Câu Dẫn Bị Thao

Chương 42

Trans: Cảnh Nhàn

Hoắc Ly nghe thấy lời này dở khóc dở cười, cũng không biết phải nên trả lời thế nào đây.

Bố mẹ bao nhiêu năm qua thắm thiết như vậy, anh người làm con trai này đúng là đã thấy rõ ràng, dù sao tiếng rên dâʍ đãиɠ cỡ này, anh có thể không rõ ràng sao.

Cho nên anh không ở chung với bố mẹ cũng là có nguyên nhân, tiếng rêи ɾỉ này quả thực quá đáng sợ, chẳng qua bố mẹ anh tình cảm tốt, đối với anh mà nói chính là chuyện tốt, nhưng thế này xem ra, tình cảm tốt đến mức hơi quá đáng.

Một cẩu độc thân như anh cảm thấy mình bị tổn thương, đặc biệt là trước đây khi anh chưa có bạn gái.

Nói thế nào đây vẫn là lần đầu tiên Tô Lai nghe thấy chuyện như vậy, rất ngượng ngùng, Hoắc Ly bóp mặt trêu chọc cô: "Sau khi hai người bọn họ kết hôn, cho dù sau khi sinh tớ ra họ vẫn thường làm như vậy, cho nên cậu yên tâm tớ giống bố tớ, thể lực rất tốt, cho dù cậu già rồi, cũng có thể làm cậu như vậy."

Tô Lai nghe anh nói lời này thì măc cỡ chết đi được, thả tay anh ra đi về phòng kết quả bị anh đè lên tường, ngay sát bên cửa phòng bố mẹ anh.

Tô Lai giật mình, Hoắc Ly vén quần áo của cô lên: "Để tớ xem tiểu bức dâʍ đãиɠ của cậu có phải đã nghe tới ướt rồi không."

Tô Lai vừa định rút tay ra khỏi tay anh, kết quả anh đã sờ tay vào trong tiểu bức của cô, quả thực sau khi cô nghe thấy tiếng rên của dì...đã ướt.

Không biết tại sao cơ thể lại nhạy cảm như vậy, nghe thôi mà cũng ướt.

Hoắc Ly cong môi cười tách tiểu bức của cô ra nói: "Thật dâʍ đãиɠ, nghe tiếng rên trên giường mà cũng có thể ướt, có phải đã ngứa bức muốn bị thao?"

Tô Lai muốn đi về phòng, dù sao chỗ này chú cùng dì cũng đang làm kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, nếu như bọn họ lại tiếp tục âm thành này nếu bị nghe thấy thì sẽ rất xấu hổ.

Nhưng Hoắc Ly không chịu để tay lên tiểu bức của cô mà chơi đùa.

“Dạng chân rộng ra hơn một chút nữa.” Hoắc Ly yêu cầu cô, ngẩng đầu nhìn mặt cô nói.

Tô Lai nghe thấy lời này, theo bản năng chủ động mở chân ra, dạng ra rất rộng để anh chơi đùa.

Ngón tay của Hoắc Ly đang chơi đùa phía dưới của cô, cầm hạt đã đỏ lên mà bóp nắn, dùng móng tay gãi nhẹ chơi đùa chỗ đó.

Tô Lai bị làm phía dưới ngứa ngáy, phía trên cũng khó thoát, quần áo của cô đã tuột xuống khỏi bả vai, tự tay cầm vυ' chơi, cầm vυ' trong lòng bàn tay chơi đùa cho anh xem.

Đúng ngay lúc này Hoắc Ly đổi chỗ cho cô, tự mình ngồi dựa lên tường, nói với Tô Lai: "Tự mình đưa tiểu bức lên miệng tớ, tớ liếʍ huyệt cho câu."

Tô Lai nghe thấy lời này quá xấu hổ, sau khi anh nói xong liền ngửa đầu nhìn cô, Tô Lai thấy anh như vậy thì đỏ mặt đi qua, mở chân ra đưa về phía miệng anh, dán tiểu bức lên trên miệng anh để anh liếʍ.

