Ngày Tàn

Chương 63: Ba, ba… Mạnh lên

Trình Kiến bỗng phát hiện ra mình vẫn chưa hiểu Hứa Úy lắm.

Cô đã có tiếp xúc sâu hơn với người đàn ông này, có lẽ anh đã biết quá khứ trưởng thành của cô, nhưng với quá khứ của anh, Trình Kiến lại chẳng biết gì cả.

Anh đã trở nên như ngày hôm nay ra như thế nào? Là do áp lực bên ngoài bức bách hay bản tính vốn đã lạnh nhạt vô tình?

Trình Kiến cảm thấy mình suy nghĩ muôn vàn, trong lòng cũng tuôn trào vô số cảm xúc, nhưng lúc này, những điều ấy đều không cản được ham muốn của cô đối với anh.

Quả thật cô không muốn mang thai, nhưng cô muốn thân mật không khoảng cách với anh, muốn dùng cơ thể mình cảm nhận da thịt anh.

Xe dừng lại ở một nhà nghỉ ven đường, Trình Kiến chậm một bước đi theo anh, cô nhìn Hứa Úy mua bαo ©αo sυ, sau đó đi bên cạnh anh cùng vào phòng.

Sau khi mở cửa, vừa vào, anh đã bị Trình Kiến đè trên cửa bám gáy bắt đầu hôn.

Trong lúc Trình Kiến cạy răng anh, Hứa Úy trở tay khóa cửa lại rồi nâng hai chân cô lên ôm cô treo trên người mình, không để cô phải vất vả nhón chân hôn mình nữa. Trình Kiến tìm vị trí thoải mái nhất trên người Hứa Úy, liên miên trao đổi hơi thở và chất lỏng cơ thể với anh. Cô hôn mỗi lúc một sâu, mỗi lúc một triền miên, họng còn vô thức bật ra những tiếng rên ngắn ngủi.

Cô muốn.

Trình Kiến ấn cằm Hứa Úy liếʍ môi anh hai cái rồi vén vạt áo bệnh nhân lên, trút bỏ quần áo trên người mình đi, cởϊ áσ ngực vứt sang một bên. Hai bầu ngực trắng trẻo đầy đặn mềm mại rơi xuống vì lực hút của Trái Đất, núʍ ѵú hồng phấn của cô đã dựng lên, như một quả dâu tô điểm trên kem trắng.

Hứa Úy xoay người ấn cô trên cửa, một cánh tay nâng mông cô, tay còn lại nắm vυ' cô xoa nắn vần vò, cúi đầu ngậm đầu v* cô hôn nghiến.

Trình Kiến được liếʍ thoải mái, cô túm lưng áo Hứa Úy mặc anh muốn làm gì thì làm trước ngực mình, quyến rũ làm anh in lại hai dấu răng trên bầu ngực trắng nõn của cô, như muốn ăn cô vậy.

đầu v* Trình Kiến bị anh cắn bằng răng nanh, không kìm được hít mạnh một hơi, nhẹ giọng lên án: “Ba, đau…”

Ánh mắt Hứa Úy nhìn cô tối xuống, rướn người bắt đầu quấn quít môi lưỡi với cô.

Anh vừa hôn vừa bế Trình Kiến xoay người đi mấy bước, thả cô lên giường, nhanh chóng vén áo qua đầu cởi xuống, xong xuôi bắt đầu kéo khóa quần.

Trình Kiến chống giường ngắm cơ bắp khỏe khoắn của anh, cơ bụng xếp múi chỉnh tề, cơ bánh răng trước trải dọc hai bên l*иg ngực, cơ tam đầu trên cánh tay, chỗ nào cũng tràn ngập sức mạnh, mỗi một khối của cơ thể con người đều có thể tìm được trên người anh, tỉ lệ cơ thể rất hoàn mĩ.

Lúc anh kéo quần xuống, dương v*t cương cứng giữa bụi lôиɠ ʍυ bắn ra, tim Trình Kiến cũng run lên.

