Tần Nam tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong một hồ nước nóng. Mùi thơm thảo dược khiến tâm tình cậu trở nên thoải mái nhưng khi nhìn lại thân thể của mình Tần Nam lại không khỏi cười đau xót.
Thân thể tàn tạ đầy những vết hôn cắn ghê rợn, nhất là bộ phận bên dưới đau như muốn nứt ra. Hình ảnh một đêm hoan ái điên cuồng vẫn còn hiện rõ trong tâm trí cậu.
Cơn ác mộng lại một lần nữa lặp lại.......
Và chẳng có ai có thể cứu cậu.........
Rõ ràng là không muốn nhưng bản thân cậu lại có những kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ.....
Cương cứng rồi lại tan vỡ vì làʍ t̠ìиɦ với một người đàn ông......
Thật nực cười làm sao..........
Tần Nam cảm thấy mình thật dơ bẩn
Dơ bẩn đến cực điểm..........
Cậu muốn thoát khỏi nơi này
Muốn từ bỏ chấm dứt hết tất thảy.
Tần Nam cố liên lạc với hệ thống nhưng lại chẳng có âm thanh nào đáp lại. Ngay cả thanh nhiệm vụ cũng bị vô hiệu hoá đến bất động. Dường như hệ thống không nói dối, nó thật sự gặp phải trục trặc gì đó.
Nếu như vậy chẳng phải cậu sẽ vĩnh viễn kẹt lại ở thế giới này sao ......
Không thể nào!!!!
Đang lúc Tần Nam vô cùng rối trí thì một cánh tay rắn chắc ôm lấy cậu từ sau lưng.
Thân thể to lớn dán sát vào người cậu, hơi thở quen thuộc quanh quẩn bên tai khiến Tần Nam không khỏi rùng mình.
"Phụ thân người đang suy nghĩ gì vậy?"
Tần Nam cố vùng vẫy khỏi gọng kiềm của Thiên Minh, hiện tại chỉ cần nhìn thấy mặt hắn là cậu không khỏi cảm thấy buồn nôn.
Thật là dối trá kinh tởm
Cậu không thể quên được hắn một bên dùng bộ mặt ngoan ngoãn ân cần tươi cười với cậu một bên không ngừng thúc sâu vào cơ thể cậu mạnh bạo xâm chiếm từng tấc da thịt cậu đến khi kiệt sức.
"Ngươi tên súc sinh này!!! Còn dám gọi ta là phụ thân!!! Ngươi....aaaaaaaaaa làm cái gì vậy hả?!!!!"
Tần Nam vừa giãy giụa vừa chửi rủa mặc kệ đau đớn nơi thân dưới mà muốn ngay lập tức thoát khỏi vòng tay của Thiên Minh. Thiên Minh hắn không vui liền trực tiếp cắn một ngụm trên cổ Tần Nam khiến cậu đau đớn hét lên.
Đầu lưỡi không ngừng liếʍ mυ'ŧ vết máu đọng trên cổ, đôi mắt đỏ rực đầy mê hoặc mang theo sự thèm khát mê say từ tận sâu trong máu tuỷ khẽ nỉ non vào tai Tần Nam âm thanh đầy quyến rũ yêu nghiệt: "Phụ thân! Máu của ngài thật là thơm!"
Bàn tay hư hỏng bắt đầu trượt xuống mật huyệt đang bị thương của Tần Nam khiến cậu vô cùng sợ hãi nhưng không dám tiếp tục phản kháng nữa.
Thiên Minh hài lòng nhìn dáng vẻ cam chịu của Tần Nam, động tác cũng có phần dịu dàng chăm sóc.
"Phụ thân ngoan, ta chỉ muốn tắm rửa cho ngài mà thôi."
Lời Thiên Minh nói là thật, hắn thật sự chỉ tắm rửa cho Tầm Nam mà thôi. Sau đó bất chấp phản kháng từ Tần Nam, hắn bế cậu lên theo kiểu công chúa nhẹ nhàng đặt trên giường ôn nhu lau tóc cho cậu.
Tần Nam không thể chịu nỗi hành động dịu dàng dối trá của Thiên Minh dành cho mình, cậu tức giận chất vấn: " Đừng giả bộ tử tế nữa! Hành hạ ta như vậy còn chưa đủ sao! Ngươi con mẹ nó là muốn cái gì hả?"
Chỉ thấy Thiên Minh dùng ánh mắt đầy tổn thương nhìn Tần Nam, bộ dạng đáng thương hèn mọn chất chứa đầy nhu tình bi thương khiến tâm cậu bỗng chốc tan ra.
