Trans: Team CN
Hoắc Ly rõ ràng là đang bắt nạt cô, không chịu cắm vào, ngược lại cứ liên tục đem dươиɠ ѵậŧ chà sát qua lại ở bên ngoài mông cô, còn hỏi cô: “Muốn anh cắm vào không?”
Bồn tắm quá nhỏ, vì vậy khi chứa hai người đặc biệt chật chội, Tô Lai còn đang ở tư thế ngồi chồm hổm, ngồi trong bồn tắm này, người phía sau cũng ở tư thế ngồi chồm hổm cứ liên tục ma sát vào nơi đó của cô, khiến cô có hơi khó chịu, hận không thể để anh lập tức tiến vào, Tô Lai nhịn không được lắc mông, nói với anh: “Nhanh chút tiến vào, Hoắc Ly, đừng chà sát nữa, phía dưới của em rất ngứa, anh mau cắm vào đi.”
Sau khi nói xong vì muốn anh tiến vào, còn chủ động vặn vẹo thân thể, muốn anh đút thứ đó vào, tự duỗi tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của anh cắm vào bên trong tiểu bức của chính mình, cô đưa tay kia xuống đem tiểu bức mở ra, rồi đưa dươиɠ ѵậŧ của anh cắm vào, bên trong hang động vốn dĩ đã ngứa đến khó chịu, sau khi được thứ đó cắm vào thì thoải mái thở ra.
Hoắc Ly vốn dĩ là đang dày vò cô không chịu tiến vào, hiện tại sau khi tiến vào, đột nhiên giữ chặt lấy eo cô, mãnh liệt va chạm vào mông cô, vì bồn tắm quá nhỏ nên khi va chạm vào, hạ thể của hai người gần như dính liền vào nhau, không có bất kì khe hở nào, độ lực va chạm vô cùng mạnh mẽ, cộng thêm bây giờ đang ở tư thế ngồi chồm hổm, anh đem dươиɠ ѵậŧ ở tư thế này mà cắm vào, cắm đến liên tục phát ra tiếng ba ba ba, cơ quan sinh dục liên tục dính vào nhau, Tô Lai thoải mái liên tục hét lớn Aaaaaaa.
Sau khi Tô Lai duy trì tư thế ngồi chồm hổm một lúc phát hiện rất mệt, vì vậy thả đôi chân mềm nhũn xuống, quỳ gối ở trong bồn tắm.
Hưởng thụ người phía sau mãnh liệt va chạm, cắm vào tiểu bức của cô, thân thể áp sát người cô, đầṳ ѵú phía trước của cô đυ.ng vào bồn tắm, mà bồn tắm quá lạnh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầṳ ѵú cô dựng đứng hết lên.
Hoắc Ly thật sự muốn chết ở trong cái hang động sướиɠ đến mất hồn này, chịu không nổi nữa, lúc ở trong quân đội không thể cắm vào tiểu bức của cô, mỗi lần đi tắm đều nghĩ đến âʍ đa͙σ của cô mà tự bắn ra, bây giờ cuối cùng cũng được cắm vào, cảm nhận được sự thít chặt tiểu bức của cô.
Thật sự là quá chặt rồi, có lẽ là vì lâu rồi chưa cắm vào, tiểu bức của cô đã hoàn toàn khôi phục lại thít chặt, anh thoải mái lấy tay nhào nặn đầṳ ѵú của cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cô mềm nhũn: “Thoải mái không? Anh thao em có sướиɠ không? Đm, sao bên dưới lại căng chặt như vậy, đã bao nhiêu ngày rồi em không tự mình chơi tiểu bức? Làm tiểu bức hút chặt như muốn cắn đứt dươиɠ ѵậŧ của anh.”
Tô Lai bị anh nói đến xấu hổ ngại ngùng, cô thật sự đã tự mình chơi tiểu bức khi nhớ anh, nhưng không có đưa ngón tay tiến vào, cô chỉ tự thủ da^ʍ như bình thường thôi, sờ bên ngoài âʍ đa͙σ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cao trào là được rồi, hoặc là kẹp chân lại để cao trào là được rồi.
