Dẫn Sói Vào Nhà

Chương 6

Sau khi Tây Môn Sóc tách chân Hổ Nhi ra, đầu tiên là đưa chóp mũi cọ ở trên bắp chân của nàng , sau đó lại nâng đùi của nàng lên, bóng loáng không tỳ vết di chuyển dọc theo bên sườn hướng lên trên. Hắn vừa mới tới gần qυầи ɭóŧ, liền ngửi được mùi thơm nữ tính.

Mùi nơi này và mùi phát ra trên người nàng là cùng một mùi, mỗi ngày hắn đều ngửi được mùi thơm hoa nhài.

" Tiểu Hổ Nhi, em thực thơm." Hắn lấy chóp mũi húc nhẹ chân của nàng hỏi.

"Nóng quá......” Nàng mơ màng híp nửa mắt. "Người giống như có lửa ...."

Hắn nghe nàng yêu kiều, hơn nữa hai tay cũng nhịn không được xoa bóp bầu ngực, như là khát vọng một ít va chạm gây kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn. Tây Môn Sóc thấy nàng vội vàng không yên như thế, cũng không đùa nàng nữa, quyết định trước hết cho cổ trùng trong thân thể nàng ăn uống no rồi tính sau. Hắn rút qυầи ɭóŧ của nàng, miệng hoa huy*t đã sớm nhiệt tình tiết ra dịch hoa, như dụ dỗ hắn, muốn hắn tận tình đến tìm kiếm.

Nhưng hắn vẫn sợ làm nàng bị thương, vì thế lấy ngón trỏ vỗ về nhẹ nụ hoa, cửa vào lại ẩm ướt nhiều hơn

Ngón tay dài của hắn làm nhẹ nhàng, rồi chậm rãi đẩy mạnh.

Vừa tiến vào, đóa hoa kia lập tức tham lam hút lấy, muốn hắn lại tiến sâu hơn nữa.

Thanh âm yêu kiều của Hổ Nhi theo động tác của hắn càng lúc càng ngọt ngào, không giống nàng bình thường hay nghênh ngang, dường như biến đổi thành một cô nương.

"Sóc, em muốn ..." Nàng như là người lạc đường bị kiến cắn mà lo lắng, thầm nghĩ tìm kiếm một cách nào đó có thể dịu bớt.

Vì thế nàng nửa ngồi dậy, chủ động rút đi cái yếm trên người, đem hai bên mềm mại của bộ ngực xát lên ngực hắn.

Ngón tay dài của hắn vừa mới kéo ra ngoài, mang theo rất nhiều sợi chỉ bạc vì vui sướиɠ. Nàng tựa như đóa hoa nở rộ, mật hoa không ngừng trào ra từ hoa huy*t. Tiếp theo, hắn rút quần đi, chuẩn bị đem cứng rắn to dài dưới thân tiến thẳng vào nơi bí mật chờ đã lâu kia.

" Tiểu Hổ Nhi, anh đến đây." Hai tay hắn ôm thắt lưng nàng, để nàng ngồi cưỡi ở trên đùi của hắn.

Cứng rắn to dài kia đang ngay ngắn ở giữa cánh hoa của nàng, sôi sục phô bày sự dũng mãnh cùng ý đồ.

Hắn thoáng nâng mông đẹp của nàng, một tay còn lại kia đỡ lấy thắt lưng của nàng, để cho đỉnh cứng rắn chạm vào đóa hoa của nàng.

Hổ Nhi cảm giác được cây sắt to lớn nóng rực đang đi vào trong cơ thể, vô cùng tráng kiện (khỏe mạnh, lực lưỡng).

Thô to của hắn dần dần đâm vào, lây dính dịch nóng trắng mịn kia. Nàng thở mạnh vì kinh ngạc, hắn cứ như vậy đem nam tính đưa vào trong cơ thể của nàng.

Nàng kêu một tiếng rêи ɾỉ, du͙© vọиɠ nóng rực đang bắt đầu đâm vào đóa hoa của nàng.