Khi Hoắc Ly dán miệng lên tiểu bức bị lôиɠ ʍυ đâm lên mặt hơi ngứa, cho nên dạt lông bức ra, sau khi dạt ra đưa lưỡi vào, Tô Lai duy trì động tác ngồi lên mặt anh, bị anh liếʍ bức móc gảy, đầu lưỡi vô cùng linh hoạt ở trong động bức bắt chước tư thế côn ŧᏂịŧ ra ra vào vào cắm rút, Tô Lai thoải mái sắp không thể nhịn được nữa, cho nên vịn tường để anh liếʍ, ngửa đầu thoải mái thở dốc, quá sướиɠ, nhưng mà lại sợ rên ra tiếng bị dì nghe thấy, cho nên cắn chặt môi, từ từ phát ra tiếng thở dốc bằng mũi.

Hoắc Ly liếʍ tiểu bức cho cô, liếʍ luôn đằng sau, ngay cả khe mông đằng sau cũng không bỏ qua, miệng liếʍ mυ'ŧ, ngón tay thì cầm âm đế của cô mà gảy, đầu ngón tay gảy âm đế của cô, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ gấp đôi Tô Lai thoải mái phun ra.

Khi cô phun ra, Hoắc Ly há to miệng ngậm tiểu bức của cô, mυ'ŧ hết nước trong tiểu bức của cô vào trong miệng, ừng ực ừng ực uống hết nước bức của cô.

Tô Lai phun ra dưới đầu lưỡi của anh, thoải mái thở dốc, đúng ngay lúc này Hoắc Ly đứng dậy, ánh mắt Tô Lai mơ màng nhìn anh.

Hoắc Ly cởϊ qυầи ra, vừa rồi khi liếʍ bức cho cô phía dưới của anh cũng đã cương cứng, nắm tay cô trùm lên trên dươиɠ ѵậŧ của mình, tay đàn ông cùng tay phụ nữ so ra chắc chắn không giống nhau, tay phụ nữ cực kì mềm mại, vuốt dươиɠ ѵậŧ lên xuống cho Hoắc Ly, dươиɠ ѵậŧ càng lúc càng to, nóng hầm hập, cọ xát tay cô hơi cứng.

Hoắc Ly không nhịn được nữa, anh trực tiếp đè cô lên tường, tách một chân cô ra, tìm được vị trí của tiểu bức, cứ như vậy cắm thẳng vào, đè cô lên tường mà làm.

Tô Lai bị cắm quá thoải mái, móc eo anh ôm anh, phía dưới Tô Lai bị dươиɠ ѵậŧ của anh cắm vào, khuôn mặt thoải mái lộ ra vẻ dâʍ đãиɠ, anh cắm tiểu bức của cô phát ra âm thanh da thịt đập lên nhau, còn có tiếng nước phía dưới cắm tiểu bức của cô.

Cô quá thoải mái, nhưng mà lại không dám phát ra tiếng, cho dù bây giờ tiếng rên của dì cực kì dâʍ đãиɠ, cực kì vui sướиɠ.

Âm thanh trong phòng càng lúc càng lớn, hơn nữa rên càng lúc càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"A....anh trai...thao chết em gái đi...sướиɠ quá...tiểu bức sướиɠ quá....thật thích côn ŧᏂịŧ lớn của anh trai....anh trai thật biết cắm bức...A....em gái sướиɠ quá...thích anh trai..."

"Đồ đĩ, rên da^ʍ như vậy, có phải muốn bị người khác nhìn thấy em dâʍ đãиɠ thế nào không? Tiểu bức chặt như vậy cứ cắn dươиɠ ѵậŧ của anh trai không nhả. Đồ đĩ, suốt ngày quyến rũ anh trai. Một ngày không thao em liền ngứa bức, tự mình bóρ ѵú cho anh xem. Kéo vυ' da^ʍ của em."

