Mặc Sơ vừa nghe Diệp Tử đưa ra cái yêu cầu này, cô sẽ vì Quyền Đế Đình mà nhảy thoát y sao?
Cô không cần nghĩ ngợi luôn!
Mặc Sơ cười lạnh nói: “Cô mơ đi!”
“Diệp Sơ, anh ta vì cô mà bị thương, cô tuyệt tình như vậy à!” Diệp Tử mỉa mai Mặc Sơ đến cực điểm.
Mặc Sơ nhìn chằm chằm vào Diệp Tử: “Cô đã đánh giá cao vị trí của Quyền Đế Đình trong lòng tôi rồi, tôi bảo cô chữa thương cho anh ta, chẳng qua là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo mà thôi, cô là người đâm chết anh ta, cô để mặc anh ta chết đi, tôi không chịu bất kỳ trách nhiệm pháp luật nào, sống chết của anh ta không liên quan với tôi.”
Diệp Tử cười to, cô ta nhìn về phía Quyền Đế Đình hiện đang chảy máu đau đớn: “Anh đã thấy chưa? Đây chính là người phụ nữ mà anh dũng cảm quên mình muốn bảo vệ đấy, đây chính là người phụ nữ mà anh đã chịu hai nhát dao cho cô ta đấy? Anh chảy máu hi sinh vì cô ta, cô ta lại chẳng thèm ngó tới anh, Quyền Đế Đình, anh đã từng đi trong vạn bụi hoa, mảnh lá không dính người, anh cũng sẽ có ngày hôm nay à?”
Đúng vậy, Quyền Đế Đình cũng không ngờ sẽ có ngày hôm nay, có cái bộ dạng nhếch nhác như thế này, anh ta muốn bảo vệ Mặc Sơ, nhưng giờ phút này lại khiến Mặc Sơ bị Diệp Tử kiểm soát.
Có điều, Quyền Đế Đình vẫn mỉm cười rồi nói: “Đây là báo ứng! Diệp Tử, cô đã nhìn thấy chưa? Tôi cả đời hoa tâm, kết quả chờ đến lúc tôi có tình cảm với một người phụ nữ thì lại chính là lúc mà tôi sắp chết! Cô làm nhiều việc ác, cô cũng sẽ có báo ứng!”
“Anh đúng là không có tự trọng, trong lòng Mặc Sơ, anh chẳng có một tí vị trí nào cả, anh còn nguyền rủa tôi!” Diệp Tử cười khẩy một tiếng, cô ta nói với Mặc Sơ: “Tôi nói cho cô biết, đây là cách duy nhất để cô cứu anh ta, cởi cho tôi xem!”
Mặc Sơ cũng cười nhạt: “Vừa rồi tôi đã nói rất rõ ràng rồi, anh ta là Quyền Đế Đình, anh ta lừa tôi, tôi căm hận anh ta, tôi không có trái tim thánh mẫu cứu vớt thiên hạ đâu, Diệp Tử, cô ta sai chủ ý rồi!”
Diệp Tử gật đầu: “Giả dụ người tôi bắt được là Quyền Đế Sâm, người bị thương chảy máu đầm đìa cũng là anh ta, thì cô có cởϊ qυầи áo không?”
“Các cụ chúng ta đã từng nói một câu, người ngu thì không có thuốc chữa, mệt cô còn là một người có liên quan tới y thuật, ngoại trừ tâm thuật bất chính ra, cô còn ngu đến vậy nữa hả?” Mặc Sơ kích cô ta: “Dựa vào công phu mèo cào của cô á? Cô có thể bắt được Quyền Đế Sâm á? Nếu Đế Sâm mà ở đây, anh ấy đã đánh cho cô kêu cha gọi mẹ từ lâu rồi! Cho dù cô thoát y cầu xin anh ấy, anh ấy cũng ghê tởm cô!”
Mấy câu này của Mặc Sơ đã khắc họa hình tượng cao lớn của Quyền Đế Sâm thật sâu sắc, cô cũng giáng c ra hạt bụi rồi.
Quyền Đế Đình nghe thấy lời này, anh ta vừa tức vừa buồn cười, đúng là anh ta không giỏi bằng Quyền Đế Sâm, hơn nữa anh ta cũng chẳng có một tí địa vị nào trong lòng Mặc Sơ.
Diệp Tử bị lại càng bị chọc tức: “Mặc Sơ, nếu cô mà không làm theo lời tôi nói, tôi sẽ cho cô chết ở đây!”
Mặc Sơ thầm cả kinh, quả thật cô không muốn chế ở đây, cô vừa mới được biết là lần đầu tiên của cô là dành cho Quyền Đế Sâm và điều mà cô càng vui mừng hơn đó là con của cô cũng là của anh!
Cô đã từng suy nghĩ trăm nghìn lần, nếu đứa bé là của Quyền Đế Sâm, vậy thì tốt biết mấy!
Khi ước mơ cuối cùng đã trở thành hiện thực, cô còn chưa kịp nói cho anh biết thì cô đã bị Diệp Tử bắt đi rồi!
Diệp Tử thấy Mặc Sơ không nói gì, cô ta giơ cái chai trong tay lên: “Chắc cô dùng cái khuôn mặt đó để câu dẫn đàn ông nhỏ! Tôi hủy diệt nó, để tôi xem cô còn câu dẫn đàn ông kiểu gì nữa?”
Mặc Sơ cũng sốt ruột rồi, giờ phút này cô không có đường nào có thể chạy, Quyền Đế Đình còn đang bị thương nặng, mặc dù cô rất ghét Quyền Đế Đình, nhưng dù gì thì anh ta đã bị thương vì cô!
