Bảo Mẫu Thú Nhân

Chương 38: Kế hoạch câu dẫn đa dạng

Phần 92

Kể từ khi mùa hè đến, Nguyễn Nhu và Một Hai Ba hiếm khi thân mật như vậy.

Bởi vì Một Hai Ba luôn tức giận, làm mọi thứ bằng vũ lực, có thể vì sợ mình làm tổn thương Nguyễn Nhu nên thường không dám thân thiết với cô.

Nhưng trong lòng Nguyễn Nhu có hy vọng xa vời với mang thai, cô vẫn cố dụ dỗ Một Hai Ba lên giường mà không sợ bị thương.

Một Hai Ba bị lừa một lần, hai lần, lừa ba lần … Lần thứ 4 đánh chết anh cũng không chịu. Nếu Nguyễn Nhu cứ tiếp tục quấn lấy anh đòi hợp thể, anh ta sẽ nổi giận.

Nguyễn Nhu không hề sợ anh, cô vẫn thay đổi nhiều chiêu trò khác nhau để dụ dỗ anh, đồng thời cũng đúc kết một số kinh nghiệm qua nhiều lần trải nghiệm:

① Một Hai Ba, giống như hầu hết đàn ông con người, thích xem múa cột hay nhất thế giới. Sẽ chảy máu mũi vì phấn khích, nhưng thật tội nghiệp khi cô phải ôm một cây tre mỗi ngày, xoay đi xoay lại, vặn eo.

② Khi cô khỏa thân đứng trước mặt anh ấy, anh ấy thường có thể giữ bình tĩnh và nheo mắt nhìn bầu trời, nhưng nếu cô đặt một số trái cây và hoa trang trí trên cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình, chú chim của anh ấy sẽ không thể không chui ra khỏi phong ấn.

Nguyễn Nhu trước đây cho rằng Một Hai Ba có thể kiểm soát tốt hai trạng thái “cứng” và “mềm” như vậy, nhưng bây giờ xem ra cũng chỉ đến thế, chỉ là “xuất phát điểm” của anh ấy cao hơn những người đàn ông bình thường thôi.

...

Nguyễn Nhu sắp có kinh nguyệt, mấy ngày nay là thời kỳ dễ thụ thai nhất của cô, vì vậy cô phải nắm bắt cơ hội này ... khụ khụ, thường xuyên quan hệ tìиɧ ɖu͙©.

... Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ không phải là "Nguyễn Nhu có chịu được không", mà là "Một Hai Ba chết sống không muốn làm".

Nguyễn Nhu vừa đấm vừa xoa mà cầu anh trong nhiều ngày, múa cột sắp gãy tre, nhưng thái độ Một Hai Ba vẫn kiên quyết — nói không làm là không làm!

Nguyễn Nhu lo lắng đến mức đâm vào tường hỏi Một Hai Ba: "Tại sao anh không muốn làm chuyện đó với em !?"

Một Hai Ba quay lại, nhìn chằm chằm vào cô với biểu hiện của Đức Thánh Cha - Tôi đang làm điều đó vì tốt cho em!

Điều này khiến Nguyễn Nhu rất chán nản, mặc dù cường độ biên độ di chuyển trong khoảng thời gian của Một Hai Ba tương đối lớn, nhưng trên thực tế, chỉ cần anh bắn sớm, cô sẽ không chịu nhiều tổn thương.

... Nói cách khác, cô không phải chỉ xin anh một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ sao! T_____T

Nhìn thấy thời kỳ màu mỡ tốt nhất đang bị tiêu hao từng chút một, Nguyễn Nhu không còn bình tĩnh được nữa, cô đau lòng quyết định cho Một Hai Ba nếm chút tàn nhẫn!

Phần 93

Mấy ngày nay, những cây cau trên bãi đã đơm hoa kết trái, anh Nguyễn Nhu trèo lên hái nhiều trái nửa chín, gom về cho vào sọt. Nguyễn Nhu bóc vỏ nấu chín, sau đó cắt thành từng lát phơi khô, sau khi xử lý, chúng gần như đã sẵn sàng để ăn.

Thời hiện đại, Nguyễn Nhu rất thích ăn món này, có vị dai và kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác, là một lựa chọn ăn vặt tốt.

