WARNING : truyện nɠɵạı ŧìиɧ, cao H, thô tục, song tính, 1×1, không khiết! Vui lòng cân nhắc kỹ trước khi truy cập.
Edit : Đào
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Dư Phong Nam lại nhận được cuộc gọi của con gái, nhịn không được mà chau mày. Dư Manh ở đầu dây bên kia nói: “Ly hôn, con muốn cùng hắn ta ly hôn, ba, con không chịu nổi hắn ta nữa rồi.”
Dư Phong Nam tạm thời buông cuốn sách bài tập đang cầm trên tay, nhẹ nhàng hỏi: “Sao lại muốn ly hôn? Nó đối xử với con không tốt sao?”
“Không phải thế, chủ yếu là do tính cách không hợp đó ba.” Dư Manh trước giờ có hơi kiêu ngạo, Dư Phong Nam hiểu rõ tính cô con gái, chỉ trách anh lúc nhỏ chiều chuộng quá, không để cho con bé có chút xíu thiệt thòi nào, cho nên kết hôn đôi khi sẽ có cãi vả. Dư Phong Nam vẫn dùng giọng nói dịu dàng vỗ về con gái: “Ba biết tính tình của A Dũng, nó cũng rất tốt, có phải do tính con thẳng quá hay không? Có chuyện gì cũng thương lượng cái đã, hai con mới cưới có ba tháng. Chẳng phải trước kia ba không đồng ý con cũng một hai đòi gả cho cậu ta sao?”
Dư Manh thấy lần này ba không bênh mình thì tủi thân khóc thành tiếng: “Con không thể sống với hắn nữa, tụi con không hợp nhau đó ba.”
Dư Phong Nam nghi ngờ nói: “Chỗ nào không hợp?” Anh tuy không gọi là quen thân với con rể, nhưng cũng gặp vài lần, tính tình cũng tương đối hiền lành, không có khuynh hướng bạo lực gia đình, hơn nữa còn là kỹ sư cao cấp kiếm được nhiều tiền, có nhà có xe, tuy không phải đại gia, nhưng cũng không lo ăn mặc, Dư Phong Nam không hiểu không hợp chỗ nào.
Dư Manh bị anh hỏi thì ấp úng không trả lời được.
Dư Phong Nam khẽ cười nói: “Tóm lại là không phải do không hợp, mà con đang giận dỗi đúng không? Ngoan ngoãn chút đi.”
Dư Manh nghe xong anh nói rốt cuộc nhịn không được, thấp giọng nói: “Là tụi con sinh hoạt không hợp! Kỹ thuật của hắn kém quá làm con đau, con chịu không nổi.” Cô nói xong thì cúp điện thoại để lại Dư Phong Nam đỏ mặt ngây ngốc nhìn điện thoại.
Dư Manh lớn lên trong gia đình đơn thân, mẹ đẻ của cô thật ra chính là Dư Phong Nam. Dư Phong Nam là người song tính, hồi trẻ bị lừa lớn bụng. Hồi đó anh không dám gặp ai, dẫn đến bụng ngày càng to, cuối cùng đành phải sinh con ra, một mình nuôi con tới giờ. Anh là giáo viên ở một khu tiểu học, tiền lương tuy không cao, nhưng vẫn đủ để nuôi được đứa nhỏ, bởi vì cảm thấy mình không cho con một gia đình đầy đủ nên rất cưng chiều con gái, làm cho tính tình cô trở nên kiêu ngạo, trong mắt không chứa nổi một hạt cát.
Sinh hoạt không ổn à?
Dư Phong Nam cắn môi dưới, đưa tay lên tháo kính xuống, để lộ ra một gương mặt xinh đẹp. Tuy anh đã thuộc u40, nhưng khuôn mặt nhìn qua cao lắm thì đầu 30, được chăm sóc rất tốt. Trên mặt mang theo hương vị của người đọc sách, làn da vừa trắng lại tinh tế, dáng người mảnh khảnh, nhưng bờ mông bị quần tây bọc lấy lại đầy đặn nhiều thịt, còn có thêm cặρ √υ' mềm mại nhỏ nhắn. Dư Phong Nam mấy nay vội lo hôn sự của con gái, cũng lâu rồi chưa có làʍ t̠ìиɦ. Anh do dự một lát rồi quyết định sẽ giúp đỡ con gái, ngay lập tức cầm điện thoại gọi cho con rể, bảo hắn buổi tối một mình tới đây.