Nhưng sau mỗi lần cao trào đều cảm thấy trống rỗng, lại càng nhớ anh hơn, vì thế cũng không làm thường xuyên.
Hạ thể chắc chắn vẫn nhạy cảm.
Hoắc Ly bị cô kẹp đến chết rồi, nhào nặn đầṳ ѵú cô, va chạm vào tiểu bức của cô, phòng tắm đặc biệt an tĩnh, phát ra những tiếng ba ba ba ba , đặc biệt vang dội.
Tô Lai biết không có ai ở nhà, nên thoải mái la hét, còn la đến đặc biệt dâʍ đãиɠ: “A—- Hoắc Ly——Aaa——Anh chậm chút——Aaaa——“
Ngay lúc này bà nội trở về nhà, chủ yếu là vì hôm nay không có người, nên về sớm hơn.
Tô Lai vốn dĩ đang cười đến rất vui vẻ, kết quả sau khi nghe tiếng mở cửa thì rất sợ hãi.
Có tiếng mở cửa vậy hẳn là bà nội đã về rồi, vì vậy cô lập tức im lặng, Hoắc Ly vào lúc này cứ liên tục cắm vào tiểu bức, càng tăng nhanh tốc độ cắm vào.
Quá sướиɠ rồi, quá sướиɠ, Tô Lai sướиɠ đến khóc, nhưng bà nội đã trở về nên không thể kêu lên, vì vậy chỉ có thể nắm chặt vào thành bồn, cắn răng hưởng thụ cảm giác được va chạm.
Anh giống như muốn trừng phạt cô, tốc độ đặc biệt nhanh, chẳng khác gì cái máy đóng cọc.
Sau khi bà nội vào thì gọi cô: “Lai Lai, cháu đã về chưa? Bây giờ cháu đang ở trong phòng tắm phải không? Bà thấy phòng tắm đóng cửa. Cháu có trong đó không?”
Tô Lai sợ bà nội đột nhiên xông vào sẽ nhìn thấy cảnh hai người như thế này, nên nhanh chóng đáp lời: “Đúng vậy...Aa...Bà nội, cháu đang ở trong phòng tắm.”
Cô không thể chịu nổi nữa, cô bây giờ chỉ muốn mở miệng hét lớn lên, phía dưới của cô thật sự quá thoải mái, mỗi lần chỉ cần bị người nhà nhìn thấy hoặc là lúc sợ bị người nhà nhìn thấy, phía dưới của cô sẽ kẹp rất chặt.
Hoắc Ly sắp bị cô kẹp chết rồi, lúc này cũng không chịu buông tha cho cô, cứ liên tục cắm vào tiểu bức chơi ngõ hẻm bên trong, ba ba ba cứ chơi bên trong tiểu bức của cô đến chịu không nổi nữa, tiểu bức quá thoải mái, bị anh dùng dươиɠ ѵậŧ to lớn cắm vào.
Tô Lai phát ra âm thanh vì không khống chế được giọng mũi, đặc biệt thoải mái ngẩng đầu dựa vào bồn tắm hưởng thụ va chạm của anh.
Lúc này bà nội đi đến cửa phòng tắm muốn cùng cô kể về những chuyện xảy ra bên ngoài, tuổi tác của bà nội cũng lớn rồi, nói chuyện cũng khá dài dòng, thích chia sẻ những chuyện của bản thân ở bên ngoài với cô, nhưng người lớn tuổi rồi, tai cũng nghe không còn rõ nữa, vì vậy muốn đến gần nói với cô, Tô Lai muốn chính mình chết đi cho rồi, vừa tận hưởng từ anh, kẹp chặt phần dưới của anh, bị anh mãnh liệt cắm vào, ngoài ra vừa phải nói chuyện với bà nội, còn sợ chính mình lỡ lời nói ra cái gì dâʍ đãиɠ.