Cô chưa cởϊ qυầи, đang đợi Hứa Úy lột sạch mình. Chờ anh hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ rồi, đúng như dự đoán, Hứa Úy cởϊ qυầи cô xuống, lột trần toàn bộ thân dưới cô.

Anh quỳ một chân lên giường, mở lối nhỏ vừa bị đ*t mới rồi của Trình Kiến ra, dùng bụng ngón tay vân vê. Nơi đó hãy còn rất ướt, khe hở giữa hai cánh môi là trơn láng nhất.

Anh tách lối kín của cô ra, hôn mấy cái lên cô bé mềm mại của cô rồi bắt đầu dùng lưỡi liếʍ cho cô. Hành động thân mật ấy làm Trình Kiến không nhịn được rêи ɾỉ.

Anh liếʍ cô liền mấy phút rồi vươn người dậy, mở hộp bαo ©αo sυ. Trình Kiến mỏi eo bò dậy, nắm ngọc hành của anh ngậm mυ'ŧ cho anh, tai có thể nghe thấy tiếng anh mở hộp lấy túi đựng bên trong ra xé.

“Đeo lên cho anh.” Anh đặt bao trước chóp mũi cô. Trình Kiến nhả ngọc hành ra, há miệng nhay nhẹ mép bao. Cô ngậm chỗ chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở đầu bao, nhấp ra không khí rồi ướm lên qυყ đầυ anh, ngón tay mềm mại phụ giúp đầy về phía trước. Trong lúc ngón tay hành động, lưỡi vẫn đang liếʍ qua liếʍ lại ngọc hành anh.

Đến đeo bao cũng phải quyến rũ anh.

Anh nhìn sống mũi thanh túi và mắt mày vô tội của cô, đẩy cô lên giường, tách hai chân cô ra cúi người cưỡi lên.

Qυყ đầυ vào được lối kín của cô rồi, cô không nín được kêu thành tiếng. Hai tay Trình Kiến ấn sống lưng anh, vừa hôn vai anh vừa thở gấp rêи ɾỉ bên tai anh.

“Ư… Ba, ba… Mạnh lên.”

Anh lấp kín miệng cô, nhốt hết những lời bậy bạ của cô vào nụ hôn. Trình Kiến nhìn lông mi dài nhọn của anh, cứ có ảo giác có khi Hứa Úy còn yếu ớt hơn trong tưởng tượng của cô.

Cô nâng cùi chỏ lên, vòng lấy cổ anh đáp lại nụ hôn của anh, bên dưới đã bị cắm vào hoàn toàn, anh đã bắt đầu đâm thọc ra vào. Trình Kiến hưởng thụ cơ thể và hormones nam giới của anh, quan hệ thân mật cùng người khác này khiến cô muốn ngừng mà chẳng đặng.

Cô cảm thấy đáng ra mình trên giường không phải như thế này, nếu đối phương không phải là Hứa Úy thì căn bản là Trình Kiến chẳng muốn thực hiện bất kì một thủ đoạn tán tỉnh nào. Có lẽ cô sẽ chỉ nhẫn nại chịu đựng mặc đối phương định đoạt, có khi còn bị gắn cho cái tiếng nhân viên nghiên cứu khoa học quả nhiên trên giường chán phèo.

Nhưng người trước mặt là Hứa Úy, lúc nhìn anh, cô luôn có vô số ý tưởng lướt qua trong đầu, muốn làm thế này thế kia với anh, muốn xem anh mất khống chế vì mình, muốn xem dáng vẻ anh trút ham muốn trên người mình, muốn nghe anh nặng nề thở dốc.

Cô hùa theo từng cú đâm của Hứa Úy, mềm giọng nũng nịu phối hợp với động tác của anh, nói chẳng quá lời, chỉ nghe tiếng cô rên sướиɠ thôi cũng đủ làm một alpha nhanh chóng bắn tinh.

Hứa Úy bóρ ѵú cô làm cô chính diện một hồi lâu, sau đó nâng chân cô lên để cô nằm nghiêng, đè lên thúc mạnh vào khe hở lộ ra giữa hai chân cô.

