Anh không chịu được dáng vẻ kiều mị hưởng thụ của cô, cúi đầu hôn lên chiếc đùi trắng nõn, kéo đến bắp đùi, rồi chuyển hướng sang cái mông bị anh nắn bóp, lại quay về đường cũ, hôn đến tận cẳng chân, anh dùng sức liếʍ mυ'ŧ, lưu lại một dấu ấn dâu tây trên chiếc đùi trắng mịn.
Khi hôn đến mắt cá chân Tô Mặc Huy không nhịn được kích động trong lòng, đây là bảo bối lúc đầu khiến anh ảo tưởng, anh nhịn xuống xao động trong lòng, từng ngụm liếʍ lên mu bàn chân.
Tô Mông không nhịn được né tránh, "Thầy ơi, dơ."
Anh đoạt lại bảo bối của mình, cúi đầu hít mạnh, "Không dơ, thơm quá."
Tô Mông nhìn vẻ mặt của anh, nếu không phải anh lớn lên đẹp trai, thì quả thật giống một thằng ngốc mà.
Tô Mặc Huy thu lại tâm tình liếʍ láp mu bàn chân thần thánh, trên mu bàn chân trắng nõn dính đầy nước miếng của anh, khiến anh có cảm giác thánh vật bị mình xâm phạm, anh há miệng bao bọc gót chân cô, vươn đầu lưỡi hoạt động, tẩm ướt từng tấc da thịt.
Cuối cùng môi lưỡi anh đi tới ngón chân đáng yêu mà anh thương nhớ đã lâu, anh vừa mở miệng đã tham lam nuốt hết.
Năm ngón chân nhỏ xinh của Tô Mông đều bị khoang miệng ướŧ áŧ bao vây, trong suy nghĩ của cô là một trận kích động, thầy Tô mà mọi người kính ngưỡng giờ phút này đang thần phục ở dưới chân cô, cô dùng ngón chân kɧıêυ ҡɧí©ɧ đầu lưỡi anh, đổi lấy anh càng gặm cắn kịch liệt hơn.
Tô Mặc Huy bị cô chọc lòng có chút ngứa, anh cắn khớp xương ngón chân, nhưng không dùng sức, rồi lại khẽ cắn da thịt mềm mượt trên ngón chân, mãi đến khi trên đó phủ kín dấu răng của anh, anh mới bắt đầu mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ như muốn nuốt vào trong bụng, rồi vừa liếʍ láp thịt mềm ngón chân.
Tô Mông khó chịu hừ nhẹ, chân kia cũng đưa cho anh, hai tay Tô Mặc Huy ôm chân cùng liếʍ mυ'ŧ, có điều cái chân thứ ba của anh, vừa bắn ra mềm nhũn lại bắt đầu ngẩng cao đầu lên rồi, phảng phất như muốn cô thế nào cũng không đủ.
Anh lôi kéo chân ngọc trắng nõn đặt ở trên dương v*t của mình, kéo qua xong, gậy th*t màu đỏ tím và chân trắng nõn mềm mại hình thành hai trạng thái đối lập.
Cô dùng ngón chân nhẹ kẹp lấy qυყ đầυ, anh thoải mái gầm nhẹ, Tô Mông cười khẽ, tìm được điểm mẫn cảm của anh, cô dùng lòng bàn chân cọ xát thân cây gậy, hai bàn chân ôm nhau đùa bỡn quả trứng của anh, Tô Mặc Huy cảm giác tinh quan của mình phải thất thủ rồi.
Anh cúi đầu chôn mặt vào lôиɠ ʍυ cô, nhẹ nhàng cọ động, ngón tay cắm vào trong hoa huy*t bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ, để dương v*t của mình cố gượng một lát, anh ngậm hút hạt châu hoa, tiểu huyệt của cô lại bắt đầu chảy nước, cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh vừa bắn ra lẫn vào nhau, lầy lội không chịu được.
Anh lại cắm dương v*t vào lần nữa, không ngờ đường đi mà gậy th*t vừa mở rộng đã khít chặt trở lại, anh vừa vuốt ve hai vυ' cô để làm ướt, vừa dùng miệng hôn lên bụng cô, dùng đầu lưỡi cuốn lấy môi âʍ ɦộ, không bao lâu cô đã bị anh nới lỏng để thao.
