Ở công ty bận rộn bất kể ngày đêm hai tuần, trong lúc buồn ngủ liền ngủ, ngủ dậy liền làm việc, trời tối hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi để đẩy tiến độ, rốt cuộc trong thời hạn quy định vội vàng đem hồ sơ dự thầu nộp lên.
Quá trình chờ đợi để mở thầu là lo lắng kéo dài, trong thời gian này người trong nhóm dự án ngoại trừ lướt điện thoại di động và các tin nhắn khác không thể làm bất cứ điều gì.
Tấn Viễn đối với phương án đấu thầu của mình vẫn rất tin tưởng, tuy rằng không thể xác định có thể thành công giúp Giang Hạc giành được hạng mục này hay không, nhưng anh cảm thấy tiến vào cuộc thi cuối cùng hẳn là vẫn không có vấn đề gì.
Bởi vậy khi một đống người lo âu đến mức không ăn được cơm, anh lại đem đồ vệ sinh cá nhân trong phòng làm việc bọc lại, toàn bộ chuyển về nhà, ở nhà rửa mặt xong, tắt điện thoại di động, thoải mái ôm chăn ngủ hai ngày hai đêm, đem tinh thần mất đi trong khoảng thời gian này bổ sung trở về.
Thẳng đến ngày mở thầu, anh thu thập mình một phen, tinh thần sảng khoái trở về công ty mang theo một đống thủ hạ được chỉ định, chờ mở thầu đánh giá hồ sơ dự thầu.
Trong lúc đó anh có hỏi Giang Hạc có muốn trở về cùng anh mở thầu hay không, không nhận được bất kỳ hồi âm nào, vốn tưởng rằng cậu sẽ bận rộn đến mức không có thời gian chạy về. Ai biết anh vừa dẫn người ra khỏi công ty, liền nhìn thấy xe thương vụ của Giang Hạc vững vàng dừng trước cửa công ty, lúc đó cậu đang từ trong xe đi xuống, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tấn Viễn dẫn theo người từ trong công ty đi ra.
Hai đạo tầm mắt vừa chạm vào nhau, trên mặt hai người đồng thời lộ ra một nụ cười chỉ có bọn họ mới có thể hiểu được.
Trước mặt mọi người trong công ty, hai người cũng không dám làm động tác quá thân mật, sau khi chào hỏi lẫn nhau, cùng nhau ngồi xe đi tới địa điểm mở thầu.
Đến tham gia dự án này, đại đa số đều là công ty đầu tàu Internet, chỉ có một phần nhỏ là công ty mới nổi, cho nên bọn họ vừa đến địa điểm mở thầu, Giang Hạc liền gặp không ít người quen.
Trước khi mở thầu, mọi người đều là đối thủ cạnh tranh, nhưng cũng chưa đến trình độ vì hạng mục này mà xé rách da mặt, anh chết tôi sống, nên chào hỏi vẫn phải chào.
Giang Hạc đang hàn huyên với mấy ông chủ công ty quen biết, Tấn Viễn thì dẫn theo đoàn người tiến vào phòng họp mở thầu.
Bởi vì tầm quan trọng của hạng mục này, không ít công ty đã phái người tới chờ trước, lúc này trong phòng họp đã có không ít người ngồi, bọn họ vừa đi vào, đập vào mắt Tấn Viễn đầu tiên là đoàn đội Cao Tân Vũ ngồi ở hàng ghế đầu, đã sớm tới chờ.
Đoàn người bọn họ lớn như vậy đi vào, tự nhiên cũng hấp dẫn người trong phòng họp, không ít người hướng bọn họ nhìn tới, thấy vào chính là gương mặt bọn họ không quen biết lại không thèm để ý thu ánh mắt trở về.
Chỉ có đoàn đội Cao Tân Vũ khi nhìn thấy Tấn Viễn, sắc mặt đều trắng bệch, bọn họ thế nào cũng không ngờ hạng mục này Tấn Viễn cũng có tham gia, phải biết rằng bọn họ vì thành công đoạt được tiêu chuẩn này là do hệ thống giọng nói của Tấn Viễn có trong phương án, lúc này bản tôn xuất hiện trước mặt bọn họ, như thế nào cũng có cảm giác chột dạ làm kẻ trộm.