“Cô không chịu cởϊ qυầи áo chứ gì! Vậy tôi sẽ dùng axit sunfuric, rồi làm hỏng quần áo của cô, thiêu đốt làn da của cô, phá hủy gương mặt này của cô!” Diệp Tử nói như điên.
Mặc Sơ vội vàng chạy về phía phòng tắm, phòng tắm có nước, nó có thể pha loãng axit sunfuric!
Cô lập tức đóng cửa lại, dùng kế hoãn binh để mình nghĩ ra biện pháp tháo chạy!
…
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Quyền Đế Sâm đang ở trong thư phòng, anh đã làm xong việc, anh đi qua phòng của con trai, đẩy cửa ra rồi đi vào, anh thấy con trai ngủ say như vậy thì nơi mềm mại nhất ở đáy lòng anh nháy mắt có một loại cảm giác hạnh phúc, lẳng lặng chảy xuôi.
Anh xem nhiệt độ ở máy điều hòa trong phòng, bây giờ anh cho tăng lên hai độ.
Anh đi ra khỏi phòng của con trai, đang đi trên hàng lang thì anh lấy điện thoại ra, anh lại xem một lần nữa, Mặc Sơ gửi tin nhắn tới!
Chồng, tối nay em muốn vui chơi thâu đêm với các đồng nghiệp, em không về nhà nữa.
Mặc dù thời gian mà Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ ở chung không dài, nhưng ít nhiều gì thì anh vẫn hiểu một ít về Mặc Sơ, cô không giống người sẽ vui chơi cả đêm không về nhà!
Vừa nghĩ tới đây, Quyền Đế Sâm liền lái xe đi ra ngoài.
Anh đi đến chỗ mà bọn họ hát karaoke, trùng hợp trông thấy người của công ty bọn họ đi ra, chị Tông thấy Quyền Đế Sâm đích thân tới đón Mặc Sơ về nhà, cô ấy còn thật lòng vui mừng cho Mặc Sơ có cuộc sống gia đình hạnh phúc.
Chị Tông đi vài bước, chuẩn bị bắt taxi về nhà, cô ấy chợt nhớ ra điều gì đó, thế mà cô ấy vội vàng chạy đến bên cạnh Quyền Đế Sâm: “Tổng giám đốc Quyền, một tiếng trước Mặc Sơ đã bảo là em ấy về nhà rồi!”
Quyền Đế Sâm cũng nhận được tin nhắn của Mặc Sơ vào một tiếng trước, trong lòng anh ngưng trọng, quả nhiên là đã xảy ra chuyện rồi!
Anh lập tức đi kiểm tra băng ghi hình camera của quán karaoke, anh nhìn thấy Diệp Tử đã đưa Mặc Sơ đi, mà lúc đó, An Ngôn đang nằm trên sàn say bất tỉnh nhân sự!
Trên băng ghi hình giám sát của chiếc xe chỉ rõ, Mặc Sơ bị Diệp Tử đưa đến nhà của cô ta.
Quyền Đế Sâm lập tức lái xe đi luôn.
Khi anh đạp một cước văng cánh cửa nhà Diệp Tử ra, một đống chai chai lọ lọ từ trên đỉnh đầu rơi xuống, Quyền Đế Đình có thân thủ nhanh nhẹn biết bao, anh lách mình đi qua, trên mặt đất đã bốc lên khói đặc, bên trong những chai chai lọ lọ đó toàn là axit sunfuric.
Trong lòng Quyền Đế Sâm cả kinh, không biết bây giờ Mặc Sơ sao rồi?
“Anh cả, mau cứu Mặc Mặc…” Quyền Đế Đình đã chảy rất nhiều máu, anh ta vẫn không quên Mặc Sơ.
Quyền Đế Sâm vừa trông thấy anh ta bị trói chặt, cả người toàn máu, anh tiến lên cởi trói cho Quyền Đế Đình: “Mặc Sơ đâu?”
“Phòng tắm…” Quyền Đế Đình đã hơi thở mong manh rồi.
Trong phòng tắm, Mặc Sơ liên tục mở vòi nước ra, cô đã khóa trái cửa phòng tắm, Diệp Tử từ trong khe cửa đổ a xit sunfuric vào, muốn không ngừng ăn mòn cô.
Mặc Sơ rất hoảng sợ, Diệp Tử này đã điên rồi!
Cô ở trong này, ngay cả tín hiệu cầu cứu cũng không phát ra được!
Cả người cô cũng đã ướt nhẹt rồi, chính mình trong gương, sắc mặt tái nhợt, còn rất sợ hãi!
Ngoài cửa phòng tắm, Quyền Đế Sâm một cước đá Diệp Tử một phát!
Trên tay Diệp Tử còn có axit sunfuric đặc, cô ta vốn định hắt về phía Quyền Đế Sâm, nhưng Quyền Đế Đình có thân thủ như thế nào cơ chứ, chân dài của anh phản kích với tốc độ cực nhanh, axit sunfuric không những không hắt về phía anh, nó còn bị anh đá lại hết, thế là hắt lên người Diệp Tử!
Cái này đúng là mưu kế tính toán tường tận, sai một cái là toi mạng!
Diệp Tử gào khóc thảm thiết, cô ta hét to, trên người trên mặt cô ta toàn là những giọt axit sunfuric, cô một lòng muốn hủy dung của người khác, giờ phút này lại là hại mình!
Quyền Đế Sâm không để ý đến cô ta nữa, anh vội vàng đập cửa, một tiếng lại một tiếng không ngừng gọi tên Mặc Sơ: “Mặc Sơ… Mặc Sơ…”