Mẹ Hoắc nghe vậy thì đưa cả hai tay sờ lên vυ' của mình, sờ vυ' phía dưới phun nước ra, bố Hoắc nghe thấy vỗ lên mông bà bạch bạch bạch: "Em tao hóa này thoải mái như vậy sao? Còn phun nước, phun nhiều nước giống như đi tiểu vậy, dưới mặt đất toàn là nước của em, lần sau phun thẳng vào trong miệng anh trai, đừng lãng phí, nhiều nước bức như vậy...em sướиɠ đủ rồi, anh còn chưa sướиɠ đủ đâu, tự mình nằm lên giường, tách mông ra để anh cắm bức."

Tiếp theo là tiếng da thịt đập lên nhau, không chỉ là âm thanh bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người, còn có âm thanh vỗ mông bạch bạch bạch, mẹ Hoắc rên vừa lẳиɠ ɭơ vừa dâʍ đãиɠ: "A....anh trai tiếp tục đánh mông mông tao hóa...vừa bị cắm bức vừa đánh mông, sướиɠ quá...anh trai lại tiếp tục đánh mông tao hóa...anh trai bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong bụng em gái đi, em gái muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trai làm căng bụng em...thật thích cảm giác bị anh trai bắn vào trong."

Khi Hoắc Ly nghe thấy lời này cắm càng hăng hơn, nắm ngực của cô nắn bóp, dưới thân ra sức cắm cô.

Tô Lai như sắp bị Hoắc Ly cắm chết vậy, vừa nghe dì cùng chú làʍ t̠ìиɦ, lại vừa bị anh cắm kiểu này dưới thân vô cùng nhạy cảm, kẹp Hoắc Ly đến da đầu tê dại.

Sau khi chán chê tư thế cắm đằng trước anh đổi tư thế bắt cô chổng mông lên.

Hoắc Ly đổi tư thế cắm sau mông Tô Lai, còn đặc biệt trêu chọc cô nói: "Cậu đoán xem bên trong bố mẹ tớ có phải dùng tư thế này không, lúc nãy khi cậu nghe lén có phải là bị cắm mông? Giống như bây giờ tớ cắm cậu vậy, thoải mái không?"

Tô Lai bị lời của anh làm ngượng chết mất, không biết phải trả lời anh như thế nào, bởi vì phía dưới anh giống như máy đóng cọc vậy liên tục cắm tiểu bức của cô, cô dễ tưởng tượng, nghe thấy lời của Hoắc Ly, nghĩ đến dì cùng chú cũng làm tư thế này, dưới thân càng nhạy cảm, cho nên nước chảy xuống chân hai người.

Tô Lai trở nên thẹn thùng toàn thân ửng hồng, cô vịn tường Hoắc Ly liên tục cắm bức cô, cô phát ra giọng mũi a ư.

Hoắc Ly không dám bắn bên trong tiểu bức của cô, cũng không dám bắn ra chỗ này, cho nên đúng ngay lúc anh định cắm mông cô, vừa cắm vừa đưa cô vào phòng.

Tô Lai bị anh đè lên cửa cắm, trước khi đi còn nghe thấy đoạn đối thoại bên trong.

"Anh đoán xem con trai và bạn gái của nó chắc sẽ không nghe thấy em kêu lẳиɠ ɭơ như vậy đâu đúng không? Nếu như bị hai đứa nó nghe thấy, em cũng không muốn làm người nữa, đều tại anh già rồi mà còn lợi hại như vậy, biết cắm như vậy, mỗi lần đều cắm em thoải mái không chịu nổi."

"Em kêu dâʍ đãиɠ như vậy, anh nghe mà cứng, không sao đâu, hiệu quả cách âm phòng này tốt, nếu như không phải cố ý nghe lén thì không thể nghe thấy, yên tâm đi."

"Bên dưới của em vẫn còn hơi ngứa, không chịu nổi nữa, chồng anh cắm dươиɠ ѵậŧ trong tiểu bức của em cả đêm luôn đi, em ngồi lên người anh cắm dươиɠ ѵậŧ của anh không đi."

