Dịch: MiGoi
Bố Lỗ quay trở lại nhà Thủy Nguyệt Linh, hắn bị Tân Mật khiến cho có chút khó chịu. Tuy hắn cự tuyệt Tân Mật hiến thân, thế nhưng chẳng qua là do việc này có thể ảnh hưởng tới sự an toàn của hắn, đâu ai có thể dám chắc chắn rằng Tháp Mỹ Lai sẽ lại không kiểm tra Tân Mật thêm một lần nữa đây?
Thế nhưng Tân Mật quả thật chính là một thiếu nữ cực kỳ mê người, cự tuyệt nàng nhưng cơ thể lại dâng tràn dục hỏa. Bố Lỗ nhân lúc cả ba nữ nhân ở đây đang ngủ trưa thì hắn âm thầm tiến tới phòng của Lô Lỵ. Lúc hắn tới thì lại phát giác được người nằm trên giường không phải Lô Lỵ mà là Minh Chỉ, trong lòng hắn cảm thấy một trận thất vọng. Hắn lại chạy tới phòng Thủy Nguyệt Linh nhưng mà cửa lại được đóng rất chặt, hắn chỉ đành trở về vuốt trụ, buổi chiều tiếp tục làm việc.
Buổi tối, Thủy Nguyệt Linh rời khỏi nhà, Bố Lỗ biết được là nàng đi tới hang đá để tu luyện. Hắn tùy tiện kiếm một lý do rồi chạy tới trước thác nước. Hắn không dám tùy tiện sử dụng ma pháp cho nên thi triển ra hai cánh tiến vào bên trong hang đá. Tiến vào trong, hắn thấy Thủy Nguyệt Linh đang đả tọa, một quang mang màu xanh biếc uốn lượn xung quanh nàng. Bởi vì hắn đến đây cho nên nàng đình chỉ tu luyện, trợn mắt hỏi hắn:
“Ngươi tiến tới đây làm gì?”
Bố Lỗ nhìn sang tế đàn nằm ở một góc hang đá, nói:
“Ta tiến đến tế bái mẫu thân một chút, đồng thời đa tạ ngươi đã kiến tạo một tế đàn xinh đẹp cho người!”
“Tế bái xong thì ngươi hãy đi ra ngoài, ta còn muốn tu luyện.”
“Tân Mật ngay hôm nay tới tìm ta!”
Bố Lỗ đứng lên, đi tới ra sau lưng nàng rồi ngồi xuống, hai tay ôm lấy nàng.
Thủy Nguyệt Linh không hề chống cự, chỉ lạnh lùng như cũ hỏi:
“Nàng tìm ngươi, liên quan gì đến ta?”
Bố Lỗ cắn lên vành tai của nàng, nói:
“Nàng muốn hiến thân cho ta, nhưng ta từ chối nàng!”
Thủy Nguyệt Linh không nói gì, tay hắn với vào trong bộ ngực sữa của nàng, nhẹ nhàng xoa nắn, nói:
“Mặc kệ ngươi có cự tuyệt ta như thế nào đi nữa thì ngươi đời này đều là nữ nhân của ta. Ta nghĩ ngươi hiện tại đã biết rõ về Sinh mệnh chi tỏa, cho dù ngươi có gả cho Già Đặc La, hắn cũng chỉ có thể sờ soạng, hôn ngươi, hắn vĩnh viễn không thể nào có thể tiến vào bên trong cơ thể của ngươi, cho dù là một ngón tay cũng không thể được. Nhưng ta thấy dường như ngươi và người nhà của ngươi hiện giờ đang rất vui vẻ, có lẽ là do sắp trở thành hoàng thân quốc thích của tinh linh tộc, còn kiến tạo lầu các ba tầng. Ta ngây ngốc ở đây hỗ trợ, hỗ trợ người khác tiến tới chiếm đoạt ngươi. Thủy Nguyệt, ngươi không cần lấy Già Đặc La được không? Ngươi khi còn nhỏ đã đáp ứng trở thành thê tử của ta!”