Hai chân ép chặt cửa mình, thế nê mỗi một lần cắm rút, cơ thể cô đều kẹp chặt anh. Hứa Úy liếʍ ướt dái tai cô, sau đó nhìn vành tai đỏ rực của cô, cảm giác muốn bắn tinh chạy dọc theo sống lưng xuống thẳng xương cụt.

“Hôn em được không?” Trình Kiến cắn ngón tay cầu xin anh. Hứa Úy nắm cằm cô xoay đầu cô qua, cho cô nụ hôn cô mong muốn, phía dưới chẳng ngừng lại một giây nào.

Trình Kiến rất mềm đ*t rất sướиɠ, là thật.

Cô ở trên giường thích nhõng nhẽo hơn hẳn bình thường, tiếng rên đặc biệt trợ hứng, cũng là thật.

Một omega yếu ớt mềm mại như vậy vốn nên được alpha bảo vệ cẩn thận ở nhà, không lo không buồn hưởng thự những điều tốt đẹp nhất, được cưng nựng ngày ngày đêm đêm, không cần bận tâm đến bất kì chuyện gì.

Nhưng cô lại biết theo đuổi, cũng dám bắt nhịp mọi thứ với đám người bảo thủ kia. Tinh thần cô bền bỉ, thông minh sáng dạ, mắt sáng như đuốc.

Hứa Úy buông môi cô ra, cúi người hôn vai cô, nhanh chóng ra vào trong cơ thể cô, từng cú từng cú, đâm cô rêи ɾỉ như nức nở, nắm ga giường muốn trốn ra trước, nhưng eo lại bị tay anh giam cầm.

“Bên trong tê lắm rồi… Hu, đừng vào nữa…” Ý Trình Kiến vẫn là chỗ đó, khoang sinh sản nằm tận cùng trong cơ thể cô. Rõ ràng không đau nhưng chỉ cần qυყ đầυ đâm vào cái mắt nhỏ bé đó trong người cô, cô sẽ lập tức bủn rủn tứ chi, mềm oặt rã rời.

Khó chịu, cũng thoải mái, đến bản thân cũng chẳng biết rốt cuộc mình muốn hay không, chỗ đó quả thật quá nhạy cảm.

Hứa Úy nắm đùi cô nâng mông cô lên thật cao, dương v*t hùng hồ đâm vào, rốt cuộc, mắt nhỏ tê dại cũng bị mở ra, qυყ đầυ bắt đầu chen vào âm đ*o, sau đó vọt vào nơi còn riêng tư dâʍ đãиɠ hơn.

Quả nhiên, Trình Kiến bị đ*t cho mềm nhũn, ngón chân hết banh ra lại bải hoải co vào. Cô bị bắt hứng chịu du͙© vọиɠ muốn bắn tinh của Hứa Úy dưới thân anh, sau hơn trăm lần nhún mình, rốt cuộc anh cũng rút vật cứng nóng rẫy ra, vẫn chưa bắn tinh, chỉ là cúi người xuống hôn liếʍ cô bé dưới thân cô.

Cửa mình vừa bị đ*t hãy còn đang mấy máy, lối kín vốn trắng mịn giờ đã đổi màu đỏ tươi do va chạm mãnh liệt thô bạo làm sung huyết. anh nhẹ nhàng dùng răng nhay cắn âʍ ѵậŧ của cô, sau đó dò lưỡi vào trong truy tìm kho báu.

Vẫn chưa kết thúc, suy nghĩ của Trình Kiến bị kɧoáı ©ảʍ cuốn trôi, chẳng nghĩ thông được bất kì chuyện gì. Cô cũng biết Hứa Úy còn muốn đ*t cô tiếp, anh tràn ngập du͙© vọиɠ với cơ thể cô, vẫn chưa kết thúc, đặc biệt là bây giờ, đ*t được một nửa lại đi liếʍ cô biểu đạt yêu thích.

Chắc chắn anh đặc biệt thích nên mới đi liếʍ như vậy…