Dư Phong Nam chuẩn bị mấy món ăn nhẹ, lại chuẩn bị thêm một chai rượu vang đỏ. Vừa tới giờ cơm tối thì tiếng chuông nhà cũng vang lên. Dư Phong Nam đi ra mở cửa, trước mặt anh là người con rể cao to Thành Dũng. Thành Dũng là kỹ sư, thường xuyên phải phơi nắng phơi gió, đàn ông thường không chăm sóc kỹ nên làm da của hắn có hơi đen. Hắn hôm nay mặc áo ngắn tay, lộ ra cơ bắp rắn chắc, chân dài, còn mang theo hương vị hung bạo.
Nói đến thì hơi ngại, lần đầu gặp Thành Dũng thì Dư Phong Nam đã ra nước ướt nhẹp, bởi vì đối phương quá phù hợp với khẩu vị của anh, nếu đây không phải là bạn trai của con gái thì anh đã xuống tay rồi.
Mà hiện tại, anh lại muốn thử cái chỗ làm con gái không thoải mái kia.
Thành Dũng ngại ngùng nhìn ba vợ, nhỏ giọng gọi một tiếng “ba”, đưa quà tặng cầm trên tay cho Dư Phong Nam, lại lí nhí giải thích: “Ba, con không có cố ý chọc Dư Manh giận, con cũng không biết vụ gì…” Dư Phong Nam không cho hắn ta nói tiếp: “Không liên quan, giờ con rửa tay chuẩn bị ăn cơm, chúng ta uống vài ly.”
“Dạ vâng.” Thành Dũng đi rửa sạch tay, lúc vào bàn thì thấy ba vợ có gì đó lạ lạ, nhìn kỹ mới thấy hoá ra anh hôm nay không đeo mắt kính. Dư Phong Nam có khuôn mặt tựa tựa Dư Manh, đều rất xinh đẹp, Thành Dũng nhìn mà tim đập bùm bùm, cúi đầu giấu đi sự hồi hộp của mình. Dư Phong Nam dùng ngón tay thon thả cầm ly rượu chân dài, rót rượu vang đỏ vào nó, nhã nhặn nói: “Xin lỗi, ba không quen uống rượu trắng với bia, chỉ có thể dùng cái này đãi con.”
“Không sao không sao, ba đừng khách khí như thế.” Thành Dũng được cưng mà sợ. Mấy lần trước hắn đến thái độ của Dư Phong Nam lúc nào cũng không nóng không lạnh, Thành Dũng còn nghĩ ba vợ ghét mình. Hai người ăn ít đồ ăn, uống vài ly rượu. Thành Dũng uống rượu xong cơ thể cũng thả lỏng một tý, Dư Phong Nam mỉm cười nói: “Ba biết tính Manh Manh có hơi kiêu một xíu, có đôi khi cũng không chịu nói lý, nhưng ba hy vọng con có thể bao dung cho con bé, nói cho cùng con bé vẫn là con gái mà thôi.”
Thành Dũng cười khổ trả lời: “Con vẫn bao dung cô ấy. Cô ấy muốn gì con cho cái đó, nhưng mỗi lần con đi công tác về, vừa êm đẹp chưa được mấy tiếng là cô ấy lại giận con, con còn tưởng..” Lời định nói ra, Thành Dũng mới nhớ tới hiện tại mình đang nói chuyện cùng ba vợ, nói tiếp thì sai quá đanh ngậm miệng lại. Dư Phong Nam khẽ cười: “Không sao đâu, con cứ nói với ba. Manh Manh cũng nói với ba rồi, hai đứa sinh hoạt không được tốt, nói chung chuyện là thế nào?”
Thành Dũng bị đôi mắt to của ba vợ nhìn đến đỏ mặt, ấp úng không nói thành lời, mãi một lúc sau mới lấy hết can đảm để nói: “Con không biết nói sao, nhưng mỗi lần con cắm vào cô ấy lại la đau, rồi khóc không chịu, không muốn, con cũng không biết phải làm sao..” Hắn uống một hớp rượu: “Nói thật với ba, từ lúc kết hôn tới giờ con chưa từng được thoả mãn.”
Dư Phong Nam nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt sáng lấp lánh: “Như vậy cũng rối lắm. Rất nhiều cặp vợ chồng ly hôn vì vấn đề này, ba không muốn Manh Manh cũng bị như vậy.” Thành Dũng vội vàng đáp: “Con cũng không muốn..” Dư Phong Nam chặn miệng hắn: “Nhưng con cũng phải có hành động thực tế để thay đổi bản thân, vậy đi, con với ba làm đi.”
Thành Dũng ngẩn người nhìn Dư Phong Nam đang đi về phía phòng ngủ. Bây giờ hắn mới chú ý Dư Phong Nam đang bận một cái quần đùi lộ ra đôi chân trắng nõn mịn màng không có cọng lông nào. Mà phía trên là cặp mông căng tròn bị quần đùi ôm sát, có thể nhìn thấy nó rất đẹp. Hắn vừa mới uống rượi, mà cồn còn có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙©, bây giờ nhịn không được nuốt nước miếng, ©ôи ŧɧịt̠ phía dưới cũng cương cứng, hắn đứng lên đuổi theo ba vợ của mình.
