Dạy Dỗ Cô Trợ Lý Cách Hư Hỏng

Ngoại truyện: Trả bài (chương này dùng để tả chi tiết H, cấm 18-)

Ngoại chương: Trả bài (H)

Nhắc nhở:

Chương này không nằm trong chính mạch câu chuyện. Anh em nào có tính thượng tôn đàn ông cao không nên xem.

Chỉ là một chương cao hứng nhằm trả lại công bằng cho hội chị em.

Anh em nào cảm thấy bị sỉ nhục có thể next chương này, không ảnh hưởng đến cốt truyện.

____________________

"Ting.." một tin nhắn đến điện thoại Việt-ba Su su là vợ ông gửi cho ông từ trong bếp, không dám chậm trễ Việt mở ra xem

Đọc tin nhắn xong, da đầu ông như tê dại, Ngọc Sương-vợ ông thường ngày đều hiền diệu, đáng yêu, nhưng mỗi lần chuyện cũ được khơi lại, cô ấy luôn biến hình thành một người khác. Để tránh tai bay vạ gió, Việt dẫn Su Su qua nhà chị hàng xóm chơi cùng bé My. Hai đứa rất thân thiết, chiều nào củng cùng nhau chơi búp bê.

Sau khi quay về ông ngồi ở phòng khách xem tin tức.

"Anh ơi! Xuống đây em nhờ tí. Nhớ đóng cửa lại kẻo trộm vào nhà." Tiếng mẹ su su vang lên từ dưới nhà bếp.

Ông thở ra, gãi gãi đầu một cái rồi đóng cửa nhà lại đi xuống bếp. Rỏ ràng là chưa đến đêm mà.

Vừa xuống đến bếp, một đôi tay trắng nỏn đã túm lấy cà vạt ông, lôi đến gần mình.

"Ông xã, anh nói xem là em mê trai đẹp nên mới cầu xin anh cưới em đúng không?" đôi tay bà siết chiếc cà vạt chặt cổ ông, mặt vẫn tĩnh như mặt hồ thu cất giọng hỏi.

Tuy là trong phòng bếp lữa vẫn cháy đều đều bên cạnh nhưng sao Việt thấy không khí sau lưng vợ hạ thấp đến đóng băng. "Su ơi con hại ba rồi" ông buồn rầu nghĩ trong đầu

Khó thở nên Việt cầm tay vợ nhẹ nhàn vuốt ve tìm cách nới lõng cà vạt. "Ông xã em chết mất"

Thấy Chồng thở khó, bà mới chịu nới tay đi một chút vênh mặt nhìn ông.

"Không có, bà xã anh không có như vậy, con bé còn nhỏ không hiểu chuyện nói lung tung, em đừng để bụng làm gì, tội thân anh." ông cố gắng xoa diệu vợ.

Bà cho một tay xuống, nới lỏng dây nịt, cho tay vào quần, vào bên trong chiếc qυầи ɭóŧ, bóp mạnh lên côn ŧᏂịŧ ông.

"Ui.." ông hơi đau vì sự thô bạo của vợ.

"Tội thân anh??" bà khinh bỉ cười "Thế đêm đó con da^ʍ cẩu này hì hục trong cơn đau của bà sao không thấy nhắc đến hại thân hại thận gì nhỉ?" bà lại bóp mạnh con da^ʍ cẩu trong tay

"Ui...... Đêm đó anh sai rồi, em tha lỗi cho anh đi" Việt cố nặn ra nụ cười, vòng tay ôm eo bà xã.

Bên trong quần, bà bắt đầu vuốt ve côn ŧᏂịŧ. "Tất nhiên là tội của anh em có thể tha, nhưng vạ thì phải chịu chứ nhỉ."

"Được!! Được!! Anh chịu vạ." Ông vội vàng bám lấy ánh sáng nơi cuối đường hầm.

"Vào nhà tắm, rửa sạch sẽ thằng nhỏ rồi ra đây bà bảo. Rửa cho sạch đấy, để có mùi thì đừng có trách."

