Phần này vẫn là sεメ, ngôn từ thô bạo mạnh mẽ, các bạn đã được cảnh báo. Nó rất ảo, nén não khi đọcP/s: các bạn có thể bình luận cho mình vài lời dc ko, làm ơn đi. Để mình biết truyện của mình hay hay là dở nữa, nhất là phần văn phong và cảnh sεメ. Và đó cũng là động lực để mình tiếp tục. Vì mà không ai ý kiến cảm giác như tự kỉ ấy...................
Xét ở theo nghĩa nào đó, quan hệ của cả hai nghiêng về mặt tìиɧ ɖu͙©, thỏa mãn niềm vui sát thịt lẫn nhau hơn là tình yêu, đồng điệu tâm hồn. Vì khi ở chung họ chỉ làʍ t̠ìиɦ chứ ít khi nói chuyện yêu đương. Phần nhiều có lẽ là do bản chất chủng tộc của cả hai, Demiurge là Quỷ nên nɧu͙© ɖu͙© là điều hiển nhiên trong mối quan hệ nên không có thắc mắc, còn anh là Undead thì càng đừng nói đến việc rung động cảm xúc.
Ainz thở dài trong lòng.
Xem ra sau này mình phải tâm sự nhiều hơn với Demiurge, để em ấy hiểu một cặp tình nhân có nghĩa là gì. Không chỉ tồn tại tìиɧ ɖu͙© mà còn phải thấu hiểu lẫn nhau. Nếu cả hai muốn gìn giữ mối quan hệ hiện tại.
"Vậy lần sau chúng ta làʍ t̠ìиɦ trên bàn được không?" Giọng ArchDemon đầy chờ mong. "Em luôn mơ đến hình ảnh Ngài đè em ra trên bàn và tra tấn, ngược đãi cái lỗ sau của em thật mạnh."
Chỉ là đổi nơi làʍ t̠ìиɦ từ trên giường đến trên bàn thôi mà. Có khác biệt gì đâu. Ainz đen mặt nghĩ.
Thấy Chúa tể im lặng, Demiurge hỏi dò, dù sao đó vẫn là hình ảnh nɧu͙© ɖu͙© luôn đeo bám tâm trí gã kể từ lúc gã yêu Ngài. Hơn nữa linh tính của gã - thứ mà loài Quỷ vốn dĩ không có – mách bảo Chúa tể sẽ không tức giận bởi đòi hỏi đó.
"Không được sao, Ainz – sama?"
"Dĩ nhiên là được. Sao ta lại từ chối em chứ."
Được rồi, tình cảm có thể từ từ vun đắp. Cả hai có rất nhiều thời gian.
Nghe được sự đồng ý từ Chúa tể, cơ thể da^ʍ đảng của Demiurge phản ứng mạnh mẽ, khi tâm trí đã mường tượng ra trước viễn cảnh tuyệt vời đó, và theo đó con ciu của gã cũng đã ngóc đầu dậy lần nữa.
Ainz cảm nhận rõ ràng người yêu đang nứиɠ lên, vì cậu bé nóng hổi đang cạ vào xương đùi của mình. Anh không khỏi cảm thán trước cơ thể nhạy cảm và sinh lực mạnh mẽ của người yêu. Dù vậy anh vẫn tò mò muốn biết Demiurge mơ tưởng gì về mình.
"Em luôn nghĩ đến việc được ta đè ra trên bàn sao?
"Thưa vâng." Gã dịu ngoan đáp. "Em còn nghĩ đến hình ảnh Ngài đè em với các tư thế khác nữa như vào tường, trên sàn nhà, và nhiều nơi khác."
"Các suy nghĩ của em về ta đều gắn liền với việc làʍ t̠ìиɦ?" Bàn tay anh di chuyển đến mơn trớn khuôn ngực săn chắc, hai ngón tay xương xẩu bóp véo đầṳ ѵú cứng ngắc.
"Uhm...em luôn muốn... muốn được Ngài âu yếm... ngay khi Nazarick vừa dịch chuyển..." Giọng nói nam tính của gã khàn khàn gợϊ ȶìиᏂ khi đang cố đưa đẩy hông của mình để cọ sát con ciu đứng thẳng vào xương đùi của Ngài, như muốn dùng hành động để thể hiện cơ thể của gã thèm khát được Ngài yêu thương nhiều thế nào. "Aaa... Momonga – sama... em không ngừng nghĩ về Ngài... đυ.i em bất kì khi nào Ngài muốn... điều đó làm em lêи đỉиɦ... xin Ngài..."
Demiurge đã không cần ngần ngại hay sợ hãi nữa, bây giờ mọi ảo tưởng luôn được giấu kín trong đầu gã đã trở thành thật, khi gã đã có thể được phép nói ra những ham muốn nɧu͙© ɖu͙© của bản thân dành cho Chúa tể. Tuyệt vời hơn nữa là Ngài đã không trách phạt gã, như vậy tương lai gã có thể...
Mình muốn được Momonga – sama đυ.i với các tư thế khác nhau. Nghĩ về điều đó làm mình thật nứиɠ. Và con ciu của gã đã phản ứng lập tức với suy nghĩ đầy dâʍ ɖu͙© đó khi phần đầu đã rỉ nước.
Ainz có chút ngạc nhiên khi nghe thấy lời thú nhận về những ảo tưởng đen tối của người yêu về mình. Trong suy nghĩ của anh Demiurge là loại thanh niên nghiêm túc, tự tin, đĩnh đạc trong mọi trường hợp ứng xử, là loại suy nghĩ bằng cái đầu chứ không phải bằng nữa thân dưới.
Không ngờ rằng phía sau gương mặt tuấn tú sáng sủa và vẻ ngoài lịch lãm đó lại chứa đầy những suy nghĩ đen tối, ham muốn xá© ŧᏂịŧ và du͙© vọиɠ bị thống trị.
Không lẽ Demiurge là một tên Masochism sao?
Ainz bất ngờ bởi suy nghĩ đó, nhưng đành ngậm ngùi chấp nhận. Xem như là biết thêm về sở thích tìиɧ ɖu͙© của người yêu đi, anh an ủi mình.
"Em thật là một con quỷ hư hỏng."
Anh cắn nhẹ vào đầṳ ѵú đã sưng húp của người yêu khiến ArchDemon rên lên hưng phấn.
"Vâng, em là con quỷ hư hỏng của Ngài. Xin Ngài trừng phạt em." Nụ cười của gã da^ʍ đảng và gợϊ ȶìиᏂ làm sao nên Ainz biết rõ trừng phạt trong miệng của Demiurge theo nghĩa nào, khi bàn tay gã nắm lấy tay anh đặt vào dưới háng gã, ngay cái lỗ nhỏ thít chặt, và đôi chân mở rộng ra để phô bày toàn bộ phần riêng tư bên dưới trước mặt Chúa tể.
"Xin Ngài, em cần tay của Ngài ở bên trong em, Ainz – sama."
Lúc này Demiurge đã không còn e dè nữa mà chủ động đòi hỏi, muốn anh thỏa mãn cơn khát tình của gã.
