Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 34: Chương 34

Nghi Nghi siêu ngọt: Chỉ là!.

khó nói, ta vừa mới vào cái phòng phát sóng trực tiếp này, sắp sửa gặp phải 18+?

Rượu thịt vui vẻ: Ách! ta cũng là ma mới nhập hố, chủ blog đây là muốn lái xe sao?

Người trẻ tuổi: Bắt được lầu trên, bắt nạt ma mới, không được nhúc nhích, cởϊ qυầи ra!

Đây là acc clone: Cái anh trai chủ blog này không được, chỉ cần học theo một chút không khí trong phòng trực tiếp của chúng ta, cũng không đến mức tắm xong còn ăn mặc quần áo ra ngoài.

Hồng nhan lỗ thủng: Đúng vậy, anh trai này không thể khiến chúng ta nhìn xem hình người như tạc được sao? Kỳ thực ta càng muốn xem bộ dáng hai cơ thể như tạc quấn với nhau khà khà.

! !

Cho dù đương sự đến giờ phút này cũng không biết sự tồn tại của phòng phát sóng trực tiếp, các bạn nhỏ đáng yêu vây xem cũng có thể tự tiêu khiển.

Thẩm Bân vội vàng rót chén trà, đưa tới trước mặt Diêm Hình, xum xoe.

Diêm Hình tự nhiên tiếp nhận chén trà, vươn tay lại lấy áo khoác của mình khoác lên vai Thẩm Bân: "Cẩn thận cảm lạnh.

"

Người nào đó thuận tay quấn chặt, hiện tại cậu không lạnh, nhưng thích cái quần áo mang theo hương vị của Diêm Hình này, giống như giờ phút này cậu được hắn ôm vào trong ngực vậy.

Thế giới trước cũng phát sinh loại việc như này, nhưng khi đó áo ngủ càng thêm bại lộ, so với hôm nay mà nói, Thẩm Bân mặc váy yếm còn tốt, khá dài.

Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ mang theo ánh mắt thưởng thức nhìn hai người, cũng không cảm thấy có gì không ổn, dù sao ngày thường nữ giới mặc váy yếm vô cùng bình thường, nếu có gì không ổn, trò chơi đã sớm tự động che chắn lại.

Mà đương sự cùng với Diêm Hình đang tiếp xúc gần gũi, cánh tay lộ ra trắng đến lóa mắt, tinh tế nộn nộn, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ như bàn tay, thoạt nhìn!.

thực mềm thực dễ bắt nạt.

"Đêm nay cô ngủ giường, tôi sẽ canh, không cần lo lắng.

" Diêm Hình trấn định dời đi ánh mắt trên người cậu, bốn chữ cuối cùng cũng có ý tứ đừng sợ tôi sẽ không chạm vào cô.

Thẩm Bân nhìn hắn: "Vậy anh ngủ ở đâu?"

Diêm Hình: "Thể chất của tôi và cô khác nhau, mấy ngày không ngủ cũng không sao.

"

Dựa theo cường độ thân thể của Diêm Hình, bình thường ba ngày cần ngủ một giấc, nếu như không phải vì Thẩm Bân ở đây, đại khái đêm nay hắn sẽ lui tới các ngóc ngách trong thôn, nói không chừng còn có thể thấy một hồi ma quỷ gϊếŧ người.

Thẩm Bân nghe được Diêm Hình nói, hơi nhíu mày một cái, cậu chậm rì rì đi tới gần giường sờ sờ, quả nhiên, chăn trong thôn đều giống nhau, rất cứng, cái ở trên giường giống như ở bên trong hơi có một tầng bụi, khiến người vô cùng khó chịu.

Diêm Hình thấy vẻ mặt muốn nói lại thôi của cậu, liền hỏi: "Sao thế?"

Thẩm Bân thở dài một hơi: "Tôi không ngủ được, muốn anh cùng tôi ngủ.

"

Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức sôi trào, sôi nổi hò hét anh trai à, chị gái nhỏ người ta đã nói trắng ra như vậy rồi, anh còn muốn như thế nào nữa?!