Ông lủi thủi vào bên phòng tắm vệ sinh thằng em, thường ngày khi bà nhu mì, bà sẽ cùng vào phòng tắm giúp ông vệ sinh sạch sẽ nó, còn cẩn thận dùng miệng kiểm tra xem sạch chưa vì bà có tính ở sạch, nhưng lúc bà biến hình thì đừng mong đặc quyền đó bà cho ông.

"Anh xong rồi bà xã." ông bước ra cất tiếng, hướng mắt nhìn bà.

Lúc này bà đang đứng nếm canh trong bếp. Nhưng oái oăm thay, trên người bà chỉ còn lại mỗi chiếc tạp dề, tất cả quần áo đã xếp gọn trên bàn. Từ phía sau, ông nhìn thấy tấm lưng trần trắng nõn xinh đẹp, đôi mông to mắn đẻ vểnh lênh gọi mời, qua khe hở tạp dề, đôi tuyết lê đầy đặn ẩn hiện, tuy đầu nhũ có chút thâm do nuôi con bằng sữa mẹ, nuôi chồng bằng sữa vợ, nhưng vẫn kí©ɧ ŧɧí©ɧ ông vô cùng. Câu nói gái một con trông mòn con mắt đúng là không sai, trước đây mẹ Su Su có chút hơi gầy, da trắng nhưng nhợt nhạt nhưng giờ đây lại khác. Sau khi sinh đứa con đầu, da thịt cô căng mịn, mông củng vểnh hơn, ngực to ra vài vòng, tuy có chút rạng ở bụng nhưng rỏ ràng là bà thay đổi theo hướng tích cực nhiều hơn, càng làm cho ông như muốn chết đi sống lại.

Thằng nhỏ ông căng cứng khi nhìn tiểu yêu tinh trần chuồng trong bếp sau chiếc tạp dề. Thật sự Việt thấy có lỗi với vợ rất nhiều, ở cái tuổi 25 xinh đẹp này, đáng lẽ bà được đi chơi, được tung tăng cùng chúng bạn nhưng thực tế thì bà phải vừa lo làm việc, vừa phải chăm chồng chăm con, không có nhiều thời gian tự lo cho mình. Nên những lúc bà biến hình, dù có bị hành hạ ra sao ông vẫn cam tâm, miễn mẹ Su Su thoải mái là được.

Bà quay sang nhìn ông, chỉ thấy ông vẫn mặt áo, đeo cà vạt nhưng bên dưới đã không còn gì che đậy, côn ŧᏂịŧ sừng sững vươn cao.

"Ông xã ơi, lưng em nhiều mồ hôi quá.... trên mông em nữa... đùi nữa... chân nữa... Anh giúp em liếʍ sạch đi." bà nũng nịu lên tiếng.

"Đúng là hại nước hại dân, hại thân hại thận mà" ông chẹp chẹp miệng, lầm bầm nhỏ xíu chỉ để mình ông nghe thấy.

Ông ngoan ngoãn đi đến sau lưng bà, tay đặt hông thon nhỏ của vợ, có chút mỡ do một lần sanh nỡ. Ông đưa lưỡi ra, liếʍ lấy gãy bà, xuống xương quai xanh, dần dần ra khắp lưng bà, rồi chậm rãi đi dần dần xuống điểm hõm giữa thắt lưng, ngoáy một vòng. Ông quỳ xuống, cúi thấp người liếʍ từ mắt cái chân, di chuyển dần dần lên bắp chuối, đến đùi sau, vẽ một đường vòng cung theo ngấn mông rồi mới liếʍ quanh vầng mông căng đầy, sau đó lại dời sang chân còn lại.

Những cử động lưỡi của chồng, mẹ Su Su đều cảm nhận rỏ rệt, bà đã không còn đủ tỉnh táo nấu ăn, nên tắt bếp, tay chống lên bàn bếp để tận hưởng sự phục vụ tận tình của chồng như một bà chủ cùng kẻ hầu. Sau khi đã liếʍ quanh mông còn lại, giờ đây ông căng cứng cực độ, muốn đưa lưỡi mình vào khe thịt sũng nước giữa hai chân vợ, muốn liếʍ da^ʍ môi đang rỉ nước kia. Ông lẽ lưỡi từ từ tiến đến, thật nhẹ nhàng, thật lén lúc tiến đến, nhưng đầu ông bị một bàn tay mềm mại giữ lại, nắm tóc ông, xoay người lại nhìn ông từ trên xuống như một vị nữ thần cùng con quỷ dâʍ ɖu͙©.