"Em rất hiểu chuyện." Không chỉ khen ngợi bằng lời nói mà còn bằng hành động khi anh cuối xuống hôn lên phần đầu nhạy cảm và bắt đầu thực hiện trách nhiệm của một người chồng khi nghe được tiếng rên khiêu gợi của người tình.
Bàn tay xương xẩu làm việc cẩn thận, chu đáo khi mơn trớn, cọ sát những phần thịt xung quanh với ý đồ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nới lỏng cái lỗ thít chặt của người yêu. Khi một ngón tay nhẹ nhàng đẩy vào trong thì cái lỗ đó lập tức mυ'ŧ chặt lấy, háo hức như đang chào đón kẻ xâm nhập và ArchDemon đẩy mạnh hông vào tay anh, cầu xin nhiều hơn.
"Nữa đi, Ainz – sama. Em muốn cả bàn tay của Ngài bên trong em."
Hơn ai hết Demiurge biết rõ cơ thể của gã đã trở nên đòi hỏi, đói khát nhiều hơn so với lần làʍ t̠ìиɦ đầu tiên. Vậy nên bây giờ chỉ một ngón tay của Ngài thì không đủ thỏa mãn cơn khát tình của gã.
"Cái lỗ của em thật chặt, dù ta đã chuẩn bị cho em trong phòng tắm." Ainz cảm thán. "Nó luôn chặt như lần đầu ta xâm nhập vào trong, như chưa từng bị ta khai mở vậy."
Mọi nơi trên cơ thể của Demiurge đều là tuyệt phẩm, đều có sức hấp dẫn, mê hoặc lòng người sa đọa, nhất là cái lỗ nhỏ chặt chẽ đang không ngừng mυ'ŧ lấy tay anh càng tội lỗi hơn. Và anh cảm thấy chỗ đó hơi khô dù anh đã liếʍ nó rất kĩ.
"Ta nên tìm thứ gì đó giúp bôi trơn để không làm em bị thương."
Khi anh nhìn vào đống sεメtoy nằm ở một góc giường, ngón tay anh vẫn đang cố nới lỏng, tìm xem có gel bôi trơn hay không thì anh cảm thấy cái nơi thít chặt khô ráo ấy hơi ẩm ướt, anh nhìn về nơi đó thì thấy chất lỏng đang chảy ra từ khe hở của cái lỗ bao xung quanh ngón tay của mình.
"Em có sao không Demiurge?" Ainz lo lắng hỏi, sợ rằng những ngón tay xương xẩu, khô cứng của mình làm bị thương người yêu. "Cơ thể của em có đau chỗ nào không."
"Em rất sướиɠ..." ArchDemon rên rĩ đầy khiêu gợi. "Em muốn nhiều hơn."
"Nhưng chỗ đó của em đang chảy nước."
Anh không hiểu tại sao cơ thể người yêu lại phản ứng khác với trước đây. Những lần làʍ t̠ìиɦ trước đó, chỗ ấy vẫn bình thường, dù luôn rất chặt. Tay Ainz hơi chần chờ muốn rút ra thì chỗ đó đã ra sức siết chặt lại, không muốn anh rời đi.
Demiurge cố gắng tập trung trí não, hơi thở dồn dập, lời nói đứt quãng để giải thích cho Chúa tể.
"Đây là phản ứng bình thường của loài Quỷ... Em không sao cả."
"Cơ thể của em trước đây không như vậy."
"Loài quỷ chúng em ... có thể thay đổi cơ thể... cho phù hợp với bạn tình."
Gã đẩy hông về phía sau mạnh hơn, tuyệt vọng muốn bàn tay xương xẩu của Ngài di chuyển bên trong gã.
"Thật à." Ainz khó tin hỏi. Việc vô lý vậy mà có thật sao. Nhưng khi nghĩ đến việc bọ môi có thể thay cho lưỡi và "thứ đó" của mình cũng được tạo ra bằng ma thuật thì anh cũng chẳng thắc mắc nữa.
"Giống như Incubus là phiên bản nam của Succubus?" Trong một số phiên bản khác của thần thoại Do Thái mà anh biết thì Succubus là lưỡng tính, và Incubus chính là Succubus biến thành.
"Thưa vâng. Ulbert – sama không nói gì cho Ngài biết?"
Demiurge ngạc nhiên hỏi. Trong mắt của gã Đấng sáng tạo rất thân thiết với Momonga – sama, cơ thể của gã xấu đẹp thế nào, phản ứng ra sao Ulbert – sama đều kể hết cho Ngài nghe. Vậy nên như sự hiển nhiên, Demiurge đã xem bản thân cũng thuộc về Momonga – sama và cả Đấng sáng tạo của mình.
"Ngài ấy là Loài Quỷ cấp cao nhất trong Chủng tộc." Giọng gã đầy ngưỡng mộ và tôn sùng.
"Cậu ấy không nói gì với ta." Ainz thành thật đáp.
Ulbert mà nói việc này thì mới là có vấn đề đó. Hơn nữa cậu ấy làm sao biết được NPC mà mình tạo ra sẽ trở thành sinh vật sống chứ.
"Vì em đang rất sướиɠ... nên cái lỗ của em mới chảy nước... để tự bôi trơn ..." Demiurge vừa thều thào vừa thúc hông liên tục về bàn tay Ngài, cố gắng mυ'ŧ ngón tay Ngài vào sâu hơn.
"Vậy sau này mỗi khi em nứиɠ, cái lỗ của em sẽ ẩm ướt?" Ainz chớp mắt hỏi – dù anh chả có mi mắt – như vừa tìm ra thứ gì đó thật bất ngờ.
"Thưa vâng.... và nó cũng có tác dụng... gây kí©ɧ ɖụ©, tăng hưng phấn trong việc làʍ t̠ìиɦ." Demiurge hơi lo lắng nói, vì gã biết Chúa tể là Undead nên Ngài sẽ không bị ảnh hưởng bởi những trò mê hoặc nhỏ nhặt này của loài Quỷ.
Nếu là những loài khác thì chắc chắn không thể thoát khỏi dù chỉ là trò dụ dỗ đơn giản nhất.
"Ngài không thích... cơ thể của em như thế này sao?"
"Không phải." Ainz lập tức phủ nhận. "Ta chỉ ngạc nhiên khi cơ thể của em thay đổi khác với trước thôi."
"... cơ thể của em thay đổi... vì Ngài..." Giọng gã đầy mê muội, và hy vọng rằng tương lai nhờ vào Chủng tộc của gã sẽ có thể làm cho cơ thể này tự tạo ra tử ©υиɠ để mang thai hậu duệ của Chúa tể.
Vòng tay vững chãi ôm ấp đôi vai xương xẩu, kéo Ainz xuống nằm lên cơ thể chắc khỏe đẫm mồ hôi tỏa ra hương vị của nɧu͙© ɖu͙©, cám dỗ của mình. Demiurge hé môi, hôn liếʍ lên hàm răng trắng ngà của Chúa tể, thì thầm mời gọi.
"Cái lỗ của em cần Ngài... Momonga – sama... đút vào trong em ..."
