Vết nứt trong lòng như được dán lại, cảm giác hạnh phúc chưa từng có này...Hạ Đình đuôi mắt phượng đã ướt nhèo đi, giọt lệ ấm áp chảy ra vô thức. Như đón chào sự hanh phúc này, ông mỉm cười thật tươi như hoa chu đằng nở rộ. Hai tay ông thật ấm...áp lên mặt Nhạc Cẩn.
"Tôi yêu cậu, Nhạc Cẩn"
"Phịch" Nhạc Cẩn đè ông dưới thân, cuồng nhiệt dâng trào hôn lấy cánh môi kia. Hạ Đình cũng hòa hợp đón lấy hạnh phúc này, đôi lưỡi ướŧ áŧ quấn quanh nhau. Cậu hút lấy dư vị mất ngọt hạnh phúc này. Cảm giác trong tim như được giải tỏa, vui sướиɠ...cậu muốn được ôm Hạ Đình vào lòng với thân phận một người bạn trai, cậu muốn che chở cho Hạ Đình. Bảo vệ ông chu toàn!
Sợi bạc ẩm ướt được kéo ra rồi cũng tan đi trong bầu không khí giữa hơi thở hỗn hển , cùng chung một nhịp đập..."thịch thịch" tiếng đáy lòng vang lên.
Hạ Đình có thể nghe rõ nhịp đập của cậu và ông...cả hai đều động lòng nhau!
"Làm nhé!"
Ông mỉm cười, rồi cũng gật đầu. Cậu hôn lên trán ông, cánh mũi, môi, hầu kết...cậu như muốn người này tất cả mọi thứ đều là thuộc mình. Cậu hôn một hồi lâu tay nhẹ nhàng nhấn cửa huyệt ông. Một tầng ẩm ướt siết chặt lấy ngón tay thô rát của câu, cậu nhìn thấy người trong lòng đang run lên.
"Đau sao...?"... Ông ngại ngùng "Một...chút!"
Cậu cố kiềm nén, nhẹ nhàng ngón tay động bên trong ông. Tiếng "léch nhép" ái muội vang lên, vành tai Hạ Đình cũng phản ứng theo mà đỏ lên. Nhạc Cẩn mυ'ŧ lấy đầu ti ửng hồng ấy, chầm chậm mà mυ'ŧ, chầm chậm mà khuếch trương bên dưới.
" Ưʍ...Ahh!"
Hạ Đình cố kiềm lại tiếng rên của mình, nhưng bị cậu mυ'ŧ lấy đầu ti mẫn cảm bên dưới lại được khuếch trương. Cảm giác lâng lâng khó tả, kɧoáı ©ảʍ đi đôi không kiềm chế mà rêи ɾỉ thành tiếng.
Nhạc Cẩn như hết kiềm chế khi nghe Hạ Đình rêи ɾỉ, bên dưới đã cương cứng đến lợi hại. Bên dưới như có tầng lửa nóng khô khan, khó chịu, cậu kiềm nén lại cố gắng khuếch trương thật kỹ. Cậu nhẹ giọng bên tai ông mà nói : " Tôi vào nhé!"
Hơi thở ấm nóng thổi qua tai ông, ngại ngùng ông gật đầu. Cố gắng che dấu xấu hổ xuống, mà nói với cậu : " Cậu cứ làm đi...đừng để ý đến tôi!"
Câu nói ấy như khiến sự kiềm chế được cởi bỏ, bên dưới đã nóng khan cả lên. Cậu tách hai chân ông ra, đặt côn ŧᏂịŧ trước cửa huyệt. Câu nói kia vẫn còn bên tai, cậu không ngừng ngại mà đâm vào trong thô bạo.
"Ahhhhhh!" Hạ Đình như bị dòng điện chạy qua, ưỡng ngực lên về phía trước. Tiếng rêи ɾỉ vang lên, một cú nhấp thật mạnh của cậu vô tình như trúng vào điểm G mẫn cảm, dươиɠ ѵậŧ nhỏ bé cao trào tiết ra tϊиɧ ŧяùиɠ trắng đυ.c, dinh dính trên mặt bụng trắng nõn.