"Gượng đã nào ông xã, cho ông anh liếʍ cô bé của bà thì tiện nghi cho anh qua rồi."

Bà hơi cúi mặt xuống, nhìn thẳng vào mắt chồng, gằn ra từng chử:

"Đêm đó, mày ỷ to khỏe hơn bà nên bạo lực lột phăng quần bà, xé qυầи ɭóŧ bà, vùi mặt vào trong húp lấy húp để tiện nghi lắm mà, sao bây giờ lại canh bà không để ý, lén lén lút lút hèn nhát vậy?"

Việt im lặng không biết nói gì. Đêm đó đã qua 6 năm rồi, nhưng những hành động trong đêm đó, vợ ông vẫn nhớ chính xác từng chi tiết một.

Lúc cô vui vẻ, Việt đã từng hỏi vì sao lại nhớ chính xác như vậy. Vợ ông nói rằng đó là đêm đầu tiên của cả hai, lần đầu tiên của bà, nên Ngọc Sương không quên được và không muốn quên. Ông hạnh phúc khi nghe những lời nói này, nhưng hạnh phúc là ở lúc khác chứ không phải lúc này.

"Muốn nếm nó sao?" Ngọc Sương dùng tay trái vén tà tạp dề sang bênh, lộ ra một chiếc mu cao bên trên là khu rừng đen óng mượt che đi u cốc huyền bí bên dưới.

"Anh muốn nếm"

"Vậy thì xin bà đi" Mẹ Su Su dùng tay phải đưa về hướng hoa huyệt, ngón trỏ và ngón áp út mở rộng hai âm môi của mình ra trước mặt chồng, hạt mật đậu được day bởi ngón giữa lộ ra cùng cửa hang hơi sẫm màu do bị ông dùng nhiều lần. Bên trong, một giọt mật dịch sánh đặc rĩ ra, chảy chầm chầm xuống, rơi ra khỏi hoa huyệt, kéo thành một đường chỉ bạc trước khi rơi xuống nền gạch men. Hình ảnh này kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhãn quan của Việt đến cực độ.

"Xin bà xã cho anh được nếm nó." ông tha thiết cầu xin.

Ngọc Sương nắm tóc, lôi đầu ông đến cửa hoa huyệt, để ông liếʍ láp cho mình, thỏa mãn hạ thân ngứa ngáy.

Sau một lúc, bà đẩy đầu ông ra một khoảng, đủ để nhìn thấy rỏ ràng hoa huyệt bà, ngửi rỏ mùi hương thủy mật cùng hoa huyệt nhưng lưỡi lại không chạm được vào chúng.

" Giờ thì ông xã làm tay cho em xem đi, nên nhớ chỉ được nhìn, được ngửi, không được chạm vào em"

Ông ngoan ngoãn cho tay xốc côn ŧᏂịŧ của mình, ngắm nhìn cận cảnh bà đang tự xoa nắn hoa huyệt, 2 ngón tay cố tình làm thật mạnh để một nước còn bắn lên khuôn mặt thèm thuồng của ông, từng tiếng "ực" vang lên nơi cổ họng chồng làm bà hài lòng.

"Ông xã có muốn thao em không?"

"Có, anh muốn thao em."

"Ông xã cầu xin em đi, vui lòng em sẽ cho."

"Xin bà xã hay cho anh, anh hứa sẽ ngoan"

Bà bước đến, đẩy ông ngã ra giữa nền gạch phòng bếp, dạng chân qua hai bên thân, chậm rãi nắm lấy côn ŧᏂịŧ chồng từ từ ngồi lên, để côn ŧᏂịŧ chậm rãi tiến vào trong hoa huyệt ướt sũng.

"Còn lâu mới tin lời anh hứa..... Ah....."

Nhúng nhảy trên người ông thỏa thuê một lúc, nữ chủ nhân đứng dậy, nắm cà vạt lôi chồng về phía bàn ăn, một tay chống lên bàn ăn, ưỡn mông về phía ông, tay còn lại, nắm cà vạt ghịt mạnh chồng về phía mình. Việt đứng sau lưng biết phải làm gì lúc này, cầm lấy côn ŧᏂịŧ thô to, từ phía sau chen chút vào đường hầm, nhịp nhàng ra vào.