“Ta khi nào trở thành thê tử của ngươi? Trước đây ta chưa bao giờ oán hận ngươi ân ái cùng Tháp Mỹ Lai, bởi vì ta nghĩ đó là do ngươi bị ép buộc. Về sau ta còn phát hiện ngươi còn có rất nhiều nữ nhân nữa, ta trở thành một người không trọng yếu. Chỉ là lực lượng phong ấn trong người ta rất quan trọng với ngươi mà thôi, hiện giờ ngươi đã đạt được lực lượng, tại sao còn muốn dây dưa với ta? Ta hiện tại không oán hận ngươi, cũng không trách sư phụ. Chỉ mong muốn ngươi cách ta xa một chút, ta với ngươi không còn bất cứ qua hệ gì, ta muốn sống cuộc sống yên tĩnh như trước, đó là mong muốn của ta.”
Thủy Nguyệt Linh đem tay hắn lôi ra ngoài, chuyền người qua một bên, hắn nhào lên trên ngươi của nàng, đem y phục của nàng xé rách. Nàng giãy dụa một lúc, sau đó lại trở nên an tĩnh, hắn nhanh chóng cởi y phục ra, đưa miệng hôn lên trên tiểu huyệt, khiến cho tiểu huyệt trở nên ướŧ áŧ, hắn khiến cho nhục bổng biến thành loại sáu thốn. Hắn đưa nhục bổng tiến vào bên trong tiểu huyệt, lúc hắn nhìn nàng chỉ thấy nàng thần sắc lạnh lùng, một điểm động tình cũng không có. Trong lòng hắn dâng lên vô cùng phẫn nộ, rút nhục bổng ra, cầm y phục lên mặc lại, lãnh khốc nói:
“Thủy Nguyệt Linh, lão tử còn rất nhiều nữ nhân, ngươi muốn gả cho ai thì cứ việc, lão tử từ nay về sau sẽ không đυ.ng vào ngươi nữa, cũng tuyệt đối không ở trước mặt của ngươi vòng vo!”
Dứt lời, hắn đi ra khỏi nhà đá, bay khỏi thác nước thẳng về đến nhà Thủy Nguyệt Linh. Hắn đẩy cửa phòng Lô Lỵ ra, cảm thấy không có khóa liền niệm chú thi triển kết giới che dấu khí tức. Hắn tiến tới bên cạnh giường, mò lấy kiều đồn nữ nhân, cởϊ qυầи của nàng ra, nữ nhân kêu lên sợ hãi, chính là Minh Chỉ. Hắn trong lòng kinh hãi, lại nghe được tiếng Lô Lỵ ngủ ở bên trong mắng:
“Tạp chủng, là ngươi sao? Nàng là nữ nhi của ta, buông nàng ra...”
Thì ra Thủy Nguyệt Linh không ở đây, Minh Vũ cùng Kim Mộc cũng không có nhà, Minh Chỉ liền qua ngủ cùng mẫu thân, thuận tiện tâm sự với mẫu thân. Không ngờ sau khi ngủ say thì bị Bố Lỗ mãnh mẽ cởi y phục, nàng giật mình tỉnh giấc, lúc này nghe thấy tiếng của mẫu thân liền kinh nghi, hỏi:
“Mẫu thân, người thế nào lại nói chuyện như thế với tạp chủng? Người và hắn...”
Roẹt... Bố Lỗ xé mở đồ ngủ của Minh Chỉ, hắn biết nàng sẽ ngại với Lô Lỵ, cho nên khẳng định không dám để lộ ra. Hắn nhân cơ hội này úp sấp vào nơi riêng tư của nàng, nhanh chóng hôn liếʍ khiến cho tiểu huyệt trở nên ướt đẫm. Minh Chỉ bừng tỉnh đấm đá hắn, hắn quát lên:
“Minh Chỉ, ngươi muốn cho mọi người biết sự tình của ta và mẫu tử ngươi sao?”
Minh Chỉ an tĩnh lại, bỗng cảm thấy một thanh đại nhục bổng đè lên trên âm phùng, vừa định kháng cự thì nhục bổng đã trượt vào bên trong cơ thể khiến cho nàng cảm thấy huyệt đạo trướng căng, truyền lên cảm giác khoái lạc. Nàng chỉ cảm thấy đại nhục bổng ngày càng trở nên to lớn bên trong cơ thể, thì ra Bố Lỗ vì muốn thuận lợi tiến vào đã biến nhục bổng thành dạn sáu thốn. Sau khi tiến vào mới khôi phục lại như cũ.
