Trans: Cảnh Nhàn
Tô Lai nghe thấy lời này của anh chủ động vén váy lên, dựa vào cây đại thụ, may mà có quần áo đỡ, nếu không để da ma sát lên thân cây chắc chắn sẽ bị đau.
Đây là lần đầu tiên cô làm ra hành động khác người như vậy, làm ở bên ngoài, còn đang ở trên sân tập nữa đấy. Mặc dù khuất, nhưng dù sao cũng đang ở trên sân tập, chỗ này còn là dưới gốc cây đại thụ, cho nên khi vén váy lên, mặt cô nóng lên đỏ bừng.
Hoắc Ly không biết có phải do gần đây đã làm những chuyện này quá nhiều lần rồi hay không, mà anh đã không còn ngượng ngùng như lúc ban đầu nữa, bây chờ ngược lại thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chiều nay có trận đấu bóng rổ, cho nên anh mặc luôn đồng phục chơi bóng rổ đến đây, quần ngắn năm phân, anh cởϊ qυầи xuống một nửa, dươиɠ ѵậŧ vừa nãy khi liếʍ bức cho cô đã cứng lên.
Nhưng mà vẫn chưa đủ, anh cảm thấy nó còn có thể to hơn một vòng nữa, cho nên Hoắc Ly cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Tô Lai, đưa lên dươиɠ ѵậŧ của anh bắt đầu tuốt.
Tay của Tô Lai chạm vào thứ đồ nóng bỏng này, cảm thấy rất xấu hổ, bàn tay đang di chuyển tuốt lên xuống theo tay anh, cây gậy này đi vòng quanh tay cô một vòng.
Hoắc Ly thấy vậy cứng ngắc, lúc này cọ sát dưới thân của cô, cầm dươиɠ ѵậŧ lượn quanh lôиɠ ʍυ, còn đang ma sát dưới khe bức kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, chưa cắm vào.
Tô Lai bị anh làm cho ngứa ngáy, không biết tại sao anh chưa đi vào, tay đang vén váy cúi xuống nhìn anh.
Sau khi Hoắc Ly lượn quanh một lúc, tách chân trái Tô Lai ra, sau khi tách ra chống tay lên đùi cô, mở rộng thân dưới về phía anh, anh nhìn thấy hoa huyệt hồng nộn bên trong, mới bị liếʍ ra nước, cho nên bây giờ ứa ra ánh nước óng ánh, còn có một ít nước sủi bọt như bong bóng vậy.
Nước bên trong đang không ngừng nuốt vào nhả ra, anh nhìn thấy cảnh tượng này thì không thể nhịn nổi nữa cắm dươиɠ ѵậŧ thẳng vào dưới thân cô.
Mặc dù Tô Lai đã có mấy lần cùng anh, nhưng mà bây giờ cứ cắm vào như thế vẫn đau, phía dưới mặc dù đã ướt, nhưng mà thứ đồ này của anh lúc nào cũng quá to, đến tận bây giờ cô vẫn chưa hoàn toàn thích ứng, của anh cứng như vậy khi cắm rút ra vào cô đau đến mức nắm chặt cánh tay anh, giọng nói mềm mại tựa như đang làm nũng nói với anh: "A......trướng quá......"
Hoắc Ly nghe vậy thì dừng lại, thấy tiểu bức vẫn còn chặt cứng, anh chỉ mới đi vào được một nửa, bây giờ đang bị kẹt ở bên ngoài, tay còn lại của anh nắm lấy eo của cô chơi đùa lôиɠ ʍυ, vê nắn âm đế đang nhô ra dời đi sự chú ý của cô.
Tô Lai bị anh sờ gò má ửng hồng thoải mái thở dốc, tinh thần hăng hái ưỡn eo, anh cắm thẳng vào.
Anh đã đi vào hoàn toàn, chặn tiểu bức của cô lại, dươиɠ ѵậŧ của anh vẫn rất lớn, phần gậy thịt đang ở bên ngoài vẫn còn rất nhiều.