Hắn nghẹn ngào :"Muốn ngài yêu ta,......có được không? Phụ thân, Thiên Minh rất yêu ngài........ Ngài không thể yêu ta sao."
Hắn như nói với cậu lại như nói với chính mình, càng nói càng như dùng dao tự đâm vào trái tim rách toạc đến chảy máu, đau khổ đến mức hận thù với chính bản thân mình.
Yêu người không nên yêu thống khổ đau đớn đến mức nào?
Thống khổ đến mức hận không thể gϊếŧ chết bản thân......
Cho dù người kia có phản bội, lợi dụng mình đi chăng nữa
Cho dù tất cả những cử chỉ chăm sóc ôn nhu đó chỉ là một vở kịch giả dối đi chăng nữa
Cũng không thể buông tay...........
Yêu hận trùng trùng, càng yêu lại càng hận, càng hận lại càng yêu......
Vòng lặp này biết bao giờ mới kết thúc đây.......
Nó chẳng thể kết thúc được nữa
Chính tay hắn đã huỷ hoại vở kịch giả dối xinh đẹp này
Nhìn gương mặt thống khổ gào thét bất lực của phụ thân
Nhìn vẻ mặt tan vỡ yếu đuối đến bật khóc của phụ thân
Thiên Minh còn thấy tim mình đau gấp vạn lần......
Mối quan hệ của bọn họ đã không còn như trước đây nữa.....
Bây giờ phụ thân đã thuộc về hắn
Hắn tuyệt đối sẽ không để phụ thân trốn thoát dù cho có dùng bất cứ thủ đoạn tàn nhẫn nào đi chăng nữa
Kể cả......... Phải huỷ hoại phụ thân
Không đợi Tần Nam định thần trước biểu hiện kỳ lạ của mình, Thiên Minh khẽ nở một nụ cười yêu diễm, lời nói ra lại lạnh tanh đến đáng sợ.
"Phụ thân không yêu ta cũng không sao......... Ta sẽ khiến phụ thân không thể nào rời khỏi ta nữa."
Lời nói của Thiên Minh khiến Tần Nam có dự cảm không lành, quả nhiên hắn lấy ra một thứ gì đó trong một chiếc hộp rồi đột ngột nâng cằm cậu lên cưỡng hôn một cách thô bạo.
Nhưng đáng sợ hơn Thiên Minh đang cố ép cậu nuốt thứ gì đó, Tần Nam phản kháng cực lực nhưng vô dụng, đến khi hắn buộc được cậu nuốt thứ đó thì mới chịu buông ra.
Tần Nam suy yếu khuỵu xuống nền đất cố nôn thứ kì quái đó ra nhưng không thể, cậu trừng mắt nhìn Thiên Minh đang rất vui vẻ khi người gặp hoạ kia.
"Người vừa cho ta nuốt thứ gì?"
Thiên Minh đi đến bên giường, nhìn Tần Nam từ tính đầy vô hại nói: "Phụ thân ngài biết Khế Huyết trùng chứ? Khế Huyết trùng một khi đã đi vào cơ thể vật chủ thì vật chủ sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào chủ nhân của Khế Huyết trùng nếu phản kháng sẽ bị tra tấn đau đớn đến chết đi sống lại. Đồng thời............... Vật chủ sẽ chỉ có thể nảy sinh ham muốn tìиɧ ɖu͙© với chủ nhân, nếu không được thoả mãn sẽ ngứa ngáy bỏng rát đến phát điên. Rất tuyệt đúng không? So với Hoả Diệt trùng càng tuyệt hơn nhiều,.... cũng rất thích hợp với ngài."
Lời nói của Thiên Minh như giáng cho Tần Nam một đòn chí mạng
Thứ kinh khủng như vậy mà Thiên Minh có thể nhẫn tâm cho cậu nuốt nó, Tần Nam phẫn nộ đến bất giác bật ra một câu:"Ngươi điên thật rồi Thiên Minh!!!!"
Thiên Minh nghe xong không hề có chút tức giận mà lại bật cười khoái hoạt, đôi mắt đỏ phát ra tia sáng vui sướиɠ điên loạn.
"Phải! Ta thật sự điên rồi phụ thân à!! Người có phải ghê tởm kẻ điên này lắm đúng không? Nhưng như vậy thì sao chứ cả đời này người sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi kẻ điên này."