"Ưʍ.... Ưʍ...." tiếng Ngọc Sướиɠ rên rĩ qua những kẻ răng.

"Bạch.... Bạch.... Bạch..." da thịt đập vào nhau vang lên thành tiếng, cái mông to tròn của Ngọc sương tạo thành từng gợn sóng thịt khi Việt đâm vào, trông thật da^ʍ mỹ.

"Ưʍ... Ah... Ông xã... Anh chỉ làm được vậy thôi sao......"

Nghe vợ hỏi, ông có chút tự ái, ra sức giữ lấy mông bà, đóng từng cái bạo lực, đâm sâu vào tận cửa tử ©υиɠ Ngọc Sương.

"Ưʍ... Ưʍ... Mày tính gϊếŧ bà à.... Ah.... Nhanh một chút.... Bà sắp ra....."

Vừa dứt lời, cơ thể Ngọc Sương co thắt, bấu chặt lấy côn ŧᏂịŧ chồng, bờ mông rung rẫy không ngừng, bên trong hoa huyệt, một dòng mật thủy tưới lên thân côn, bà nằm rạp xuống mặt bàn, đôi tuyết lê tràn đầy bị ép ra 2 bên.

Sau khi được chồng đưa lêи đỉиɦ lần đầu, bà ngồi lên mặt bàn, khó khăn điều lại nhịp thở, mở rộng hai chân kẹp lấy hông chồng, ông biết ý nhắm côn ŧᏂịŧ chen qua hoa huyệt tiếp tục phục vụ quý phu nhân của ông. Một lúc sau, Ngọc Sương lại chuẩn bị lêи đỉиɦ lần nữa.

"Ưʍ.... Ưʍ..... Chồng ơi.... Anh lại làm em ra nữa rồi..... Mạnh lên.... Ah.... Mạnh nữa lên...." Cơ thể bà co thắt, cảm nhận cơn kɧoáı ©ảʍ cao trào, nắm cà vạt chồng kéo đến, áp môi tham làm mυ'ŧ chặt môi ông. Bên trong hoa huyệt, các vong cơ thịt co thắt liên hồi, một dòng nước bắn mạnh lên đầu côn ŧᏂịŧ.

Côn ŧᏂịŧ ông bên trong hoa huyệt đang lêи đỉиɦ của vợ như bị hàng ngàn chiếc miệng nhỏ mềm mại liếʍ mυ'ŧ, ông củng muốn ra, ông tăng dần nhịp nhấp, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, rồi rút mạnh côn ŧᏂịŧ căng to xuất tinh lên người vợ mình.

Ông nằm vật lên bàn cạnh vợ, cả hai thở hổn hển sau cơn cao trào.

"Bà xã hôm nay bỏ qua cho anh nha." ôn xin tha

"Chỉ bao nhiêu đây muốn làm em nguôi giận"

"Mai anh còn phải dậy sớm đưa em và con cùng đi chơi với gia đình bà Ngọc. Tha cho anh lần này thôi" ông thầm thì vào tai vợ.

"Chỉ duy nhất hôm nay cho anh ngoại lệ, lần sau đừng hòng. Bước xuống lấy khăn giấy lâu sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên người cho em đi." bà ra lệnh.

Ông lòm chòm ngồi dậy, lấy khăn giấy lâu sạch những vệt bắn trên cơ thể ngọc ngà.

"Anh lâu xong rồi" ông lên tiếng.

Mẹ su su ngồi dậy, cầm lấy quần áo của mình, nhặt lấy tạp dề trồng qua cổ chồng:

"Em mệt rồi, lên phòng nghĩ đây, anh ở đây dọn dẹp sạch bãi chiến trường này đi, nấu cho xong cơm, đón con gái về tắm rửa cho nó, xong thì dọn sẳn cơm rồi lăn vào phòng mời em xuống ăn."

Nói xong, bà đi một nước lên lầu, mặc kệ chồng vẫn tần ngần đứng giữa phòng bếp.