Hắn gọi hình dạng sáu thốn là hình thái thứ hai, đại nhục bổng dài gần chín thốn đâm thọc vào bên trong tiểu huyệt của Minh Chỉ, cảm giác hơi trướng đau cùng sự va chạm mạnh mẽ khiến cho nàng có cảm giác sung sướиɠ chưa từng có, nàng không kiềm chế được rêи ɾỉ...
Lô Lỵ đứng dậy, đẩy hắn ngã ra đất, hắn bò dậy quát;
“Lô Lỵ phu nhân, ngươi cùng ta có gian tình, Minh Chỉ đã biết, nếu mà không cho ta cùng nàng ân ái, ngươi có thể yên tâm được sao? Biết rõ mấy ngày nay ta nhớ ngươi mà ngươi còn để cho nữ nhi ngủ ở đây, ngươi quả thực rất ngốc!”
Lô Lỵ tức giận nói:
“Tạp chủng, nói chuyện không nên quá lớn tiếng, ngươi muốn cho hàng xóm phụ cận nghe thấy sao?”
Bố Lỗ nghe thấy tiếng đọc chú ngữ liền biết nàng muốn thi triển kết giới thế là hắn âm thầm thu hồi kết giới của bản thân, bò lên trên kiều đồn của Minh Chỉ, dùng đại nhục bổng cắm vào bên trong da^ʍ huyệt của Minh Chỉ.
Lần này hai mẫu tử cùng không đẩy hắn ra, Lô Lỵ tiến tới thắp đèn, thấy Bố Lỗ ở trước giường nâng hai chân của nữ nhi lên, nhục bổng không ngừng đâm thọc vào tiểu huyệt của nữ nhi. Trong lòng nàng liền dân lên cảm giác hưng phấn một cách biếи ŧɦái, lại thấy nữ nhi tuy không cam lòng bị hắn gian da^ʍ nhưng gương mặt lại rất dâʍ đãиɠ. Trong lòng nàng thất kinh, tại sao chỉ trong thời gian ngắn ngủi bị hắn gian da^ʍ mà nữ nhi lại có thể trở nên dục hỏa thiêu đốt như vậy? Nàng không biết rằng trong nháy mắt hắn tiến vào cơ thể của Minh Chỉ thì hắn đã nhanh chóng thi triển Da^ʍ thú tiên, Minh Chỉ cho dù là ý niệm kháng cự cũng đều đã biến mất.
Hôm nay có ánh đèn cho nên Bố Lỗ có thể nhìn thấy cơ thể của Minh Chỉ không đầy đặn được như của Lô Lỵ, nhưng so với những nữ nhân khác thì nàng tương đối đầy đặn hơn. Dù sao Lô Lỵ có chút thiên hướng là một nữ nhân hơi tròn trịa, nhưng cả mẫu tử đều có một điểm giống nhau chính là nhũ phong và kiều đồn đều cực kỳ to lớn.
Hắn rút đại nhục bổng ra, tiến tới nhìn tiểu huyệt của Minh Chỉ, chỉ thấy nàng có một huyệt động cũng khá to lớn nhưng không so được với Lô Lỵ, nhưng nàng hơn Lô Lỵ ở chỗ gò đất trông cao hơn, hai mảnh âm phùng cực kỳ đầy đặn, chỉ cần khép chân ép chặt lại thì càng mê người. Trách không được hắn có thể dễ dàng tiến vào như thế, thì ra nàng có một da^ʍ huyệt to lớn, còn cạo âm mao nhẵn nhụi, trong thật dâʍ đãиɠ, lại cắm!
Bố Lỗ đem nhục bổng cắm vào bên trong tiểu huyệt của Minh Chỉ, nghe được nàng rêи ɾỉ, hắn cười dâʍ đãиɠ hỏi:
“Minh Chỉ, sung sướиɠ không? Tối hôm qua, trượng phu của ngươi bắt ta nằm trên sàn nhà, lão tử đêm nay chơi thê tử của hắn. Tiểu huyệt của ngươi rất to lớn, của trượng phu ngươi chỉ có ba thốn sáu làm sao có thể thỏa mãn được ngươi? Nhất định bình thường ngươi không được thỏa mãn, ngươi có đúng là cũng âm thầm sử dụng đồ chơi đi?”