"Ngươi!!! tên súc sinh này...Aaaaaaaaaaaaa"
Tần Nam muốn tặng cho Thiên Minh một cái tát để hắn tỉnh ngộ nhưng chỉ vừa mới đứng lên thì thân thể lại một lần nữa ngã quỵ xuống đất, bụng của cậu đang bị Khế huyết trùng quấy phá, đau đớn đến mức cậu cảm tưởng như mình chẳng còn một chút sức lực nào nữa, cảm giác bỏng rát thiêu đốt khắp lục phủ ngũ tạng khiến Tần Nam vô cùng thống khổ nhưng đáng sợ hơn cảm giác khô nóng bắt đầu lan tràn khắp cơ thể khiến cậu vô cùng hoang mang, thân thể vô cùng khó chịu, nóng rát khao khát sự đυ.ng chạm của ai đó. So với uống phải xuân dược cũng không khác gì mấy.
Thiên Minh nhìn Tần Nam chật vật dưới tác dụng của Khế Huyết trùng mà vô cùng hài lòng, hắn cúi cười hôn lên đôi môi đang khao khát của Tần Nam dẫn dụ:"Phụ thân, lại đây với ta!"
Tần Nam như bị âm thanh đó mê hoặc hoặc cũng có thể là do kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ lan ra khắp cơ thể khi được Thiên Minh đυ.ng chạm, cậu thuận theo dán chặt vào người Thiên Minh cùng môi lưỡi dây dưa không dứt, hai tay chủ dộng vòng qua cổ Thiên Minh làm nụ hôn thêm phần cuồng nhiệt dã tính hơn.
Nhưng nhiêu đó thôi vẫn chưa đủ, thân thể Tần Nam càng ngày càng nóng lên, đau đớn thiêu cháy ở bụng đã không còn thay vào đó là cảm giác rạo rực khô nóng vì du͙© vọиɠ, dươиɠ ѵậŧ của cậu không biết đã cương lên từ lúc nào, dưới bàn tay hư hỏng xoa nắn của Thiên Minh mà không ngừng rỉ ra chất lỏng trắng đυ.c da^ʍ mỹ.
Cúc huyệt cũng ngứa ngáy đến phát điên, chỉ muốn có thứ gì đó thô bạo tiến vào để giảm đi cảm giác ấy. Nhưng Thiên Minh không vội, hắn chậm rãi vuốt ve từng thớ da thịt đang đỏ ửng lên vì tìиɧ ɖu͙© của Tần Nam, xoa nắn chơi đùa với đầu nhũ đến khi nó cứng lên, đùa nghịch với dươиɠ ѵậŧ như thể nó là một món đồ chơi xinh xắn nhưng tuyệt nhiên không động đến hậu huyệt đang vô cùng ngứa ngáy khát cầu được yêu thương kia.
Cho đến khi Tần Nam hoàn toàn đắm chìm trong du͙© vọиɠ mê man, đôi mắt mờ nước chứa đựng van xin cùng khát cầu được thoả mãn, thân thể đã sớm tràn đầy những vết tích dâʍ ɖu͙©. Thiên Minh mới chậm rãi thoát y phục lộ ra côn ŧᏂịŧ đã sớm cương cứng đỏ tím gân guốc đáng sợ.
Thật ra hắn đã sớm chịu không nổi rồi.....
Nhưng bộ dang lây nhiễm tìиɧ ɖu͙© của phụ thân rất đẹp
Khiến hắn càng muốn chơi đùa ngài ấy thêm nữa.
Chơi đến khi ngài ấy hoàn toàn tan vỡ.
Thiên Minh cười tà rồi ngã mình xuống giường để Tần Nam ngồi trên người mình.
"Phụ thân, ngài muốn nó lắm sao?"
Tần Nam xấu hổ nhục nhã đến mức mặt đỏ ửng lên nhưng mà bây giờ đầu óc cậu chẳng còn suy nghĩ gì được nữa chỉ muốn Thiên Minh động chạm vuốt ve cậu nhiều hơn để giảm bớt cảm giác khô nóng khó chịu trong cơ thể.
Đặc biệt là hậu huyệt cậu càng khao khát được thô bạo xâm chiếm mà không ngừng co rút chảy ra dịch thể đáng xấu hổ.
Hắn thích thú nhìn biểu cảm khổ sở khắc chế du͙© vọиɠ của Tần Nam nhưng thân thể lại không ngừng phản ứng trước động chạm của hắn mà ngon ngọt đùa giỡn:"Nếu ngài muốn nó, vậy thì tự dộng đi phụ thân!"
Tần Nam thật sự muốn gϊếŧ chết tên nghiệt chủng này, hắn ta điên rồi sao?
