Vĩnh Hằng Hoa Viên

Chương 277: ᗷiếи Ŧɦái công tử

Dịch: MiGoi

Buổi tối, Bố Lỗ nằm trên giường một cách thư thái, không có ai tới quấy rầy hắn, hắn đang suy tư về những ký ức mà được phụ mẫu truyền thừa.

Bất tri bất giác hắn đã rơi vào ngủ say, nửa đêm, Mạn Toa tới tìm hắn, nàng nói lên ý muốn biết sự tình giữa hắn và Đan Mỹ.

Bố Lỗ nói nếu như Đan Mã muốn biết thì bảo Đan Mã tự mình tới gặp hắn.

Mạn Toa không nhận được đáp án, lại sợ có người tới đây phát hiện nàng và hắn ở chung một chỗ cho nên vội vàng rời đi.

Bố Lỗ ngủ một giấc tới tận sáng sớm hôm sau. Khi hắn đang muốn ra khỏi phòng thì Đan Liệt Phu mang theo Dĩ Mạt tới gặp hắn.

“Đan Liệt Phu công tử, chúc công tử một buổi sáng tốt lành!”

“Tạp chủng, hôm nay ngươi không cần làm việc, ta vừa rồi đã nói với quản gia rồi, để cho hắn không cần tới tìm ngươi.”

“Công tử, như vậy làm sao được? Ta còn nửa ngày làm ở đây, cần phải có làm mới có cơm ăn a, nếu như không làm thì ta sẽ chết đói mất!”

“Ta chơi, ngươi là cái đồ ngu ngốc! Bản công tử nói một tiếng chẳng lẽ không có cơm cho ngươi ăn sao? Ngày hôm nay ngươi không cần phải làm việc, ngươi cũng sẽ có cơm ngon ăn. Ta nghe nói ngày hôm qua, cơm trưa của ngươi bị Tân Cơ Tư tưới nướ© ŧıểυ lên, khiến cho ngươi không có cơm ăn đúng không? Cẩu tạp chủng hèn hạ, tối hôm qua ở trước mười nữ binh bị ta đánh bại thảm hại, ngươi cho ta thủy dược thật quá lợi hại. Ta chưa bao giờ cảm thấy mạnh mẽ như vậy, vậy mà làm hơn một canh giờ mới bắn tinh! Mụ nó, tối hôm qua điên cuồng cả buổi, mười nữ binh đều bị ta chinh phục. Thủy dược của Tân Cơ Tư cơ bản là không so được với ngươi, tạp chủng ngươi thực sự có tài a, thủy dược hiệu nghiệm như thế cũng có được!”

Đan Liệt Phu khuôn mặt hưng phấn kể về chiến tích ngày hôm qua, Bố Lỗ nhìn thấy liền biết gia hỏa này cực kỳ thỏa mãn.

Bố Lỗ ra vẻ thần bí nói:

“Ta nói cho công tử biết một việc, dược của Tân Cơ Tư dùng chỉ là tráng dương đan cấp thấp, làm sao có thể so được với tráng dương đan cao cấp của ta được. Cho dù công tử có tiền cũng không mua được, chỉ có một chút tinh linh quyền quý mà lại có địa vị đặc biệt mới có thể có được. Phu Ân Vũ đại nhân không muốn cho ta, cái này là do ta trộm được, lần sau thế nào cũng sẽ bị đại nhân mắng cho một trận.”

“Tạp chủng, ngươi thật nghĩa khí a!”

Đan Liệt Phu vỗ vai Bố Lỗ, bỗng nhiên hắn mắng:

“Chơi, chớ đứng cao như thế, ngồi xuống!”

Bố Lỗ ngồi lên trên sàn nhà, nói:

“Đan Liệt Phu công tử, kỳ thực ta cũng rất hận Tân Cơ Tư. Mọi người đều sẽ chỉnh ta thế nhưng Tân Cơ Tư cùng Mã Đa là độc ác nhất. Cho dù bị phạt nặng ta cũng muốn trộm cho công tử tráng dương đan mạnh nhất đưa cho công tử. Giúp cho công tử có thể đại chiến một hai canh giờ, khiến cho mặt mũi Tân Cơ Tư quét đất. Nhục bổng không được to dài như của công tử, để xem hắn lấy gì mà kiêu ngạo? Còn có, ta đã điều tra ra được tình nhân của Tân Cơ Tư là ai!”

“Là ai?”

Đan Liệt Phu hưng phấn hỏi.

“Lộ Lôi công chúa.”

