Ngày Tàn

Chương 64: Chậm chút

Trình Kiến bụm miệng, chỉ có thể để mặc Hứa Úy hôn thân dưới của mình. Cô bất lực nghĩ, nếu đặt vào thời điểm mới quen anh mấy năm trước thì có nằm mơ cô cũng chẳng ngờ được Hứa Úy sẽ có một ngày như vậy.

Bằng lòng hôn cô đã là chuyện rất huyễn hoặc rồi, bây giờ không chỉ hôn cô bên trên mà còn hôn cả phía dưới.

Nước bên trong chảy ra từng dòng, Hứa Úy mυ'ŧ ngụm cuối cùng, dùng lưỡi ngoắc ngoắc âʍ ѵậŧ sưng đến phát cứng của cô, sau đó bò dậy, nằm trên người cô tách chân cô ra, chen ngọc hành vào. Vật cứng tách hai bên âm môi của cô ra đâm vào trong, cảm giác ấm nóng làm cơ bắp anh thoáng thả lỏng xuống, nhưng ngay sau đó lối kín co thắt trùng trùng nhanh chóng khiến hơi thở của anh nặng nề hơn, thân mình tê rần theo sống lưng.

Cô muốn ép tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh ra, nhưng bắn cho cô thì cô lại không chịu nhận.

Hứa Úy vuốt bαo ©αo sυ lên, đâm nhanh trong lối kín của cô. Trình Kiến hùa theo, rất nhanh sau đó nơi thân dưới hai người giao hợp đã chảy ra dịch nhờn đã bị cọ thành màu trắng sữa.

Trình Kiến thoải mái muốn chết, tự thò tay xuống xoa âʍ ѵậŧ bên dưới, mỗi một vòng xoa cơ thể lại càng thêm tê dại. Hứa Úy nhìn dáng vẻ dâʍ đãиɠ vừa chịu đ*t vừa tự an ủi của cô, hốc mắt nóng lên, giữ eo cô hung hãn đ*t mạnh gần một phút.

Tiếng thở dốc của cô càng dồn dập hơn, lẫn chút giọng mũi nức nở nghẹn ngào. Cuối cùng Hứa Úy bắn tinh trong người cô, Trình Kiến còn chưa qua cơn cực khoái, thịt mềm bên trong co thắt xoắn lấy anh. Hai người cùng lêи đỉиɦ như đang cộng hưởng.

Phòng trong nhà nghỉ rất phổ thông, chỉ có giường là khá rộng, ở cửa bừa bộn áo quần đồ lót, liếc mắt là có thể thấy hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dính chặt lấy nhau trên giường.

Cực khoái đi qua, cả người Trình Kiến nóng hầm hập, lớp mồ hôi mỏng nhẹ trên người bốc hơi, sắc mặt đỏ lựng. Cô nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trên xương quai xanh và cổ của Hứa Úy, cảm thấy anh bây giờ quyến rũ chết người.

Cô không ngời vừa ra khỏi bệnh viện đã bị Hứa Úy đ*t, đầu tiên là trên xe, sau đó lập tức dẫn cô đi thuê phòng. Anh gấp gáp như vậy, rốt cuộc mình hấp dẫn anh ở điểm nào?

Trình Kiến không rõ lắm… Nhưng trước nay trong chuyện tình cảm, cô vẫn hành động theo bản năng, cô chỉ biết là mình cứ nhác thấy Hứa Úy là chân tức khắc nhũn ra, nhất là sau khi đã bị anh đ*t thì càng như thế.

Năng lực tính dục của anh mạnh mẽ như máy vậy, như có cảm xúc và tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt phát tiết không hết đối với cô. Nhưng lúc bình thường, những điều này đều bị gói chặt bên trong mỗi một chiếc khuy áo anh cài đến tận cùng.

Dẫu sao cũng chỉ trong kì động dục, omega mới có thể chịu đ*t không ngừng, trong khi đó thì bất kì lúc nào alpha cũng có thể ở bên omega động đực đ*t liên tục mấy ngày mấy đêm.

Năng lực tính dục đáng chết.

Nghĩ đến những cái đó, Trình Kiến không khỏi đỏ lựng mặt. Lần đầu tiên đã bị Hứa Úy làm bảy ngày trên giường, cô vốn tưởng rằng về sau làm gì với anh cũng sẽ không còn quá xấu hổ nữa, ai ngờ chỗ xấu hổ nhất lại rơi vào bảy ngày dâʍ ɭσạи trong hồi ức.

Chẳng riêng gì mấy ngày đó, những lần quan hệ với anh về sau cũng khiến cô dồn dập trống ngực, làm thế nào cũng không kiềm chế nổi.

Một cánh tay anh chống bên tai Trình Kiến, rút dương v*t ra khỏi cơ thể cô, cởi bαo ©αo sυ đựng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sữa ra, đang định vứt đi thì bị Trình Kiến nắm lại cổ tay.

Hứa Úy đối mặt với cô mấy giây, thấy Trình Kiến mở đôi môi hồng thắm ra, thè lưỡi với anh.

Lửa dục vừa giảm xuống chút ít thoắt cái lại hừng hực bùng lên.

Hứa Úy hơi cúi đầu, nhón lấy đầu đựng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bαo ©αo sυ, dùng ngón trỏ và ngón cái bóp chất lỏng trắng sữa kia ra, bôi lên khóe miệng và lưỡi cô. Trình Kiến ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh nuốt xuống dưới ánh mắt chăm chú của anh, còn định liếʍ cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài, phối hợp với ngón tay nuốt vào bụng.

