Tình Yêu Trong Giới Giải Trí

Chương 1154: Râu quặp trong truyền thuyết?

Trang Vinh Quang nghe vậy thì cái khó ló cái khôn, lập tức nhìn về phía Lục Đình Kiêu rồi nói: "Xin lỗi đã làm phiền anh rể rồi!"

Nghe được tiếng "anh rể" này của Trang Vinh Quang thì sắc mặt của Lục Đình Kiêu rõ ràng đã nhu hòa đi không ít.

Ninh Tịch thở phào một cái, nguy cơ đã được giải trừ. Cô âm thầm cho Trang Vinh Quang một biểu cảm: được đấy cu.

Mà biểu tình của Trang Vinh Quang nhìn Ninh Tịch lúc này thì lại có chút khó hình dung....

Từ lúc quen biết tới giờ, Ninh Tịch trong mắt cậu ta luôn mang bộ dạng phách lối "thiên hạ này là của bố mày", đây là lần đầu tiên cậu ta thấy Ninh Tịch sợ một ai đó như vậy.

Đây... đây chính là... Râu Quặp1

trong truyền thuyết sao?

1

Râu Quặp: Chỉ những người sợ vợ, sợ đến nỗi râu không thẳng được.

Trang Vinh Quang xách túi lớn túi nhỏ đi vào, cậu ta mua rất nhiều đồ ăn, dù cho cả năm người họ ăn vẫn thừa.

"Chị, bánh bao của chị này! Đây là bánh bao gạch cua của Dật Hưng Lâu mà chị thích nhất đó! Có xếp hàng cũng chưa chắc đã mua được đâu, em quen ông chủ tiệm nên anh ta mới đặc cách cho em đó!" Trang Vinh Quang cẩn thận đưa một cái hộp nhỏ xinh cho Trang Khả Nhi.

Sau đó cậu chàng lại tiếp tục chạy tới cạnh Ninh Tịch: "Chị Tịch, em chẳng biết chị thích ăn cái gì cho nên mỗi thứ đều mua một ít, chị thích cái gì thì ăn cái đó! Em phải xếp hàng ở cửa hàng nổi tiếng lâu đời của Đế Đô mới mua được đó!"

Bàn về chỗ ăn chỗ chơi thì Trang Vinh Quang cũng được coi là khá hiểu biết, những món cậu ta mua đều là từ những cửa hàng nổi tiếng, để mua được thì phải đi thật sớm để xếp hàng, rõ ràng cậu ta rất dụng tâm.

"Cám ơn!" Ninh Tịch cho bánh bao nhỏ cái bánh bao nhân tôm mà nhóc thích nhất, sau đó cho Đại ma vương một cái bánh rán trái cây rồi dịu dàng nói: "Boss đại nhân, chắc chắn anh chưa ăn cái này bao giờ đâu! Anh nếm thử xem có ngon không!"

Nói xong liền ân cần đưa tới sát mép của Đại ma vương.

Nhìn bộ dạng ân cần lấy lòng của cô thì Lục Đình Kiêu cuối cùng cũng "hạ hỏa", anh cúi đầu cắn một miếng.

"Thế nào? Có ngon không, có ngon không?" Ninh Tịch hỏi.

"Anh rể đừng thấy cái này nhìn rẻ tiền mà cho là không ngon, em mua nó tại cửa hàng ngon nhất đó!"

"Cũng không tệ." Mặc kệ mua ở đâu, có ngon hay dở cũng là nhờ vợ đút nên mới ngon.

Lúc ăn sáng, ánh mắt của Trang Vinh Quang như có như không bắn về phía Lục Đình Kiêu, ánh mắt cậu ta nhìn Lục Đình Kiêu còn sùng kính hơn cả ánh mắt khi cậu ta nhìn Ninh Tịch nữa.

Trước đây, khi nghe tin nhà họ Lục muốn kết thân với chị mình thì cậu còn có chút khinh thường, cho rằng Lục Đình Kiêu chẳng qua cũng chỉ là một tên doanh nhân tầm thường được mỗi cái kiếm tiền giỏi thôi. Nhưng lúc này cái nhìn của cậu ta lúc này đã hoàn toàn thay đổi. Người có thể khiến chị Tịch ngoan ngoãn như thế thì làm sao có thể là người bình thường được!

Thật là tò mò quá đi... rốt cuộc anh ta đã "hạ gục" chị Tịch như thế nào?

Sau khi ăn sáng xong, hai chị em nhà họ Trang cũng biết là Ninh Tịch đã đi công tác rất lâu mới về nên rất thức thời mà nói lời chào tạm biệt, không làm phiền một nhà ba người bọn họ nữa.

Lúc sắp đi, Trang Vinh Quang thừa dịp Ninh Tịch đang nói chuyện với Trang Khả Nhi mà lén lút đến cạnh Lục Đình Kiêu hỏi vấn đề mà cậu vẫn thắc mắc nãy giờ: "Cái đó... anh rể này... em có thể hỏi anh một chuyện không?"

"Hỏi đi."

"Khụ, em thực sự rất tò mò, anh... rốt cuộc anh dùng cách gì mà "chế ngự" được chị Tịch thế?" Trang Vinh Quang tỏ vẻ khiêm tốn ham học hỏi.

Lục Đình Kiêu nghe vậy thì liếc mắt nhìn cậu ta một cái rồi ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ.

Trang Vinh Quang nín thở chờ đợi cậu trả lời.

Một lát sau Lục Đình Kiêu mới mở miệng nói: "Sắc đẹp."

Trang Vinh Quang: "..."