Đan Liệt Phu nghe thế liền nhụt chí, chán nản nói:

“Cái này thế thì quên đi, ta không thể động vào được, ngươi lại chú ý quan sát một chút, tên Tân Cơ Tư này vô sỉ da^ʍ tặc, khẳng định còn có tình nhân khác. Nhưng mà người này ta có thể trêu vào được, ví dụ hầu gái nhà hắn hoặc là nữ hài nhà bình dân phụ cận, ta khẳng định sẽ có một hai người là tình nhân của hắn. Ta trước đây từng nghe hắn nói thoáng qua, nhưng hắn không tiết lộ chi tiết cụ thể là ai. Để đến khi ta biết, ta cũng muốn trả thù hắn.”

Bố Lỗ hỏi:

“Công tử không phải nói không cưỡиɠ ɠiαи nữ hài sao?”

“Ngươi là đồ con lừa, ta đi câu dẫn tình nhân của hắn, đem nàng đoạt đi. Có như thế ta mới lấy lại được mặt mũi, ai cần quan tâm nhiều đến vậy, dù sao cũng không trái luật lệ tinh linh tộc là được. Ta thế nhưng dù sao cũng là độc đinh của Vưu Sa gia tộc, cần phải đi ép buộc nữ nhân sao? Nếu như vậy thì ta chả giống như Tân Cơ Tư sao, chỉ có đê tiện, không có mị lực. Dù sao hôm nay tâm tình ta cũng rất tốt, không trách việc ngươi nói lung tung, còn đến đây cảm tạ ngươi việc khuyên giải Dĩ Mạt tới thú nhận sự tình Tân Cơ Tư ép buộc nàng, có như thế nàng mới không tiếp tục bị hắn uy hϊếp.”

Đan Liệt Phu ôm lấy Dĩ Mạt, tiếp tục nói:

“Ta quyết định sau khi lấy Cơ U Ái thì sẽ ngay lập tức lập Dĩ Mạt làm thϊếp, chính là thϊếp thứ nhất của ta!”

Bố Lỗ nghi hoặc hỏi:

“Còn Mã Lan thì sao công tử?”

“Miễn bàn!”

Đan Liệt Phu tức giận nói:

“Ta mấy ngày trước vô tình phát hiện nàng lại cùng tạp mao Đông Đế có một chân. Thì ra nàng đã sớm thầm mến Đông Đế, chỉ là Đông Đế còn ngại mặt mũi và phụ thân Mã Lạc của nàng, không có đυ.ng vô nàng. Cho đến khi ta làm nàng, tuyên bố nàng là nữ nhân của ta, Đông Đế liền tìm được kẻ chịu tay tiếng xấu liền ra tay với nàng, đeo cho ta một chiếc mũ thật lớn. Nàng dù sao cũng không phải là xử nữ chon ên cũng không sợ việc làʍ t̠ìиɦ cùng Đông Đế. Ta vào một đêm âm thầm tới tìm đại nữ nhi của Đông Đế là Đông Anh thì phát giác gian tình của hai người bọn hắn. Coi như xong, lần sau ta chơi Đông Anh, sẽ kêu ngươi tới, để cho ngươi chơi nát da^ʍ huyệt của nàng trả thù.”

Bố Lỗ kinh ngạc hỏi lại:

“Công tử cũng có một chân với Đông Anh sao?”

Đan Liệt Phu tức giận mắng:

“Đâu chỉ một chân! Phu quân của nàng chỉ có ba thốn sáu, nàng nghe nữ binh kể nhục bổng của ta rất dài cho nên tới câu dẫn ta, ta không quan tâm, cứ thế mà làm. Việc này cũng là một bí mật, ngươi nếu như tiết lộ mạng ngươi cũng không còn.”

“Ta nhất định sẽ không bao giờ nói ra. Ta rất trung thành với Đan Liệt Phu công tử!”

Bố Lỗ nhanh chóng gật đầu, nhớ tới hình như nhục bổng của Đông Đế cũng không quá to dài, hắn nghi hoặc hỏi:

“Công tử, Mã Lan mê luyến Đông Đế, lẽ nào hắn ta có một thanh đại nhục bổng cực lỳ cường hãn hay sao?”

“Hừm! Hắn chỉ ngang cỡ Tân Cơ Tư, chỉ là trông to hơn của ta một chút, chỉ một chút thôi. Mã Lan thích hắn chỉ là hắn ngày thường trông tuần mỹ, trưởng thành. Chính là hình tượng mà nữ nhân thời kỳ thiếu nữ hằng mong ước. Trước đây hắn không dám phát sinh quan hệ với Mã Lan, thế nhưng sau khi biết ta và Mã Lan, cũng biết nàng không còn là xử nữ thì liền tới kiếm nàng một hai lần. Cũng tốt, lần sau ta sẽ câu dẫn lão bà của hắn chơi, ta không tin nhục bổng của ta sẽ kém hắn!”

Đan Liệt Phu tức giận nói, việc Mã Lan phản bội khiến cho hắn cảm thấy mất hết sĩ diện.