... Nhưng hầu hết mọi người không biết rằng ngoài tác dụng là một món ăn vặt, trầu thực sự là một liều thuốc kí©ɧ ɖụ© hiệu quả. Tuy nhiên, mức độ kí©ɧ ŧɧí©ɧ còn phụ thuộc vào thể chất và lượng ăn của người đó.

Khi ăn trầu, Nguyễn Nhu thường chỉ nhai một hoặc hai miếng để thử, không dám ăn quá nhiều.

Một Hai Ba rất tò mò về món ăn vặt mới của Nguyễn Nhu, nhưng vì vị trầu thực sự không ngon, lại có vẻ ngoài sậm màu, nên anh chưa dám ăn thử.

Nguyễn Nhu không vội, cô thường đi lại trước mặt Một Hai Ba trên mặt vui vẻ ngậm một miếng trầu lớn, sau đó thốt lên thích thú: "A ... ngon quá ..."

Sau một thời gian dài như vậy, Một Hai Ba không chịu nổi sự cám dỗ nên lén lấy miếng trầu ném vào miệng. Sau khi cắn thử nhai vài miếng, xem ra mùi vị cũng không tệ, lại gắp thêm vài miếng nữa rồi bỏ vào miệng, nhai rất vui vẻ.

Nhìn thấy Một Hai Ba có vẻ thích đồ ăn, Nguyễn Nhu không khỏi thở phào nhẹ nhõm, liên tục nói với bóng lưng Một Hai Ba: Anh muốn tự mình ăn, đừng trách em, đừng trách em...

…………

Hôm đó anh đã ăn bao nhiêu miếng trầu? ... Nguyễn Nhu chưa tính, nhưng hiệu quả mà cô mong muốn đã đạt được, chính là nó.

Cặp đồng tử màu vàng nâu của Một Hai Ba được bao phủ bởi một lớp sương mù mờ mịt, có vẻ mê ly mà mờ ảo, bước đi nhẹ nhàng, như thể đang chơi Thái Cực Quyền, anh rơi vào trong vỏ trứng dưới sự hướng dẫn của Nguyễn Nhu, anh đang nằm co bốn chân lên trời, miệng thở dốc.

Nguyễn Nhu nhẹ nhàng đẩy đám lông vàng ở hạ thể ra, không cần cô trêu chọc nhiều, Một Hai Ba đã chủ động duỗi ra thứ trơn bóng, đỉnh hơi đỏ tươi hấp dẫn.

…… Tốt lắm, tên đã lên dây, nhất định phải bắn!

Nguyễn Nhu nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người cô, sau đó nhìn xuống đồng hồ trên cổ tay - bây giờ là 9:50, cô muốn tận khả năng làm Một Hai Ba bắn ra trong mười phút nữa.

Sau khi điều chỉnh tư thế, Nguyễn Nhu trước tiên đè chặt nửa người trên của cô vào Một Hai Ba, sau đó nâng mông lên, từ từ ngồi xuống nuốt toàn bộ gốc rễ của anh vào trong.

Cảm giác mình được cái gì đó nhẹ nhàng ôm chặt, thân thể Một Hai Ba hơi giật mình, thoải mái ngẩng đầu lên khịt mũi.

Anh luôn chủ động không cần phụ nữ dẫn dắt, thậm chí còn ôm hai bờ mông mỏng manh của Nguyễn Nhu lên, khiến cô nhanh chóng ra vào liên tục nơi bỏng rát của anh.

Sau một hồi di chuyển, có vẻ như anh không thích tư thế này, Một Hai Ba đột nhiên ngồi thẳng dậy, cũng để cho Nguyễn Nhu ngồi dậy, sau đó vòng hai chân của Nguyễn Nhu quấn eo của mình cố định xọng. Vọt vào bắt đầu một vòng xâm nhập mới.

“Ồ… Nhẹ chút, nhẹ chút.” Nguyễn Nhu cau mày thật sâu, hai tay nắm chặt lông Một Hai Ba.

Một Hai Ba dường như cô không nghe thấy cô, sức mạnh của hạ thể càng thêm điên cuồng, mỗi cú va chạm đều đâm vào nới sâu nhất của cô, lúc rút ra như muốn đem da thịt non nớt trong u cốc kéo theo.

