Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 292: Zombie hệ thủy

Chương 292: Zombie hệ thủy

Không khí trong đội ngũ càng ngày càng không đúng, cảm xúc của mọi người cũng sốt ruột nóng nảy hẳn lên, bởi vì một chút chuyện nhỏ mà mấy đứa nhỏ có quan hệ không tệ cũng bắt đầu ồn ào lên, thiếu chút nữa động thủ.

Chuyện liên tiếp xảy ra khiến Dư Khiên cảm thấy không đúng, ngoại trừ những việc này, hắn còn phát hiện tâm tình của mình cũng có chút ít không bị khống chế rồi.

Phải biết, hắn là một người có tính tình rất ôn hòa, tự nhận đối với chuyện gì cũng đều rất có kiên nhẫn. Nhưng ngày hôm nay, nhiều lần hắn không nhịn được muốn nổi giận với bọn nhỏ, nhưng đã bị hắn dốc sức liều mạng áp xuống, chuyện này quá không bình thường rồi!

Giữa đường lúc nghỉ ngơi, Dư Khiên đã tìm Ôn Dao, bây giờ nhu cầu cấp bách của hắn cần thương lương với một người khác, mà Ôn Dao đã từng đi qua con đường này là lựa chọn duy nhất của hắn.

"Dao Dao, em... em có cảm thấy cánh rừng này có chút không đúng?"

"Ở đâu?" Ôn Dao hỏi lại.

"Chính là.... Cảm giác như có thứ gì đó ảnh hưởng lớn đến cảm xúc, khiến cho mọi người càng ngày càng vội vàng xao động, không tĩnh tâm nổi."

Dư Khiên biết có chút ít phấn hoa thực vật hoặc chất lỏng sẽ ảnh hưởng đến thần kinh của con người, khiến cho con người làm ra những hành động khác thường, nhưng đoạn đường này của bọn họ cũng không phát hiện ra cái gì dị thường.

Hơn nữa bọn họ đã sinh sống trong rừng rậm hơn nửa năm, cũng không phát hiện có chỗ nào không đúng, chẳng lẽ cánh rừng bên ngoài này có gì khác sao? Còn chỗ bọn họ mới là đặc thù sao?

"Có chút vấn đề." Ôn Dao rất bình tĩnh nhẹ gật đầu.

Dư Khiên cả kinh: "Vấn đề gì? Có thể giải quyết không?"

Giải quyết...

Ôn Dao còn không biết nên giải quyết như thế nào, dựa theo cô quan sát mấy ngày nay, cái đó có quan hệ với độ mạnh yếu của tinh thần lực, tinh thần lực mạnh chịu ảnh hưởng càng nhỏ, mà tinh thần lực yếu lập tức bị ảnh hưởng càng lớn.

Đây cũng là vì sao trên cơ bản Mạn Toa không bị ảnh hưởng gì cả, đương nhiên, cũng có chút quan hệ với tinh thần lực biến dị của cô bé.

Đương nhiên, còn có một ngoại lệ, chính là bà lão lớn tuổi nhất ở chỗ này, tinh thần lực của bà rất yếu, chấn động bằng phẳng, nhưng đã bị ảnh hưởng cũng khá nhỏ.

"Tăng thêm tốc độ sớm chút đi ra ngoài."

Ôn Dao lắc đầu, bây giờ biện pháp duy nhất là sớm đi ra ngoài, dù sao một là Ôn Dao còn không hiểu rõ lắm nguyên nhân tạo thành như vậy, hai là của cải trong tay cũng không có đồ đạc gì, không giống như đại lục Ella, rất nhiều ma pháp trang bị.

"Thế... vậy lúc em đến nơi này có như vậy hay không?" Dư Khiên lại nhịn không được mở miệng hỏi, vì sao bọn họ lại bị như vậy, mà Ôn Dao không có việc gì?