Tấn Viễn mặc kệ đám người Cao Tân Vũ nghĩ như thế nào, híp mắt dừng tầm mắt trên người bọn họ nửa phút, bình tĩnh dời đi, mang theo đoàn người của công ty ngồi ở chỗ ngồi thuộc về khoa học kỹ thuật Hạc Thành.
Đám người Cao Tân Vũ nhìn thấy Tấn Viễn ngồi ở vị trí khoa học kỹ thuật Hạc Thành trong nháy mắt liền hiểu được, anh đại biểu cho khoa học kỹ thuật Hạc Thành tới đây, nhất thời, sắc mặt vốn đã trắng bệch lại càng thêm trắng, Tấn Viễn cộng thêm công ty khoa học kỹ thuật Hạc Thành này nhìn thế nào cũng là bọn họ ở thế yếu, trong lòng vừa sợ hãi vừa thấp thỏm.
"Hoảng cái gì." Cao Tân Vũ nhận thấy được sự bất an của mấy người thủ hạ, liếc mắt nhìn Tấn Viễn ngồi ở vị trí khoa học kỹ thuật Hạc Thành, khinh thường nói, "Bất kể là Tấn Viễn tốt, hay là khoa học kỹ thuật Hạc Thành tốt, đều là bại tướng thủ hạ của chúng ta, hai bại tướng thủ hạ tụ tập cùng một chỗ, cũng không nhất định là mạnh đâu."
Mặc dù Cao Tân Vũ đối với năng lực của Tấn Viễn vẫn có một chút kiêng kỵ, nhưng hắn nghĩ một hệ thống giọng nói đều hao phí tinh lực của Tấn Viễn một năm mới làm ra được, trong thời gian ngắn như vậy anh không có khả năng có thể làm ra hệ thống tinh diệu hơn so với hệ thống giọng nói kia, hơn nữa rời khỏi trường học, không có giáo sư Đổng chỉ điểm, anh lợi hại được đến đâu?
Về phần khoa học kỹ thuật Hạc Thành thì càng không sợ hãi, cố vấn kỹ thuật trưởng Phương Đồng của bọn họ đều bị bọn họ đào tới, cho dù có Tấn Viễn thì có thể làm gì đây.
Được Cao Tân Vũ nhắc nhở, những người dưới tay hắn cũng dần dần an tâm lại, đúng vậy, bất kể là Tấn Viễn hay là khoa học kỹ thuật Hạc Thành tốt, đều lần lượt chịu thiệt trên tay bọn họ, cho dù bọn họ liên hợp lại cũng không đáng sợ, bất quá là lại ở trên tay bọn họ thua mà thôi. Trong chốc lát, sắc mặt tái nhợt của bọn họ nháy mắt khôi phục lại trạng thái hồng nhuận.
Ở bên cạnh Tấn Viễn từ khi ngồi xuống, Hà Lạc vẫn luôn chú ý đoàn người Cao Tân Vũ, nhìn thấy bọn họ đột nhiên lại lên khí thế, nhổ một ngụm: "Mẹ, thật không biết xấu hổ, nếu tôi là bọn họ, tôi cũng không có mặt mũi tiếp tục ở lại đây, bọn họ còn dám ngẩng đầu ưỡn ngực kɧıêυ ҡɧí©ɧ với chúng ta, thật không biết là ai cho bọn họ dũng khí."
Tấn Viễn vỗ vỗ Hà Lạc tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Đừng tức giận, muỗi đốt cậu một cái, cậu có để nó đốt tiếp hay không? chỉ có thể đem nó triệt để đập chết mới là chính đạo."
Hà Lạc nghe Tấn Viễn nói xong, đồng ý gật gật đầu: "Vậy lát nữa cậu phải hung hăng đập bọn họ."
Tấn Viễn ngưng mắt, không nói gì.
Rất nhanh, thời gian mở thầu sắp đến, Giang Hạc cũng từ trong một đống người quen rút ra, đi vào phòng họp đi tới bên cạnh Tấn Viễn ngồi nghiêm túc.