"Em sẽ có bàn tay của ta." Ainz đáp lại người yêu bằng hành động khi bắt đầu thêm vào một ngón tay nữa.Và nghe thấy tiếng thở hắt ra theo cùng với mỗi chuyển động của ngón tay anh.
Ainz cảm thấy cái lỗ thít chặt tội lỗi đó đã nới lỏng hơn trước, cộng thêm dịch thể bôi trơn nên cả hai ngón tay dễ dàng ra vào hơn.
"Umm... nhiều hơn... cả bàn tay của Ngài..."
Demiurge rên rĩ sung sướиɠ, hông của gã cũng kết hợp mà đung đưa theo từng chuyển động của bàn tay của Chủa tể. Ainz nhìn người yêu thất thần, gương mặt đỏ bừng lộ ra màu sắc mê hoặc, đôi mắt bảo thạch ướŧ áŧ, đôi môi hé mở thở dốc, nước bọt chảy ra theo khéo miệng do không kịp nuốt. Anh biết rằng Demiurge đang chìm sâu trong nɧu͙© ɖu͙©, đang rất tận huởng niềm vui do những ngón tay của anh mang lại, kɧoáı ©ảʍ to lớn khiến cơ thể gã run rẩy.
Vì thế anh không ngần ngại mà đút vào hết cả bàn tay, chỉ chừa lại ngón cái ở ngoài. Giờ đây Ainz có thể nhận thấy cái lỗ đó mυ'ŧ chặt lấy, như đang cố nuốt tay mình vào sâu hơn.
"Uhm... bàn tay của Ngài tuyệt quá..."
Nghe những lời tán thưởng, rên rĩ vui sướиɠ của người yêu, các ngón tay của Ainz mạnh mẽ cuộn tròn, trêu chọc, đâm đâm chọt chọt vào chỗ nhạy cảm ở bên trong, muốn cho Demiurge cảm nhận những niềm vui ngọt ngào.
Hông của Ác quỷ đẩy ngược vào tay anh khi anh cong ngón tay lại bên trong gã, khiến Demiurge thở hổn hển đầy nóng bỏng. Sự cuộn trào bên trong gã đang thắt lại, tăng lên sâu bên trong bụng dưới của gã. Gã nhắm mắt lại tận hưởng kɧoáı ©ảʍ tràn ngập khắp cơ thể.
Và khi anh thấy được nơi đó của người yêu đã được chuẩn bị sẵn sàng cho điều tiếp theo, anh nhẹ nhàng rút bàn tay ra.
Niềm vui đột nhiên biến mất làm cho Demiurge rêи ɾỉ đầy mất mác, tiếc nuối, gã mơ màng nhìn Chúa tể cầu xin bàn tay Ngài trở về, vì chỉ thêm chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ nữa gã sẽ đạt cực khoái.
"Ta có thứ đặt biệt dành riêng cho em."
Giọng nói của Chúa tể trầm thấp và đen tối làm gã mê muội. Bản chất xấu xa của loài Quỷ đang thì thầm trong đầu gã, dệt nên những ảo tưởng hoang dại, dâʍ ɖu͙© khi nghĩ đến Chúa tể sẽ dùng loại sεメtoy nào để đút vào bên trong gã.
Đôi mắt bảo thạch nhìn về đống sεメtoy nằm ở một bên trên cái giường rộng lớn.
Ahaaa... Mình muốn một cái dildo vừa lớn vừa dài.
ArchDemon rên rĩ da^ʍ đảng với suy nghĩ đen tối của bản thân. Và Ainz đã để ý thấy cái nhìn của người yêu nên biết được trong lòng gã đang nghĩ gì, anh cười lớn. Tiếng cười của anh mạnh mẽ và pha lẫn sự trêu chọc vang vọng cả căn phòng.
"Nói cho ta nghe, em muốn thứ đó thế nào?"
"Em muốn thứ đó to và dài." Demiugre xấu xa nói.
ArchDemon nhìn theo mọi hành động của Ainz, tự suy diễn Chúa tể sẽ chọn cái dildo nào cho gã. Nhưng khi thấy Ngài không chọn món gì trong đống sεメ toy, Demiurge hơi ngạc nhiên rồi lập tức há miệng, mắt mở to nhìn chằm chằm vào xương chậu phía mặt gã.
Nơi khoản không ở giữa xương chậu trắng ngà khác mà trước đó không hề có gì bỗng nhiên xuất hiện một dươиɠ ѵậŧ dài và cứng, dĩ nhiên theo hình dạng của con người chứ không phải loài.
Nhìn gương mặt ngớ ngẩn, ngây dại của Demiurge, Ainz có thể đồng cảm được, vì anh biết thứ đó thật ảo, cực kì ảo.
Ai mà tin được là có thể tạo một dươиɠ ѵậŧ bằng ma thuật chứ.
Chính anh cũng thấy điều này thật khó tin, nếu không phải chính miệng Hội trưởng Phát thuật cam đoan và chính bản thân anh nghiên cứu ra thì nói thế nào anh cũng thấy cái ý tưởng thật là ảo diệu này giống như mấy cái ảo tưởng của tên nghiện game khiêu da^ʍ ấy.
Nhưng dù không mấy tin tưởng Ainz vẫn mù quáng mà tiến hành thí nghiệm. Đúng là có bệnh thì phải lạy tứ phương.
Từ hai tháng trước, Ainz đã thử nghiệm việc tạo ra "thứ này" từ ma thuật nhờ vào hướng dẫn của Hội trưởng pháp thuật về việc hiện thực hóa tưởng tượng của bản thân. Anh vốn đã có lượng ma lực khổng lồ nên không cần dùng lọ potion chỉ tăng chút ma lực mà Hội trưởng đưa, anh chỉ việc áp dụng mà thôi.
Chui vào trong phòng riêng của mình, Ainz cố gắng tập trung hình dung ra kích thước, hình dạng mà mình muốn để hiện thực hóa nó. Nhưng lại luôn thất bại, vì mỗi khi thứ đó sắp thành hình mà anh phân tâm thì nó lại biến mất. Vì bản chất Undead của mình nên ham muốn sẽ nhanh chóng nhạt dần dẫn đến việc Ainz không thể hiện thực hóa hình dạng của nó hoàn chỉnh.
Sau nhiều lần thất bại, anh chán ngán đến mức trách cứ bản thân chỉ làm Bộ xương không bao lâu mà cả ngay cả hình dạng cậu bé của mình thế nào cũng quên mất. Nhưng khi nghĩ đến tình cảm và lòng trung thành của Demiugre dành cho mình, anh không thể không tiếp tục thử nghiệm. Ainz cảm thấy bản thân phải bù đắp phần nào đó cho người yêu.
Và kì lạ thay khi Ainz nghĩ về Demiugre thì dường như vấn đề phức tạp đã trở nên dễ dàng hơn. Nghĩ đến thân thể tuyệt mỹ thon dài, săn chắc, mạnh mẽ của người yêu lắc lư trên giường của mình làm cho ham muốn của anh rõ ràng hơn. Nhờ vậy mà thứ đấy của Ainz đã có thể tạo thành hình dạng hoàn chỉnh.
