Hoa Hồng Dại

Chương 21: ANH TRAI RẤT LỢI HẠI (H+)

“Phó Tư Duyên, buông em ra. Em không muốn làm.”

“Bảo bối, em thật sự không muốn làm sao?” Anh nhiệt tình hôn cô, từ mắt tới mũi rồi đến bờ môi căng mọng mềm mại.

Anh không hề hôn sâu, chỉ hôn ở phía bên ngoài, lâu lâu lại dùng lưỡi tiếp xúc với môi cô.

Xuống thêm chút nữa là cái cổ trắng mịn, anh khẽ cắn để lại dấu vết hồng hồng sau đó lại vừa hôn vừa mυ'ŧ. Chẳng mấy chốc đã lưu lại không ít dấu hôn.

Du͙© vọиɠ chồng chất như núi, âʍ đa͙σ trở nên khó chịu trống rỗng, dịch thủy từng đợt từng đợt dọc theo mép chân chảy xuống sàn. Triệu Kim Mạn không khống chế được chính mình, đưa tay ra ôm lấy cổ anh, nhiệt tình đáp lại.

Được rồi, làm xong sẽ tính sổ với anh.

Phó Tư Duyên dường như cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, động tác nhanh chóng tháo bỏ dây thắt phiền toái trên áo, cứ vậy mà nhìn thấy bầu ngực căng tròn được nội y che chắn. Anh khẽ cười: “Có phải em đang suy nghĩ làm xong sẽ tính sổ với anh?”

Triệu Kim Mạn híp mắt, bàn tay mềm mại chạm từ dưới vùng bụng săn chắc lên phía trên rồi đột ngột kéo cà vạt Phó Tư Duyên, đôi môi đỏ đầy câu dẫn mấp máy: “Còn phải xem biểu hiện của anh, nếu kỹ thuật tốt em sẽ bỏ qua cho anh lần này.”

Hơi nóng giữa hai người bốc lên, Triệu Kim Mạn cảm thấy toàn cơ thể dính nhớp bởi mồ hôi. Phó Tư Duyên thành thạo cởϊ qυầи áo cô ra, tùy tiện ném nó vào một góc.

Anh nhấc chân cô đặt lên eo mình, dùng tay vuốt ve khuôn ngực đầy đặn, cả bàn tay ôm trọn bầu ngực mềm mại.

Triệu Kim Mạn chịu không nổi ‘ưm’ một tiếng, cố gắng kìm nén âm thanh ái muội, cô không muốn Phó Tư Duyên cảm thấy cô quá phóng đãng.

Phó Tư Duyên dùng một tay trêu đùa ngực cô, tay còn lại không nặng không nhẹ chạm vào hoa huyệt mẫn cảm. Rất nhanh đầu ngón tay anh dính đầy chất lỏng trắng đυ.c.

Triệu Kim Mạn cuộn tròn ngón chân, kɧoáı ©ảʍ tê dại từng chút lan ra khắp người. Cô thở dốc, phát ra những âm thanh yêu kiều, “Anh trai khiến nơi đó ra nhiều dịch thủy quá.”

Phó Tư Duyên khuấy động nơi tư mật, hài lòng nhìn Triệu Kim Mạn chìm đắm trong cuộc vui. Anh đã quen với việc Triệu Kim Mạn ở trên giường thích chơi cosplay. Anh không ngại chiều theo ý cô, “Anh trai còn có thể khiến em tiết ra nhiều hơn.”

Thứ to lớn kia nhắm thẳng vào hoa huyệt ẩm ướt.

Nơi hư không trống trải đột nhiên được lấp đầy, Phó Tư Duyên ôm eo cô chậm rãi ra vào, cự vật ngày một lớn dần từng chút xuyên qua tầng tầng lớp lớp chạm đến cửa tử ©υиɠ.

Môi anh ngậm lấy đầu ngực cô mυ'ŧ vào, nụ hoa dưới sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ cứ thể dựng thẳng.

“Sâu quá, rất thoải mái.”

Phó Tư Duyên xốc người cô lên, côn ŧᏂịŧ rút ra đi vào liên tục, hoa huyệt nhỏ không ngừng tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠, bôi trơn vật to lớn của anh.

“Bảo bối, ra nhiều nước như vậy muốn làm ướt toàn bộ anh trai hả?”

Phó Tư Duyên ôm chặt cô, đem côn ŧᏂịŧ đâm vào tận cùng nơi ngọt ngào chật chội. Triệu Kim Mạn lúc này không còn sức dựa, mơ hồ dựa tiết tấu của anh, trong đầu cô như có pháo hoa bắn xung quanh, tê dại đến sung sướиɠ.

“Anh trai lợi hại quá, em sắp đến rồi.”

Hoa huyệt của cô co rút liên tục, hút chặt lấy cự vật nóng bỏng, nhịp tim theo đó mà tăng lên.

Cả cơ thể Triệu Kim Mạn tê dại lúc này anh mới đem thứ kia rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng bắn lên bụng cô.

Phó Tư Duyên nhìn gương mặt xinh đẹp phía đối diện ửng hồng, bàn tay ôm lấy anh híp mắt lười biếng.