Hai tay Tây Môn Sóc giữ chặt thắt lưng của nàng, đâm hướng lên trên đóa hoa mềm mại kia, hắn thậm chí có thể cảm nhận được chỗ sâu trong cơ thể nàng run rẩy.

Thân thể nàng từ từ nóng dần lên, nơi kín đáo ẩm ướt nóng bị cây sắt cứng rắn đâm sâu vào, mỗi một lần hắn đâm thẳng đều dùng sức, vừa vào rồi rút ra, kéo theo vui thích của nàng.

"Đau..."Hai tay của nàng bắt được bờ vai của hắn, đầu ngón tay gần kề giữa da thịt của hắn, mày khép nhanh lại.

“Tiểu Hổ Nhi, em có muốn anh dừng lại không?" Hắn cũng thở dốc càng nhanh hơn, hơi nóng phà vào bên tai của nàng.

Nàng lắc đầu. “Không......”

Toàn thân Hổ Nhi hơi nóng tựa hồ cùng nhau tràn tới bụng, nàng có thể có cảm giác thân thể mình là lửa nóng, thần trí cùng thân thể giống nhau, không nghĩ được gì, chỉ có thể dựa vào bản năng cầu xin hắn.

Trong bụng ngọn lửa càng cháy càng dữ dội, cây sắt lớn ở cánh hoa ra vào liên tục.

Thân thể của nàng theo động tác cao thấp của hắn mà phập phồng, nụ hoa trước ngực cũng đứng thẳng, bởi vì phập phồng mà cùng hắn thân thể cọ xát.

Hổ Nhi rốt cuộc nhịn không được cúi đầu cắn vai hắn một cái.

Tây Môn Sóc mỗi lần đâm vào đều dùng sức, cuối cùng phá tan cách trở cuối cùng kia. Nàng kêu nhỏ một tiếng, đau đớn ở trong cơ thể tràn ra. Làm nàng tính đứng dậy, hắn lập tức đâm sâu hơn, mà hoa huy*t của nàng gắt gao hút chặt cây sắt to lớn. "Hổ Nhi, như thế quá nhanh..." Động tác của hắn trở nên mãnh liệt, bắt đầu triển khai tiến lên, bởi vì hắn cần cho nàng ăn uống no, cùng với cổ trùng trong cơ thể nàng.

Nhiệt tình của nàng lan nhanh như cỏ dại, theo hắn mạnh mẽ ra vào, khiến cho máu xử nữ cùng dịch hoa đang chảy xuống đệm trên giường.

Hổ Nhi phát ra tiếng ưm, đau đớn chầm chậm rút đi, cảm giác trước chưa từng có như từ từ thay thế đau đớn.

Lần đầu tiên nàng hưởng thụ tìиɧ ɖu͙© nam nữ, dưới bụng không ngừng bốc lên, cảm giác khó nhịn như muốn bùng nổ.

Tây Môn Sóc phát hiện chân mày của nàng gần như dần dần giãn ra, biết hiện tại nàng hết đau đớn, vì thế lại nâng mông hẹp lên dùng sức hướng lên cao.

Bởi vì hắn va chạm mạnh lại có lực, khiến nàng đong đưa theo du͙© vọиɠ. Tây Môn Sóc cố ý dừng động tác lại, làm cho nàng trước sau lắc lư thân thể, sau đó phối hợp với nàng, hai người xem ra ăn khớp như thế. Nhụy non trơn ướt bao vây lấy hắn thật sâu, lưng của hắn vọt đến một trận tê dại, kɧoáı ©ảʍ đánh úp lại như sóng biển, cùng đưa bọn họ cuốn vào bên trong bể dục.

Hổ Nhi la hét, đóa hoa cũng bắt đầu mãnh liệt co rút lại.

Cao trào làm cho nàng theo bản năng tuôn ra càng nhiều dịch hoa, giữa hai chân của bọn họ nhớp nháp ẩm ướt không thôi.