Đi vào phòng ngủ, Dư Phong Nam mở đèn bàn đầu giường lên, một ánh sáng hồng hồng chiếu khắp cả căn phòng. Dư Phong Nam ngồi ở mép giường, vẫy tay gọi Thành Dũng lại đây, ngẩng đầu nhìn hắn: “làm ba thử xem, để ba xem kỹ thuật con tệ cỡ nào.”
Thành Dũng ngẩn người, mãi lúc sau mới lắp bắp: “Kỹ, kỹ thuật gì..” hắn có nghe lầm hay không? Hình như hắn nghe lầm là ba vợ muốn cᏂị©Ꮒ nhau với hắn?
Dư Phong Nam nhếch khoé miệng, mang theo mấy phần quyến rũ: “kỹ thuật làʍ t̠ìиɦ.” Anh nói trắng ra như thế, Thành Dũng muốn hiểu lầm cũng khó, mặt hắn đỏ lên, hơi thở cũng dồn dập: “làm sao, làm sao.. để xem?”
Dư Phong Nam nghiêng đầu nhìn hắn, dường như đang suy nghĩ, một lát sau mới nói: “Trước tiên kiểm tra xem ©ôи ŧɧịt̠ của con cương lên có đủ tiêu chuẩn không.” Anh không chờ Thành Dũng phản ứng lại đã đưa bàn tay trắng nõn tới háng của con rể xoa xoa. Anh xoa rất có kỹ thuật, giống như cái tay kia không phải hàng ngày cầm phấn viết, mà như là thói quen xoa ©ôи ŧɧịt̠ cho đàn ông vậy, xoa đến mức ©ôи ŧɧịt̠ của Thành Dũng cứng cả lên. Dư Phong Nam cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ trong tay đã cứng lên, khoé miệng lộ ra nụ cười nhạt: “Nhìn bộ dạng cứng khá ổn, cũng cứng rất nhanh, kích cỡ cũng đủ tư cách”.
Thành Dũng chưa bao giờ được xoa sướиɠ như thế. Hắn hàng năm ở công trường, lại giữ thân trong sạch, trước khi lấy vợ vẫn là xử nam, lần đầu tiên cũng là cùng với vợ. Dư Manh lại không phải là người thích hầu hạ đàn ông, nên lên giường ngoài khó chịu vẫn là khó chịu. Thành Dũng nhịn không được rên lên một tiếng, cơ thể cũng nóng lên, không biết bản thân hắn có muốn lùi ra hay không nữa “Ba..” Dư Phong Nam đáp lại hắn bằng một nụ cười, sau đó cởi thắt lưng của hắn ra, chậm rãi đem khoá quần kéo xuống, chỉ bao nhiêu đó thì anh cũng có thể thấy được ©ôи ŧɧịt̠ to bự của con rể đang cương cứng thẳng đứng, đúng y sở thích của anh vừa thô vừa dài, nhưng lại hiếm khi gặp được. Dư Phong Nam một bên thấy tiếc cho đứa con gái của mình, một bên lại kéo qυầи ɭóŧ con rể xuống, làm ©ôи ŧɧịt̠ bật hẳn ra ngoài.
Côи ŧɧịt̠ thô dài thẳng tắp, nhìn sơ cũng hơn 20 cm, qυყ đầυ căng bóng mượt mà, lỗ tiểu chảy ra ít nước trong suốt, trong mắt Dư Phong Nam thật sự rất đẹp. Trên ©ôи ŧɧịt̠ đầy gân xanh, còn nảy lên “bình bịch”, vừa nhìn đã biết lúc ȶᏂασ vào l*и sẽ sướиɠ kinh khủng. Ngón tay của anh thon dài, nhưng cũng khó khăn lắm mới cầm trọn ©ôи ŧɧịt̠ trước mặt, anh chậm rãi vuốt ve: “cương lên không tệ, vừa thô lại vừa cứng..” Anh cố ý sát mặt lại, dùng mũi ngửi ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông, cười nhạt nói: “Hương vị cũng không tệ.”
Thành Dũng bị ba vợ quyến rũ như vậy có hơi luống cuống, nhưng cơn nứиɠ lại dâng lên. Dư Phong Nam chậm rãi vuốt lên vuốt xuống ©ôи ŧɧịt̠ của hắn, ngước mặt lên hỏi: “bình thường hai đứa cᏂị©Ꮒ như thế nào?”
