi:

- Phụ...!phụ thân ngài làm gì vậy...

Nghe câu hỏi của nàng Trần Lâm cười tà nói:

- Hì...!hì...!ta đang ăn sáng.

Nghe lời lời nói vô sỉ của Trần Lâm, Huyết Linh chỉ biết cười khổ nói:

- Thôi mà phụ thân đại nhân...!ta không chịu nổi nữa đâu...

- Để ta phục vui ngài nhé.

Nói rồi Huyết Linh gượng dậy, hả miệng ngậm lấy hung vật vừa ra vào trong âʍ ɦộ mình vào miệng không ngừng bú ɭϊếʍ...

Phải nói là Huyết Linh bú ɭϊếʍ càng ngày càng giỏi làm cả người Trần Lâm sướиɠ không thể tả, côn ŧᏂịŧ to lớn khôn cầm cự lâu hơn nữa giật giật rồi phóng sạch tinh hoa vào trong miệng nàng,

Còn Huyết Linh thì ngậm chặt miệng lại hứng trọng từng đợt phun trào trong miệng mình rồi “ực...” một tiếng, nàng nuốt sạch tất cả tinh hoa mà côn ŧᏂịŧ vừa bắn ra vào bụng một cách sung sướиɠ.

- Ngon không? Thấy sẽ say mê của nàng Trần Lâm không nhịn được hỏi.

Nghe thế Huyết Linh thích thú nói.

- Ngon lắm, vừa đặc vừa béo ngậy lại thơm thơm tanh tanh nữa...

Nghe câu trả lời của nàng, Trần Lâm cười tà nói:

- Vậy ăn thêm nửa nhé...

Cảm nhân được côn ŧᏂịŧ đang còn cứng rắn sau lần phóng xuất, Huyết Linh không nhịn được run mình van xin:

- Phụ thân đại nhân tha cho nữ nhi lần này đi...

- Ta thật sự không chịu nổi nửa.

- À mà không phải ngài còn một nữ nhi nữa sau...

Nói xong Huyết Linh cực kỳ vô sỉ kéo cái chăn ra, lộ ra cơ thể trắng như tuyết cùng mái tóc nâu vàng óng ánh xõa dài...

Thấy thế Trần Lâm cũng mỉm cười vô sỉ không kém, dương đôi tay heo sờ mó khấp cơ thể mịn màng trắng khỏe của người đẹp đang giả vờ ngủ trong rừng kia làm cho nàng run lên nhè nhẹ...

Thật ra Thanh Vân đã thức giấy từ lâu nhưng nàng vẫn giả vờ ngủ mong tránh bảo, chỉ là không ngờ ”yêu nữ” kia lại vô sỉ kéo nàng vào trồng...

Nhưng không chỉ có thế Huyết Linh còn tham gia cuộc vui, khẽ cười lên một nụ cười nham hiểm, nàng khôn ngờ nằm xuống cạnh Thanh Vân chiếc miệng nhỏ nhậm lấy nhũ hoa đỏ hồng của nàng, không chỉ thế đôi tay tinh tế trượt dài trên phần da thịt mềm mại lần mò xuống dưới hạ thân trắng mịn không một sợ lông kia.

Khẽ tác hai mép âʍ ɦộ của Thanh Vân ra, Huyết Linh vô cùng tinh quái cho luôn hai ngón tay vào trong không ngừng bới móc làm cho Thanh Vân đáng thương chỉ biết oằn mình chịu trận...

Thấy thế Hồng Ánh cười lên thích thú khẽ thì thầm vào tai Thanh Vân...

- Đánh đời ngươi giám giả vờ ngủ...

Dần dần Huyết Linh cảm nhật được âʍ ɦộ kia đã bắt đầu rĩ nước ướt hết cả ngón tay nàng, khẽ rút ngón tay ra một sợ chỉ trong suốt kéo dài hiện lên đầy dâʍ ɖu͙©...

Chỉ chờ có thế Trần Lâm vội tiến đến kê ngay côn ŧᏂịŧ lông lá của mình vào âʍ ɦộ trắng trẻ nhẵn nhụi kia rồi đâm mạnh vào, côn ŧᏂịŧ to lớn chứ thế đâm sâu bên trong âʍ ɦộ bé nhỏ là của nhân của nó không nhịn được rên lên:

- Ư...!ư...!khốn...!khốn kiếp...!hai người thật qua đáng....

Nghe thấy lời nói của Thanh Vân, Trần Lâm không khỏi cười lớn rồi bắt đầu nhấp mạnh vào âʍ ɦộ lầy lôi phía dưới.