Không lâu sau khi cậu tiến vào, liền có người phụ trách mở thầu tiến vào mở máy chiếu trong phòng họp bắt đầu đánh giá hồ sơ dự thầu.
Trong lúc nhất thời không khí trong phòng họp trở nên khẩn trương mà ngưng trọng, tất cả mọi người tỉ mỉ nghe người phụ trách đánh giá hồ sơ dự thầu.
Tổng cộng có mười lăm công ty Internet đến tham gia đấu thầu, nhưng chỉ có ba công ty bước vào cuộc thi cuối cùng, trong đó có công ty Tân Vũ và khoa học kỹ thuật Hạc Thành.
Khoa học kỹ thuật Hạc Thành thuộc về công ty đầu tiên tiến vào giai đoạn thi đấu cuối cùng mọi người cũng không bất ngờ, nhưng một công ty mới nổi như Cao Tân Vũ lại có thể tiến vào khâu này, điều này rất bất ngờ, các công ty khác đều ném ánh mắt kinh ngạc hoặc khϊếp sợ về phía bọn họ.
Có lẽ cảm nhận được sự quan tâm của các công ty lớn xung quanh đối với bọn họ, đoàn đội Cao Tân Vũ đều thẳng lưng, ai nấy đều có vẻ rất kiêu ngạo.
Tấn Viễn nhìn thoáng qua bọn họ, một đôi tay ấm áp hữu lực đặt lên mu bàn tay anh, sau đó gắt gao nắm lấy tay anh.
Tấn Viễn nhìn qua, chỉ thấy Giang Hạc đang dùng đôi mắt ôn nhuận của cậu nhìn chăm chú, trong mắt tràn ngập lực lượng tự tin mà lại thong dong, loại ánh mắt mang đến cho người ta cảm giác an toàn tựa như đang nói cho anh biết, có cậu ở đây, anh cái gì cũng không cần sợ hãi.
Bị Giang Hạc nắm như vậy, có một loại lực lượng an tâm chảy xuôi trên người Tấn Viễn, anh cũng không quan tâm Cao Tân Vũ như thế nào nữa, tinh tế cảm thụ nhiệt độ trong lòng bàn tay Giang Hạc.
Tiến vào phần thi đấu cuối cùng, bốc thăm hiển thị hệ thống mô phỏng, một công ty đầu khác rút ra vị trí thứ nhất, hưng trí xông lên biểu diễn, nhưng mọi người dưới đài lại phản ứng bình thường.
Cho đến khi Cao Tân Vũ lên sân khấu, trên máy chiếu biểu hiện ra hệ thống mô phỏng của hắn, toàn trường nổi loạn.
Tất cả mọi người ở đây đều đã tham gia dự án này, một công ty đầu tiên khác làm hệ thống mô phỏng không kém bọn họ, khác biệt chính là so với ý tưởng của bọn họ càng khéo léo hơn một chút, cho nên bọn họ không có phản ứng gì, nhưng hệ thống này của Cao Tân Vũ lại không giống.
Chế độ hệ thống nhẹ nhàng và đơn giản vừa xuất hiện đã làm cho đôi mắt của mọi người sáng lên.
"Không sai a, loại mô hình này còn rất mới mẻ."
"Đích xác so với thiết kế của công ty chúng ta tốt hơn."
"Chính là không biết chế độ đơn giản như vậy nên chạy như thế nào?"
“......”
Dưới đài có một đống ánh mắt người xem nghi hoặc, Cao Tân Vũ hơi đắc ý nâng cằm lên, không sử dụng bất kỳ thao tác điều khiển từ xa hoặc điều khiển bằng tay nào, trực tiếp bắt đầu thao tác bằng giọng nói.
Đi theo mệnh lệnh chậm rãi của hắn, giao diện của hệ thống mô phỏng bắt đầu chậm rãi chuyển biến.
Sắc mặt mọi người trong phòng họp cũng theo đó mà biến đổi.