Hắn cảm giác được nàng run rẩy mãnh liệt, cả hoa huy*t bao vây lấy to lớn cũng dồn dập co rút lại, hắn tuôn ra hơi thở mạnh, kɧoáı ©ảʍ bắt đầu tụ tập ở ngay trước cứng rắn to lớn.

Hắn gắt gao ôm thắt lưng của nàng, đầu tiên là hết sức nâng thân thể của nàng dậy, tiếp theo lại dùng sức đem nàng ép xuống, làm cho hoa huy*t ướt đẫm ngậm chặt cứng rắn to lớn của hắn.

Sau đó, hắn phát ra một tiếng gầm nhẹ, nam tính vừa xuyên mạnh vào bên trong đóa hoa của nàng, mầm móng nóng rực bắn nhanh ở trong cơ thể của nàng....

Hổ Nhi giống một con mèo, yếu đuối ở trong lòng Tây Môn Sóc. Hắn ôm nàng, bàn tay to vỗ về nhẹ sợi tóc mềm mại của nàng. Nàng phát ra một hồi yêu kiều, nghỉ ngơi một lúc lâu sau mới mở mắt đẹp. Thân thể nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ rời khỏi ngực hắn, từ trên cúi xuống nhìn khuôn mặt đẹp của hắn.

Ngọn lửa trong cơ thể chỉ tắt đi một ít, toàn bộ còn chưa có rút đi, nhưng so với lúc đầu, thân thể của nàng đã không còn khô nóng khó chịu nữa, song, trong bụng của nàng vẫn là có một cỗ cảm giác trỗi dậy.

Vì thế nàng đem khuôn mặt nhỏ nhắn tiến lại gần đôi môi của hắn, tìm kiếm cái lưỡi mềm ở trên môi của hắn chạm nhẹ, liếʍ lên.

Tây Môn Sóc nhìn mặt nàng đỏ thắm, bàn tay không nhịn được hướng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng khẽ vuốt.

“Hổ Nhi, em thật đẹp.” Đời này, chỉ có nàng làm cho trong lòng hắn tràn ngập tình cảm lớn lao thế.

"Em không biết em bị sao vậy...." Nàng một bên nhẹ hôn hắn, trong giọng nói có chút khàn khàn.

"Nhưng mà, em rất muốn ăn sạch anh ..."

Nói xong, thân thể xinh đẹp của nàng chậm rãi hạ xuống. Lưỡi của nàng rời khỏi môi hắn, dọc theo cổ hắn đi vào l*иg ngực rộng lớn, giống một con rắn nhanh nhẹn chui bò ở trên người của hắn.

"Anh nguyện ý cho em ăn no nê." Tây Môn Sóc ngồi nửa người, trong con ngươi đen toát lên tà khí.

Một đầu tóc dài che đậy khuôn mặt Hổ Nhi, hắn thường ngày chưa bao giờ được nhìn thấy nàng vậy.

Trong mắt hắn là hình ảnh nàng một đường hướng thân thể hắn làm động tác liếʍ.

Nàng rõ ràng đi vào vùng da bụng của hắn, lại di chuyển tới vật dư thừa bên trong qυầи ɭóŧ, hai tròng mắt nhìn chằm chằm nó một lúc lấu, cuối cùng quyết định lấy tay nhỏ bé an ủi nó.

Nàng chưa bao giờ gặp qua vật đó, cũng là vật dài to lớn vừa mới làm cho nàng mất hồn đây.

Bây giờ nàng, thành đồ không biết thẹn, nàng chỉ có thể dựa vào cảm giác, thân thể tìm kiếm khát vọng cho chính mình.

Hai tay của nàng vuốt nhẹ vật dư thừa, tay nhỏ bé dịu dàng ôm chặt nóng rực thô to kia, mới làm lên xuống vài cái, nó bỗng nhiên thức tỉnh, cứng rắn như sắt.

