Câu Dẫn Bị Thao

Chương 144

Lúc mẹ Hoắc nói, tiểu bức đã ướt chèm nhẹp, trứng rung ở bên trong tiểu bức của bà lòi ra ngoài, nó vẫn còn đang rung lắc.

Bố Hoắc nhìn dáng vẻ mẹ Hoắc đã nôn nóng đến như vậy, nắm lấy mông bà, để bà ngồi lên nắp bồn cầu, sau đó bố Hoắc tách mở tiểu bức của bà ra, ngồi chồm hổm xuống nhìn miệng huyệt vừa đen vừa hồng của bà, sau đó vùi đầu vào tiểu bức, liếʍ láp vài cái, đầu lưỡi ở trên đó gãy gãy, bươi móc.

Mẹ Hoắc luôn rất thích được bố Hoắc liếʍ bức, rất thích cảm giác được chiếc lưỡi linh hoạt của ông ở trong tiểu bức của bà càn quấy, thực sự cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nổi khiến bà muốn nổ tung, bây giờ đang bị liếʍ đến vô cùng thoải mái, bà cúi đầu, nâng cặp mông lên đối diện với ông càng cao hơn nữa, muốn ông liếʍ vào bên trong càng sâu.

“A——Ông xã, quá thoải mái——Rất sung sướиɠ a———”

Sau đó bà đưa tay nắm lấy đầu của bố Hoắc, ra sức ấn đầu ông xuống tiểu bức, để ông liếʍ cho mình càng thêm thoải mái.

Bố Hoắc ăn tiểu bức của bà không mất bao lâu đã nhả ra, chủ yếu là vì ông cũng đã không nhịn nổi nữa, muốn được cắm vào trong.

Vì vậy bố Hoắc lập tức kéo mẹ Hoắc đứng lên, còn ông thì ngồi lên nắp bồn cầu, trực tiếp xoay người mẹ Hoắc lại, sau đó để bà ngồi lên dươиɠ ѵậŧ của ông.

Bây giờ tiểu bức của bà đang có rất nhiều nước, chỉ mới vừa cử động một chút đã thấy nước da^ʍ ứa ra, chảy lên đùi của bố Hoắc, khi bà ngồi xuống đã gấp gáp sốt ruột muốn nhét nó vào, nhưng dươиɠ ѵậŧ của ông vừa dài lại vừa to, lúc ông ngồi xuống thì dươиɠ ѵậŧ hơi hơi cong qua một bên, vì vậy mẹ Hoắc phải nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của ông, mới có thể cắm thẳng nó vào được, đồng thời tiểu bức của bà quá sức trơn trượt, nên khi nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của ông đưa vào, vì nơi đó quá trơn, khiến cho bà nhét hết mấy lần cũng đều trượt ra ngoài, không thể cắm vào được, thật sự là tiểu bức quá trơn.

Bố Hoắc nhìn thấy tình cảnh này, vỗ vào mông mẹ Hoắc, nói với bà: “Da^ʍ phụ, nắm chặt dươиɠ ѵậŧ rồi cắm vào, nếu lần này lại bị rớt ra ngoài, anh sẽ không cho em nữa.”

Mẹ Hoắc nghe thấy như vậy, ngay lập tức nắm thật chặt dươиɠ ѵậŧ của ông, cắm vào trong một lần nữa, lần này thì không bị trơn mà trượt ra nữa, sau khi cắm vào, bên dưới được lấp đầy trong sự thoải mái, vùi thứ đó từ gốc lẫn ngọn vào tận bên trong.

Mẹ Hoắc bị cắm thấy rất thoải mái, mới vừa nãy còn đang không ngừng ngứa ngáy muốn món đồ này cắm vào, bây giờ khi đã thật sự được cắm vào rồi, bà thấy thoải mái đến không chịu nổi, vịn vào vai bố Hoắc, bắt đầu cử động thân thể, tự giác cắm vào rút ra dươиɠ ѵậŧ của ông, lúc nhét vào, bà đã thoải mái đến mức ngẩng đầu lên, không ngừng nhét dươиɠ ѵậŧ vào trong, bố Hoắc nắm eo bà, giúp đỡ bà nâng lên hạ xuống để cắm vào rút ra, cúi đầu nhìn bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người đang được gắn kết liên thông với nhau, dươиɠ ѵậŧ đen tím được tiểu bức đen hồng mυ'ŧ lấy hết sức chặt chẽ.