Tiếp theo là làm cách nào để kéo dài thời gian tồn tại hình dạng của thứ đó mà không bị biến mất nữa chừng. Well, việc này thì phụ thuộc vào lượng ma lực vốn có của chủ thể, vì ma thuật kéo dài càng lâu thì càng hao tốn ma lực. Có lẽ đây là tác dụng không mong muốn mà Hội trưởng đã nhắc đến khi một người không phải Magic Caster dùng potion để tăng ma lực nhất thời cho bản thân.
Cũng như sự ham muốn của bản thân anh đối với Demiugre có đủ nhiều để giữ thứ đó tôn tại lâu hay không.
Và khi nó đã thành hình, phỏng theo hình dạng dươиɠ ѵậŧ cũ lúc còn là con người. Chỉ là hình dạng thì đúng còn khích thước thì lại lớn và dài hơn cái cũ. Well, đơn giản vì anh không còn là con người nữa, với bộ xương to lớn với chiều cao hơn 2m hiện tại thì phải có một dươиɠ ѵậŧ có khích thước phù hợp, đúng chuẩn.
Ainz đã thử chạm vào cậu nhỏ của mình, đối với anh nó cảm thấy mát lạnh kì lạ chứ không ấm áp. Anh đã suy nghĩ xem cậu nhỏ này có thể làm được gì nữa, anh phải tìm ra trong thực tế. Anh tò mò về rất nhiều thứ như việc anh có thể "bắn" hay không, dù anh không có tinh hoàn, nếu không thể thì cũng không sao, chỉ cần có một "thứ" đủ lớn để thỏa mãn Demiugre là được, giống như mấy cái sεメtoy ấy.
Và hơn thế nữa chỉ cần tập trung một chút, anh có thể tăng hoặc giảm, thay đổi kích thướt của nó theo ý muốn.
Sau hai tháng thử nghiệm và thất bại liên tục, cuối cùng Ainz đã có thể đạt được hiệu quả như hiện tại. Tối này là lúc anh đưa vào thí nghiệm thực tế những nghiên cứu suốt hai tháng qua.
"Em có thích thứ em nhìn thấy không?" Ainz hơi ngại khi hỏi, vì lo lắng sản phẩm thất bại, không làm hài lòng người yêu. "Nếu em không vừa ý có chỗ nào, cứ nói ra, ta sẽ...uhm... chỉnh sửa lại."
Câu hỏi của Chúa tể đã kéo Demiurge ra khỏi cơn mê khi gã không hề dời mắt khỏi cái thứ khổng lồ của Ngài từ lúc nó đột nhiên xuất hiện. Rồi ArchDemon ngồi thẳng dậy, trườn về phía Chúa tế, không quên lắc lư hông của mình một cách mời gọi, cái đuôi dài nhỏng cao kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Gã bò đến giữa hai chân của Ngài, nhìn Ngài bằng đôi mắt bảo thạch xinh đẹp và mê hoặc, giọng gã khàn khàn đầy dâʍ ɖu͙© và gợϊ ȶìиᏂ.
"Em yêu nó, Momonga – sama. "Con ciu" của Ngài tuyệt vời hơn tất cả các dildo mà em đã tưởng tượng ra."
Nghe được lời khen từ Demiurge, Ainz thở dài nhẹ nhõm, vì đã tạo ra được một "sản phẩm" phù hợp với sở thích của người yêu.
Trong mắt của ArchDemon, "cây gậy" của Chúa tể thật ấn tượng và hoàn toàn cương cứng, hơn hẳn cậu bé của gã cả về chiều dài lẫn độ lớn. Nó dài ít nhất 30cm, có thể dài hơn nữa và có độ cong hoàn hảo, nổi đầy gân guốc chằng chịt và phần đầu to lớn sậm màu, căng bóng. Cậu bé của gã đã run lên khi nhìn thấy nó.
Demiurge mạnh dạn quấn các ngón tay của mình quanh chiều dài đang đập, "cây gậy" to mập, làm gã phải cầm bằng cả bàn tay mới ôm hết phần thân và từ từ vuốt ve lên trên, và cảm thấy sự mát lạnh tỏa ra từ nó. Sự trái ngược này đem kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ cho gã.
Ainz than nhẹ trước khi có thể kiểm soát được bản thân. Lần đầu tiên anh cảm thấy thứ gì đó hoàn toàn choáng ngợt bởi cảm giác hưng phấn đột ngột. Một luồng kɧoáı ©ảʍ kì lạ ập đến anh theo từng chuyển động chậm chạp đến đau đớn.
Anh vẫn không hiểu được cảm giác đó từ đâu mà ra, có lẽ phải thử nghiệm từ từ mới có kết quả.
"Ainz – sama, liệu em có thể..." Demiurge vừa nói vừa nhịn không được mà nhìn vào dưới xương chậu, không ngừng liếʍ môi, dường như đã chịu không nổi dụ dỗ, tiếp đến gã ngẩng đầu, mang theo khẩn cầu: "...Em có thể ... " Giọng Demiurge trầm thấp khàn khàn, pha lẫn sự thèm khát tìиɧ ɖu͙©, bàn tay của gã tạo áp lực hoàn hảo xung quanh thứ đó của Ainz.
"Nó được tạo ra để dành riêng cho em. Vậy nên em có thể làm gì với nó nếu em muốn."
Ainz cưng chiều hôn lên đôi môi căng mọng, mời gọi của người yêu. Cảm nhận sự mềm mại và ấm át cọ xát vào răng nănh, và lắng nghe tiếng rên đầy khiêu gợi phát ra từ đôi môi hấp dẫn đó.
Nghe thấy cây gậy khổng lồ, tuyệt vời này được chính Chúa tể tạo ra là để dành riêng cho gã, chỉ để thỏa mãn ham muốn du͙© vọиɠ của gã, toàn bộ cơ thể Demiugre run lên trong sung sướиɠ và hạnh phúc.
"Em... em đội ơn Ngài."
"Em không cần cảm ơn. Đây cũng là phần trách nhiệm của ta như là hôn phu của em."
Ngón tay cái xoa nhẹ bờ môi mềm mại của người yêu, Ainz nhận ra thứ quyến rũ nhất của Demiugre không phải là cơ thể hoàn hảo tựa điêu khắc này, mà là đôi môi căng mọng luôn mời gọi kẻ khác hôn lên, gặm cắn, cấu xé nó.
"Đôi môi của em thật hấp dẫn, làm ta chỉ muốn hôn nó mãi."Nói là làm, Ainz cúi xuống để răng mình đáp lên cánh môi của Demiugre, cạ hàm răng sắc lạnh lên đôi môi ấm áp, ngọt ngào. Mím chặt, cắn nhẹ rồi liếʍ láp môi dưới, rồi chuyển thành mãnh liệt, và ArchDemon không thể ngăn được tiếng rên rĩ đáng yêu bật ra khỏi cổ họng. Đôi tay của anh ôm chặt lấy Demiugre, siết chặt cơ thể người yêu vào cơ thể mình, ra sức cắn nuốt môi gã trong từng cơn thở dốc, run rẩy của người tình.