Dần dần những cơ âʍ ɦộ bắt đầu bóp chặc lấy thân côn ŧᏂịŧ là Trần Lâm sướиɠ khoái không ngừng ra sức, cùng lúc đó Thanh Vân cũng không nhịn được sung sướиɠ bắng đầu rêи ɾỉ.

- Phụ...!phụ thân...!sướиɠ… ta sướиɠ quá…

Thấy Thanh Vân không ngừng rêи ɾỉ Huyết Linh khá khó chịu nhất là khi nghe nàng ta luôn mồm kêu phụ thân này phụ thân nọ...

Khẽ đảo mắt một vòng Huyết Linh mỉm cười tinh quái rồi chầm chậm bò đến, bất chợt nàng ịn âʍ ɦộ lông lá của mình vào miệng Thanh Vân.

Có thế nói không ai hiểu mình bằng địch thủ, vừa thấy hành động của Huyết Linh, Thanh Vân biết ngay nàng ta muốn bịt miệng mình, nhưng Thanh Vân không chịu yếu thế lấy hai tay ôm lấy cập mông của Huyết Linh rồi ghì chặt âʍ ɦộ của nàng vào miệng mình không ngừng bú ɭϊếʍ một cách điên cuồng như để trả đũa hành động lúc này kia.

Và nàng đã thành công khi Huyết Linh giật mình rên lên.

Ở phía dưới thấy cảnh tượng da^ʍ mỹ đó Trận Lâm không nhịn được sướиɠ khoái tột độ, ra sức đẩy mạnh hông nhấp liên tục vào âʍ ɦộ trắng mình kia là cho dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra tràn trề, ướt đẫm cả háng cậu lần cả mảng ga giường phía dưới.

Được một lúc thì Thanh Vân bất chợt đẩy Huyết Linh ra rồi hét lớn:

- Sướиɠ… sướиɠ quá… phụ thân ơi… ta ra...!ra...

Hét lên một tiếng thư sướиɠ Thanh Vân công người lên rồi đổ gục xuống âʍ ɦộ co bóp dữ dội, từ sâu bên trong một dòng âm tinh nóng hỏi phun ra tràn ngập lấy côn ŧᏂịŧ của Trần Lâm.

Mĩm cười nhìn Thanh Vân đang nằm đó thở hổn hển, Trần Lâm từ từ côn ŧᏂịŧ ra, dâʍ ŧᏂủy̠ nhờ hể cũng trào ra ướt đẫm hạ bộ của nàng.

Nhẹ nhàng đẩy người Thanh Vân sang một bên Trần Lâm từ từ mò đến Huyết Linh đang nằm kế bên, khẽ nâng mông nàng lên cậu không khách khí nhấp vào âʍ ɦộ đang sưng tấy lên theo kiểu chó.

Còn Huyết Linh đáng thương chỉ biết chịu trận thầm trách đồng độ quá gà, bất chợt nàng thấy âʍ ɦộ lầu lội của Thanh Vân đang ở trước mặt, ý nghĩ trả đũa mãnh liệt hiện lên trong đầu nàng.

Chịu đựng những cú nhấp phẩm phập từ phía sau nàng cố bò lại đưa lưỡi liếʍ lên mép âʍ ɦộ đỏ hồng trắng khéo kia, cái miệng không khách khí nhập lấy âʍ ɦộ lầu lội rồi mυ'ŧ chùn chụt như trả đũa Thanh Vân bú ɭϊếʍ mình lúc nảy.

Bị tập kích bất ngờ Thanh Vân giật mình cố kẹp đôi chân trắng ngần lại không cho Huyết Linh tác quái nhưng nào đâu có dễ khi Huyết Linh đã kép chặt lấy hạ thân của nàng là cho Thanh Vân chỉ biết rên lên...

- Khốn...!khốn kiếp...!yêu nữ kia buôn...!âm...!âʍ ɦộ ta ra...!ư ư...

Ở phía sau Trần Lâm vẫn điên cuồng nhấp vào âʍ ɦộ Huyết Linh, ánh mắt khẽ nhắm nhìn khung cảnh dâʍ đãиɠ trước mặt, đúng là huyết tổ đại nhân nói không sai tranh đấu đúng chổ là rất tốt, các ngươi cứ nhiệt tình tranh đâu đi ta rất sướиɠ...

.

Cứ thế đến trưa ba vị lãnh đạo tối tao của huyết tộc mới chịu rời giường nhưng không phải vì họ đã xong việc mà là một thông báo làm họ phải dừng cuộc “tranh đấu” kia lại...

Nó không gì khác chính là hàng đã đến...