"Hổ Nhi, dùng miệng giúp anh." Tây Môn Sóc hơi thở trở nên có chút dồn dập. "Mở miệng của em ra, anh cần em ...."

Nàng lấy đầu lưỡi khẽ liếʍ môi, đôi mắt to nhìn hắn, nghe lời mở ra cái miệng nhỏ, môi mềm chậm rãi ngậm chặt ngay trước của hắn.

Sau khi vào tới trong miệng của nàng rồi, nàng lấy cánh môi thong thả mυ'ŧ, phun ra.

Mỗi một lần ra vào, nước bọt trong miệng lại bôi lên thiết nóng của hắn, khiến cho trên thiết nóng nổi lên gân xanh, nhìn gần có chút chút dọa người.

“Tiểu Hổ Nhi, giúp anh...'' Giọng Tây Môn Sóc mang theo khao khát, không ngờ động tác ngây ngô của nàng đã làm hắn không khống chế được phản ứng. "Dùng đầu lưỡi của em khẽ liếʍ."

Hổ Nhi như đệ tử học tốt, nghe hắn dạy, phun ra to lớn của hắn, khẽ liếʍ thô dài nóng rực kia.

Hai tay của nàng đỡ lấy thô dài, lấy đầu lưỡi khẽ liếʍ ngay trước, ở bên trên vẽ vòng tròn.

Theo mυ'ŧ hôn, tay nhỏ bé của nàng thỉnh thoảng vẫn làm vài cái, làm cho thô dài của hắn trướng to hơn.

Tây Môn Sóc cố ngăn cổ họng muốn thoát ra tiếng vang, theo tay nhỏ mềm mại của nàng lên xuống sờ soang, bàn tay hắn cũng nhịn không được mà cầm trêu chọc bộ ngực của nàng. Bộ ngực trắng muốt đứng thẳng lên nụ hoa vô cùng mê người, hắn lấy đầu ngón tay nhẹ nhàng đυ.ng chạm, thậm chí còn nhè nhẹ lôi kéo. Nàng mở miệng ra, thực cố gắng muốn ngậm vào cây sắt nóng của hắn , lại phát hiện cây sắt nóng trướng to tớimức nàng không có cách nào ngậm chặt hết được, đành phải đem nó nhả ra chút xíu.

Mỗi khi nàng ngậm lấy; Thiết nóng trong miệng như là kích động run rẩy, tựa hồ muốn đi thẳng vào chỗ sâu trong cổ họng nàng, không thể ngậm hết nó trong miệng nhỏ, nhưng nàng vẫn cố gắng lấy lòng hắn.

"Đúng, là như thế ...." Ánh mắt Tây Môn Sóc do kɧoáı ©ảʍ mà khép nhanh.

Hình ảnh nàng vừa nuốt vừa nhả, cái miệng đỏ thắm nhỏ nhắn cứ như vậy ngậm lấy to lớn dài của hắn, làm cho hắn hít một hơi thật sâu, làn sóng kɧoáı ©ảʍ ở ngay trước kia như là muốn nổ tung.

Nàng có thể cảm giác được nóng thiết của hắn ở trong miệng nàng không ngừng rung động, như nổi lên cái gì đó.

Khi hắn gần như bộc phát ở trong miệng nàng, hắn vội vàng ngăn cản cái miệng nhỏ của nàng, nắm chặt bả vai nàng, muốn nàng ngừng lại. " Tiểu Hổ Nhi, đủ rồi, thế tốt rồi." Cánh môi Hổ Nhi đỏ bừng, nở rộ như đóa tường vi, vẻ mặt vô tội lại ngây thơ nhìn hắn.

Bàn tay hắn xoa bóp bộ ngực của nàng, bộ ngực mềm mại trắng muốt ở trong tay hắn dần dần đỏ bừng, ngay cả nụ hoa cũng mềm mịn như bông.

