Dạy Dỗ Cô Trợ Lý Cách Hư Hỏng

Chương 27: Thỏa thuận.

Chương 27: Thỏa thuận.

Biệt thự riêng của Đình Phong

"Em ăn nhiều rau vào một chút." Đình Phong khẽ quát khi thấy cô lừa rau ra khỏi đĩa.

"Em có ăn mà, chỉ là nhiều quá thôi." Cô nũng nịu, cô không thích ăn rau, chỉ muốn ăn một chút để đảm bảo sức khỏe.

Anh mạnh bạo ghim từng nĩa rau, đưa lên trước miệng cô, không còn cách nào khác, Ngọc Huyền đành phải há miệng nhận lấy.

Sau bửa, anh dẫn cô đi dạo quanh vườn để tập thể dục. Tuy là anh không còn quạo quọ như sáng nhưng cô củng không dám trêu vào, cái án phạt cứ lơ lững trên đầu làm cô thấp thỏm, thà anh cứ phạt luôn rồi tha tội cho cô.

_____________________

9h tối, Ngọc Huyền quấn áo tắm từ trong phong tắm bước ra, cô không chọn đồ để mặc vì đằng nào anh củng lại cởi ra, nhất là những ngày như hôm nay, anh thể nào củng sẽ xé rách đồ cô như một kiểu thị uy.

"Thưa chủ nhân, em đã sạch sẽ." cô vừa nói vừa ngồi lên ghế đối diện bàn trà.

"Uh, anh có việc cần nói với em trước khi đưa em vào phòng huấn luyện." Anh nghiêm túc nói.

"Em vẫn nghe ạ." cô ngoan ngoãn trả lời.

"Thứ nhất, anh muốn nói rỏ với em về căn bệnh thích hành hạ bạn tình của anh, anh không phải một kẻ quá thô bạo, S với anh như một tình thú tăng thêm, nhưng nếu em đồng ý tham gia cuộc chơi này, em sẽ bị đau, bị anh hành hạ thể xác. Em có muốn từ chối không?"

"Nếu em từ chối, anh sẽ tìm một nô ɭệ khác bên ngoài sao?" Ngọc Huyền hơi do dự hỏi.

Sau khi xem phim "Up to you" để tìm hiểu thêm về SM, cô hiểu được rằng những người đàn ông thích S vẫn sẽ yêu thương và sống cùng vợ, hoạt động tìиɧ ɖu͙© bình thường với vợ, nhưng bên ngoài sẽ có nô ɭệ để anh ta thỏa mãn nhu cầu hành hạ. Nhưng cô không muốn như vậy, người đàn ông này phải là của riêng cô.

"Em không cần lo lắng anh sẽ có nô ɭệ riêng bên ngoài, anh củng chưa từng có nô ɭệ, những cô gái thỏa mãn nhu cầu S của anh đều là những người được anh thuê, sau đêm anh thỏa mãn thì trả tiền rồi không liên hệ. Thân phận của anh có chút không tiện để có ai biết anh thích S. Nếu em không muốn anh sẽ đi điều trị tâm lý, anh tin vì em anh sẽ có thể thay đổi."

Lặng, cô không biết nên nói gì lúc này, người đàn ông này yêu cô nhiều như vậy dù muốn hay không cô củng muốn làm anh thỏa mãn.

"Anh không cần điều trị tâm lý, em đồng ý. Từ bây giờ, sáng em sẽ là trợ lý của anh; trưa, chiều là bạn gái anh; tối sẽ là nô ɭệ của anh. Chỉ là anh có thể huấn luyện em từ từ thôi, em sợ mình không thích ứng kịp." cô trả lời anh cùng đầy ấp tình yêu.

Nghe cô trả lời, anh củng cảm thấy hạnh phúc, nâng tay giữ cầm cô mà nói:

"Em sai rồi, nếu em đồng ý, cả đời này dù là thời điểm nào, em củng là nô ɭệ của anh, và việc huấn luyện em như thế nào củng là do anh quyết định, biết chứ?"

"Dạ em biết rồi thưa chủ nhân." cô ngoan ngoãn trả lời.

"Thứ hai, từ bây giờ phải luôn nghe theo mệnh lệnh của anh, mỗi lần cải lời thì sẽ bị phạt."

"Dạ."