Nụ hôn không đẹp đẽ, không nhẹ nhàng, mà thô bạo, chiếm hữu. Giống như Ainz chưa từng hôn lần nào trong suốt cuộc đời mình, như thể môi Demiugre là than hồng nóng cháy, "lưỡi" anh là thủy tinh sắc nhọn, vì nó làm anh "ngứa ngấy" kì lạ, và Ainz nhận ra răng nanh của người yêu đang run rẩy quanh "đầu lưỡi" mình, môi gã đang run lên trên hàm răng mình.
"Em có đau lắm không?" Anh dịu dàng hỏi, tay anh xoa nhẹ lên bờ môi bị hôn đến sưng đỏ.
"Thưa không." Demiugre thì thầm, cố gắng hít thở, và Ainz vẫn không dừng lại, tiếp tục hôn xuống cổ, sang gò má, lên trán gã. "Em rất vui khi Ngài... như vậy?"
Đúng thế, đối với một tên Quỷ như gã thì sự thô bạo và cưỡng đoạt của Chúa tể lại nói rõ sự hứng thú của Ngài đối với gã. Vì thế Demiugre hoàn toàn chào đón những hành động mãnh liệt đó từ Chúa tể.
"Xin Ngài... em muốn..."
Nghe được yêu cầu của người yêu, Ainz vui vẻ dừng lại việc hôn hít rồi thay đổi vị trí của mình, ngồi dựa vào thành giường, đôi chân hơi mở ra để Demiugre có thể thoải mái làm điều mình muốn.
Có được sự cho phép của Chúa tể, ArchDemon trở về với "thứ đó" của Ngài, vươn tay kéo nhẹ và lướt những ngón tay của gã từ giữa phần thân lên đến phần đầu, cọ xát một chút rồi vuốt ve làm Ainz hơi nắm lấy gra giường khi "cây gậy" của mình càng cứng hơn dưới bàn tay của gã.
"Tinh tế ..." Giọng gã khàn khàn thì thầm và liếʍ môi. Hành động đó của gã thật gợϊ ɖụ©.
Demiugre mỉm cười xấu xa rồi trườn về phía giữa hai chân Chúa tể như một con mèo nhỏ đang tính ăn vụn, đuôi của gã ngoe nguẩy đầy phấn khích khi gã quỳ giữa hai chân của Ngài. ArchDemon ngước nhìn anh, lưỡi gã cuốn lấy chiếc răng nanh của mình một cách đầy gợi cảm. Đôi mắt bảo thạch xinh đẹp như có sức mạnh mê hoặc bất kỳ ai, tước đi ý chí và hơi thở của họ nếu họ xui xẻo trở thành con mồi mà đôi mắt đó nhắm đến. Nhưng đối với Ainz đôi môi căng mọng của Demiugre mới là thứ cám dỗ nhất, vì nó có thể hút hồn, mê hoặc một Undead như anh, làm anh luôn muốn nhấm nháp sự mềm mại của nó.
"Em muốn phục vụ Ngài..." Demiugre thừa nhận khi gã rùng mình với ham muốn dữ dội, nắm lấy gốc "cây gậy" khổng lồ của Chúa tể, âu yếu bằng móng vuốt của gã.
Ainz nhìn xuống ArchDemon, muốn lưu vào trong ký ức về người yêu đang quỳ gối giữa hai chân anh và đôi mắt rực cháy khát vọng trong tâm trí anh. Chỉ hình ảnh thôi cũng đủ để anh hạnh phúc. Và anh cũng muốn kiểm tra sản phẩm của mình tạo ra có hoạt động bình thường hay có gây tác hại gì cho cả mình và người yêu hay không.
Demiurge từ từ lướt lưỡi của mình, kéo lê nó ở mặt dưới của phần thân từ gốc đến phần đầu, chiêm ngưỡng những đường gân nhô ra khi gã lần theo dấu vết của chúng. Cái lạnh vô hồn tỏa ra từ "nó" làm ArchDemon cảm giác gã đang liếʍ một ống kim loại chứ không phải một vật sống, giống như khi gã liếʍ bộ xương của Ngài, nhưng gã không hề khó chịu mà lại say mê khi nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ các gai lưỡi.
Ainz khẽ thở dài khi người yêu đảo cái lưỡi mềm mại quanh phần đầu to lớn. ArchDemon cười một cách đen tối trước khi quấn lấy môi gã quanh đầu khấc dày mập và mυ'ŧ nhẹ, lả lướt đầy trêu chọc qua lỗ sáo. Do phần đầu quá thô to làm cho Demiurge phải mở miệng hết cỡ để có thể ngậm lấy nó, và khi có được nó trong miệng, gã lập tức âu yếu bằng môi lưỡi của mình.
Môi gã mềm mại một cách tội lỗi, hơi nóng và độ ẩm của khoang miệng không có gì so được làm tay Ainz siết lấy gra giường.
Và lưỡi của người yêu thật mềm mại, điêu luyện, gã liếʍ láp đúng chỗ đúng nơi, khiến Ainz khẽ thì thầm tên gã, một suy nghĩ bâng quơ hiện lên trong đầu anh rằng liệu người yêu đã làm điều này nhiều lần trước đây.
Demiurge lướt miệng xuống, răng nanh cạ qua "cây gậy" của Ainz từng chút một khi gã cố gắng nuốt lấy phần thân to lớn. Arch Demon tận hưởng phần thịt thô ráp, lành lạnh bên dưới môi và lưỡi của mình. Gã yêu cảm giác này, say mê cảm giác lành lạnh và sức nặng của nó lấp kín khoang miệng cũng như những đường gân nổi cộm đè lên lưỡi của gã.
Và ArchDemon đã phải há to miệng, gặp khó khăn khi cố nuốt hết "cây gậy" to dài của Chúa tể vào cổ họng, nhưng vì "nó" quá dài nên dù gã có cố gắng nhét vào cũng không hết. Demiurge nhíu mày, gã là kẻ cầu toàn, luôn muốn giải quyết mọi việc một cách hoàn hảo, kể cả trong tìиɧ ɖu͙©. Đó không chỉ thể hiện lòng trung thành mà còn là tình yêu và sự say mê của gã đối với Ngài.
Nên khi lần đầu bị nghẹn, dù cố gắng nuốt vào vài lần vẫn không được. Demiugre đành chấp nhận cái miệng của gã không thể vuốt ve toàn bộ "con ciu" của Ngài, trong khi ArchDemon lại muốn phần thân to lớn đó cọ xát và lấp kín cổ họng gã, để cảm nhận mạch đập và sức mạnh của "nó" trên lưỡi của mình.
Đầu Demiugre nâng lên hạ xuống để nuốt lấy "thứ đó" nhiều nhất có thể, cùng kết hợp với môi và lưỡi để âu yếm, vuốt ve phần thân trong miệng. Gã muốn phục vụ Đấng tối cao vĩ đại tất cả những gì mình có vì gã yêu Ngài thật nhiều và đây cũng là khao khát sâu thẳm trong gã cũng như của chủng tộc.