Phía cửa huyệt bị xâm phạm mạnh bạo cũng phản ứng ,mà siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ to dài kia. Nhạc Cẩn cũng khẽ hừ hai tiếng, cúi người cậu hôn lấy bờ môi kia.
"Ha..Hạ Đình...cúc nhỏ siết chật thật lợi hại a!"
Câu nói đùa giỡn của cậu khiến cho ông càng xấu hổ thêm, chưa gì bị cú đâm của cậu mà bắn ra, giờ bị cậu chọc như vậy bội phần xấu hổ vô cùng!
Hai tay ông che lại mặt mình dấu đi sự xấu hổ nặng nề này!
Nhạc Cẩn nhìn con mèo nhỏ đang xấu hổ, bên dưới cũng đã thả lỏng ra. Cậu không ngần ngại mà đâm mạnh vào bên trong, mυ'ŧ lấy cái cổ trắng nõn ấy.
"Ahhh...ưʍ...Nhạc..Cẩn..chậm lại..ahh~"
Tiếng rêи ɾỉ phát ra bội phần khiến côn ŧᏂịŧ khi phản ứng mạnh mẽ to ra, mạnh bạo xâm nhập bên trong ẩm ướt đang siết chặt lấy mình.
"Sao lại...hức..to ra rồi...ahh..ưʍ..chậm lại..nhanh..~"
Cậu "hừ hừ" thành tiếng kɧoáı ©ảʍ dâng cao, cậu như con dã thú lâu ngày không ăn thịt. Nắm lấy cái eo nhỏ kia thúc đẩy mạnh mẽ xâm phạm cúc nhỏ kia.
Cửa huyệt phía dưới bị côn ŧᏂịŧ to dài kia làm đến nổi căn da mà ửng phiếm hồng, tiếng rêи ɾỉ vang vội cả căn phòng. Côn ŧᏂịŧ kia mỗi lần xâm nhập đều lúc cán, điểm mẫn cảm bị xâm nhập quá mạnh bạo Hạ Đình dưới thân rêи ɾỉ đến khàn cả giọng.
"Ah..ưʍ..hức..ahhhh"
Nhạc Cẩn di chuyển không ngừng nghỉ, tay quơ quét dịch thể trắng đυ.c trên bụng ông. Cười cười mà nói : " Hạ Đình...lại ra rồi..lần này ra trước tôi cơ!"
Xấu hổ dâng tràn cảm giác bị chọc ghẹo, ông chỉ biết rêи ɾỉ dưới thân cậu. Bỏ đi dáng vẻ bình ổn thường ngày rêи ɾỉ thành tiếng. Tiếng ám muội vang lên, một loại cổ dục dâng trào mạnh mẽ. Nhạc Cẩn cắn lấy hầu kết thật mạnh, phía dưới cũng nhấp thật mạnh bên trong.
"Ahhhhhh!"
Nhạc Cẩn thở hỗn hển nhìn thân thể ông mềm nhũn ra, tϊиɧ ŧяùиɠ trắng đυ.c của cậu cũng trướng đầy mà tràn ra cửa huyệt kia. Ngắm nhìn mỹ cảnh trước mặt, cậu thấy người nọ đã thϊếp đi trong lúc cao trào. Ông thở đều, mi tâm rũ xuống thϊếp đi. Cậu cười thành tiếng, hôn lấy đôi môi ngọt kia. Cắn một cái chỗ xương quai xanh, nhìn dịch thể của mình trong người ông trào ra. Cậu muốn thứ đó của mình nằm sâu trong ông, chẳng ngần ngại nhét côn ŧᏂịŧ còn cương cứng sau lần phát tiết vừa nãy, nhét vào bên trong ngăn dịch thể kia chảy ra ngoài.
Cậu nằm xuống, ốm lấy ông vào lòng. Hôn lên cánh mũi của ông, mỉm cười nói : " Tôi yêu ông..."