“Chơi cho rách tiểu huyệt của ngươi, nếu như không phải là đại nhục bổng của ta, ra đoán rằng khó mà thỏa mãn được ngươi! Ta chơi! Dám coi thường ta, mẫu thân ngươi cũng không dám coi thường ta, chơi chết đồ kỹ nữ ngươi!”
“A a a! Mẫu thân, ta bị tạp chủng gian da^ʍ thế nhưng ta tại sao lại quá hưng phấn a, mẫu thân cứu ta... ta không muốn bị tạp chủng gian da^ʍ, thế nhưng ta lại cảm thấy luyến tiếc cảm giác sung sướиɠ do hắn mang lại...”
Lô Lỵ lại gần, nhìn hai người, âm thầm cởi đồ ngủ, nói:
“Minh Chỉ, coi như xong, hắn không phải là người thường. Lúc hắn tới đây giúp gia đình chúng ta làm việc, hắn âm thầm chơi ta, việc này không thể để cho người khác biết, huống chi đại nhục bổng của hắn khiến cho nữ nhân rất khoái lạc, cho nên ta cũng âm thầm chấp nhận việc này. Hiện tại ngươi cũng bị làm, chỉ có ta và hắn biết, mẫu tử chúng ta nhận mệnh đi! Cùng hắn làʍ t̠ìиɦ chính là rất điên cuồng, đêm nay mẫu tử chúng ta cùng lãnh hội sự điên cuồng của hắn đi, đây là sự cường hãn chỉ có Da^ʍ thú dòng họ mới có được. Ngày mai ta sẽ đuổi hắn đi, ta sợ nếu lưu lại hắn quá lâu sẽ xảy ra chuyện...”
“Mẫu thân, ta không thể làm ra chuyện có lỗi với Kim Mộc...”
“Dù sao cũng đã có lỗi, hiện tại gϊếŧ hắn, ngươi cũng không thể xóa hết vết tích bị hắn gian da^ʍ. Huống chi nếu như truyền ra ngoài, chúng ta cũng mất hết mặt mũi. Qua ít ngày chính là ngày đính hôn của Thủy Nguyệt Linh, ta không muốn khiến cho phong ba bão táp. Việc này ta cũng có lỗi với phụ thân của ngươi, nhưng làm sao có thể nói ra? Tạp chủng, ta ở dưới đã rất ướt a, chơi ta!”
Bố Lỗ nghe thấy da^ʍ ngữ của Lô Lỵ, hắn nhanh chóng rút đại nhục bổng tử tiểu huyệt của Minh Chỉ ra, sau đó ôm lấy kiều đồn to lớn của Lô Lỵ, toàn bộ nhục bổng tiến vào bên trong tiểu huyệt của nàng, nàng dâʍ đãиɠ nói:
“A! Nhục bổng của tạp chủng quả nhiên khiến cho người khác cực kỳ thoải mái, phụ thân của ngươi không so được a...”
Minh Chỉ nhìn da^ʍ thái của mẫu thân, ngồi dậy nhìn tiểu huyệt đang hé mở, u than:
“Thực sự rất thoải mái! Tạp chủng, để cho ta thấy rõ đại nhục bổng của ngươi!”
Bố Lỗ rút đại nhục bổng ra, đưa đến trước mắt nàng, nàng trợn mắt há mồm, hoảng sợ nói:
“Quá... quá to dài! Huyết thống của tạp chủng thì ra lại ưu tú đến vậy...”
Bố Lỗ cuồng tiếu, ôm nàng xuống giường, hắn khiến cho mẫu tử hai nàng đứng chổng mông cạnh mép giường, hắn cắm vào da^ʍ huyệt của Minh Chỉ, được vài cái sau đó lại lôi ra tiến vào cơ thể Lô Lỵ, tiếp theo lại cắm Minh Chỉ, cứ như vậy hắn thay phiên chà đạp tiểu huyệt đầy đặn của hai mẫu tử...