"Sao càng già lại càng da^ʍ vậy, chẳng trách người ta nói phụ nữ bốn mươi tuổi như sói như hổ, bây giờ em đang ở trong tình trạng này đấy, một ngày không thao bức của em thì không thỏa mãn."

Sau khi mẹ Hoắc hừ một tiếng, ngồi thẳng lên trên dươиɠ ѵậŧ của chồng ôm ông ngủ: "Không phải anh thích dáng vẻ tao hóa này của em sao? Tiểu bức ngậm dươиɠ ѵậŧ anh ngủ anh cũng thích, chẳng qua anh nói cũng đúng, ở cái tuổi này hình như em càng ngày càng da^ʍ, trong tiểu bức một ngày không làm thứ đồ này liền không vui, ngày mai em đeo trứng rung không mặc qυầи ɭóŧ ra ngoài, anh làm em trong xe có được không?"

"Sớm muộn gì cũng bị em ép khô."

Tô Lai bị Hoắc Ly đẩy mông liên tục thao đến trong phòng, sau khi đi vào đẩy cô lên giường, cô nằm sấp bên giường, bị anh tách mông ra tiếp tục cắm.

Sau khi Hoắc Ly bắn, anh rút ra bắn hết lên khe mông cô, thấy khe mông cô đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙, Tô Lai nóng không chịu được.

...

Hôm sau Tô Lai chuẩn bị đi học cho nên mặc quần áo chuẩn bị đi, mẹ Hoắc ở dưới nhà dậy sớm làm đồ ăn sáng cho bọn họ, khi nhìn thấy cô thì gọi cô: "Bảo bối tới ăn sáng nào, dì không biết con muốn ăn cái gì, nên tùy tiện làm chút đồ, con muốn ăn cái gì có thể nói với dì, lần sau dì làm cho con."

Không biết có phải bởi vì chuyện ngày hôm qua hay không nên Tô Lai hơi xấu hổ, cô nghĩ đến bây giờ dì đang mặc váy phía dưới có thể không mặc qυầи ɭóŧ, hơn nữa bên trong còn đang nhét trứng rung.

Cô càng xấu hổ hơn, đi qua ngồi xuống nói với bà: "Dì ơi, con không kén ăn, cái gì con cũng ăn được".

Mẹ Hoắc đưa cho cô một phần cháo: "Bảo bối thật giỏi, không giống Hoắc Ly, khó nuôi chết đi được, cái gì cũng kén ăn, từ bé đến lớn dì đều hận không thể ném nó vào cô nhi viện."

Tô Lai: "..."

Mẹ Hoắc thực sự rất thích cô, lúc ăn sáng còn nhìn cô bằng đôi mắt sáng lấp lánh, nhất là khi nghe nói thành tích học tập của cô vậy mà lại đứng đầu toàn khóa, mắt sáng ngời, bà cực kì thích những người có thành tích học tập tốt, tiếc rằng con trai của mình luôn đứng hạng nhất từ dưới đếm lên.

Cho nên nhìn Tô Lai giống như bảo bối vậy.

Mẹ Hoắc đã thêm wechat của Tô Lai, hai người bọn họ chuẩn bị đi học, bà còn cho Tô Lai một bao lì xì.

Trong bao lì xì này có một xấp tiền mặt dày cộm, có vẻ rất nhiều.

Cô không dám nhận, Hoắc Ly nói với cô: "Cứ nhận đi, đây là lễ nghi, lần đầu tiên mẹ chồng gặp con dâu cho tiền là phải."

Tô Lai nghe thấy lời này lúc này mới nhận số tiền này, sau khi nói cảm ơn dì, hai người họ gọi xe đến bệnh viện, trên đường đi xem thử số tiền bên trong.

Đều là tờ một trăm nhân dân tệ, hơn nữa một xấp dày chắc phải mấy vạn.

...