Trước tiên hái đôi môi mọng hấp dẫn kia ở trên môi của hắn, lấy đầu lưỡi đυ.ng chạm.

Ngón tay dài xấu xa của Tây Môn Sóc lướt qua bụng nàng, rồi mò đến giữa hai chân của nàng.

Ngón tay chọc vào bên trong cánh hoa của nàng, nơi đó cũng ướŧ áŧ, nhưng so với lúc đầu còn mềm mại hơn rất nhiều, có vẻ như đã sớm vì hắn mà chuẩn bị tốt.

Vì thế hắn đem người nàng cẩn thận lật qua, làm cho nàng quỳ gối trên giường, sau đó nâng lên mông đẹp của nàng, để ở giữa bắp đùi của hắn.

Bàn tay hắn yêu thương vuốt ve cái mông trắng đẹp của nàng, lại mơn trớn cái lưng sáng bóng, luyến tiếc rời đi.

"Hổ Nhi, em đã thật sự là của anh, đời này đều là của anh!" Ngực hắn dán ở trên lưng của nàng, sau đó khẽ cắn vai của nàng một cái, mông hẹp nhẹ nhàng ở trên mông trắng của nàng lắc lư mạnh mẽ làm.

"Sóc...." Hai tay nàng chống ở trên giường, bụng lại giống như dấy lên ngọn lửa, làm cho nàng cảm thấy miệng lưỡi khô.

Vì thế nàng cũng nhẹ nhàng đem mông trắng đưa ra sau, muốn hắn cúi xuống yêu.

Một hồi bữa tiệc mỹ vị tìиɧ ɖu͙© tiếp tục triển khai .....

Một đêm này, bọn họ quá kí©ɧ ŧìиɧ. Khi cây sắt nóng của hắn lại vọt vào nhụy hoa của nàng, thô to dài đâm vào bên trong đóa hoa của nàng, hoa huy*t nhạy cảm lại lần nữa nhanh chóng nuốt lấy nóng thiết của hắn.

Đóa hoa trống rỗng lại bị nóng thiết yêu thương, như là bị lấp đầy vô hạn ấm áp, làm cho nàng hơi phát ra tiếng than nhẹ.

"Sóc....." Hổ Nhi giống như con hổ nhỏ rất nhiệt tình nhảy vào, không ngừng lấy mông trắng mà cọ xát đùi của hắn. Nhưng Tây Môn Sóc cũng không vội, môi dừng ở trên vai nàng khẽ hôn xuống dưới, đi vào lưng sáng bóng của nàng, bạo dạn lấy lưỡi liếʍ lên.

Thân thể nàng khẽ run rẩy, theo to dài của hắn đâm ở trong cơ thể, nàng bắt đầu cảm thấy trước mắt trời đất xoay chuyển .

Ngọn lửa trong bụng giống như lúc trước, một khi đã châm lên, sẽ giống hoa lửa hướng bốn phương tám hướng mà nổ tung, sau đó hơi nóng lập tức hợp thành dòng đến giữa hai chân của nàng.

Ngón tay dài của hắn giấu ở trong khe hở nhụy hoa khẽ vuốt xoay tròn, dịch nóng ướŧ áŧ lại đính đầy tay hắn, làm cho bên môi hắn nở nụ cười.

"Em thật sự là mê người, Hổ Nhi." Ẩm ướt như thế, như là dẫn đường cho hắn có thể thuận lợi ra vào

Nàng không kìm được dục hỏa, muốn hắn làm nhanh hơn, nhưng hắn cũng không vội, chậm rãi hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ trêu chọc con mồi.

Hắn chưa từng tham lam muốn một nữ nhân nào nhiều như thế, chỉ có nàng, luôn hấp dẫn ánh mặt của hắn. Giờ phút này hắn mới hiểu được, thì ra yêu một người cũng không cần nhiều lý do, chỉ cần có thể liếc mắt một cái, lập tức đủ mà đem nàng khắc ở trái tim của hắn,

“Tiểu Hổ Nhi, em phải nhớ rõ, anh sẽ không cho em rời xa khỏi người anh, vĩnh viễn." Tây Môn Sóc giữ lưng của nàng mà cắn, lưu lại dấu răng trên người nàng.