Arch Demon nhẹ nhàng lên xuống, lưỡi của gã quấn quanh phần thân đầy gân, sưng to khi gã chậm rãi mυ'ŧ lấy. Mỗi khi "nó" nhét đầy trong khoang miệng làm Demiurge vừa khó thở lại hưng phấn, cậu bé của gã cũng đau nhói khiến gã phải bỏ tay ra khỏi "sản phẩm" của Ainz mà vuốt ve cậu bé của mình, miệng vẫn không ngừng liếʍ mυ'ŧ.
Dù khoang miệng đau đớn vì bị lấp kín và thở dốc nặng nề, Arch Demon vẫn rêи ɾỉ da^ʍ đảng, vui sướиɠ trong ngây ngất khi "thứ" to lớn của Chúa tể nằm sâu trong miệng gã. Demiugre tận hưởng kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời khi biết rằng gã đang cất giữ một của Ngài bên trong gã, khi "con ciu" to dài liên tục đâm vào cổ họng của gã.
Dòng nước mát lạnh tượng trưng cho muốn trong anh đang lan tỏa khắp khung xương, rồi dần chuyển xuống xương chậu, chạy đến "sản phẩm" ma thuật của mình theo từng chuyển động của cái miệng xấu xa, tội lỗi người yêu. Cảm giác đó lành lạnh và âm ỉ chứ không dữ dội mà bị đè nén, gây cho Ainz cảm giác điều này không hề ảo dịu hay đáng ngờ như anh nghĩ, nó thật hiển nhiên như sông đổ ra biển, nước chảy về nguồn, như vốn nó phải vậy.
Nhưng do bản tính tò mò với thứ mới lạ, anh muốn tìm hiểu ngọn nguồn và nghiên cứu cảm giác này nhưng không thành công vì như có gì đó ngăn cản. Và đôi môi căng mọng mời gọi, cám dỗ của người yêu cũng góp phần làm Ainz phân tâm.
Dù Demiugre dùng cả bàn tay và cái miệng làm việc hăng say trên "cây gậy" của mình, thì Ainz lại quan tâm chỉ đến đôi môi đáng yêu, mời gọi đang âu yếm phần thân to dài, hôn nhẹ rồi mυ'ŧ chặt lấy những đường gân lồi lên, anh biết nó mềm mại và ngọt ngào thế nào. Ánh lửa trong hốc mắt quan sát từng chuyển động nhỏ nhất của đôi môi người tình như đánh giá, thẩm định một món đồ quý giá hay một món ăn ngon làm người ta không thể dời mắt, mà chỉ muốn nuốt chửng hay giữ chặt lấy.
Trái ngược với vẻ ngoài nhàn nhã, đầy kinh nghiệm của mình, Demiugre thật sự đang rất lo lắng bản thân có thể phục vụ Chúa tể hài lòng hay không. Vì đây là lần đầu tiên gã thật sự khẩu giao, dù trước đó trong các nghiên cứu sinh sản của mình gã đã nhìn thấy các chúng tộc khác giao phối. ArchDemon đã quan sát rất kĩ lũ cừu hai chân và đám Á nhân khi chúng gây giống vì chúng có hình dạng và cơ quan sinh sản tương tự gã. Nhưng dù Demiugre đã có sẵn kiến thức và lý thuyết cũng như xem cảnh giao phối thực tế nhưng nếu không thực hành thì cũng chẳng ý nghĩa gì, mà lúc đó gã cũng chẳng quan tâm vì Ainz – sama không có dươиɠ ѵậŧ.
Giờ đột nhiên Chúa tể lại mọc ra một "con ciu" khổng lồ làm cho ArchDemon lo lắng bản thân thiếu kinh nghiệm không thể làm hài lòng Ngài.
Đây là lần đầu mình thỏi kèn cho Ainz – sama. Nếu mình hầu hạ Ngài không được tốt liệu Ngài có muốn mình thỏi kèn cho Ngài nữa không.
Gương mặt tuấn tú đỏ bừng vì khó thở vừa cố gắng nuốt vào nhả ra "cây hàng" quá khổ vừa suy nghĩ, đôi mắt bảo thạch xinh đẹp quan sát Chúa tể, nhưng gương mặt của Ngài chỉ toàn là xương trắng nên gã không thể đoán được cảm xúc của Ngài.
Sự im lặng và ánh lửa bập bùng đang theo dõi mọi cử động của cái miệng gã từ Chúa tể làm Demiugre càng căng thẳng, gã không biết Ngài có thỏa mãn với sự phục vụ của mình không, vì gã hoàn toàn không có kinh nghiệm để khẩu giao cho Ngài.
"Em thổi kèn cho Ngài có đúng không? Ngài có hài lòng không, Ainz – sama?" Gã thở dốc khi nhả ra "cây gậy" quá cỡ tím tái, dính nước bọt, tay cũng rời khỏi cậu bé căng sữa của mình. Gã không muốn đến quá sớm.
Nếu Ngài thô bạo mà đυ.i cái miệng của gã thì gã chắc chắn sẽ rất vui sướиɠ, vì gã đã phục vụ đúng ý Ngài. Nhưng sự bất động của Chúa tể làm Demiugre phải dừng lại việc âu yếm "con ciu" tuyệt vời trong miệng của mình. Gã muốn nghe được lời khen từ Ngài như là sự động viên cho sự thiếu kinh nghiệm của bản thân.
"Em làm rất tốt." Ainz nhanh chóng chợp lấy cơ hội mà bắt lấy đôi môi quyến rũ của người yêu, thứ mà anh đã theo dõi nãy giờ. Đôi tay xương xẩu mạnh mẽ ôm chặt lấy Demiugre, làm gã không thể cựa quậy được.Và Ngài chỉ buông tha môi của gã khi gã cần hít thở, rồi Ngài lại tiếp tục ngược đãi đôi môi đã sửng đỏ bằng răng nanh của mình. Dù Demiugre là một Ác Quỷ thật sự, biểu tượng của sự cám dỗ nam tính, nhưng chỉ với một nụ hôn cháy bỏng từ Chúa tể cũng đủ làm gã ngây ngất, tâm trí gã rơi vào mê mang, trống rỗng.
Nếu Ainz – sama cứ hôn mình... mình sẽ không thể...
Trong cơn mê, Demiugre mơ màng nghĩ. Nhưng hiện tại gã lại muốn cây gậy của Ngài.
"Nếu Ngài... tiếp tục hôn em thế này... em sẽ bắn... Ainz – sama." Gã cầu xin giữ những lần đôi môi của gã được tha để hít thở.
"Em cứ ra đi." Ainz đơn giản nói rồi lại nuốt lấy bờ môi của người yêu.
Hành động cuồng dã từ anh làm cho Demiugre gần như mất trí, chỉ khi kɧoáı ©ảʍ đột ngột từ cậu bé của gã truyền đến vì được bàn tay Ngài âu yếm, gã mới tỉnh táo lại. ArchDemon vội vã cầm lấy tay Ngài, ngăn Ngài tiếp tục vuốt ve cậu bé của gã. Thậm chí Demiugre còn chủ động kết thúc nụ hôn ngọt ngào, mất hồn của cả hai mà cầu xin Ngài.
