Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 446: Bị nhốt

Chương 446: Bị nhốt

Nửa giờ đi qua, căn cứ đối diện ẩn mình trong bóng đêm không có bất kỳ động tĩnh gì, Phùng Tử Nhiên hơi lắng, ngoi lên từ cỏ bên cạnh, hỏi thiếu tá bên người:

"Lúc nào đoàn trưởng Ôn Minh sẽ trở về?"

Hắn chỉ biết hình như đối phương đi căn cứ Hoa Bắc, nhưng cũng không rõ ràng hướng đi cụ thể, lúc này cũng đã bắt đầu chiến tranh rồi, thân là đoàn trưởng quân đội dị năng căn cứ Hoa Nam sao có thể vắng mặt được?

Mỗi ngày trên thông tin quảng bá của căn cứ đều tiến hành khen ngợi quân đoàn dị năng, tiến hành thông báo rộng rãi cho dân chúng biết rõ bọn hắn, nhớ kỹ bọn hắn.

Người nào dẫn đầu bao nhiêu người tiêu diệt bao nhiêu Zombie, thu phục được thành phố nhỏ nào đó, đội ngũ nào làm ra cống hiến gì...

Hắn đã nghe tên không ít đoàn trưởng quân đoàn dị năng những căn cứ khác, số lần xuất hiện nhiều nhất chính là tên Tần Thiếu Minh nào đó, cũng giống như Ôn Minh đều là dị năng giả hệ lôi.

Phùng Tử Nhiên cảm thấy nguyên nhân là vì Ôn Minh không ở đây, bằng không làm gì có chuyện của tên họ Tần đó!

Từ khi chứng kiến thực lực của Ôn Minh, có thể nói hắn đã biến thành fan não tàn rồi, hắn nghĩ, tên Tần Thiếu Minh kia nhất định không bằng Ôn Minh căn cứ Hoa Nam bọn hắn đâu đấy!

Còn có một người tên là An Ninh số lần xuất hiện cũng nhiều hơn, nhưng sỡ dĩ Phùng Tử Nhiên chú ý đến cô bởi vì cô là cô gái hiếm có, phải biết, bây giờ chính phủ bắt đầu toàn lực bảo vệ phụ nữ và trẻ em, tuy có không ít nữ binh, nhưng đa phần đều làm công tác hậu cần, có rất ít người xông pha nơi tiền tuyến.

Đương nhiên, ngoại trừ dị năng giả, nhưng nữ dị năng giả nổi bật như thế vẫn quá ít.

Đương nhiên, bởi vì Ôn Dao "cống hiến vô tư", quân đoàn dị năng giả căn cứ Hoa Nam trình độ chỉnh thể cao hơn một chút so với những căn cứ khác, thời điểm bọn hắn hoàn thành nhiệm vụ thương vong nhỏ nhất, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ rất cao.

Nghe vấn đề của Phùng Tử Nhiên, thiếu tá lắc đầu: "Không rõ lắm, có điều tuy cậu ấy không có mặt, nhưng lúc trước cậu ấy quản lý rất tốt, quân đoàn dị năng cũng không gặp chuyện không may, cho dù đoàn trưởng không có mặt, nhưng độ hoàn thành nhiệm vụ của bọn hắn cũng cao nhất đấy!"

Trong giọng nói thiếu tá mang theo tự hào không che dấu hết.

Nếu năm căn cứ lớn đồng thời xuất binh, tự nhiên cũng có sự ganh đua lẫn nhau, trước mắt mà nói, từng phương diện căn cứ Hoa Nam đều vượt lên đầu, nhưng thiếu một nhân vật lãnh tụ như Tần Thiếu Minh của căn cứ Hoa Trung khiến cho người người nhớ rõ.

Có điều, đợi Ôn Minh trở về, vấn đề này cũng không còn là vấn đề nữa.

Lại qua hơn mười phút, xa xa trên bầu trời đột nhiên bay lên vài đường tín hiệu, tinh thần thiếu tá chấn động, hắn bật đứng dậy, cầm máy truyền tin thông báo cho tất cả mọi người chuẩn bị, sau đó nhảy lên một chiếc xe quân đội thừa dịp đêm đen lặng lẽ lái đến đây.

Rất nhanh, từng chiếc xe chở đầy lực lượng vũ trang rất nhanh chạy đến căn cứ, cánh cổng căn cứ đã sớm được mở ra, bọn hắn thông suốt chạy thẳng vào trong căn cứ...

Hai giờ qua đi, toàn bộ căn cứ đã bị Ngô Hạo bọn hắn khống chế hết rồi, căn cứ trưởng đã bị Ngô Hạo trực tiếp đánh gục, những thành viên phản kháng khác hoặc chết hoặc bị thương, cũng đã bị bắt lại giam giữ rồi.

Mà quân đội bên này có hơn mười binh sĩ bình thường tử vong, hơn tám mươi người bị thương.

Chiến đấu như vậy xảy ra rất nhiều nơi khác nhau, ngoại trừ, binh sĩ càng ngày càng phải đối mặt với quân đoàn Zombie có số lượng to lớn không biết mệt mỏi...

An Ninh rót thêm một bình thuốc khôi phục dị năng, lau vết máu nơi khóe miệng, đưa tay đưa đồng bạn rơi vào bên chân Zombie nước lập tức biến thành băng, đông lạnh Zombie ngay tại chỗ, mà binh sĩ chung quanh nhân cơ hội nổ súng, chính xác bắn vào đầu từng con Zombie.