Thành Dũng sắc mặt đỏ bừng, nghe câu hỏi trắng trợn như vậy lắp bắp trả lời nói: “Là như thế này…… Đầu tiên thân thân với cô ấy một chút, lại, sau đó tách.. hai chân cô ấy ra.. ȶᏂασ vào..” Dư Phong Nam nghe hắn miêu tả, nhịn không được thở dài, “Khó trách Manh Manh giận con, như vậy quá thô bạo.” Sau đó anh đẩy Thành Dũng nằm lên giường, rồi ngồi lên chân của hắn, khoảng cách hai người trở nên thật gần. Thành Dũng là người ngay thẳng, dường như không nghĩ sẽ cùng cha vợ thân mật như thế nên cả mặt nóng lên đỏ choét. Dư Phong Nam cũng không có tí nào ngại ngùng, nhỏ giọng nói: ” Cởϊ qυầи áo ba ra.”
“Hả?” Thành Dũng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, run rẩy cởi đồ ba vợ ra. Nhìn tới da thịt trắng nõn đang ngày một lộ ra, hắn nhịn không được mà nuốt nước miếng, mãi đến khi nhìn thấy hai đầu ti đỏ tươi dâʍ đãиɠ đang dựng thẳng lên, ©ôи ŧɧịt̠ của hắn lại bắt đầu nảy nảy. Cởi hết đồ xong Thành Dũng vẫn không dám động đậy. Dư Phong Nam đưa tay ra vuốt ve mặt hắn, da thịt người đàn ông mang lại cho anh cảm giác thô ráp. Ngón tay của anh chu du trên mặt hắn rồi dừng ở khoé môi, khẽ cười nói: ” Khởi động chỉ thân thân một cái à, con không hôn con bé sao?”
Thành Dũng sắc mặt đỏ bừng, ngay cả tai cũng đỏ, một hồi lâu mới thấp giọng nói: “con, con sẽ không……” Dư Phong Nam có chút bất đắc dĩ, “Để ba dạy con vậy, nói cho con biết, hôn môi là chuyện đẹp đẽ nhất trên thế giới đấy.” Anh hướng lên môi người đàn ông thở một luồng khí nóg, thanh âm cố tình đè thấp, trở nên ái muội vô cùng, “Nếu là cao thủ hôn môi, thì chỉ cần hôn một cái cũng khiến người phía dưới ra nước ướt đẫm đấy.”
Thành Dũng mở to mắt nhìn đôi môi hồng nhuận của ba vợ mấp máy, trái tim thì hơi sợ nhưng từng tế bào trong cơ thể lại hưng phấn lên. Hắn nhìn đôi môi hồng hồng kia, tuy đều là đàn ông nhưng lại không có tí gì bài xích, ngược lại còn hơi chờ mong. Dư Phong Nam vươn đầu lưỡi ra, tựa như một con rắn, dán lên bờ môi của con rể, bên dưới còn dùng tay sục ©ôи ŧɧịt̠ cho hắn.
Đầu lưỡi ướŧ áŧ làm cho hai bờ môi của Thành Dũng bị liếʍ đến ướt, sau đó lại còn tìm đường đi vào trong. Thành Dũng bị liếʍ không tự chủ được, vô thức mở miệng ra, đầu lưỡi tham lam vội vàng đi vào, cực kỳ linh hoạt dạo khắp vòm miệng hắn. Mỗi nơi mà Dư Phong Nam liếʍ qua đều khiến Thành Dũng ngứa ngáy, các giác quan đều bị cảm xúc mới lạ chiếm đóng, suy nghĩ của hắn cũng bị cuốn theo cái đầu lưỡi kia, mãi cho đến khi đầu lưỡi của hắn cũng bắt đầu bị cọ xát thì hắn nhịn không được mà ngậm miệng lại, ngậm lấy cái lưỡi của đối phương bắt đầu liếʍ láp.
“A a.. Ô..” Cổ họng Dư Phong Nam phát ra tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ, ngón tay cũng sục ©ôи ŧɧịt̠ của con rể ngày càng nhanh, từ trong lỗ tiểu chảy ra nước khiến tay anh ướt nhẹp. Hai đầu lưỡi dâʍ đãиɠ không ngừng liếʍ mυ'ŧ lẫn nhau, cái này dẫn lối cho cái khác, đem nước miếng của đối phương nuốt vào. Thành Dũng lần đầu tiên phát hiện ba vợ lại ngọt như vậy, môi nộn nộn, gần như khiến khơi mào toàn bộ kɧoáı ©ảʍ của hắn, đến lúc hai cánh môi tách ra hắn còn không muốn buông tha, ánh mắt cũng nhiễm màu tìиɧ ɖu͙©.
~~~
WARNING : chương sau H H H!