Sáng hôm sau.
Vừa đúng giờ vào làm, Lâm Chi Chi đã gọi điện cho bên công ty Hồng Đạt, thật ra loại chuyện này cũng khá là khó xử nếu có thể giải quyết qua điện thoại được là tốt nhất.
Hiện tại, di động của Hồ Hồng Đạt đều đã tắt máy nên cô chỉ có thể gọi thẳng tới công ty.
"Alo, xin chào, tôi là quản lí Lâm Chi Chi bên công ty giải trí Thịnh Thế, có thể giúp thôi chuyển lời tới Hồ tổng..."
Không ngờ, cô còn chưa nói hết, tiếp tân bên đó đã nói thẳng: "Xin lỗi, Hồ tổng đã nói mấy ngày nay ngài ấy không gặp ai cũng sẽ không nghe máy của ai hết, đặc biệt là người của bên giải trí các cô!"
Ngữ khí vô cùng không khách khí, nói xong "cạch" một tiếng liền dập máy.
Lâm Chi Chi hết cách, đành phải tới thẳng công ty chặn người.
Chuyện này phải giải quyết càng nhanh càng tốt, tuyệt đối không thể kéo dài được.
Cũng vừa khéo.
Cô vừa tới cổng công ty Hồng Đạt, đã thấy Hồ Hồng Đạt đang bước từ xe xuống, bèn vội vàng chạy tới.
"Hồ tổng, xin dừng bước!"
Hồ Hồng Đạt năm nay đã bốn mươi tuổi, vì quanh năm rượu chè gái mú nên vóc dáng mập mạp, bụng to tướng, tóc cũng không khác hói là mấy... không còn thấy dáng vẻ phong độ khi ông ta vừa mới lấy Minh Phương Phương năm xưa nữa.
Thấy Lâm Chi Chi, Hồ Hồng Đạt tỏ ra bực bội đánh giá cô một lượt: "Cô là ai?"
"Tôi là Lâm Chi Chi, quản lí của công ty giải trí Thịnh Thế!"
Hồ Hồng Đạt nghe vậy lập tức thay đổi sắc mặt...
Lâm Chi Chi thấy vậy nhanh chóng tiếp lời: "Hồ tổng, tôi biết thời gian của ngài rất quý báu, tôi sẽ vào thẳng vấn đề luôn, status trên weibo ngài up tối qua khiến rất nhiều người hiểu lầm, mong ngài có thể giúp chúng tôi làm sáng tỏ việc này."
Hồ Hồng Đạt nhìn cô, không nhanh không chậm hỏi lại: "Hiểu lầm? Hiểu lầm gì?"
"Nghệ sĩ Ninh Tịch của công ty chúng tôi bị hiểu lầm thành cô gái mà ngài nɠɵạı ŧìиɧ."
"Ờ... thế thì sao?" Hồ Hồng Đạt nghe vậy xong liền trưng ra vẻ mặt chẳng có gì to tát cả.
Nghe giọng điệu của Hồ Hồng Đạt, Lâm Chi Chi có dự cảm không lành nhưng vẫn cố gắng nói tiếp: "Mong ngài Hồ đây có thể up một status nói rõ một chút."
"Tự bọn họ thích hiểu lầm thì liên quan gì đến tôi? Sao tôi phải giải thích?" Hồ Hồng Đạt tỏ ra mất kiên nhẫn nói.
Lâm Chi Chi biết những người có tiền sẽ luôn mặc kệ sống chết của kẻ khác, dù cho người đó có là người bị hắn hại đi chăng nữa, thế nên cô chỉ có thể nhẫn nại hạ thế cầu xin: "Sẽ không làm mất nhiều thời gian của ngài đâu, chỉ cần ngài lên weibo up vài chữ thôi cũng được..."
Chỉ cần ông ta up một status thôi mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết.
Nhưng Hồ Hồng Đạt rõ ràng không hề có ý định phối hợp, ngược lại sắc mặt ông ta càng xấu hơn, giận dữ quát: "Không tốn nhiều thời gian của tôi, cô có biết một phút của tôi có thể nhân lên bao nhiêu tiền không? Tôi thèm vào mà quan tâm chuyện trong giới giải trí các cô, chê tôi còn chưa đủ lắm việc đúng không? Bảo vệ đâu?"
Lúc Hồ Hồng Đạt đang gọi nhân viên tới đuổi người, một chiếc BMW màu đỏ dừng lại.
Một người phụ nữ mặc chiếc váy xanh Prada cao cấp bước từ trên xe xuống, trông vô cùng xinh đẹp, khí chất.
Đây chính là vợ của Hồ Hồng Đạt - Minh Phương Phương.
Thấy Lâm Chi Chi xuất hiện ở đây, sắc mặt Minh Phương Phương bỗng trở nên khó coi: "Lâm Chi Chi..."
"Bà xã đại nhân, em đến rồi à~?" Hồ Hồng Đạt vừa thấy Minh Phương Phương lập tức ân cần tiến tới nghênh tiếp.
Minh Phương Phương không phải là nghệ sĩ đơn giản trong giới, cô ta có gia cảnh vững chắc, cha là thương nhân có tiếng, năm ấy cô ta chỉ debut có một năm, bước vào làng giải trí cũng chỉ hoàn toàn là nổi hứng.
Thế nên Hồ Hồng Đạt mới sợ cô ta như vậy, thậm chí việc xin lỗi công khai cũng từng làm qua chục lần rồi.
"Cô ta tới đây làm gì?" Minh Phương Phương liếc Lâm Chi Chi, bực bội hỏi.