Hắn như là muốn trên cơ thể của nàng ghi lại đầy đủ ấn ký của hắn, lại cắn lại hôn, bởi vậy trên người nàng có không ít vết xanh ứ đọng

Ở chỗ sâu trong cơ thể nàng thích thú vừa chua xót lại tê dại, còn có một tia đau đớn, nhưng là nàng cảm thấy bụng là ấm áp, mà hắn rốt cục đem nóng thiết vào bên trong nụ hoa non mềm, dần dần biến mất ở trong đóa hoa.

Hai người cảm thụ được nhiệt độ cơ thể của nhau, mồ hôi trên người cũng không rõ là của ai, hai người dính chặt như mật đường , tách cũng không ra.

Kɧoáı ©ảʍ lần nữa đánh úp lại, bàn tay to của hắn ở trước ngực của nàng chuyển động, làm cho nàng hưởng thụ thêm nhiểu kɧoáı ©ảʍ.

Hổ Nhi cảm thấy bản thân như hóa thành một đống bùn, trái tim cũng nhanh chóng nhảy lên. Thân thể khô nóng khiến lý trí của nàng hoàn toàn biến mất, thậm chí so với lúc trước còn điên cuồng hơn. Trong đầu cái gì cũng không nghĩ được, trong tai chỉ nghe tiếng thân thể hai người phát ra, phối hợp lẫn nhau mà thở gấp.

Nàng chỉ có thể hưởng thụ hắn một lần lại một lần manh liệt ra vào, nóng thiết không ngừng đâm vào chỗ sâu ở trong cơ thể nàng, khiến nàng liên tục nũng nịu.

Nàng kiệt sức nằm úp mặt ở trên giường, cắn răng nhịn xuống trong miệng liên tục bật ra rêи ɾỉ thở gấp.

Tây Môn Sóc to dài đều đâm vào bên trong hoa huy*t của nàng, hết sức tận tình vui vẻ phóng túng, không kiêng nể gì mà rút ra đưa vào.

Kɧoáı ©ảʍ tràn ngập dữ dội tiếp cận tứ chi Hổ Nhi, theo bản năng tự mình đem mông trắng áp sát giữa bắp đùi của hắn.

Hai người ăn khớp như thế, tựa hồ tìm thấy trong đời này một nửa khác mất mát đã lâu.

Khi hắn động tác đong đưa càng nhanh, nàng liền cố nén du͙© vọиɠ càng mãnh liệt, mà thân thể chuyển động chính là không lừa được người.

Hổ Nhi thân thể sung sướиɠ, trong lòng đối hắn cũng tràn ngập tình cảm. Nàng có thể níu xuống cao trào một lần lại một lần ập đến, đột nhiên từ sâu bên trong giữa chân nàng nổ tung ra. Tây Môn Sóc có thể cảm giác được đóa hoa của nàng không ngừng tràn ra rất nhiều vui thích, cơ hồ đưa cây sắt to lớn của hắn đẩy ra. Hắn giữ chặt thắt lưng của nàng, đem thiết cứng rắn lần lượt xông vào trong cơ thể nàng, giống như hắn muốn đem tình yêu vừa nảy sinh, đưa vào tận sâu trong tim nàng.

Hắn hy vọng nàng cũng như hắn giống nhau, tương lai trừ hai người ra, không còn chứa được bất kỳ kẻ nào khác nữa.

Ở một khắc cuối cùng, trong cuống họng hắn phát ra một tiếng gầm nhẹ, sau đó dùng hết sức hung hăng đem vật cường tráng xuyên vào chỗ sâu nhất trong cơ thể của nàng, cảm xúc gieo mầm móng diễn ra bên dưới, giống như sau này vô số lần thuộc về hai người......