Tô Tử Mạch thấy vậy trong lòng lập tức có một loại dự cảm không tốt, cảnh này nàng đã thấy trước đó không lâu, chẳng lẽ ở dưới đất còn có những bộ xương khô khác hay sao?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Tô Tử Mạch đã thấy ba bộ xương khô chui ra từ trong lòng đất, Tô Tử Mạch không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Vừa đối phó với một bộ xương khô kia đã tiêu phí nhiều khí lực như vậy, bây giờ thoáng cái xuất hiện ba bộ xương khô, phải đối phó như thế nào đây?
Tô Tử Mạch chỉ cảm thấy đau hết cả đầu, mà ba bộ xương khô kia sau khi chui khỏi mặt đất thì nhìn thẳng về phía Tô Tử Mạch, trong hốc mắt trống rỗng của bọn họ cũng có đốm lửa, nhìn rất đáng sợ.
Những bộ xương khô này chậm rãi đi về phía Tô Tử Mạch, trong lòng Tô Tử Mạch nhanh chóng suy nghĩ, từ sức chiến đấu của bộ xương khô vừa rồi cho dù Hắc Vân Giao có giúp đỡ cũng khó mà có thể ngăn chặn được cả ba bộ xương khô.
Huống chi vừa rồi Tô Tử Mạch đã hao phí không ít lực lượng linh hôn để đối phó với bộ xương khô kia, trong thời gian ngắn cũng không có cách nào phát ra công kích linh hồn mạnh như vậy.
Lúc này trong đầu Tô Tử Mạch thoáng cái nghĩ tới Thương Hải Châu, vào thời khắc mấu chốt này chỉ có loại pháp bảo nghịch thiên như Thương Bảo Châu mới có thể cứu mạng thôi, nghĩ đến đây tâm Tô Tử Mạch vừa động thì Thương Hải Châu lập tức xuất hiện ở ngay trước mặt Tô Tử Mạch.
Sau đó ánh sáng của Thương Hải Châu lóe lên, một bóng người cao lớn toàn thân phát ra ánh sáng màu vàng xuất hiện ở trước người của Tô Tử Mạch, đây chính là thần nhân mà Tô Tử Mạch đã lợi dụng Thương Hải Châu để triệu hoán ra.
Với tu vi hiện tại của Tô Tử Mạch,thực lực của thần nhân được triệu hoán ra này có thể sánh bằng cao thủ linh đế đỉnh phong, để đối phó với ba bộ xương khô này chắc không còn là vấn để.
Quả nhiên sau khi thần nhân này được triệu hoán đi ra vừa giơ tay lên đã xuất hiện trường kiếm màu vàng, hung hăng bổ về phía ba bộ xương khô kia, vào lúc trường kiếm đυ.ng đến ba bộ xương khô kia, thì có một luồng khí đen bốc lên, thân thể của ba bộ xương khô kia cứ như vậy bị trường kiếm màu vàng đánh tan tành.
Tô Tử Mạch thấy thế trong lòng không khỏi mừng thầm, đồng thời vô thức đưa tay lên bịt kín cái mũi, mùi vị kia vừa thối lại vừa tanh, thật sự rất khó ngửi.
Mà lúc này Thi Thanh Nghiên đang ở bên ngoài trận pháp sắc mặt đột nhiên thay đổi, nàng ta là người bố trí trận pháp này nên những tình huống xảy ra trong trận pháp nàng ta nắm rõ trong lòng bàn tay, lúc trước quá trình Tô Tử Mạch và Hắc Vân Giao liên thủ tiêu diệt một bộ xương khô cũng bị nàng ta nhìn thấy rõ.
Vì muốn gϊếŧ Tô Tử Mạch ở trong trận pháp mà nàng ta đã không tiếc tiêu hao linh lực của mình để lần nữa triệu hồi ra ba bộ xương khô, trong mắt Thi Thanh Nghiên lần này Tô Tử Mạch chắc chắn không thể thoát khỏi cái chết.
Thế nhưng điều khiến Thi Thanh Nghiên không thể ngờ đến chính là Tô Tử Mạch ở bên trong trận pháp lại có thể triệu hồi ra một người giúp đỡ, càng khiến cho Thi Thanh Nghiên cảm thấy kinh hãi chính là Tô Tử Mạch triệu hoán ra chính là cái thần nhân kia rất giống một vị cao nhân mà lúc trước nàng ta biết.
Thi Thanh Nghiên cũng không biết Tô Tử Mạch lại có loại pháp bảo như Thương Hải Châu, trong mắt Thi Thanh Nghiên thì vị cao nhân này chắc chắn là thi triển phương pháp phá vỡ không gian trực tiếp đi vào trận pháp để giúp Tô Tử Mạch giải quyết ba bộ xương khô kia.
Loại thực lực đáng sợ như vậy chỉ sợ trong thiên hạ chỉ có mình Dạ Ly Thần mới có thể so sánh, Tô Tử Mạch có cường giả như vậy chống lưng, nàng ta làm sao có thể đấu lại Tô Tử Mạch chứ?
“Phốc!”
Nghĩ tới đây Thi Thanh Nghiên cảm thấy hỏa độc công tâm, hơn nữa để duy trì trận pháp đã hao phí quá nhiều linh lực, Thi Thanh Nghiên không chịu đựng nổi đã trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Dạ Ly Thần ở một bên thấy thế không khỏi nhướng mày, nhìn về phía Thi Thanh Nghiên nói: “Ngươi làm sao đang yên đang lành đột nhiên lại nôn ra máu vậy?”
