Thận Trọng Từng Bước

Chương 25: Ꮯưỡиɠ Ꮆiαи khi ngủ (1)

Editor: Sất Béo

Chương 25: Cưỡиɠ ɠiαи khi ngủ ( 1 )

Trước kia, chất lượng giấc ngủ của Kỳ Diễn luôn rất tốt, ngoại trừ giấc mộng xuân buổi tối luôn làm phiền anh, thì gần như không có gì đáng trách, hơn nữa tinh thần ban ngày cũng rất tốt, bác sĩ cũng nói cơ thể anh khôi phục không tồi. Nhưng mà hai đêm nay không có Hạ Thật ở bên cạnh, anh lại mất ngủ.

Đôi mắt đã có thể cảm nhận được ánh sáng, nhưng bởi vì miệng vết thương vẫn chưa hoàn toàn được chữa lành, nên vẫn quấn băng gạc, anh cũng quen với bóng tối rồi, cho nên phản ứng mất ngủ của anh không phải là luôn trợn mắt, mà là ôm chăn mỏng lăn qua lộn lại vì khó đi vào giấc ngủ.

Từ sau khi trong lòng anh sinh ra ý nghĩ “Có nên chấp nhận Hạ Thật hay không”, anh đã bị bản thân doạ đến rồi, Kỳ Diễn hoàn toàn không thể tưởng được tại sao trong đầu mình lại nảy ra ý nghĩ như vậy, quả thực là vô cùng sai trái, nếu thật sự mà làm như vậy thì……

Nhưng dù anh có nghĩ thế nào đi chăng nữa, hậu quả nếu như làm như vậy cũng không phải là rất tệ, ngoài việc anh không thể xác định mình có tình cảm với Hạ Thật hay không.

Lần đầu tiên yêu đương anh sẽ rất nghiêm túc, nhưng nếu không phải là toàn tâm toàn ý, thì khi đó thứ anh sẽ theo đuổi chính là một gia đình, ở trong đó Tần Hiểu Nguyệt sắm vai là vợ, cho nên anh sẽ đối sử tốt với cô ta vô điều kiện, che chở cô ta, kiếm tiền cho cô ta tiêu, đưa quà cô ta thích, đảm bảo trung thành tuyệt đối về thể xác và tinh thần, cũng mong muốn gánh vác gia đình bằng đôi vai của mình, trở thành trụ cột của vợ và con gái. Nhưng mà anh thất bại hoàn toàn, vợ thì bỏ anh đi, chỉ để lại một đưa con gái bé nhỏ sống nương tựa lẫn nhau cùng anh.

Về sau này, không phải là Kỳ Diễn không nghĩ tới tương lai, anh cảm thấy sau này mình sẽ lại tìm một phụ nữ khác để kết hôn, đối phương cũng có thể ly hôn như anh, có khả năng còn mang theo một đứa con trai hoặc con gái nữa, bọn họ sẽ xây lại thành một gia đình, người kia sẽ đối tốt với Quả Quả, anh cũng sẽ đối xử thật tốt đối với đứa con kia của người đó, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, anh hy vọng có thể sống cả đời như vậy.

Tuy rằng với điều kiện hiện tại của anh, anh cảm thấy muốn tìm được một người đồng ý kết hôn với anh thì phải mất rất nhiều năm nữa, nhưng anh sẽ nỗ lực phấn đấu, để kinh tế của mình trở nên dư dả.

Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc ở bên một người đàn ông.

Tuy rằng anh có thể hứng thú với cơ thể của đàn ông hơn, nhưng anh chưa bao giờ gặp người khiến mình rung động, hơn nữa một khi muốn đi trên con đường kia, nghĩa là khi giao hợp, địa phương bí ẩn khiến anh cảm thấy thẹn nhất kia sẽ bị đối phương đâm vào, điều này khiến anh cảm thấy khó có thể chấp nhận được.

Nhưng bây giờ lại có một người, anh không chỉ mơ mộng xuân về đối phương, mà còn thực sự bị cắm vào rồi.

Nghĩ đến đây, Kỳ Diễn rối rít vùi mình vào trong ổ chăn, hai má lại nóng lên vài độ, nóng đến nỗi dường như trứng gà còn nấu chín được.

