Tại Bạch Kim Đê Cung.
Vì việc không kịp báo cho Lục Đình Kiêu khiến anh lo lắng và suýt nữa để cho em gái ngồi vào lên đùi... Ninh Tịch phải chịu kiểm điểm nặng.
Ngoài ra, chuyện ngày hôm nay cũng khó tránh khỏi khiến cô có chút lo lắng.
về tổng thể là khi cô trông thấy người mà vân Thâm đưa tới thì phát hoảng, bọn họ đều là những người tinh nhuệ nhất của tổ chức. Thường những người này đều sẽ phân tán trên khắp mọi nơi trên thế giới, nhưng giờ tất cả đều tề tụ lại ở Đế Đô...
Không ngờ tên họ Vân kia lại điều hết tất cả quân tinh nhuệ về nưốc... rốt cuộc là anh ta muốn làm gì đây...
Lúc nào cô cũng cảm thấy tên này muốn làm chuyện lớn gì đó và có liên quan tới Lục Đình Kiêu!
May mà, cô sớm đã biết tuy Lục Đình Kiêu là một thương nhân nhưng lực lượng ngầm trong tay anh cũng không phải là dạng yếu kém, huống hồ ở đây còn là địa bàn của Lục Đình Kiêu nữa, nên hiện tại hai bên đều không làm gì được nhau cả.
Ngày hôm sau.
Bánh bao nhỏ đang chuyên tâm dùng keo dán dính từng viên đá lên chiếc cặp tóc làm riêng cho mẹ, bộ dạng đáng yêu không tả nổi.
Trước đó, cái kẹp tóc bị giẫm phải chỉ bị hỏng phần nhựa đính dưới lớp đá thôi, còn phần đá thì vẫn còn nguyên vẹn nên cậu nhóc chỉ cần dán lại chỗ đá đó lênchiếc cặp tóc.
Ai cũng nói đàn ông lúc nghiêm túc là mê người nhất, nhưng cô cảm thấy bánh bao nhỏ nhà cô mới là mê người nhất.
Không hổ danh là con trai cô, dán đồ thôi cũng phải đáng yêu đến thế-
Ninh Tịch chống cằm nhìn mà thấy vui rạo rực: "Xin lỗi con nhé, bảo bối! Lần sau mẹ nhất định sẽ cẩn thận, sẽ không làm hỏng nữa
Bánh bao nhỏ dính xong viên đá cuối cùng liền chu mỏ thổi thổi cho nhanh khô: "Không sao đâu mẹ, hỏng thì Tiểu Bảo lại sửa cho mẹ là được."
"Quào ~" Bảo bổi nhà cô đúng là chiều cô quá đi mất!
Sau khi keo dán khô lại, chiếc cặp tóc màu hồng hình trái tim lại trô về hình dạng giống y như trước, bánh bao nhỏ tự tay kẹp lên cho Ninh Tịch: "Mẹ thật là xinh đẹp!"
Lục Đình Kiêu vừa xuống nhà liền thấy cảnh thân mật của hai mẹ con nhà này, gương mặt lạnh lùng của anh trở nên nhu hòa vô cùng.
"Chị dâu, có tin tốt đây! Tin tốt đây! Tin cực kì tốt đây!" Lúc này, Lục cảnh Lễ hùng hổ chạy tới.
"Tin tốt gì thế?" Ninh Tịch nghiêng đầu hỏi.
Tay Lục cảnh Lễ ôm một chồng không biết là bảng biểu hay giấy tờ gì đó vui sướиɠ nói: "Chị dâu, chị..."
"Em lọt danh sách đề cử nữ chính xuất sắc nhất của giải Kim Tông." Lục Đình Kiêu nói.
Lục cảnh Lễ bỗng thấy ai oán: "Ớ! Sao anh có thể như thế hả! Em đã nhanh đến thê rồi sao anh còn biết được sớm hơn cả em thế! Không để em có cơ hội khoe công một chút được à?"
Ninh Tịch nghe vậy sững người: "Gì cơ?"
Cuối cùng Lục cảnh Lễ cũng có cơ hội lên tiếng, anh vội đưa cho Ninh Tịch đống bảng biểu rồi nói: "Người Tìm Mộng của chị được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất trong liên hoan phim Kim Tông, đây là giấy tờ nội bộ đấy! Giấy trắng mực đen đàng hoàng nhé! Chắc phải ba hôm nữa thì danh sách những người vào vòng sau mới được công bố!"
Ninh Tịch đọc lướt thật nhanh, kết quả liền nhìn thấy Người Tìm Mộng của cô được đề cử tận hai hạng mục là đạo diễn xuất sắc nhất và nữ diễn viên chính xuất sắc nhất!
Hơn nữa, cô còn nhìn thấy tên một bộ phim quen thuộc khác là... Thiên Hạ.
"Thiên Hạ cũng lọt danh sách đề cử sao?" Ninh Tịch hỏi.
Lục cảnh Lễ chạy tới nhìn: "À, hình như thế, chẳng phải Thiên Hạ không kịp tham dự giải năm ngoái sao, nên chắc là xếp vào hạng mục năm nay luôn! ôi, vai trong Thiên Hạ của chị cũng được đề cử kìa, đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất kìa! Lúc nãy em chỉ chú ý việc chị được để cử giải nữ chính xuất sắc nhất thôi nên không phát hiện ra!"