Ôn Dao liếc mắt nhìn hắn: "Các người quá yếu."

Được rồi, Dư Khiên không cách nào phản bác, đây là sự thật.

Bởi vậy một lần nữa bọn họ lên đường, Dư Khiên bảo mọi người tăng nhanh tốc độ hơn.

Mặc dù không có nói rõ, nhưng mọi người cũng cảm thấy không đúng, nguyên một đám vùi đầu đi về phía trước, bầu không khí nặng nề không ít.

"Dao Dao, em làm sao vậy?"

Đang đi tới đi tới, Ôn Dao đi ở chính giữa đột nhiên dừng bước, làm cho Y Toa đang đi cùng Ôn Dao cũng dừng bước hỏi.

Ôn Dao không trả lời, Ôn Dao nhắm mắt lại chuyên chú cảm thụ một phen, sau đó đột nhiên lên tiếng: "Tiểu Tiểu!"

Tiểu Tiểu đang vòng trên cổ tay Ôn Dao như một tia sáng bạc vọt thẳng lên phía trước, lập tức biến mất trong bụi cỏ cánh rừng rậm.

Mà tay phải Ôn Dao cũng hất lên, một sợi roi nước quật ra, quấn lấy nhánh cây ở chỗ cao, sau đó kéo về phía trước, dùng tốc độ cực nhanh bay vọt trong rừng rậm.

"Làm sao vậy?!" Đi ở phía sau Dư Khiên cố gắng duỗi thẳng cổ nhìn về phía trước, không biết chuyện gì xảy ra.

"Em cũng không biết, vừa mới em ấy đột nhiên ngừng lại, sau đó chạy như vậy về phía trước."

Y Toa cũng không hiểu ra sao, quả thật không biết chuyện gì xảy ra.

Dư Khiên cúi đầu nghĩ nghĩ, hô lên với mấy đứa Lạp Mông: "Lạp Mông, các em đuổi theo xem chuyện gì xảy ra, có việc thì giúp đỡ, chúng ta ở phía sau sẽ chạy đến đó!"

Dư Khiên biết Ôn Dao đã đồng ý dẫn bọn họ đi ra ngoài, như vậy nhất định sẽ không vứt bỏ bọn họ như vậy, Ôn Dao gấp gáp đi về phía trước như vậy, nhất định đã phát hiện ra gì đó, hơn nữa có lẽ còn rất quan trọng.

Dù sao, nhiều ngày như vậy, hắn chưa từng thấy bộ dạng hoảng hốt lo sợ của Ôn Dao, cho dù bọn họ gặp phải nguy hiểm lớn, Ôn Dao cũng có thể hời hợt y hệt như vậy cứu người.

Lạp Mông nhẹ gật đầu, kêu mấy đứa trẻ chạy cực kỳ nhanh về phía trước.

"Thầy, Dao Dao không có việc gì chứ..."

Y Toa có chút lo lắng, dù sao Ôn Dao vẫn luôn cho người khác cảm giác là người tỉnh táo lạnh nhạt, đột nhiên xúc động như thế thật khiến người ta lo lắng.

"Em yên tâm đi, em ấy lợi hại như vậy, không có việc gì đâu, chúng ta cũng tăng nhanh tốc độ đi. Sâm Ban, lại vất vả cho anh rồi."

Dư Khiên động viên Y Toa, sau đó vỗ vỗ lưng người đàn ông cõng hắn.

"Không có việc gì, chuyện này không có gì, chúng ta nhanh lên đi."

Ôn Dao không ngừng xuyên thẳng trong rừng, cây cối cao ngất hai bên không ngừng lui về phía sau, tinh thần lực quen thuộc chấn động cũng càng ngày càng gần.

Vừa mới đi đến, Ôn Dao mơ hồ cảm thấy có tinh thần lực quen thuộc chấn động, sau khi phóng thích tinh thần lực, mới phát hiện quả nhiên là người quen, nhưng sao các cô ấy cũng đến đây?