"Trách không được giao diện hệ thống của nó ngắn gọn như vậy, thì ra bọn họ sử dụng điều khiển giọng nói hoàn toàn hóa, như vậy, có thể đơn giản hóa rất nhiều thao tác không cần thiết, làm cho hệ thống càng thêm nhẹ nhàng."
"Hơn nữa hệ thống giọng nói này rất lợi hại a, hoàn toàn không có một chút kẹt lại nào, độ lưu loát quả thực hoàn mỹ."
"Công ty mới nổi bây giờ thật đúng là nhân tài xuất hiện, hậu sinh khả úy*, không biết khi nào thời đại sẽ đào thải chúng ta."
(*) Kẻ sinh sau ắt hơn bậc đàn anh.
Trong lúc vừa nhìn thấy một công ty mới nổi như Cao Tân Vũ đều có thể tiến vào cuộc cạnh tranh cuối cùng, một đám người phụ trách dự án của công ty đầu tiên rất không phục, bọn họ không cảm thấy mình sẽ kém hơn một công ty mới, hiện tại nhìn thấy công ty mới xuất ra hệ thống thông minh như vậy, nhất thời liền hiểu, vì sao bọn họ lại thua? Có một hệ thống giọng nói thông minh như vậy, họ muốn không thua cũng khó khăn.
Phản ứng của mọi người dưới đài hoặc khen ngợi hoặc ủ rũ, khiến cho Cao Tân Vũ còn đang biểu diễn hệ thống trên sân khấu, không khỏi càng thêm đắc ý, có hệ thống giọng nói hoàn mỹ này, hắn đoạt được đấu thầu lần này đã là chuyện mười phần vững vàng.
Sau khi hắn biểu diễn xong hệ thống mô phỏng của mình, lại nhìn thoáng qua ban giám khảo, thấy tất cả ban giám khảo đều đồng ý gật đầu, lần này hoàn toàn yên lòng, hướng Tấn Viễn kɧıêυ ҡɧí©ɧ giơ cằm lên, lần này vô luận như thế nào Tấn Viễn cũng không có khả năng lại tranh với hắn, hắn rốt cục cũng có lúc có thể áp qua Tấn Viễn một đầu!
Đối mặt với sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ mặt dày vô sỉ của hắn, Tấn Viễn nhíu mày, khinh thường mím môi một cái.
"Đi đi." Cảm nhận được cảm xúc của Tấn Viễn, Giang Hạc cái gì cũng không nói, chỉ vỗ vỗ bả vai anh, khẳng định cho anh.
Tấn Viễn hít sâu một hơi, không quản Cao Tân Vũ kɧıêυ ҡɧí©ɧ nữa, cầm văn bản đấu thầu của mình, chậm rãi đi lên đài.
Có hệ thống giọng nói thông minh của Cao Tân Vũ ở phía trước, các công ty khác không cảm thấy khoa học kỹ thuật Hạc Thành có thể lấy ra được hệ thống còn xuất sắc hơn cả hệ thống giọng nói thông minh, cho nên khi Tấn Viễn lên đài, cũng không có ai để ý, bọn họ cho rằng lần đoạt giải này đã thuộc về Công nghệ mạng Tân Vũ.
Vì thế khi Tấn Viễn biểu hiện ra hệ thống mô phỏng của anh, phía trên trống rỗng cái gì cũng không có, chỉ có một Logo, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
"Cái gì cũng không có a."
"Không phải là ý thức được mình đánh không lại công ty Tân Vũ, cam chịu ra đi à nha."
"Cũng không phải không có khả năng này."
“......”
Đối mặt với tư thái một đám người dưới đài nhìn giao diện hệ thống chỉ có một Logo không coi trọng, Tấn Viễn trực tiếp coi như không nhìn thấy, hướng về phía logo nói hai chữ, vận hành.
Sau một khắc, mọi người ở đây đều bất chấp đứng lên, bởi vì Tấn Viễn làm hệ thống căn bản cũng không cần bất kỳ cái gì mặt tiền, Logo kia chính là tất cả giao diện bao trùm vật, hơn nữa nó không chỉ là một cái giao diện bao trùm vật mà còn là một cái hệ thống hoàn toàn thông minh.