Hai tay ôm chân cô, anh vừa động thân thọc vào rút ra, cảm nhận được cô chặt khít và ướt nóng.
Tô Mông đang hưởng thụ sự nóng bỏng và độ cứng đáng sợ của anh, cả người cô đã bị lật qua, gậy th*t vẫn chưa rút ra, cũng theo đó xoay ngược lại, cô bất mãn hừ hừ, Tô Mặc Huy dỗ dành, "Ngoan, để em càng vui sướиɠ."
Lúc này Tô Mông mới thỏa mãn, cong bờ mông tuyết trắng về phía mặt anh. Mông cô rất trắng, hơn nữa rất đầy đặn, cũng rất mượt mà.
Tô Mặc Huy cúi đầu hôn lên tấm lưng xinh đẹp của cô, đôi tay nắm lấy cặρ √υ' buông lỏng của cô xoa bóp, lại vừa làm pít-tông vận động mãnh liệt.
Sau khi đổi tư thế xâm nhập vào rất sâu, mỗi một lần đều đẩy thẳng đến hoa tâm, không bao lâu cô đã không chịu được cao trào, anh cũng căng chặt cơ bắp đến cao trào, anh muốn rút ra gậy th*t bắn ở bên ngoài, nhưng cảm nhận được sau khi cô kẹp một cái, anh lại bắn ở bên trong.
Tô Mặc Huy cúi đầu cắn một cái lên mông trắng nõn của cô, thầm than, "Tiểu yêu tinh."
Hai người nằm trên giường trong chốc lát, hơi thở dần dần bình phục lại.
Anh ôm cô vào phòng vệ sinh rửa sạch, khi moi từ trong tiểu huyệt của cô ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng trong, anh không nhịn được văng tục một tiếng, lại dùng ngón tay thọc vào rút ra mang cô đến cao trào.
Tô Mông vừa nếm thử tìиɧ ɖu͙©, nơi riêng tư đã sưng đỏ không chịu nổi, lúc cô nằm bò ra anh cũng bắn ra ngoài.
Hai người ở trong phòng vệ sinh giặt sạch thật lâu, lúc nằm trên giường đã hơn 12 giờ.
Họ nằm trên giường Tô Mông, khăn trải giường của Tô Mặc Huy đã vấy đầy dấu vết hoan ái của hai người, bọn họ cũng không muốn lăn lộn tiếp trên đó.
Trước khi ngủ Tô Mông cũng không quên lời hứa lúc trước, cô làm nũng nói, "Thầy ơi, ăn ngực em ạ."
Trải qua sự giao hòa thân thể, hai người càng thêm thân mật, làm nũng bán manh cũng đã hạ bút thành văn, nước chảy thành sông.
Tất nhiên là không có chuyện Tô Mặc Huy không đồng ý, cô nằm hơi nghiêng xuống, để anh thò qua vừa ngậm được vυ' bên trái của cô, tay phải đáp ở trên ngực, Tô Mông mới vừa lòng.
Cũng may là mùa hè nên có mở điều hòa, che bụng lại cũng không sợ cảm lạnh.
Nhưng rất nhanh, anh liền phát hiện đây là tra tấn đối với anh.
Tuy rằng cô bị ngậm hút qυầи ɭóŧ có hơi ướŧ áŧ, nhưng đã tiêu hao quá nhiều sức lực, rất nhanh cô đã đi vào giấc ngủ, chỉ khổ nỗi người anh em của anh, nhưng nhìn Tô Mông ngọt ngào đi vào trong giấc ngủ, trong lòng anh có vô hạn ấm áp và vui mừng.
Anh lặng lẽ phun ra núʍ ѵú đang ngậm, rất nhanh cô đã phát hiện ra rồi ấn đầu anh trở về, Tô Mặc Huy có chút khóc không ra nước mắt, đành phải trên ngậm vυ' cô, dưới tự mình vuốt bắn ra ngoài, rồi ôm cô đi ngủ.