Đương sự Diêm Hình: "! ! " Tâm tình phức tạp, hắn hiểu ý tứ của đối phương, nhưng lại không thể tiếp thu.

Cái gì là NPC? Người chơi khác không rõ ràng lắm, nhưng hắn biết, trò chơi này khai thác từ cổ địa cầu, số liệu bên trong đều đã từng là tồn tại chân thật.

Ví dụ như biệt thự ở thế giới trước, thôn xóm nhỏ ở thế giới này, tương đương với ảo ảnh do từ trường của trái đất xây dựng lên, khôi phục lại thế giới ban đầu.

Còn số liệu của NPC cũng là DNA lấy từ con người ở cổ địa cầu ra, người tên Thẩm Bân này xác thực đã từng tồn tại, nhưng cậu đối với Diêm Hình mà nói, là người sống ở thời đại cổ địa cầu qua hơn một năm ánh sáng, tất cả hiện giờ chỉ là hư ảo.

Cho dù có đẹp lòng tới đâu, Thẩm Bân chân chính đã sớm chết.

Cho nên Diêm Hình trầm mặc thật lâu sau lại lần nữa mở miệng: "Không thử xem sao lại biết không ngủ được? Nhắm mắt lại, đi lên giường.

"

Nhưng mà! Trên thực tế nếu Thẩm Bân biết suy nghĩ trong lòng của Diêm Hình giờ phút này, nhất định sẽ trợn trắng mắt, hắn một người đàn ông chân chính, ban ngày đùa giỡn đối phương còn được, buổi tối cũng rất sợ hãi bị gì đó có được không? Nếu thật có hể ngủ được tuyệt đối không nói ra câu nói vừa rồi đâu.

"Tôi không lừa anh, tối hôm qua đã không ngủ ngon, nếu không buổi trưa sao có thể buồn ngủ như vậy?" Thẩm Bân rất là ủy khuất: "Trong lòng ngực anh khá thoải mái! " Cậu nói rất do dự, dù sao nghe ra rất giống mời đối phương làm việc gì kia.

Diêm Hình nghe xong lại trầm mặc, còn không có mở miệng Thẩm Bân liền hít sâu một hơi: "Ai nha! Thôi thôi, hiện tại tôi không phải cố ý muốn lợi dụng anh, tôi tự mình đi ngủ.

"

Cậu bò lên trên giường, bắt đầu nắn chăn, ý đồ làm chăn mềm ra một chút.

Diêm Hình: "!.

" Kỳ thực chỉ cần đối phương kiên trì thêm một chút nữa, nói không chừng hắn liền!

! !

Không khí tối nay có chút âm trầm, ánh trăng bị mây đen che kín, người trong thôn lại ngủ sớm, đèn đã tắt, bên ngoài vươn tay không thấy năm ngón tay.

Người chơi bình thường lá gan không nhỏ bản lĩnh không thấp, chỉ cần cẩn thận một chút, có thể lấy phần thưởng thông quan rất cao, Hàn Cảnh chính là một ví dụ, gã định đêm khuya ra ngoài tra xét.

Hai chị em người chơi kia đương nhiên cũng ngủ cùng nhau, các cô dù sao cũng là nữ giới, lá gan cũng không phải quá lớn, đêm nay chỉ định ở trong phòng, có chuyện gì sáng ngày mai lại nói.

Ở trên giường ngọ nguậy nửa ngày Thẩm Bân vẫn không ngủ được, huống hồ trong phòng còn có một anh chàng siêu cấp đẹp trai, cậu khó tránh khỏi tâm viên ý mã, liền cùng Diêm Hình tán gẫu.

Nói là tán gẫu, kỳ thực là cậu không ngừng nói chuyện, Diêm Hình đứng ở bên cửa sổ nhìn ra cánh rừng ngoài thôn thỉnh thoảng đáp một tiếng, không nghĩ tới cứ như vậy không biết qua bao lâu, giọng nói của Thâm Bân càng lúc càng nhỏ, cư nhiên ngủ mất rồi.