Bố Lỗ hỏi lại:

“Nói như vậy, Đan Liệt Phu công tử sẽ không muốn Mã Lan nữa sao?”

Đan Liệt Phu cười như điên đáp:

“Muốn, đương nhiên là muốn, vì sao lại không muốn? Nàng muốn chơi ta tại sao lại phải sợ? Nàng muốn ti tiện thì ta sẽ để cho nàng tiện cho đủ! Lão tử ghét nhất chính là loại nữ nhân như thế này. Ở trước mặt ta luôn miệng nói trung trinh, sau lưng ta thì lại có gian tình với nam nhân khác. Nếu như nàng bị gian da^ʍ, ta một điểm đều sẽ không ngại, nhưng nàng lại chủ động làm ra sự tình này, thực sự khiến cho ta mất mặt!”

“Nghĩ không ra Mã Lan người không tệ mà lại làm ra sự tình như thế này...”

Bố Lỗ giả vờ cảm thán.

Đan Liệt Phu nói”

“Loại sự tình này diễn ra trong quý tộc là điều bình thường. Mọi người luôn mồm nói tinh linh tộc thuần khiết, kỳ thực từ xưa đến nay, một điểm cũng không thấy thuần khiết. Chí ít sau khi tiến vào Thánh địa này, ta biết rất nhiều tình huồng loạn thất bát tao như vậy, như ta cùng một chỗ với nữ binh, phụ thân ta cũng làm loạn không kém. Cho nên ta đôi khi ưa thích những nữ hài bình dân tự nguyện hoặc là hầu gái, ví dụ như Dĩ Mạt, các nàng mới gọi là thuần khiết. Ngươi là một tạp chủng đương nhiên sẽ không hiểu chuyện trong quý tộc. Hiện tại ta nói cho ngươi biết một chút, về sau ngươi đỡ phải kinh ngạc. Tối hôm qua ta muốn gọi ngươi qua, nhưng nghĩ tới để ngươi là nữ binh là điều không an toàn, nếu như các nàng tiết lộ, ta thì không có chuyện gì, ngươi tạp chủng chết sẽ rất khó coi. Dĩ Mạt, cởi y phục ra, chúng ta sẽ biểu diễn cho tạp chủng nhìn!”

Bố Lỗ vội vàng đóng cửa lại, Dĩ Mạt ngượng ngùng cởi y phục.

Đan Liệt Phu ở bên niệm chú ngữ thi triển kết giới nói:

“Ban ngày dù sao cũng không an toàn, nên thi triển một chút kết giới kiên cố!”

“Công tử, tại sao ngài lại không cởϊ qυầи áo?”

Bố Lỗ thấy Đan Liệt Phu không động đậy cảm thấy có chút kỳ quái.

Đan Liệt Phu đưa tay lên sờ tiểu huyệt của Dĩ Mạt, nói:

“Tạp chủng, Dĩ Mạt hôm nay rất sạch sẽ. Tối hôm qua cho tới hôm nay ta vẫn chưa làm gì nàng, ngươi không phải rất muốn làm nữ nhân sao? Nữ nhân khác ta không dám để ngươi làm thế nhưng Dĩ Mạt là nữ nhân của ta, sẽ không nói ra ngoài. Ngươi làm nàng đi, nhưng chỉ được lần này, sau này không có lệnh của ta, ngươi không được lén lút làm Dĩ Mạt.”

Bố Lỗ cùng Dĩ Mạt đều trợn mắt há mồm, Dĩ Mạt xấu hổ, sẵng giọng nói:

“Công tử, có phải ngài không quý trọng Dĩ Mạt nữa đúng không? Tại sao lại có thể tùy tiện đem Dĩ Mạt cho nam nhân khác làm?”

“Công tử, cái này... cái này không được a, tuy rằng ta rất muốn... Thế nhưng nàng là nữ nhân của công tử, nàng lại rất yêu công tử, ta xem hay là thôi đi!”

Bố Lỗ cảm thấy có chút bất ngờ, hắn có chút không chịu nổi hành vi biếи ŧɦái của Đan Liệt Phu.

Đan Liệt Phu tức giận hỏi:

“Ngươi là rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt đúng không? Cái này là mệnh lệnh của ta, nếu như ngươi không tuân theo chính là không nể mặt của ta!”

Đan Liệt Phu rống lên một câu, sau đó hắn hướng Dĩ Mạt nói:

“Dĩ Mạt, chính vì thương ngươi cho nên mới cho phép ngươi cùng tạp chủng một lần này. Ngươi nhìn xem thanh đại nhục bổng của hắn có bao nhiêu lợi hại, vì thương ngươi cho nên mới để cho ngươi hưởng thụ một chút đại nhục bổng của hắn. Nghe lời ta, ở phương diện này, tạp chủng chính là ưu tú nhất, ta từng nghe kể về dòng họ của hắn, thực sự rất mạnh!”