"Thứ ba, từ ngày mai phải dậy sớm cùng anh tập thể dục, bửa ăn phải lấy rau làm chủ đạo, phải tự có trách nhiệm bảo vệ và nâng cao chất lượng cơ thể vì chủ nhân."

Nghe anh nói điều này cô hơi thở ra, giấc ngủ xinh đẹp của cô, thịt của cô. Thấy cô thở ra rồi im lặng, anh bấm mạnh ngón cái lên cằm Ngọc Huyền, làm cô tỉnh táo lại.

"Dạ em sẽ nghe theo" cô lại ngoan ngoãn.

"Mỗi tối thứ 7, phải cùng anh vào phòng huấn luyện, em được phép xin không vào phòng huấn luyện một tháng 2 lần, 1 lần khi có kinh và 1 lần còn lại nếu cơ thể cảm thấy mệt. Phép của em không được cộng dồn, và có cho nghĩ hay không sẽ do anh quyết định. Trong tháng sẽ có một ngày đổi vai, em sẽ là S và anh là M, ngày này củng do em chọn và chắc chắn không có cộng dồn."

Ngọc Huyền hứng thú khi nghe điều anh vừa nói. Mắt đẹp sáng ngời, bao nhiêu thứ muốn thử cùng anh được vẻ ra.

"Điều cuối cùng anh muốn nói, em được quyền dừng lại cuộc chơi này bất kì lúc nào nếu cảm thấy cơ thể không đáp ứng được, anh sẽ không ép buộc em tiếp tục."

Cô ngồi im một lúc rồi củng trả lời.

"Dạ em đã biết rỏ thưa chủ nhân, em chấp nhận mọi điều khoản trên ạ." Ngọc Huyền dịu giọng trả lời.

Anh mĩm cười thỏa mãn. Đi đến tủ, lấy một chiếc hộp đưa cho cô.

"Thay quần áo này vào đi, rồi qua phòng cuối hành lang, anh ở đó chờ em." nói xong anh đi ra ngoài.

15 phút sau, Ngọc Huyền nhìn cơ thể da^ʍ mĩ của mình trước gương cùng khuôn mặt ửng đỏ vì ngại. Cô khoác lên mình một chiếc váy lưới đen hai dây có thể nhìn thấy rỏ ràng cả nội y tình ái màu đỏ hiện rỏ trên nền da trắng mướt của cô. Trên ngực, cái áσ ɭóŧ mà anh chuẩn bị làm cô không thể hiểu được công dụng của nó, nó như một cái áo ngực bình thường, nhưng lại không có vải che bầu ngực, đôi tuyết lê xinh đẹp hiện rỏ rệt dưới lớp lưới đen của chiếc váy, cùng 2 hạt đậu bị lưới ma sát làm chúng kích ứng mà vươn cao lên. Dưới hạ thân, gió không ngừng thổi qua cửa âm môi hồng hào mềm mại của Ngọc Huyền, vì cô đang mặt một chiếc lọt khe xẻ bướm, hình ảnh con bướm của chiếc quần nằm rỏ rệt trên mu cô làm nơi đây thêm vạn phần quỷ mị. Trong hộp còn có một đôi giày cao gót cùng màu với chiếc váy, một chiếc đai đeo cổ màu đỏ và cái cài tóc tai mèo.

Cô hơi dừng lại khi cầm chiếc đai cổ trên tay, cô đã thấy các diễn viên phim AV đeo nó, cô biết mình sẽ bị xem như thú cưng nếu đeo chiếc đai này, một chút liêm sĩ làm cô hơi do dự. Hình ảnh các cô gái bị cài thêm dây xích lên chiếc đai cổ, bị điều khiển như một thú nuôi làm cô có chút xôn xao trong lòng.

Cô nhìn chiếc đai một lúc, rồi củng quyết định sẽ đeo nó để làm vừa lòng chủ nhân.

"Cộc... Cộc..." tiếng giày cao gót vang trên nền nhà.

Ngọc Huyền cùng bộ dáng da^ʍ mỹ, mê hoặc, đang lúc lắc cái mông không bị gò bó sau lớp vãi lưới đi trên hành lang trống. Cuối hành lang, có một căn phòng đang mở cửa, có một người đang chờ cô bên trong. Cô hít một hơi, tiến vào bên trong phòng.

"Thưa chủ nhân, mèo con của anh đã đến." cô ngoan ngoãn chào anh.