"Xin Ngài... em muốn... nếm vị... của Ngài..."
Lời cầu xin từ người yêu làm Ainz nhớ lại mục tiêu của đêm nay, thầm trách bản thân vì theo đuổi khao khát của riêng mình mà quên đi cảm nhận của người yêu.
"Được rồi, em tiếp tục đi." Anh hôn nhẹ lên môi Demiugre rồi buông gã ra, trở về tư thế trước đó.
Vừa được tự do ArchDemon quay lại ‘cây gậy’ của Ainz, lần nữa nắm lấy phần thân, bơm từ gốc lên. Gã say mê âu yếm ‘nó’ trong tay mình, mân mê nhẹ nhàng phần đầu, rồi bóp bóp, nận nận xung quanh đầu khất mỗi lúc một liên tục hơn. Tay còn lại tiếp túc vuốt ve cậu bé đã căng đầy sữa của gã, chất dịch chảy ra nhiều hơn, chuẩn bị phóng thích.
Rồi Demiugre nghiêng đầu, hôn lên mặt dưới qυყ đầυ, mυ'ŧ lấy những nếp gấp ở đó và sau đó nhấn nhẹ dọc theo rãnh qυყ đầυ làm Ainz hít mạnh. ArchDemon lại nuốt lấy anh lần nữa vào trong miệng và mυ'ŧ mạnh, răng nanh dùng lực vừa phải ma xát qυყ đầυ mẫn cảm. Hành động háo hức và cái miệng khá điêu luyện của gã khiến anh bất giác gầm gừ trong cổ họng và bất ngờ đẩy mạnh hông, đút thẳng vào bên trong. Demiugre chỉ phát ra vài tiếng rên khó chịu đã thích ứng được, đầu lưỡi và cổ họng của gã càng nuốt ‘nó’ vào sâu hơn.
Dù đang trải nghiệm một cảm giác khó tả, Ainz vẫn quan sát người yêu, nhìn thấy Demiugre đang chậm rãi vuốt ve cậu bé đáng yêu của gã cùng nhịp điệu của miệng trên ‘sản phẩm’ của anh. Phần đầu sưng to đã rỉ ra chất lỏng dinh dính, và mùi pheromone thơm ngát của ArchDemon xộc vào khoang mũi anh. Ainz biết rằng người yêu sắp đạt cực khoái. Vì thế anh luồn bàn tay xương xẩu vào mái tóc đen mềm mại, dính mồ hôi của người yêu để động viên rồi vỗ nhẹ lên gáy cổ ẩm ướt để khích lệ. Anh biết Demiugre rất thích từng cái vuốt ve thân mật của anh. Nó không khác gì thuốc kí©ɧ ɖụ© đối với gã. Tay anh dịu dàng vuốt ve vành tai dài ửng đỏ vì sắc dục, thấy nó cụp xuống trong tay mình làm anh yêu thương mà vuốt ve nhiều hơn.
Demiugre đang kiềm chế… em ấy sắp lêи đỉиɦ rồi.
Khi bàn tay xương xẩu lành lạnh của Chúa tể xoa vào chân tóc, kéo gì hay vuốt ve lên vành tai và vỗ nhẹ lên gáy cổ nhạy cảm, Demiugre run lên hạnh phúc, như muốn nuốt trọn ‘con ciu’ to lớn của Ngài trong cái miệng cuồng nhiệt, ẩm ướt dù gã không thể. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh sâu vào từng dây thần kinh khắp thân thể tạo ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ dữ dội. Nó như một mũi thuốc kí©ɧ ɖụ© đâm mạnh vào, làm cả người gã tê dại và bị nhấn chìm vào bể tình ngọt ngào và hoang lạc ngày càng căng cứng ở bụng dưới. Demiugre biết rằng mình sắp lêи đỉиɦ, miệng gã càng mυ'ŧ mạnh hơn, bàn tay cũng vuốt mạnh cậu bé của mình hơn, và khi ArchDemon nếm được chất lỏng lành lạnh của Đấng tối cao trên lưỡi của mình, cả người gã sướиɠ ran, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt không gì cản nổi bùng nổ, tràn ra theo từng đợt phun trào của Ngài trong miệng của gã, cũng như của chính gã.
Demiugre rên rĩ vui sướиɠ, cả người run lên, cái đuôi dài dựng thẳng phấn kích khi có thể làm cho Chúa tể đạt cực khoái trong miệng gã.
Rồi dòng nước mát lạnh mà Ainz quen thuộc liên tục chảy về xương chậu của mình, gây cho anh ảo giác nơi đó chứa đầy một bể nước bằng ma lực, và cảm giác lưng lửng như uống quá nhiều nước. Rồi bể nước ma lực như có một công tác kích hoạt nào đó khi Demiugre mυ'ŧ mạnh ‘sản phẩm’ ma thuật của anh vào trong cái miệng nóng hổi ẩm ướt. Toàn bộ dòng nước chảy ra như bị mở khóa, theo ‘sản phẩm’ mà tràn vào cổ họng của người yêu.
Khi Ainz vừa nhìn thấy ‘cây gậy’ ma thuật của mình đang phun ra rất nhiều chất lỏng màu trắng đυ.c vào trong miệng Demiugre mà đầu anh liên tục nảy số. Rất nhiều câu hỏi xuất hiện vì sao việc ảo diệu và bất khả thi này lại xảy ra. Trong khi anh là một Undead, một bộ xương, không có cơ quan sinh dục thật sự thì sao có thể tạo ra tϊиɧ ŧяùиɠ và bắn tinh được.
Vì Ainz lớn lên trong thế giới khoa học kĩ thật, nên cái việc quá mức phi lý và phản khoa học này không ngừng nhảy loạn xạ trong đầu anh.
Mình thật sự có thể bắn… nhưng… làm sao… thế nào…?????????????
Tâm trí Ainz còn bị quấn lấy bởi việc bản thân có thể ‘bắn’, anh vô ý không quan tâm người yêu đang khổ cực khi cố gắng nuốt lấy bể chất lỏng mà mình tạo ra, trong khi ArchDemon còn đang chìm trong ngây ngất vì vừa lêи đỉиɦ.
Demiugre há miệng thật lớn, ra sức nuốt xuống tất cả chất lỏng màu trắng của Chúa tể đang liên tục phun vào trong khoang miệng của mình mà không để bị nghẹn, gã cảm giác ‘cây hàng’ đó của Ngài sẽ phun mãi không ngừng. Demiurge đợi cho đến khi ‘con ciu’ của Ainz ngừng co giật trong miệng, trước khi gã nhả ra để nuốt phần còn lại của Ngài, rồi tham lam liếʍ và mυ'ŧ tất cả chất lỏng còn sót lại trên phần thân to lớn.
Ainz – sama có vị tuyệt quá. Dù không phải vị mặn hay cay nồng như mình nghĩ, nó vẫn làm cho miệng mình rứa ran.