Anh ra vào trong huyệt động ấm áp, bắt đầu ưỡn eo ra vào cắm rút, Tô Lai bị anh cắm, chân nâng lên, cô sợ mình ngã xuống, cho nên hai tay ôm lấy bả vai anh, một chân bị anh nâng lên cao.
Cơ thể của cô dẻo dai, cho nên chân bị Hoắc Ly tách ra rất rộng.
Nếu như lúc này các bạn cùng lớp nhìn sang, thì sẽ nhìn thấy dưới gốc cây đại thụ bên này, một chân của Tô Lai đang tách sang một bên, chắc chắn sẽ nghi hoặc sao có thể dang một chân ra như thế.
Tốc độ của Hoắc Ly cực nhanh, tốc độ cắm rút của anh giống như chiếc máy đóng cọc vậy, bởi vì mỗi một lần cắm rút tốc độ đều cực nhanh, từng cú thúc đều có thể cắm ra dáng vẻ tao mị của cô làm cô sung sướиɠ.
Tô Lai không dám rên ra tiếng, nhưng mà tốc độ cắm rút của Hoắc Ly nhanh như vậy thao cô lại rất thoải mái, cho nên cắn môi đến sắp rách cả da, dáng vẻ dâʍ đãиɠ không thể chịu nổi nữa, để cho Hoắc Ly cắm tiểu bức của cô, còn rất sắc tình nói với cô: "Kêu ra đi, Tô Lai, tôi thích nghe tiếng cậu phát tao kêu rên...."
Vốn dĩ Tô Lai đang chịu đựng, nghe anh nói như vậy đột nhiên buông ra rên lên: "A —— Hoắc Ly—— nhanh quá—— nhanh quá—— cậu cắm quá nhanh—— sướиɠ quá—— cậu cắm tôi sướиɠ quá—— dươиɠ ѵậŧ thật lớn—— dươиɠ ѵậŧ lớn cắm tiểu bức của tôi thật thoải mái —— tiếp tục cắm tôi—— Ưm——"
Cô nói ra còn hơi ngượng, cho nên nói có hơi nhỏ, âm lượng chỉ đủ để hai người nghe thấy.
Bây giờ cô đã có điện thoại, muốn tra những thứ này rất tiện, hôm qua cô đã xem một quyển sách đồi trụy, học hỏi âm thanh nữ chính kêu trên giường.
Cô nghe nói đàn ông nghe âm thanh kêu trên giường kí©ɧ ŧɧí©ɧ sẽ rất sướиɠ.
Hoắc Ly bị lời này của cô làm cho suýt chút nữa trực tiếp bắn ra, tước vũ khí đầu hàng, con mẹ nó như này cũng tao quá rồi, biết kêu như thế, nói lời này tao đến mức anh suýt nữa bắn ra.
Tiểu bức này không biết có phải do đang làm ở bên ngoài hay không, mà vô cùng chặt, so với trước đây làm trong khách sạn còn chặt hơn nữa, cắn chặt gắt gao, anh phải cắm nhanh bạch bạch bạch bạch trong tiểu bức của cô mới được, nếu không thì sẽ bị cô hút không cử động được.
Sau khi nghe Tô Lai rêи ɾỉ, tốc độ của Hoắc Ly càng nhanh hơn, dưới gốc cây đại thụ có thể nghe thấy âm thanh hai người thở dốc còn có tiếng da thịt đập vào nhau, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© phía dưới dính liền với nhau, cắm bức của Tô Lai chảy ra rất nhiều nước, chảy xuống chân, rồi trượt xuống dưới.
Nhàn: Ôi, tác giả tả H khó quá đi, làm mình phân vân mãi không biết dịch thế nào cho thuận huhu, nên ra chương hơi muộn.
Dịch bộ "Bối đức tình sự" mới thấy tác giả bộ này tả H khó cực, một ngày 2 chương là mình cạn máu.