“Ly Thần ca ca, ta không sao, gần đây tu luyện không quá thuận lợi, hình như là tẩu hỏa nhập ma rồi.”
Thấy Dạ Ly Thần hỏi han, Thi Thanh Nghiên vội vàng đáp qua loa, nhưng ánh mắt của Dạ Ly Thần đột nhiên trở nên rất sắc bén, hắn đi đến bên người Thi Thanh Nghiên trực tiếp nắm lấy cổ tay của Thi Thanh Nghiên.
Không lâu sau sắc mặt của Dạ Ly Thần đã trở nên âm trầm, hắn nói: “Ngươi nói dối, rõ ràng là ngươi đã tiêu hao quá nhiều linh lực, vừa rồi ngươi cũng không có đánh nhau với ai, tại sao có thể tiêu hao nhiều linh lực như vậy, chẳng lẽ vừa rồi ngươi vẫn luôn vận chuyển linh lực vào trong trận pháp để tăng cường uy lực cho trận pháp hay sao?”
Dạ Ly Thần thông minh đến mức nào, thoáng cái đã đoán được điểm mấu chốt.
Thi Thanh Nghiên thấy không thể giấu diếm nổi nữa đã dứt khoát thừa nhận, nàng ta nói: “Ly Thần ca ca, huynh nói không sai, Tô Tử Mạch rất có thể là người của ma tộc, ta làm như vậy là vì muốn kiểm tra thân phận thật sự của nàng ta.”
Dạ Ly Thần nghe thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Cái vây ma trận này rõ ràng đã bố trí rất tốt, bây giờ ngươi lại vận chuyển thêm linh lực vào bên trong, bởi vậy uy lực của trận pháp bên trong không nhưng lớn hơn lúc trước, mà bên trong cũng thay đổi càng thêm phức tạp, ngươi làm như vậy chỉ sợ không phải là kiểm tra đơn giản như vậy.”
Đối mặt với lời chỉ trích của Dạ Ly Thần, vẻ mặt Thi Thanh Nghiên tràn đầy kích động nói: “Ly Thần ca ca, ta làm như vậy cũng là vì huynh và điện Lăng Vân mà, cái vây ma trận này có lực sát thương rất lớn đối với người ma tộc, thế nhưng đối với người tu luyện chính phái căn bản không có ảnh hưởng gì, nếu Tô Tử Mạch không phải là người của ma tộc thì cho dù ta có làm cho uy lực của trận pháp này tăng lên cũng sẽ không có ảnh hưởng gì.”
Lời nói của Thi Thanh Nghiên vừa dứt, Dạ Đông Thần đã vội vàng gật đầu tiếp lời: “Thi tiểu thư nói đúng, nếu như Tô Tử Mạch không phải là người của ma tộc, thì Thi tiểu thư làm như vậy cũng sẽ không có ảnh hưởng gì, trái lại nếu Tô Tử Mạch là người của ma tộc thì Thi tiểu thư làm như vậy chính là giúp chúng ta diệt trừ mầm tại họa, dù thế nào cũng là chuyện tốt, thần tôn đại nhân cũng đừng trách cứ Thi tiểu thư.”
Tuy Dạ Đông Thần không quen Thi Thanh Nghiên, nhưng ông ta cũng nhìn ra Thi Thanh Nghiên hình như đang cố ý nhắm vào Tô Tử Mạch, có câu nói kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, nếu đã như vậy thì ông ta đương nhiên sẽ phải giúp Thi Thanh Nghiên nói chuyện rồi.
Tôn Tiếu Thiên cũng đi lên phụ họa nói: “Thần tôn đại nhân, đại trưởng lão nói rất có lý, Thi tiểu thư làm như vậy là vì muốn tốt cho điện Lăng Vân của chúng ta, kính xin thần tôn đại nhân đừng trách cứ Thi tiểu thư.”
Ngay sau đó có rất nhiều người cũng nói chuyện giúp Thi Thanh Nghiên, sắc mặt Dạ Ly Thần trở nên lạnh lùng hơn vài phần, hắn nói: “Các người đúng là một lòng một dạ, nếu Tô Tử Mạch đúng là người của ma tộc và bị chết ở trong vây ma trận này thì bản tôn tất nhiên sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho các ngươi, nhưng nếu Tô Tử Mạch không phải người của ma tộc nhưng lại vì điều này mà bị thương thì bản tôn cũng sẽ truy cứu trách nhiệm của các ngươi.”
Sau khi nói xong câu này, Dạ Ly Thần buông Thi Thanh Nghiên ra, đồng thời nhìn về phía trận pháp, tuy rằng Dạ Ly Thần không thấy rõ tình huống ở bên trong trận pháp, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được sức sống của Tô Tử Mạch vẫn dồi dào, hiển nhiên cũng không gặp chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng.
Lúc này Thi Thanh Nghiên mới tạm thời thở phào nhẹ nhõm,
Nhưng câu nói kia của Dạ Ly Thần vẫn còn vang vọng bên tai của Thi Thanh Nghiên, nếu như Tô Tử Mạch còn sống rời khỏi trận pháp tất nhiên có thể chứng minh nàng không phải là người của ma tộc, đến lúc đó Dạ Ly Thần sẽ tìm nàng ta gây phiền phức.