………… Nguyễn Nhu chợt hối hận vì đã cho Một Hai Ba ăn miếng trầu này. Nếu như bình thường, anh sẽ rất ngoan ngoãn mà cố hết sức ôn nhu, nhưng hôm nay thì tốt rồi ... Không nghe lời cô chút nào, lực đạo gần như đánh vỡ cổng thành của kẻ địch.

Bất tri bất giác năm phút trôi qua, Nguyễn Nhu nhìn đồng hồ, nghĩ mình nên thực hiện nhiều phương pháp khác nhau để Một Hai Ba bắn sớm hơn.

Theo phát hiện của Nguyễn Nhu, có hai điểm nhạy cảm trên người bMột Hai Ba. Một cái ở dưới xương cùng dưới đuôi, gần cúc huyệt, mà tay của Nguyễn Nhu không đủ dài, hiện tại cũng không thể chạm vào.

Còn có một chỗ là lỗ tai Một Hai Ba, chỉ cần kéo chặt hai cái, anh liền có thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Nguyễn Nhu không kìm được mà duỗi móng vuốt quỷ dị của mình ra, nắm lấy hai tai dài của Một Hai Ba rồi dùng sức kéo lại. Một Hai Ba lập tức rêи ɾỉ như cầu xin thương xót, lưng trở nên cứng ngắc, màu sắc trong con ngươi càng đậm, tựa hồ ẩn chứa rượu ngâm lâu năm.

Cùng lúc đó, hai chân của Nguyễn Nhu càng siết chặt hơn, đào nguyên kẹp chặt kẻ đang dũng mãnh làm ầm ĩ cả không trung không thể động đậy, phía trên dường như có thứ gì đó bị một lực lượng mạnh mẽ hút ra.

Giằng co không bao lâu, động tác chọc rút của Một Hai Ba mạnh mẽ đến nghẹt thở, chất lỏng màu trắng sữa ấm áp từ qυყ đầυ trào ra, tràn vào thật sâu trong cơ thể Nguyễn Nhu.

Nguyễn Nhu cố gắng duy trì một tư thế vừa đúng trong ba giây, rồi từ từ buông lỏng hai chân vô lực, mềm mại nặm liệt tron ngực Một Hai Ba.

… Hộc học, nhiệm vụ cuối cùng cũng hoàn thành, cô vẫn chưa chết.

Nguyễn Nhu liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, đã mười giờ năm, bọn họ làm được mười lăm phút, còn lâu hơn năm phút so với dự định của cô, nhưng so với còn tốt hơn một đêm mấy lần lúc trước, một lần như ba mùa thu.

Sau Một Hai Ba phát tiết ra tỉnh táo hơn, đương nhiên không biết đêm nay anh phá giới vì miếng trầu mà Nguyễn Nhu đưa cho anh, chỉ cho rằng bản thân không kiềm chế được, nên rất yêu thương liếʍ má Nguyễn Nhu. Tự trách bản thân.

Nguyễn Nhu sờ đầu anh lẩm bẩm: "Em đoán mình sẽ không thể rời khỏi giường trong ba ngày nữa ... Ôi, em chắc chắn sẽ không thể làm điều đó vào ngày mai, những ngày sau đó không phải thời kỳ dễ thụ thai. Cơ hội phải đợi mấy tháng sau... Em hy vọng hôm nay sẽ có kết quả ... "

Không biết Một Hai Ba có hiểu không, chỉ thè lưỡi liếʍ Nguyễn Nhu, liếʍ cổ sau liếʍ mặt.

Nguyễn Nhu cố gắng cử động thân thể, nhiệt độ giữa hai đùi lập tức nóng rực, đau đớn giống như bị lan rộng ra, cô rên lên một tiếng, cô nằm liệt trong ngực Một Hai Ba không dám nhúc nhích.

Một Hai Ba đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, anh để Nguyễn Nhu nằm xuống trong vỏ trứng, sau đó cúi xuống vùi đầu vào giữa hai chân cô, vươn đầu lưỡi ra bắt đầu nhẹ nhàng liếʍ tiểu đáng thương gần như bị tàn phá hoàn toàn.

Nguyễn Nhu che giấu xấu hổ nói: "Đừng ... đừng làm chuyện này."

Nếu bình thường liếʍ thì không sao, nhưng bây giờ vừa mới làm xong, các chất lỏng khác nhau ở đó tụ lại với nhau không sạch chút nào ::> _