Đêm khuya buông xuống, tiếng côn trùng kêu vàng giống như lúc 12 giờ trưa vậy, chậm rãi nhỏ dần, cho đến khi hoàn toàn yên tĩnh.

Đèn trong phòng của Thẩm Bân và Diêm Hình vẫn luôn không tắt, hiện tại bỗng nhiên bị tắt, tựa hồ là mất điện.

Người nào đó vẫn đứng yên ở cửa sổ không nhúc nhích, nhìn về phương xa, hơi có chút tập trung tinh thần, không biết đang quan sát cái gì.

Hai chị em người chơi ở cách đó không xa vốn dĩ đã ngủ say, trong đó người em gái mơ mơ màng màng mở hai mắt, đứng dậy, chậm rãi xuống giường, sau đó đi tới cạnh ngăn tủ, kéo ra, bên trong rõ ràng là một bộ áo cưới, giống y như đúc với bộ trong phòng Thẩm Bân và Diêm Hình.

Cô không nhanh không chậm mặc áo cưới vào, đi giày cao gót màu đỏ, trên đầu cài một cái kẹp tóc có viên ngọc trai màu đỏ, ánh mắt dại ra đi ra ngoài.

Hàn Cảnh đi trong thôn giương mắt nhìn lên bầu trời, ánh trăng bị mây đen che phủ không biết vì sao lại ló ra, chiếu xuống xung quanh dị thường sáng ngời, với gã mà nói tốt hơn nhiều so với sờ soạng trong bóng tối.

Cuối thôn có một phiến rừng cây nhỏ, Hàn Cảnh vừa tới đây liền gặp mặt người em gái ăn mặc rất kỳ quái, khϊếp sợ, bình thường vào nửa đêm hồng y và bạch y đều rất dọa người.

Kết quả là người em gái giống như không nhìn thấy gã, còn đang không ngừng đi tới, cũng không biết đích đến là chỗ nào.

Hàn Cảnh nhận ra cô là một trong hai người chơi nữ đã không cho mình mặt mũi vào buổi tối, liền ra tay đập vào người cô một cái: "Này, cô sao vậy?"

Đương nhiên không phải gã hảo tâm muốn cứu người, thậm chí còn vui vẻ khi nhìn thấy đối phương mắc mưu ấy chứ, nhưng nói không chừng có thể đào ra manh mối gì đó, mới mở miệng.

Người em gái giật mình một cái, giống như từ trong mộng tỉnh lại, nhìn xung quanh rồi lại nhìn bản thân: "Tôi! đây là đâu? Sao tôi mặc thành như vậy?" Cô giống như còn sợ hãi hơn cả Hàn Cảnh, vội vàng cởi váy cưới trên người ra.

Xuất phẩm nông thôn, vải dệt hiển nhiên chất lượng không thể nào tốt được, người em dễ như trở bàn tay liền kéo ra, tận đến khi chỉ còn lại cái váy yếm mới bỏ qua.

Nhìn dáng người không tồi, thân thể không giống một người đàn ông như Thẩm Bân, màn hình phát sóng trực tiếp của Hàn Cảnh thậm chí còn làm mờ hình ảnh người em gái.

Hàn Cảnh nhìn một màn trước mắt, tâm tư nào đó lập tức trở nên lung lay, ban ngày gặp phải nữ quỷ uống phải nước bẩn cũng không khiến bản tính háo sắc của gã thu liễm bớt được chút nào, xoay người đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp.

Người em gái sợ hãi nhìn về phía Hàn Cảnh: "Đây rốt cục là chuyện gì? Vừa rồi rõ ràng tôi còn đang ngủ cùng chị gái mà, chị đâu rồi?" Bộ dáng nhu nhược động lòng người, cực kỳ khiến đàn ông sinh ra ý muốn bảo vệ.

Hai chị em gái như hoa này, người chị thiên về phong cách ngự tỉ, người em thì thực sự đáng yêu.