Cùng quan trọng hơn... nơi này còn có mấy tinh thần lực màu đỏ khá cường đại, các cô ấy đang rơi vào thế hạ phong, cho nên Ôn Dao mới vội vả như thế.

Thiệu Văn quả thực muốn mắng người rồi, bên trong khu rừng rậm rạp này lại còn có Zombie?!

Có thì cũng thôi đi, dù sao cũng là người miền núi ở đây, nhưng vì sao thực lực lại mạnh như vậy?

Nếu không phải có Tiểu Điệp và Mạn Mạn cùng theo tới, cô cảm thấy nhiệm vụ lần này của các cô không chỉ thất bại, thậm chí ngay cả mạng cũng đều không còn.

Thiệu Văn thở hổn hển, dựa vào một bên đại thụ che chỗ bắp đùi của mình, chỗ đó đã bị chất lỏng không biết ăn mòn một khối lớn, tiếng máu thịt xì xì bốc lên khói trắng, hơn nữa còn nổi lên mấy khối u khô vàng.

Ảnh Điệp đang chiến đấu cùng một nữ Zombie trưởng thành, trên người nó hu thối đã rất ít, nhưng làn da vẫn nâu xanh như trước, ở bên trong tròng mắt đυ.c ngầu có đồng tử màu đỏ thật nhỏ, cả người dính đầy máu.

Động tác của nó rất linh mẫn, hơn nữa còn là một Zombie biến dị hệ thủy, chỗ khác là, nước nó phát ra có màu xanh nhạt, có tính ăn mòn mãnh liệt.

Thiệu Văn chính là không chú ý một chút đã bị tấn công, chỗ đùi lập tức như bị lửa đốt hết một mảnh, hơn nữa đau đớn khó nhịn.

Ngoại trừ con nữ Zombie trưởng thành này, chung quanh còn có sáu con Zombie nhỏ, các đội viên khác phân chia đối phó từng con.

Đừng thấy thân thể bọn nó nhỏ, thực lực kia cũng không kém, hơn nữa đều là Zombie biến dị, năng lực khác nhau, khiến cho bọn họ rơi vào khổ chiến.

Ảnh Điệp như quỷ mị di động rất nhanh chung quanh Zombie, không ngừng tránh né tấn công đánh tới cô.

Zombie này rất thông minh. Hơn nữa dị năng sử dụng thành thạo, thậm chí biết làm tấm màn chắn nước bảo vệ cho mình.

Với tư cách tấn công cận chiến Ảnh Điệp không thể tiến đến gần, tuy bây giờ vũ khí của cô cũng có thể công kích, nhưng chất lỏng kia cũng có tác dụng ăn mòn như tơ nhện!

Tuy cô cũng tấn công Zombie mấy lần, nhưng không thể tạo thành tổn thương quá lớn cho Zombie, quả thật gặp dân chơi thứ thiệt rồi.

Mạn Mạn đã hỗ trợ đội viên khác kiềm chế những con Zombie nhỏ kia, toàn bộ hiện trường một mảnh hỗn loạn, đủ loại dị năng bay loạn, hơi không chú ý còn sẽ đánh trùng người một nhà.

Thiệu Văn móc một cây súng bên hông ra, đây là súng tinh năng (năng lượng tinh hạch) căn cứ chế tạo ra, bởi vì Ôn Minh cung cấp số liệu kia, bây giờ chuyển đổi năng lượng trong súng đã giảm bớt tiêu hao, cũng càng thêm ổn định.

Chỉ cần thí nghiệm thêm một thời gian ngắn, có thể đưa vào sử dụng.

Cô giơ súng lên, nhắm ngay đầu Zombie, sau đó quyết đón bóp cò, một nhúm ánh sáng trắng bắn ra từ họng súng, bay thẳng đến đầu Zombie.

Chương 293: Khống chế