Tấn Viễn ngoại trừ ở trên đài nói hai chữ mở hệ thống ra, phần còn lại hoàn toàn là do hệ thống tự mình giảng giải, hơn nữa nó hoàn toàn sẽ không làm cho người ta cảm giác khô khan, tùy thời đồ văn chuyển đổi phối hợp với thanh âm không thua gì người thật, nói chuyện lưu loát, làm cho người ta cảm giác chính là một người thật ở một bên giảng giải cho bạn.
"Đây hoàn toàn là một hệ thống thông minh tự động vận hành, mặc dù hiện tại chỉ là một mô phỏng đơn giản, nhưng có thể nhìn ra được nếu hệ thống này có thể hoàn chỉnh làm ra, sẽ thay đổi chế độ hệ thống truyền thống, làm cho trí thông minh trở nên thông minh hơn.
"Vốn tưởng rằng trước đây có một hệ thống giọng nói đã rất tốt rồi, không nghĩ tới khoa học kỹ thuật Hạc Thành trực tiếp chuyển ra hệ thống càng thêm trí tuệ, thật đúng là một ngọn núi cao cao hơn một ngọn núi a."
Người ở đây mắt cũng không mù, hệ thống trí năng mà Tấn Viễn biểu hiện ra, các phương diện đều hoàn toàn hơn hệ thống giọng nói của Cao Tân Vũ, làm cho một đám người chưa từng cạnh tranh qua một công ty mới nổi, nhất thời có một loại cảm giác mặt mày hớn hở, bị khoa học kỹ thuật Hạc Thành đè lên một đầu, so với bị một công ty mới nổi đè lên một đầu có thể diện hơn một chút.
"Khoa học kỹ thuật Hạc Thành không hổ là công ty khoa học kỹ thuật đứng đầu, không ra tay thì thôi, vừa ra tay là kinh người."
"Cho nên công ty lớn và công ty nhỏ vẫn có sự khác biệt, công ty nhỏ tự cho là nắm giữ công nghệ tiên tiến, không biết công ty lớn còn có công nghệ tiên tiến hơn."
"Lần này, tiêu chuẩn này không phải khoa học kỹ thuật Hạc Thành, không còn có người đưa ra phương án đấu thầu tốt hơn khoa học kỹ thuật Hạc Thành nữa."
"Lại nói tiếp, quản lý dự án khoa học kỹ thuật Hạc Thành lần này rất tốt a, không chỉ trẻ tuổi tài cao, người lớn lên cũng là một biểu hiện tài năng."
"Cũng không phải, vừa rồi tôi còn tưởng rằng khoa học kỹ thuật Hạc Thành mời một minh tinh lên sân khấu biểu diễn, không nghĩ tới người ta thật sự có tài hoa, quả nhiên người đi ra trong công ty lớn không giống với người đi ra từ công ty nhỏ."
“......”
Một đám người lúc trước có bao nhiêu lời khen ngợi Cao Tân Vũ bọn họ, hiện tại có bao nhiêu chửi bới bọn họ.
Trái một câu công ty nhỏ, phải một câu công ty nhỏ, trực tiếp khiến Cao Tân Vũ tức giận đến đỉnh đầu ngọn lửa bốc lên, nếu không phải lúc trước Giang Hạc chèn ép bọn họ, không cho phép bọn họ ra mặt, bọn họ cũng không đến mức bây giờ vẫn là một công ty nhỏ.
Trong ánh mắt hắn bốc lên sự đố kị nhìn Tấn Viễn đang ở trên đài tiếp nhận sự chú ý của mọi người tẩy lễ, sắc mặt cực kỳ mất tự nhiên vặn vẹo đứng lên.
Vì cái gì, hắn rõ ràng đều đem đồ vật Tấn Viễn tự hào nhất đoạt lấy, hắn vẫn không sánh bằng anh!
Dựa vào cái gì, Tấn Viễn luôn có thể dễ dàng như vậy liền được người khác tán thành cùng tán thưởng, mà hắn vĩnh viễn đều là tên hề được người ta dùng để làm nổi bật anh!
-------------
7/9/2021
#NTT