Mạc Ưu đá mẹ anh ta? Còn lấy cà phê tạt lên người mẹ anh ta? Ngược lại rồi hả? Mẹ anh ta làm những chuyện này ngược lại thì có thể, anh hoàn toàn không tin lời mẹ anh ta nói.
Sau khi Phan Chí Lan kể ra bản thân bất công và uỷ khuất, còn không quên đâm chọt sau lưng trước mặt con trai.
“Con trai, con nghe mẹ nói, hôm nay mẹ gặp người phụ nữ đê tiện Mạc Ưu kia, bên cạnh cô ta còn có một đứa nhỏ khoảng 5 6 tuổi, con hoang kia còn gọi cô ta là mẹ, con có biết không?”
“Thiên Vũ, Mạc gia chúng ta cũng là gia đình có mặt mũi, Mạc Ưu vừa muốn kết hôn với con, vừa mang con trai của cô ta ra ngoài lắc lư, nếu như việc này bị truyền đi ra ngoài, thì mặt mũi của Mạc gia chúng ta còn cần hay không?”
“Mẹ thấy chính là cô ta cố ý, cô ta thừa dịp con không ở đây gan lớn, căn bản không đặt con, không đặt Mạc gia chúng ta vào mắt, chúng ta đúng là nuôi một con sói mắt trắng mà.”
Không có lúc nào là Phan Chí Lan không tìm cơ hội bôi đen Mạc Ưu, hy vọng có thể làm con trai có ấn tưởng không tốt với cô, nhưng hiển nhiên là không thể thành công.
Đừng nói Mạc Ưu có con trai, cho dù chính mắt Phan Chí Lan bắt gian tại trận, Mạc Thiên Vũ cũng nhất định phải kết hôn với Mạc Ưu.
Mạc Thiên Vũ trầm ngâm trong chốc lát nói: “Mẹ, có thể là mẹ có hiểu lầm gì đó với Mạc Ưu, con sắp trở về rồi, đến lúc đó con sẽ hỏi cô ấy một chút.”
“Mẹ, con sắp lên máy bay, điện thoại không thể mở, trước cứ như vậy đi, con cúp đây.”
“Alo? Con trai, con trai?”
Phan Chí Lan nghe âm thanh treo máy ở đầu dây bên kia, chợt che ngực lại, tức thiếu chút nữa là thở không nổi, thở phì phò.
...
Đối với cái người Mạc Thiên Vũ này, từ sau khi Lục Tấn Uyên xác định thân phận thật sự của Mạc Ưu, đương nhiên cũng điều tra anh ta một lượt.
Không chỉ biết nay mai hai ngày anh ta sẽ về nước, còn lấy được không ít ảnh chụp mập mờ của anh ta cùng Đường Uyển Nhi, đủ loại chừng mực đều có, quả thực cay mắt.
“Boss, cần đem những cái này cho Mạc tiểu thư xem không?” An Thần hỏi.
Anh híp mắt, xua tay: “Tạm thời không cần.”
Lục Tấn Uyên vốn dĩ không đặt Mạc Thiên Vũ vào mắt, loại mặt hàng này làʍ t̠ìиɦ địch của anh đúng là không đủ tư cách, lúc Mạc Ưu chưa khôi phục ký ức, hoặc là trước khi Mạc Ưu yêu anh lần nữa, coi như diệt trừ Mạc Thiên Vũ cũng không làm nên chuyện gì.
“Đúng rồi, tôi muốn ra ngoài mấy ngày, công việc cuối tuần này, có thể đẩy lui về sau, nếu như có tài liệu cần ký thì đợi tôi về rồi ký, tài liệu khẩn cấp thì trực tiếp gọi điện thoại cho tôi.”
“Tốt, Lục tổng.”
Nếu biết Mạc Thiên Vũ về nước, Lục Tấn Uyên chuẩn bị trực tiếp mang Mạc Ưu đi ra ngoài chơi mấy ngày, thuận tiện bồi dưỡng chút tình cảm.
Anh trực tiếp lấy ra di động gửi tin nhắn cho cậu nhóc, loại chuyện này, con trai mở miệng thì đương đối thích hợp hơn, Mạc Ưu nhất định sẽ không từ chối, Lục Tấn Uyên tính toán rất tỉ mỉ.
Đối với chuyện bồi dưỡng tình cảm với mẹ này, đương nhiên bạn nhỏ Lục An Nhiên vô cùng vui vẻ, lập tức gọi video trò chuyện với Mạc Ưu.
“Mẹ.” Một kết nối, âm thanh vô cùng vang dội của cậu nhóc kêu cô một tiếng.
Mạc Ưu nhịn không được cười: “An Nhiên.”
“Mẹ, đêm nay ba muốn ra nước ngoài công tác, con cũng cùng đi, mẹ bồi con được không?” Lục An Nhiên dựa theo lời của lão ba mình thuật lại một lần.
Tuy là cô rất muốn ở cùng một chỗ với con trai, nhưng có Lục Tấn Uyên ở đó, cô liền cảm thấy có chút xấu hổ, hơn nữa đối phương là đi công tác, cô đi theo chắc chắn sẽ không thích hợp.
“An Nhiên, lần này tạm bỏ qua nha, ba của con là đi công tác, mẹ cũng có việc của mẹ, lần sau đi, lần sau một mình mẹ dẫn con đi chơi được không.”
Lục An Nhiên thiếu chút nữa liền đồng ý rồi, cậu cũng đi chơi riêng cùng mẹ, nhưng nghĩ đến khuôn mặt lãnh khốc nghiêm túc của lão ba nhà cậu, vẫn nghẹn lại.
Trong lòng cậu nhóc thở dài một hơi, sau đó bắt đầu bán thảm, khuôn mặt nhỏ suy sụp: “Mẹ, mẹ không thích ra ngoài chơi với An Nhiên sao?”
Cậu nói xong, tay nhỏ bé bấm một cái trên đùi, ô ô, đau quá, mắt to lập tức ứ ra nước mắt.
“Mẹ, trước kia lúc con ở nhà trẻ, luôn nghe những bạn nhỏ khác nói, mỗi lần mẹ của các cậu ấy nghỉ, đều sẽ dẫn các cậu ấy ra ngoài chơi.”
“Ba đi công tác rất bận, rất ít dẫn con ra ngoài, bây giờ con có mẹ, còn tưởng là con cũng có thể giống như những bạn nhỏ khác vậy, được mẹ dẫn đi chơi.”
“Mẹ, mẹ không cùng con với ba ra ngoài chơi, có phải là không thích An Nhiên hay không…”