Gã liếʍ môi một cách say mê, thèm khát, tận hưởng mùi vị của Chúa tể trong miệng của mình và mong muốn có nhiều hơn nữa.
Khi giọt cuối cùng cũng được Demiugre nhấm nháp trong miệng, gã ngước nhìn Chúa tể chờ đợi một lời khen vì đã làm Ngài lêи đỉиɦ, nhưng nhận ra Ngài không bận tâm đến mình. Cảm giác bị bỏ rơi bao trùm lấy ArchDemon, gã nức nở.
“Ngài không thích em thổi kèn cho Ngài à, Momona – sama?”
“Không đâu, em làm rất tuyệt.” Nghe thấy giọng nói cô đơn, mất mát của người yêu, dù trong đầu đang đầy dấu hỏi, Ainz vội vàng ném ra sau đầu vấn đề mình đang vướng mắc, vươn tay ôm lấy Demiugre vào lòng, vội vã trấn an người yêu, sẵn tiện làm luôn một nụ hôn nóng bỏng, cướp lấy đôi môi hấp dẫn mà anh thích nhất. “Ta đã ‘bắn’, không phải sao?”
Chỉ cần có thế Demiugre đã hạnh phúc và thỏa mãn chìm đắm vào trong nụ hôn cuồng nhiệt và nóng bỏng với Chúa tể. Gã vui sướиɠ khi ‘cái lưỡi’ của Ngài thô lỗ sục sạo bên trong khoang miệng của mình, nhấm nuốt chất lỏng còn sót lại của Ngài cùng với lưỡi của gã. Dù vậy gã vẫn không quên mục tiêu chính của mình, và gã nhanh chóng nói ra mong muốn của bản thân cho Ngài nghe trước khi gã bị Ngài hôn đến tâm thần điên đảo, mất trí.
“uhm… em muốn… tinh khí của Ngài… ở trong em… uhm… Momonga – sama…uhm…” ArchDemon thì thào khi Chúa tể rộng lượng thương xót cho đôi môi của gã. “…như vậy… em sẽ có thể… mang thai…uhm”
Câu nói của gã đã bị cắt ngang khi Chúa tể cướp lấy cái miệng gã lẫn nữa, Demiurge không biết rằng hiện giờ trong đầu Ainz những thứ như thai nghén hay tinh khí gì đó đều không quan trọng bằng đôi môi mời gợi của người yêu. Dù vậy anh vẫn nhớ mục đích chính của đêm nay, chính là thử nghiệm ‘cây gậy’ của mình vào thực tế. Nên dù tiếc nuối, anh vẫn phải tha cho đôi môi đã bị gặm cắn đến sưng tấy của Demiurge. Tay anh mơn trớn bờ môi căng mọng đầy luyến tiếc, nhận ra vết máu mờ nhạt vươn trên bờ môi. Vệt máu đó còn làm cho đôi môi của ArchDemon càng thêm dụ dỗ, mời gọi kẻ khác chà đạp nó.
“Lần sau đừng nuốt cái thứ đó, nó rất bẩn.”
Trong kiến thức mà Ainz học được từ thế giới cũ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không chỉ bẩn mà ở trong nó còn mang rất nhiều mầm bệnh. Những bệnh xã hội và viêm loét hậu môn, khoang miệng hay tiêu chảy đều do thứ đó gây ra, đó cũng là lý do luôn có tuyên truyền về tìиɧ ɖu͙© an toàn. Anh không muốn Demiurge bị bệnh đâu.
“Nhưng tinh khí của Ngài có vị rất tuyệt, Momonga – sama. Ngài không thích em muốt tinh khí của Ngài à?” Demiurge ngạc nhiên hỏi.
“Không phải, chỉ là nó là bẩn và gây bệnh cho em. Ta không muốn đôi môi đáng yêu của em bị lở loét đâu.”
“Nhưng em lại cảm thấy sức mạnh to lớn của Ngài truyền vào trong em.” Demiurge thành thật đáp, tay gã sờ xuống bụng dưới của mình. “Nếu Ngài ‘bắn’ trong em, và nếu may mắn em có thể mang thai hậu duệ của ngài.”
Từ từ, cái gì sức mạnh, mang thai chứ? Đâu ra cái việc truyền sức mạnh bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi mang thai ảo diệu đó chứ. Cái đó đâu khác gì mấy cái truyện khiêu da^ʍ fantasy của mấy tên nghiện hentai chứ.
Mà Demiurge là Ác Quỷ thì liệu em ấy có mắc những bệnh của con người không?
“Em suy diễn quá sâu rồi.” Ainz không muốn Demiurge hy vọng quá nhiều rồi lại thất vọng, vì anh lớn lên trong một thế giới công nghệ nên mấy việc ảo diệu này trái với thường thức của anh.
“Ngài không muốn em mang thai hậu duệ của Ngài sao, Ainz – sama?” Demiurge buồn bã nói, gã luôn hy vọng bản thân có thể sinh con cho Ngài. Tâm trạng gã suy sụp trước lời phủ định của Chúa tể, cái đuôi dài co lại quay chân gã.
Anh nhạy bén nhận ra người yêu của mình lại bắt đầu suy diễn lung tung, nên nhanh chóng lấp kín miệng gã. Anh chậm rãi nhấm nháp từng chút một đôi môi căng mọng hấp dẫn, muốn làm người yêu quên đi vấn đề bầu bí gì đó, đôi tay anh vẫn luôn vuốt ve, sàm sỡ tấm lưng trần dọc xuống bờ mông căng tròn đẫm mồ hôi.
Và Ainz chỉ buông ArchDemon ra khi đã chắc rằng em ấy đã bị anh hôn đến thần trí mê mang, không nhớ gì nữa hết.
“Chúng ta nên tiếp tục việc đang dang dở.” Anh hài lòng khi thấy gương mặt tuấn tú của người yêu đỏ bửng, đôi mắt bảo thạch ướŧ áŧ, mê ly.
“Thưa vâng.” Demiurge dịu ngoan đáp, mềm nhũng ngã vào lòng Chúa tể cố gắng hít thở, cảm nhận đôi tay xương xẩu lành lạnh của Ngài chạy dọc phần lưng và bóp nhẹ bờ mông.
Những suy tính và ưu buồn trước đó của gã đã bị bởi nụ hôn cuồng dã, chiếm hữu của Ngài xóa tan, rồi tiếp đến sẽ là ‘cây gậy’ khổng lồ đang chờ sẵn để đánh bay bất cứ suy nghĩ vẫn vơ nào còn sót lại.
Dù Demiurge vẫn còn nghĩ đến việc hậu duệ nhưng gã biết rằng đó là một món quà, là phần thưởng tuyệt vời, quý giá mà dù gã có cầu xin thì chưa chắc gã đã được ban cho nếu gã không có may mắn. Mỉa may thay may mắn là thứ gã luôn cười nhạo khi có kẻ nhắc đến, nhưng hiện tại lại là thứ ArchDemon cần nhất.
................
Còn tiếp