“Em yêu anh.” Cô nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh rồi, câu đầu tiên nói với anh là câu này.

Thần kinh căng chặt cực hạn đứt phựt, Hứa Úy tách chân cô ra gác lên đùi mình, giữ đầu cô hôn ngấu nghiến. Trình Kiến bị hôn đau cả môi, cô nhìn Hứa Úy, dột nhiên phát hiện ra người trước kia dụ dỗ thế nào cũng không vào tròng, bây giờ lại trở nên dễ dàng mất khống chế như vậy trước mặt cô.

Trong lòng ngưa ngứa tê tê, rõ ràng anh chẳng nói gì song Trình Kiến vẫn có thể cảm nhận được sự thay đổi nơi anh. Cô lè lưỡi liếʍ khóe miệng và má anh ngay khi anh buông môi cô ra, ngửi lấy ngửi để người anh như muốn khắc mùi của anh vào tâm khảm.

Hứa Úy lại xé mở một bαo ©αo sυ khác, đeo lên ngay trước mặt Trình Kiến, sau đó vạch mắt lỗ ướt dầm dề của cô ra, nhắm ngọc hành ngùn ngụt tìиɧ ɖu͙© trước cửa mình của cô đâm vào.

Cực khoái vừa qua, cơ thể Trình Kiến còn hơi uể oải, nhưng cô không nói gì, chỉ nghĩ lần sau ra ngoài chắc là phải mang thuốc kí©ɧ ɖụ© theo người thật, làm thành thuốc viên có thể móc vào dây chuyền cũng không tệ.

Cô muộn màng nghĩ đến những điều này, cơ thể lại bắt đầu bị Hứa Úy xâm chiếm, tuy cũng hơi thở dốc rêи ɾỉ nhưng không kêu kịch liệt như lần đầu nữa, cảm giác tê dại đó còn chưa dứt, cô bị đ*t đến bắt đầu hơi muốn đi tiểu một cách khó hiểu.

“Nếu sau này bên em không có anh, em phải làm sao?” Trình Kiến nhìn anh, hỏi.

“Anh đảm bảo em sẽ không bao giờ không có anh.” Anh cam đoan với cô trong mây mưa, mỗi một câu của người đàn ông này dẫu là trên giường hay dưới giường cũng đều có hiệu quả.

Lòng cô mềm nhũn, ngón tay nhỏ nhắn vuốt ve mỗi một khối cơ bắp trên cánh tay anh, cơ thể hòa và nhau khiến cô loáng thoáng dậy lên cảm giác cảm động.

Trình Kiến bị anh đ*t một hồi, càng lúc càng cảm thấy trong bụng kí©ɧ ŧɧí©ɧ bủn rủn, cảm giác muốn đi tiểu trở nên mãnh liệt hơn, nhưng cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ này lại khiến thân dưới của cô thoải mái hơn.

“Ba, chậm chút… Muốn đi tè.” Cô mềm giọng cầu xin anh, Hứa Úy gạt sợi tóc bết mồ hôi trên mặt cô ra, vuốt ve mặt cô rồi hôn cô một lúc lâu, lực đ*t phía dưới lại chẳng yếu đi mà trái lại, mỗi lúc một mạnh hơn.

“Thật đấy, muốn đi tè…”

“Muốn tè?” Anh nhìn chằm chằm vào mắt cô, ngón cái mơn trớn khóe miệng và má cô.

“Vâng.” Cô gật đầu, phát ra âm thanh như thú nhỏ, ánh mắt nhìn anh sạch sẽ thuần khiết, dường như Hứa Úy càng ngày càng khoan dung hơn với chuyện cô thích gọi anh là ba, cũng bằng lòng nhường nhịn cô cưng chiều cô, dù sao, được gọi như vậy trên giường, là ai cũng chẳng cưỡng nổi.

“Anh mang em đi.” Anh ôm lưng bế cô lên, hai chân Trình Kiến quặp vào người anh, lỗ nhỏ hãy còn đang cắm vật cứng của anh.

Cô không thoải mái lắm, muốn nhắc nhở anh về tư thế hiện tại, nhưng Hứa Úy chẳng thiện lương như vậy, bế cô vẫn tiếp tục đ*t cô. Trình Kiến cheo leo trên người anh chân không chạm đất, chỉ có thể ôm chặt anh, càng khiến anh vào được sâu hơn.

“Sao anh vẫn làm nữa vậy.” Cô tức giận đánh anh, lực đạo chẳng đau chẳng ngứa, Hứa Úy chẳng buồn để tâm.

Trình Kiến nhớ đến một kiến thức mình từng vô tình đọc được, phụ nữ có một loại tuyến mở ở cửa niệu đạo, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ sẽ tiết ra chất lỏng như dịch tuyến tiền liệt của nam giới, loại chất lỏng này chảy vào niệu đạo sẽ khiến người ta nảy sinh cảm giác muốn đi tiểu.

“Còn đ*t nữa em sẽ tè lên người anh đấy.” Trình Kiến hờn dỗi uy hϊếp anh. Hứa Úy thấy cô đỏ mặt, vừa đi vừa cúi xuống hôn cô, giọng trầm thấp khàn khàn, “Không sao.”

Mặt cô tức thì đỏ hơn, mím môi muốn nói gì đó mà làm thế nào cũng không mở miệng được.

Hóa ra cô vẫn biết xấu hổ. Hứa Úy lại chọc mạnh cô thêm hai cái, Trình Kiến ôm chặt vai anh rên thành tiếng, vùi mặt vào vai anh.

Cô thẹn thùng.