Tiểu bức của da^ʍ phụ thật sự rất biết cách mυ'ŧ, ông bị mυ'ŧ đến nổi khiến cho da đầu của mình cảm thấy gần như tê liệt.

Hai tay của ông ra sức nhào nặn cặp mông của bà, quần áo của mẹ Hoắc cũng chưa cởi ra, vẫn giữ nguyên như vậy bị ông cắm vào, cảm thấy rất sướиɠ, nên bà liên tục hét lên a a a a.

Bố Hoắc nhìn dáng vẻ mẹ Hoắc đang kêu la dâʍ đãиɠ như vậy, đột nhiên đứng dậy, áp mẹ Hoắc lên cánh cửa, nắm bờ mông của bà, dươиɠ ѵậŧ cứ như máy đóng cọc, liên tục đẩy vào trong tiểu bức của bà, mẹ Hoắc vịn vào vai ông, cảm thấy bản thân đang bị ông cắm chết, cứ như sắp chết đến nơi vậy.

Bố Hoắc duy trì tư thế cắm bà như vầy một khoảng thời gian, sau đó mới thả bà xuống, đưa lưng bà đối diện với ông, tách mở hai cánh mông ra, để bà úp sấp lên cánh cửa, phần mông đang tách ra bị ông cắm vào.

Lại thêm một đợt cắm vào rút ra nữa, mẹ Hoắc thấy rất sung sướиɠ, tay vịn chặt vào ván cửa, thoải mái mà hét lớn lên: “A a a a——Ông xã, rất thoải mái——Bị cắm vào rất thoải mái——Ông xã——Nhanh quá——Nhanh quá a——-”

“Thao chết em, con da^ʍ phụ này, con da^ʍ phụ không biết xấu hổ, dám ngang nhiên ở trước mặt nhiều như vậy mà quyến rũ ông xã mình, mọi người đang dùng bữa, còn em thì lại dám thủ da^ʍ, da^ʍ như vậy! Thao chết bức da^ʍ của em!”

Da thịt va chạm phát ra âm thanh ba ba ba hoà cùng với tiếng kêu dâʍ đãиɠ của hai người, âm thanh vang lên rõ ràng, vô cùng khiêu da^ʍ.

Hai người còn đang thoải mái làʍ t̠ìиɦ, kết quả ngay tại lúc này, cửa bên ngoài nhà vệ sinh bị mở ra, có ai đó tiến vào, sau khi biết có người đi vào, mẹ Hoắc không dám kêu lên nữa, sợ bị người đó nghe thấy, tuy rằng mới vừa nãy bà còn kêu la da^ʍ như vậy, chắc chắn là đã bị nghe thấy rồi.

Đi vào nhà vệ sinh là hai người đàn ông trẻ tuổi, nghe thấy những lời này, ngay lập tức cảm thấy không thích hợp.

“Đây là tiếng gì vậy? Vãi? Có người làʍ t̠ìиɦ ở đây sao? Đang ở trong nhà vệ sinh công cộng mà lại làʍ t̠ìиɦ, có cần phải nôn nóng như vậy không? Quá dâʍ đãиɠ a!”

“Nghe thấy giọng nói như vậy, chắc cũng không phải người trẻ tuổi đâu, có lẽ là một đôi uyên ương già nào đó đang ở trong này làʍ t̠ìиɦ, những người này cũng đã đến cái tuổi này rồi, thật là không biết xấu hổ, ở nơi này mà dám quang minh chính đại làʍ t̠ìиɦ. Cũng không biết bức của người phụ nữ đó đã đen hay chưa nữa?”

“Đã đến cái tuổi này rồi, anh cảm thấy bức còn có thể phấn hồng được sao? Chắc là từ sớm đã bị thao đến đen rồi? Mà nói ra thì tôi cũng muốn thử làm tiểu bức đã đen xem thế nào, chắc chắn khi thao nó, cảm giác sẽ không giống nhau, có hương vị của người phụ nữ thành thục, còn có thể mang theo hương vị của người đã làm mẹ, bức của mẹ tôi ở tuổi này chắc chắn là đã đen rồi, lúc thao chắc sẽ rất hăng hái và kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”

“Anh xem đó là cái gì vậy? Qυầи ɭóŧ?”

