Tuy rằng Ninh Tịch bản chất là một cô gái, nhưng vào lúc cô cải trang, hoàn toàn sẽ khiến người ta xem nhẹ điểm này.
Cho nên, chờ lát nữa đối với Kha Minh Vũ mà nói, người phải hôn chính là cái người đàn ông này, liệu cậu ta có thể chịu được hay không?
Thẩm Niên đại khái cũng có chút lo lắng Kha Minh Vũ sẽ phát huy không tốt, đem cậu ta gọi qua giảng giải một hồi.
Ai, Ninh Tịch này thật là, hóa trang quá giống cũng là một vấn đề……
Những người khác cũng nghe nói chờ lát nữa cảnh này diễn sẽ là cảnh hôn, tức khắc đều có chút kích động, sôi nổi chờ mong canh diễn này bắt đầu quay, mấy hủ nữ kích động đến độ muốn nhảy lên rồi.
Kỷ Ngữ Manh ngồi nhìn kịch bản, có chút rầu rĩ không vui.
Đáng giận, Kha Minh Vũ hôm nay vậy mà được diễn hôn với tiền bối!
Buông tiền bối ra, để cho ta diễn!
Tại bộ phim này, trừ bỏ bạn thân cùng phòng với nữ chính Ninh Tịch là
Tiểu Manh ngay từ đầu liền biết nữ chính là con gái, người thứ nhất phát hiện nữ
chính là con gái, chính là nam nhị Lâm Ngộ.
Lâm Ngộ sau khi phát hiện nữ chính là con gái, dần dần đối với nữ chính sinh ra tình cảm khác thường, nhưng đến giữa kịch bản anh ta lại biết người nữ chính thích chính là huynh đệ tốt của mình, Tư Hạ, cho nên, giữa phim cảm xúc Lâm Ngộ rất xúc động mâu thuẫn, ánh mắt phải vô cùng có hồn, biểu hiện rất khó khăn, thậm chí so với nam chính còn khó hơn.
Đoàn phim đang trong quá trình chuẩn bị chi tiết trước khi quay, trong đám người đột nhiên hết đợt này đến đợt khác vang lên tiếng thét chói tai ——
“A a a! Giang…… Giang Mục Dã!”
“Ai? Giang Mục Dã? Ở đâu... ở đâu vậy!”
"Bên kia bên kia! Đạo diễn trợ Lý đang dẫn vào kìa!”
“Woa! Thật là Mục Dã nhà tôi! Anh ấy hôm nay quá đẹp trai, quá đẹp trai đi…”
“Nhưng sao hôm nay Giang Mục Dã lại đến chỗ này vậy?”
“Hẳn là tới thăm ban đi, nghe nói anh ấy cùng Ninh Tịch quan hệ rất tốt!”
……
Nhìn người đàn ông cách đó không xa đang bị một đống các cô gái vây quanh, nt một trận cạn lời, gia hỏa này đúng là muốn tới thật!
Không chỉ có như thế, vậy mà con hàng này còn diện Neli áo khoác đính hoa, quần Chanel màu đen, đeo vòng cổ kim loại tinh xảo của TH, vành tai thượng hạng khảm đá quý mang theo tia lạnh lùng bí ẩn, trực tiếp đi bước trên thảm đỏ cũng được rồi.
Thăm cái ban mà thôi, đến nỗi phải ăn mặc kỹ lưỡng đến vậy sao?
Bởi vì Giang Mục Dã đã đến, đoàn phim sôi trào một hồi lâu, muốn ký tên muốn ký tên, chụp ảnh chụp ảnh.
Thẩm Miên nhưng thật ra cũng rất phúc hậu, trực tiếp cho các tiểu cô nương mười phút thời gian đuổi theo minh tinh.
Tuy rằng làm nghề này ai cũng được gặp không ít minh tinh, nhưng chung quy vẫn là không thắng nổi sắc đẹp mê hoặc, huống chi là loại sắc đẹp như Giang Mục Dã.
“Ngữ Manh, em không đi sao?” Ninh Tịch ngoài ý muốn phát hiện, đoàn phim, nhân viên công tác cùng một ít nữ diễn viên đều vây qua đó, Kỷ Ngữ Manh lại không hề nhúc nhích.
Kỷ Ngữ Manh nghe vậy nhìn về phía Ninh Tịch, lập tức tỏ lòng trung thành nói, “Tiền bối, em là fan của chị, Giang Mục Dã kia dù có đẹp hơn nữa em cũng không thèm để vào mắt! Với lại cũng không đẹp lắm, so với tiền bối còn kém xa!”
Kỷ Ngữ Manh nói mới vừa nói xong, đỉnh đầu đột nhiên rơi xuống một bóng ma, giây tiếp theo, một thanh âm trầm thấp vang lên phía sau, “Hả?”
“A…… Giang Giang…… Giang tiền bối!” Kỷ Ngữ Manh tức khắc liên tiếp lui vài bước.
“Tiểu nha đầu, cô vừa rồi…… Nói cái gì?” Giang Mục Dã tháo
kính râm trên mặt xuống, sâu kín hỏi, cặp kia mắt đào hoa quả hiện lên vài tia máy móc.
Giang Mục Dã thật là minh tinh trời sinh, toàn thân trên dưới đều lấp lánh sáng lên, hơn nữa loại khí chất này thật sự mạnh mẽ.
Kỷ Ngữ Manh rốt cuộc tuổi còn nhỏ, Giang Mục Dã đột nhiên như vậy lại tới gần đây, còn tỏa ra khí thế mạnh mẽ, tiểu nha đầu tức khắc đầy mặt đỏ bừng.