Có lẽ vì từ lúc kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến lúc cao trào đặc biệt nhanh, không mất quá lâu lại đến rồi.
Đôi mắt cô loé lên một vệt sáng, sau khi cao trào thì chính là sướиɠ, cả người cô không thể nói thêm chữ nào nữa rồi, liên tục đắm chìm trong dư vị thoải mái, rất sướиɠ, vì vậy bây giờ cô không thể cử động thân thể nổi nữa, vừa rồi liên tục bị anh va chạm vào mông, lúc này đột nhiên ngồi lên người anh, cả hai người cùng dựa vào tường.
Gần đây Hoắc Ly ở trong bộ đội, luôn luôn được luyện tập, thể lực rất cường tráng, sức lực so với trước càng mãnh liệt, nãy giờ cắm vào Tô Lai còn cảm thấy chưa đủ, dù sao cũng đã hai tháng rồi chưa làm, không thể chỉ làm trong duy nhất một lần là xong được.
Tô Lai cứ như vậy giữ nguyên tư thế ngồi trên người anh, bị anh ôm liên tục đỡ lên tiến vào lại ấn xuống, nâng lên lại ấn xuống tiểu bức, âm thanh ba ba ba phát ra rất rõ ràng, Tô Lai sợ bà nội sẽ nghe thấy những âm thanh mờ ám này nên đã mở vòi nước ra tránh bà nghe thấy, bà nội còn tưởng cô đang tắm trong đó.
Sau khi bà nói vài câu thì lập tức đi nấu cơm, định làm món gì đó cho cô ăn.
Tô Lai sắp bị Hoắc Ly cắm chết, thể lực của anh thật là quá tốt rồi, ở trong này làm nửa tiếng, mới chịu buông tha cho cô, lúc cô được thả ra cả người với chân đều mềm nhũn.
Ở trong phòng tắm cô có một bộ đồ ngủ, liền mặc nó đi ra, Hoắc Ly mặc lại bộ quần áo vừa mới cởi ra, may mà không có ướt, vì vậy sau khi mặc xong thì ra ngoài.
Bà nội nhìn thấy hai người đi ra, lúc nhìn thấy Hoắc Ly thì bị doạ hết hồn: “Hoắc Ly cháu tới khi nào, sao vừa rồi không thấy cháu?”
Hoắc Ly nhìn bà nội ngoan ngoãn nói: “Bà nội, cháu mới về một tiếng trước, lúc đến thì vào phòng của Lai Lai ngủ một giấc, bây giờ mới ra đây.”
Lúc này Tô Lai bước ra, chân mềm nhũn, hạ thể mềm đến dữ dội, gần như sắp ngã tới nơi, may mà được anh đỡ kịp thời.
Ánh mắt Tô Lai rất sắc bén nhìn thấy qυầи ɭóŧ của cô trên ghế sô pha, lúc nãy Hoắc Ly cởϊ qυầи lót của cô ra ném sang một bên.
Cô nhéo Hoắc Ly một cái, ý muốn nói anh mau cầm qυầи ɭóŧ của cô qua đây, nếu không sẽ bị bà nội nhìn thấy, mất mặt chết rồi.
Bà nội rất vui khi thấy anh về, nói với anh: “Vậy cháu ngồi ngoài đó chơi đi, bà đang nấu cho hai đứa rất nhiều món ngon, để bà bộc lộ tay nghề cho hai đứa xem.”
Khi Hoắc Ly nhìn thấy bà nội rời đi, cẩn thận đi qua ghế sô pha nhặt chiếc qυầи ɭóŧ ren lên.
Khi Hoắc Ly cầm chiếc qυầи ɭóŧ lên vẫn còn ngửi được mùi hương của Tô Lai ở vị trí trung tâm qυầи ɭóŧ, còn cố tình là cái mùi kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó, anh nâng phần trung tâm qυầи ɭóŧ lên hít một hơi, ngửi được mùi vị da^ʍ của qυầи ɭóŧ.