Mẹ Hoắc nghe thấy những lời này, ngay lập tức cảm thấy rất hồi hộp, bởi vì vừa rồi bà đã không cẩn thân giẫm lên qυầи ɭóŧ của mình, nên bây giờ cái qυầи ɭóŧ màu đen của bà đang ở bên ngoài…..Bị hai tên đàn ông ghê tởm đó nhặt được thì không tốt lắm, bà sợ đến mức không biết phải làm sao, sau khi tên đàn ông nhìn thấy trong cái góc có chiếc qυầи ɭóŧ, lập tức nhặt nó lên, cầm lên xem một hồi, vậy mà lại là cái qυầи ɭóŧ ướt chèm nhẹp.

Tên đàn ông đó thấy vậy, liền kích động nói: “Tôi thao! Kiểu dáng qυầи ɭóŧ mà cũng da^ʍ như vậy sao? Cái này là của bà dì đó mặc sao? Còn mặc kiểu qυầи ɭóŧ ren trong suốt, mặc cái này chắc chắn có thể nhìn thấy tiểu bức nhỉ, không biết lông bức có nhiều hay không ta!”

“Cái qυầи ɭóŧ này đang ướt sao? Ướt như vậy chắc không phải là nước da^ʍ chứ? Từ khoảng cách này mà còn có thể ngửi thấy mùi hương dâʍ đãиɠ phát ra từ cái qυầи ɭóŧ.”, người đàn ông đang nói còn đặc biết đưa chiếc qυầи ɭóŧ lên mũi, ngửi một lát, nói: “Vãi! Thật sự là mùi vị nước da^ʍ của đàn bà, rất da^ʍ, bà dì này thật sự chảy ra quá nhiều nước, nước da^ʍ nhiều như thế, trên qυầи ɭóŧ đều dính nước da^ʍ, còn có thể chảy ra nhiều nước da^ʍ như vậy, chắc cũng có thể thao một trận đã đời luôn.”

Người còn lại nghe thấy những lời này, ngay lập tức cảm thấy có hơi kích động mà chạy qua đây, cũng muốn cầm qυầи ɭóŧ qua ngửi một chút: “Phải vậy không? Để tôi ngửi xem có phải thế không.”

Sau khi tên đàn ông đó ngửi thấy, cũng kích động nói: “Thật sự rất da^ʍ á, nước da^ʍ nhiều thế này, cầm trở về để thủ da^ʍ đi, đem cái qυầи ɭóŧ ướt nhẹp của bà dì này về thủ da^ʍ, mới nghe thấy thôi mà đã thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi! Dươиɠ ѵậŧ của tôi nghe liền muốn cương cứng lên!”

Sau khi mẹ Hoắc nghe thấy âm thanh người ở bên ngoài đã rời đi, mới cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, bà xấu hổ nhìn bố Hoắc, thấy sắc mặt của bố Hoắc không ổn cho lắm, đúng y như dự đoán, một giây sau đó, bố Hoắc ngay tức khắc đánh lên mông bà, khi đánh phát ra tiếng ba ba ba: “Da^ʍ phụ! Anh xem coi lần sau em có còn dám phát da^ʍ nữa hay không, đang ở bên ngoài mà dám khiêu da^ʍ như vậy, để cho người đàn ông khác cầm lấy qυầи ɭóŧ của em để thủ da^ʍ, có phải thấy rất sướиɠ không? Lần sau mà em còn dám phát da^ʍ như thế, anh sẽ thao chết em luôn!”

Mẹ Hoắc biết chắc chắn là ông đã nổi giận rồi, bởi vì tính chiếm hữu của ông rất mạnh, không muốn bà bị người khác nhìn thấy dù chỉ là một chút, hơn nữa, hai tên đàn ông ở bên ngoài cầm lấy qυầи ɭóŧ của bà, vừa ngửi còn vừa đem về thủ da^ʍ, hèn chi mà ông lại giận dữ đến sắp bùng nổ như thế.

————-