Cũng không biết là đến mấy giờ, Kỳ Diễn mới mơ mơ màng màng ngủ mất, sau khi ngủ không bao lâu, trong mơ lại xuất hiện hình bóng của Hạ Thật, lần này cũng không ngoại lệ, đối phương lại đến hôn anh, hôn vừa hung ác vừa triền miên, hôn đến nỗi cả người Kỳ Diễn nhũn ra nóng lên, chỗ nào đó ở phía dưới lại bắt đầu chảy nước róc rách.

Kỳ Diễn tỉnh dậy rất sớm, vừa mới tỉnh thì anh đã thấy bên dưới của mình ướŧ áŧ nhớp nháp, lấy tay sờ vào, thì thấy dịch da^ʍ chảy ra đầy tay, qυầи ɭóŧ lại càng ướt đến nỗi không mặc nổi nữa. Kỳ Diễn cảm thấy xấu hổ cực kỳ, mò mẫm tự thay quần áo cho mình, rồi lén lút vò sạch qυầи ɭóŧ mới cho vào giỏ đồ bẩn.

Quả nhiên buổi sáng Hạ Thật không gọi điện thoại về, khi Kỳ Diễn đang mơ mơ màng màng ngủ trưa thì mới gọi về, Kỳ Diễn mò mẫm cầm lấy microphone, còn chưa kịp nói lời nào, đã không khống chế được ngáp một cái. Hạ Thật ở bên kia khẽ cười một tiếng, giọng nói rất gợi cảm “Còn chưa tỉnh ngủ à?”

“Ừ…… mấy giờ rồi?” Não của Kỳ Diễn vẫn chưa load được.

“Sắp bốn giờ rồi.”

Kỳ Diễn từ từ tỉnh táo lại “A? Tôi ngủ lâu thế rồi sao?” Anh nhớ rõ là mình lên giường lúc một giờ, bình thường anh ngủ trưa chỉ khoảng 1 tiếng thôi.

“Sao thế? Đêm qua không ngủ ngon à?”

Nghe thấy câu này, trong đầu Kỳ Diễn hiện ra giấc mơ kiều diễm nóng bỏng đêm qua, mặt lại đỏ bừng, anh mơ hồ trả lời một tiếng, lại hỏi: “Lúc này cậu không phải làm gì sao?”

“Vẫn đang đàm phán hợp đồng, tôi ra ngoài để hút điếu thuốc, nhân tiện gọi điện thoại cho anh.”

Kỳ Diễn có chút không thể tin nổi “Cậu hút thuốc?” Tại sao anh lại không biết? Mặc dù thỉnh thoảng ngửi được mùi thuốc nhàn nhạt trên người Hạ Thật, nhưng anh nghĩ rằng đó là bị ám ở bên ngoài.

Hạ Thật nói: “Thi thoảng hút.”

Từ nhỏ Kỳ Diễn đã cảm thấy thói quen hút thuốc là không tốt, anh cũng không thích mùi khói thuốc, cho nên anh không hút bao giờ, anh nghe thấy Hạ Thật nói hắn hút thuốc, thì muốn dăn dạy một câu trong vô thức, nhưng lời nói vừa tới môi, lại nghĩ rằng hắn đã bằng đấy tuổi rồi, hình như không còn lí do nào thích hợp để nói, cuối cùng chỉ có thể ấp úng: “Hút thuốc có hại cho sức khoẻ, vẫn nên hút ít một chút mới tốt.”

Hạ Thật cười “Tôi hút rất ít, chỉ thi thoảng thấy tâm trạng không vui mới hút một điếu.”

Kỳ Diễn ngẩn người “Bây giờ cậu thấy không vui à? Công việc gặp khó khăn gì sao?”

“Không phải công việc.” Giọng nói của Hạ Thật rất bình tĩnh “Là về tình cảm.”

Hắn cố ý ám chỉ, đương nhiên Kỳ Diễn nghe ra được, anh bị nghẹn một chút, lại không biết nên nói cái gì. Hạ Thật chậm rãi nói: “Nghĩ đến lúc tôi trở về, anh sẽ trực tiếp phán tử hình cho tôi, phát cho tôi cái thẻ người tốt, thẻ em trai, tâm trạng của tôi không có cách nào tốt lên được.”