Hàn Cảnh không nhanh không chậm mở miệng: "Sao tôi biết được chuyện gì chứ? Cô còn nhớ ban ngày các cô làm gì tôi không?" Giọng nói không lớn, nhưng người em gái nghe ra ác ý, trong lòng nổi lên bất an, cô vội vàng lui về sau một bước.

Hàn Cảnh cười xấu xa nói: "Không cần đề phòng như vậy, thứ nhất vừa rồi là tôi ngăn cản cô, nếu không nói không chừng hiện tại cô đã ra khỏi thôn rồi, không biết chết như thế nào, thứ hai tinh thần lực của tôi cao hơn cô, cô muốn chạy cũng chạy không thoát!"

Vừa nói xong, gã bỗng nhiên xông lên trước dùng tay bịt kín miệng người em gái, kéo người vào trong rừng cây.

Kẻ ngốc cũng biết gã muốn làm gì.

Hàn Cảnh chơi qua không ít NPC, nhưng NPC giả sao có thể chơi tốt như người thật chứ? Gã nhìn dáng người của người em gái này, đã sớm không nhịn được.

Về việc NPC trong game đã từng là người thật, người biết được rất ít, người chơi khác toàn cho rằng đó là giả thuyết.

Người em gái giãy giụa kịch liệt, nhưng cô không thắng nổi Hàn Cảnh, nhưng khi gã cho rằng bản thân sắp thực hiện được, hai tay người em gái bỗng nhiên chủ động ôm lấy gã buồn bã nói: "Trên đầu chữ sắc có một cây đao, cây đao này đêm nay liền phải rơi xuống.

"

Hàn Cảnh sửng sốt dừng lại, đây không phải giọng nói của người em gái, là!.

của nữ quỷ ban ngày cho hắn uống nước bẩn kia?

Cũng không biết vì sao, Hàn Cảnh rõ ràng không nói qua mấy câu với nữ quỷ, nhưng lại có thể phân biệt ra giọng nói của đối phương, như là khắc vào trong xương cốt, đến giây phút mà gã bị lấy đi mạng sống này, gã biết vô cùng rõ ràng bản thân là bị ai gϊếŧ.

Tiếp theo Hàn Cảnh nên giãy giụa, nhưng sức lực người em gái lớn kinh người, trái lại che miệng gã, hai chân quấn quanh phần eo Hàn Cảnh, không cho người chạy thoát, thân thể giống như một con rắn đang dây dưa con mồi, siết càng ngày càng chặt, người bị hại lập tức biến thành hung thủ.

Đêm dài vô cùng, ai cũng không biết Hàn Cảnh qua bao lâu mới tắt thở, chỉ là khi người em gái buông ra, thân thể gã đã biến đổi, trên mặt nghẹn đến cực kỳ dữ tợn, tử trạng thê thảm, vừa thấy liền biết đã phải chịu dày vò cực kỳ thống khổ.

Mà Hàn Cảnh trải qua một chuyện này, cho dù trở lại hiện thực cũng thường gặp phải ác mộng, thậm chí còn không dám đυ.ng vào những game nhập vai tương tự.

! !

Ánh trăng sáng ngời một lần nữa lại ẩn vào mây đen, thôn làng lại chìm vào trong bóng tối, Thẩm Bân bỗng nhiên bừng tỉnh một cái, cậu dụi dụi mắt nhìn không thấy đèn, lập tức luống cuống, nhịn không được giống như con thú nhỏ bị buộc tới tuyệt cảnh hừ hừ: "Diêm Hình! ! " Gọi rất nhỏ, cậu theo bản năng cảm giác trong bóng đêm dị thường nguy hiểm.

Thanh âm quen thuộc thực mau xuất hiện ở bên người cậu: "Tôi đây.

" Diêm Hình vươn tay ý đồ trấn an Thẩm Bân.

Cậu theo cánh tay của hắn bò dậy bổ nhào vào trong ngực đối phương: "Tôi sợ, sao không bật đèn?" Giống như oán giận lại giống như làm nũng, giống như con mèo nhỏ dùng cái đầu lông xù mềm mại cọ cọ cằm hắn.

.