Bọn hắn cộng lại chỉ còn lại không đến mười người nữa, bị bức vào một ngõ cụt, chung quanh chất đầy thi thể Zombie, mùi hôi thối nồng đậm tràn ngập trong không khí.

An Ninh mang theo một vài đội viên đi theo một nhánh quân đội đến thị trấn này dò đường, nhưng tình báo sai, vốn trong báo cáo chỉ có mấy trăm con Zombie lại biến thành mấy vạn con!

Nhưng lại có một một con Zombie cấp năm cùng với Zombie cấp bốn!

An Ninh cùng tiểu đội trưởng quân đội hợp lực gϊếŧ chết mấy con Zombie đẳng cấp cao này, nhưng tiểu đội trưởng bởi vì bị thương quá nặng đã rơi vào hôn mê.

Zombie đẳng cấp cao chết cũng không có nghĩ chấm dứt, Zombie cấp thấp tính bằng đơn vị hàng nghìn đã bức bọn họ vào ngõ cụt này!

Bọn hắn đã không còn đạn dược nhiều nữa, dị năng đã tiêu hao cực lớn, nếu không phải căn cứ cung cấp thuốc khôi phục dị năng này, có khả năng bọn hắn cũng không chống cự được lâu như vậy.

"Đội trưởng, thuốc khôi phục dị năng của tôi chỉ còn lại một lọ cuối cùng..."

"Đội trưởng, thuốc của tôi đã dùng hết rồi."

"Đội trưởng, tôi không chịu nổi nữa rồi..."

Cả một đám không có tin tức tốt khiến chân mày An Ninh vặn lại với nhau, tay trái cô bắn ra một loạt mũi băng nhọn, giống như cắt dưa hấu đồng loạt cắt đầu một loạt Zombie nhảy từ trên tường vây xuống, sau đó tay phải thả ra một đường băng thuẫn, chặn Zombie theo hướng dị năng tấn công, quay đầu hỏi cực nhanh: "Các người còn thừa bao nhiêu đạn dược?"

"An tiểu thư, đạn dược của chúng tôi nhiều lắm chỉ có thể chống đỡ mười phút..."

Mười phút...

Nhìn Zombie liên tục không ngừng chui vào ngõ nhỏ, còn thỉnh thoảng tấn công từ phương hướng khác, trong lòng An Ninh phẫn hận không thôi.

Có người hại bọn hắn!

Hoặc là nói hại cô!

Trước đó bọn hắn nhận tin tức luôn luôn chuẩn xác, nhưng lần này lại có sai lầm như vậy, đây tuyệt đối không phải ngoài ý muốn!

Nhưng bây giờ nói những điều này cũng không có tác dụng, quan trọng nhất phải sống sót thế nào.

Tin tức đã truyền đi, nhưng lâu như vậy vẫn chưa có người nào tới, không cần phải nói chính giữa nhất định xảy ra vấn đề gì, nói không chừng có người không muốn để bọn hắn sống sót trở về!

Ngược lại cô không sợ, nguy hiểm thì trốn vào không gian, nhưng những người khác thì sao?

An Ninh nhìn thoáng qua những đồng bạn còn đang vất vả chèo chống, lại nhìn nhìn mấy binh sĩ vết thương chồng chất, trong lòng xoắn xuýt không thôi.

【Vân Lưu, chị có thể đánh bọn hắn ngất xỉu rồi mang vào không gian của chị không?】

【Có thể, nhưng vì nguyên nhân tinh thần lực, tối đa một lần chị chỉ có thể mang theo hai người vào mà thôi, nói cách khác chủ nhân phải ra vào bốn năm lần mới được.】

Nghe Vân Lưu trả lời, trong lòng An Ninh nhẹ nhàng thở ra, thật sự không được thì dùng băng thuẫn vây quanh ngăn cản Zombie, sau đó đánh ngất xỉu bọn hắn rồi dùng tốc độ nhanh nhất bỏ vào trong không gian!

Không đến mười phút sau, các binh sĩ đã dùng hết súng đạn, bọn hắn rút dao bên chân, chuẩn bị xông lên đánh solo cùng Zombie, cho dù thế nào, có chết cũng phải kéo theo tấm đệm lưng!

An Ninh thấy vậy, chuẩn bị phóng thích băng thuẫn vây quanh đây lại, chợt nghe phía sau bầy Zombie vang lên tiếng vang cực lớn, đồng thời truyền đến tiếng súng bắn phá.

Bầy Zombie bắt đầu bạo động... có một bộ phận Zombie thay đổi phương hướng, gào thét vọt tới.

"Viện binh đến rồi! Viện binh đến rồi! Mọi người cố chịu đựng!"

Đột nhiên xuất hiện tiếng nổ mạnh khiến mọi người một lần nữa phấn chấn hẳn lên... vốn tứ chi mệt mỏi dường như một lần nữa tràn đầy sức mạnh.

"Oanh!"

Một đường lôi điện màu tím cực lớn bổ mạnh vào phía trước bọn người An Ninh, phàm là Zombie tiếp xúc cùng lôi điện lập tức tan thành mây khói, một bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi nhảy xuống từ tường vây bên phải.

Ngay sau đó, lại có mười mấy người cũng nhảy xuống cùng vị trí đó, bắt đầu phát động tấn công bọn Zombie đối diện, còn có một người tiến tới kiểm tra thương thế của bọn họ, tiến hành trị liệu băng bó đơn giản.

Trải qua hơn một giờ chiến đấu hăng hái, tất cả Zombie đều bị tiêu diệt

"Mọi người không có sao chứ? Thật xin lỗi, chúng tôi đã đến chậm."

Chương 447: Vòng xoáy