Dù sao cũng đã mặc qua một ngày rồi, không thể nào không có mùi, anh còn cố ý ở trước mặt cô mà ngửi, nếu bị bà nội nhìn thấy sẽ xấu hổ chết mất, chạy qua nhéo vào tay anh, không cho phép anh làm xằng bậy nữa.
Anh da^ʍ quá rồi.
Hoắc Ly cũng không trêu chọc cô nữa, đem qυầи ɭóŧ giấu đi.
…
Sáng sớm hôm sau Hoắc Ly thu dọn đồ đạc rồi cùng Tô Lai ra sân bay.
Tô Lai tưởng là anh không thể nghỉ phép trở về, nên chỉ mua vé cho chính mình, sau khi đến sân bay bị anh nâng lên thành vé hạng thương gia nên cả hai người cùng đi mua vé.
Tô Lai chưa đi máy bay lần nào, nên đối với mọi thứ đều cảm thấy rất tò mò, cô chưa từng ngồi máy bay, ngay cả tàu hoả với đường sắt cao tốc cũng không có, vì vậy giống như một đứa bé ngoan, sợ đi lạc, nên luôn theo sát anh, ôm tay anh, là lần đầu đến sân bay bên này, bây giờ sân bay quá lớn rồi, đi tới đi lui sẽ cảm thấy chóng mặt.
Sau khi hai người lấy thẻ lên máy bay và kiểm tra hành lý, qua luôn chốt kiểm tra an ninh đi vào trong, bởi vì đây là khoang thương gia, Hoắc Ly là hội viên của hãng hàng không này, nên đã lên máy bay trước.
Lần đầu cô đi máy bay còn là hạng thương gia, cảm giác thật lạ lẫm, đi đến đâu cũng nhòm ngó.
Lúc chị tiếp viên đến hỏi họ muốn ăn món gì, cô không biết cái gì hết, chỉ dùng ánh mắt tha thiết mong chờ nhìn Hoắc Ly.
Hoắc Ly gọi một bàn lớn cho cô, sau bữa ăn còn kêu thêm một ít hoa quả, có dâu tây, vì vậy liền trực tiếp cầm lên ăn.
Đường đi cỡ bốn tiếng cũng không quá xa, sau khi ăn xong cô có chút buồn ngủ.
Mắt thấy vẫn còn một tiếng nữa mới xuống máy bay, vì vậy Hoắc Ly ghé vào tai Tô Lai nói: “Em có thể ngậm dươиɠ ѵậŧ của anh tại đây được không?”
Tô Lai nghe anh nói vậy còn tưởng anh đang nói đùa, trợn to mắt nhìn anh, không thể tin anh có thể nói ra lời dâʍ đãиɠ như vậy, đây không phải là đang ở trên máy bay sao?
Nhưng mỗi lần Hoắc Ly nói khẳng định chính là thật, không phải hù doạ cô, lúc này liền ấn đầu cô xuống, đem đầu cô hướng vào đũng quần của chính mình.
Cái này thật biếи ŧɦái, đã vậy còn ở trên máy bay, đúng là chịu không nổi mà.
Đầu của Tô Lai đến gần đũng quần của anh, đem phéc-mơ-tuya của quần jean kéo xuống, sau khi kéo xuống thì cởϊ qυầи jean của anh ra, vén qυầи ɭóŧ của anh qua một chút, móc dươиɠ ѵậŧ của anh ra.
Bây giờ dươиɠ ѵậŧ vẫn chưa hoàn toàn lớn lắm, dáng vẻ còn khá mềm, Tô Lai rất xấu hổ, may mà trái phải hai bên đều không có người, nếu không khẩu giao cho anh như vậy khẳng định rất mất mặt.
Cô cũng thấy không có ai, nên mới lấy hết can đảm lấy dươиɠ ѵậŧ của anh ra, duỗi tay chạm vào nó, tay cô không chạm nó lâu, liền đem thứ đó nâng lên, sau đó mở miệng ngậm vào, trực tiếp kẹp chặt đỉnh dươиɠ ѵậŧ của anh mυ'ŧ vào.
…