Kỳ Diễn nghe thấy ngữ điệu mang chút cười khổ của hắn, trái tim đập mạnh một cái “Cậu đừng như vậy……”

“Tôi không thể kiên cường, cũng không thể hoàn toàn khống chế tâm trạng của mình, xin lỗi.” Hạ Thật nói.

Kỳ Diễn nghĩ đến cảnh người đàn ông ưu tú bây giờ đang có vẻ mặt khổ sở, chính anh cũng thấy khó chịu theo, đồng thời bức tường thành được xây nên kia gần như bị đập nát tan tành, anh muốn nói ra mấy câu như kiểu “Thật ra tôi đang suy xét” “Có lẽ có thể thử xem”, nhưng lời nói mới tới bên miệng, lại có thứ già đó giam chặt anh lại.

Hạ Thật không phải người ngoài, nếu như không thể đảm bảo mình có thể hoàn toàn tiếp thu hắn, thích hắn, thì tốt nhất không nên cho hắn hy vọng, đến lúc đó hai người sẽ hoàn toàn quyết liệt với nhau, ngay cả làm bạn cũng không thể nữa.

Sự im lặng của anh là một đả kích rất lớn, Hạ Thật thở dài rất nhẹ đến nỗi khó phát hiện, nói: “Nếu anh còn buồn ngủ, ngủ thêm lúc nữa đi, tôi họp tiếp đây.”

Kỳ Diễn tâm tình phức tạp nói: “Ừ…”

Kỳ Diễn không thể xác định được tình cảm mình đang chôn chặt trong lòng với Hạ Thật là gì, thực hiển nhiên đã sớm vượt qua giới hạn bạn bè hoặc em trai, nhưng đến tột cùng có phải là tình yêu hay không, anh lại không thể làm rõ. Nhưng anh chắc chắn rằng, anh luôn nhớ thương Hạ Thật ở trong lòng, bây giờ ngay cả khi chơi cùng với con gái anh cũng lơ đễnh, nghe đài cũng có thể thất thần được, đầu óc chỉ cần trống rỗng, là sẽ nghĩ về Hạ Thật.

Dày vò hai ba ngày, càng đến ngày Hạ Thật trở về, tâm trạng của Kỳ Diễn càng phức tạp hoảng loạn, anh cảm thấy trước khi Hạ Thật trở về anh nên suy nghĩ xem mình có thích hắn thật hay không, nhưng mà anh chưa từng thực sự thích ai, đối phương lại là đàn ông 100%, anh sợ hãi cuối cùng mình không thể tiếp thu.

Cho dù thân thể anh vẫn luôn ở hồi tưởng lại trận làʍ t̠ìиɦ không hoàn toàn kia.

Buổi tối trước khi đi vào giấc ngủ, dì sẽ đưa Kỳ Diễn một ly sữa bò ấm như cũ, Kỳ Diễn uống một ngụm, chợt thấy hơi kinh ngạc, “Hôm nay bỏ nhiều đường hơn thì phải?”

Dì ấy nói: “Bỏ thêm một chút kẹo mạch nha, như thế thì hương vị càng tốt phải không?”

“Khá ngon ạ.” Kỳ Diễn nhanh chóng uống ly sữa bò ngọt ngào kia vào bụng, dạ dày ấm lên, chờ sau khi dì giúp việc rời đi, anh nghe đài một lúc, thì thấy có chút buồn ngủ, Kỳ Diễn dùng giọng nói tắt loa đi, sau đó chui vào trong chăn, một lát sau đã ngủ sâu giấc.

Hai mươi phút sau đó, cửa phòng vốn dĩ đang đóng chặt lại nhẹ nhàng mở ra, một bóng người cao lớn đi vào, sau khi mở đèn lên ánh sáng chiếu rõ ràng lên mặt người đó, thình lình đó là Hạ Thật đang đi công tác ở nơi khác.

Người đàn ông vừa cao lớn vừa anh tuấn nhìn thấy người đang ngủ say trên giường lớn, khóe miệng nứt ra một nụ cười nham hiểm, hắn một vừa đi đến bên giường, vừa cởi cúc áo sơmi ra, khi đến bên mép giường, áo sơmi và quần dài đều bị cởi ra, trên người chỉ còn lại mỗi qυầи ɭóŧ góc bẹn màu đen ở phía dưới. Hắn ngồi lên mép giường, nhìn Kỳ Diễn đang ngủ không hề phòng bị ở trên giường, vươn ngón tay thon dài vuốt ve nhẹ nhàng hai má anh.

