Lục Đình Kiêu: "Bao lâu?"
Ninh Tịch suy nghĩ một chút: "Mười... không năm phút! Rất nhanh rất nhanh thôi!"
Nói xong còn sợ Lâm Chi Chi chờ lâu liền vội vàng đứng dậy, kết quả tại bồn tắm quá trơn mà cô trượt chân ngã vào lòng Lục Đình Kiêu.
"Au ui! Lục Đình Kiêu, trên người anh có cái gì cứng thế!"
Lục Đình Kiêu bị cô đè đến phát ra một tiếng kêu đau, ngay sau đó lập tức đè lại cái tay đang sờ tới sờ lui của cô lại, nghiên răng nói: "Em nói đi?"
"Nó nó... chắc không phải là... nãy giờ anh đều trong cái trạng thái này đấy à?"
Đôi mắt Lục Đình Kiêu giống như dung nham của núi lửa trong ngày tận thế nhìn chằm chằm vào cô.
Câu trả lời đã rất rõ ràng.
"Anh không giống như thế", "Anh là đặc biệt", "Đợi em quay lại rồi sẽ giúp anh."...
Hiển nhiên là cô nhóc này còn chưa ý thức được, những gì mình tùy tiện nói ra có tác động tới anh như thế nào.
Những lời này đối với anh mà nói thì khác nào thuốc kí©ɧ ɖụ© nặng đô đâu?
Cho nên không khó để tưởng tượng được, lúc cô ở bên ngoài trò chuyện vui vẻ với Lâm Chi Chi thì anh ở trong này đã phải vật lộn trong dầu sôi lửa bỏng thế nào.
Ninh Tịch tỏ vẻ tự biết làm bậy rồi, sau đó trước khi Đại ma vương nổi điên thì nhanh chóng trốn khỏi bồn tắm, vừa chạy vừa nhỏ giọng nói: "Anh ngoan đi, ngoan đi, chờ em nha~!"
Ba chữ cuối là cô nhìn "Tiểu Tiểu Kiêu" ở ba tấc dưới rốn của anh mà nói...
Sau khi trở lại phòng khách.
Ninh Tịch nói thẳng với Lâm Chi Chi: "Chị Chi Chi, chuyện này là do em cân nhắc không chu toàn, lúc ấy em quá thích kịch bản này nên mới cố sức tranh thủ. Tất nhiên là em cũng chuẩn bị sẵn mọi tinh thần cho mọi tình huống rồi. Nếu chuyện đã thành thế này thì em chọn kịch bản khác là được rồi, chuyện này cũng không có gì đâu."
Giới giải trí vốn là như vậy, nào có chuyện mọi sự đều thuận buồm xuôi gió chứ. Ninh Tịch rất nhanh xốc lại tinh thần.
Lâm Chi Chi thấy tâm tình của cô không tệ cũng thở phào nhẹ nhõm: "Cũng không cần vội như vậy, em vừa mới tuyên truyền phim xong cứ nghỉ ngơi mấy ngày đi đã. Trước khi nhận phim mới chị sẽ sắp xếp cho em vài cuộc phỏng vấn, đây là tài liệu liên quan, em xem mình thấy hứng thú với cái nào."
"Dạ, cám ơn chị Chi Chi~!
Nói xong, đang chuẩn bị đưa Lâm Chi Chi đi thì Lâm Chi Chi lại đột nhiên đứng lên nói: "Ninh Tịch, cho chị mượn phòng vệ sinh một chút."
Ninh Tịch kinh hãi: "Không được!"
"Sao thế?" Lâm Chi Chi khó hiểu.
Đầu óc Ninh Tịch chuyển vài vòng, vội vàng nói: "Em mới phát hiện bồn cầu bị tắc!"
"Thế chị xuống lầu dùng phòng vệ sinh công cộng vậy!"
"Dạ! Dạ!"
...
Cuối cùng cũng đưa được Lâm Chi Chi đi, Ninh Tịch mệt lả.
Haiz, quả nhiên thất hứa thì phải trả giá thật lớn!
Có yêu thôi mà xém thì mất mạng!
Nhưng chuyện này vẫn chưa xong, vẫn còn có một Đại ma vương đang gào khóc đòi ăn vạ kia kìa!
"Em về rồi đây~~!" Ninh Tịch vội vàng nhảy vào phòng vệ sinh, kéo rèm ra: "Boss đại nhân mau ra đây! Chị Chi Chi đã đi rồi!"
Nói xong gãi đầu một cái, trầm ngâm nói: "Ờ... hay là anh muốn... ở đây luôn?"
Câu trả lời của Lục Đình Kiêu là duỗi cánh tay ra kéo cô vào bồn tắm rồi nhấn cô vào vòng ngực mình, giọng nói cực kì khàn đυ.c: "Ở đây."