Lòng bàn tay như đang thưởng thức một món đồ sứ thượng đẳng, mang theo si mê và yêu thương, mơn trớn bờ môi của anh, mơn trớn hàm dưới của anh, xốc chăn lên, lộ ra thân hình mảnh khảnh ở phía dưới. Hạ Thật nhắm mắt, rốt cuộc không kìm nén được du͙© vọиɠ ở đáy lòng, áp cả người lên.

Kỳ Diễn lại đang có một giấc mộng xuân tương tự về Hạ Thật, lần này vẫn chân thật như cũ, mơ thấy Hạ Thật hung ác hôn anh, mυ'ŧ môi của anh, đầu lưỡi xâm nhập khoang miệng anh một cách sắc tình, liếʍ láp chiếc lưỡi mềm mại của anh, còn ăn nước miếng anh, anh chỉ có thể ưm ưm mà không đẩy người kia ra được, chỉ có thể hé miệng bị bắt quấn quýt cùng với lưỡi của đối phương.

Áo ngủ tơ tằm màu xám nhạt được lột ra, để lộ cơ thể xinh đẹp được chăm sóc tỉ mỉ, tuy rằng khá gầy, nhưng làn da lại trắng sáng, tràn đầy sự căng mọng. Ngực của Kỳ Diễn rất phẳng, nhưng đầṳ ѵú lại có màu hồng nhạt mê người, bị hút vào hai cái, thì sẽ run rẩy đứng thẳng lên, quyến rũ vô cùng.

“Hôm nay cho anh đêm đầu tiên thực sự.” Hạ Thật liếʍ láp cơ thể Kỳ Diễn, lưu lại trên da thịt anh từng chuỗi dấu hôn, lại lột qυầи ɭóŧ của anh ra, bàn tay khô nóng âu yếm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© anh. Tay hắn quá nóng, vừa mới dán vào thôi, cả người Kỳ Diễn đã run rẩy, người dưới muốn rụt về phía sau, nhưng đến khi cái tay kia men theo, chậm rãi xoa nắn vài cái, địa phương dâʍ ɖu͙© lại cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ quen thuộc, không hề tránh né, mà còn đuổi theo.

Bàn tay to rộng xoa nắn môi âʍ ɦộ và âʍ ѵậŧ của anh, hộŧ ɭε nho nhỏ lập tức ló đầu ra, khe thịt ở phía dưới cũng trở nên ướŧ áŧ. Kỳ Diễn vô thức mở miệng ra, tiếng rêи ɾỉ khe khẽ tràn ra, cái lưỡi đỏ tươi cũng thường thường liếʍ lên bờ môi khô khốc, như là đang tìm kiếm một cái lưỡi khác mang lại kɧoáı ©ảʍ cho nó vậy. Nhưng mà giờ phút này chiếc lưỡi lại không rảnh lo cái miệng nhỏ ở phía trên của anh, mà đã ghé sát vào huyệt thịt dị dạng của anh, bắt đầu liếʍ láp.

“Ưm……” cả người Kỳ Diễn khẽ co rúm lại, ngón tay nắm chặt khăn trải giường, hai chân lại phối hợp mở rộng ra thêm chút nữa, để Hạ Thật liếʍ láp huyệt nhỏ của anh càng dễ dàng hơn. Hạ Thật nhìn chằm chằm vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© bé xinh kia, hé miệng ngậm vào, đầu lưỡi liếʍ láp qua lại trên khe huyệt nhạy cảm, một lát sau, miệng thịt nhỏ xinh kia được liếʍ mở ra, nước sốt giàn giụa, như là muốn nuốt sống gậy thịt vậy.

“Đợi tí tôi sẽ đút cho anh ăn, đừng nóng vội.” Hạ Thật khắc chế hôn lên nụ hoa trước mặt, giây tiếp theo, chiếc lưỡi to mềm mại đã tiến vào lỗ nhỏ kia, hưởng thụ món ngon của riêng hắn.