Cậu làm sao có thể tự động khát cầu một tên nam nhân thao mình được chứ?
Nhưng làm sao đây cảm giác ngứa ngáy bỏng rát khô nóng ngày càng dâng cao, cậu muốn được lấp đầy, được thoả mãn.
Bản thân Tần Nam bắt đầu sa lầy vào du͙© vọиɠ , đôi mắt miên man say mê nhìn Thiên Minh, cậu tự động nâng người lên, điều chỉnh tư thế để côn ŧᏂịŧ thô to của hắn ngay trước huyệt động ướŧ áŧ của cậu để nó tiến vào từ từ lắp đầy cảm giác trống rỗng nơi hậu huyệt.
Tư thế nhục nhã khiến Tần Nam bật khóc, nước mắt không ngừng rơi trên khuôn mặt ôn nhuận anh tuấn nay đã đắm chìm trong nɧu͙© ɖu͙©. Đổi lại đó là kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời khi côn ŧᏂịŧ thô to lắp đầy hậu huyệt của cậu, mang đến cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ không gì sánh bằng.
"Hức.....a.....a ha.......aaa ưʍ..........a.....aaaaa lớn quá...... Không được....a.ahh..."
Thiên Minh hưng phấn nhìn bộ dạng yêu diễm ướŧ áŧ không tự chủ phát ra tiếng rêи ɾỉ kiều mỵ, dâʍ đãиɠ vì kɧoáı ©ảʍ của Tần Nam, côn ŧᏂịŧ của hắn bị nội bích chật hẹp ấm nóng ẩm ướt kẹp chặt mang đến cảm giác thư sướиɠ tuyệt vời. Dưới sự chủ động nhiệt tình của Tần Nam, hắn đã sớm không khống chế nỗi thú tính trong người nữa.
Thiên Minh ôm chặt lấy Tần Nam khiến côn ŧᏂịŧ của mình chôn sâu vào hậu huyệt đang không ngừng co bóp kia. Nghe thấy tiếng cậu rên nức lên vì sung sướиɠ, Thiên Minh mới hài lòng trao cho cậu nụ hôm cuồng nhiệt say đắm, môi lưỡi cả hai hoà quyện vào nhau, thân thể trần trụi dán chặt lấy nhau như muốn hoà tan làm một thể.
Nhưng nụ hôn ngọt ngào lại kết thúc một cách chóng vánh trước ánh mắt ngạc nhiên cực độ đến cứng đờ của Tần Nam, cậu không tin được kinh ngạc trước thân thể hoàn toàn bất động của mình trước mắt nức nở tuyệt vọng không thể thốt nên lời. Cơ thể cậu cứng đờ hoàn toàn không nghe theo ý mình nữa.
" Tại sao....."
"A.... là ta quên nói với phụ thân, Khế Huyết trùng hoà với máu của chủ nhân sẽ gắn liền với cơ thể vật chủ, vật chủ sẽ không thể gϊếŧ được chủ nhân của khế huyết trùng. Không ngờ phụ thân lại chủ động như vậy, nhưng mà........ ngài lại làm ta thật mất hứng nha~"
Giọng điệu Thiên Minh rất điềm tĩnh dường như đã đoán trước được mọi chuyện, hắn cầm lấy cánh tay Tần Nam đang dựa trên cổ mình xuống cười tà khi nhìn thấy trong tay cậu là một cây châm độc bằng bạc.
Ngay từ đầu bộ dạng yếu ớt bị khuất phục cùng chủ động dâng hiến đều chỉ là hư tình giả ý, Tần Nam đã cố dụ dỗ mê hoặc lấy Thiên Minh khiến hắn trầm mê trong du͙© vọиɠ mà lộ ra sơ hở.
Ngay khi Thiên Minh trao cho cậu nụ hôn điên cuồng chính là thời điểm thích hợp nhất để cậu ra tay.
Bây giờ hệ thống đã mất tích cậu không thể trong chờ vào nó giải thoát cho mình khỏi thế giới này được nữa.
Vậy nên phải gϊếŧ chết Thiên Minh
Thoát khỏi sự giam cầm của con quái thú này
Cậu mới được giải thoát.
Đáng tiếc tất cả mọi cố gắng của cậu đều hoá thành mây bay chỉ vì cái Khế Huyết trùng chết tiệt này.
Cậu sẽ mãi mãi bị ràng buộc với hắn cả đời....
Vì muốn gϊếŧ chết tên ác ma này cậu đã phải chịu đựng nhục nhã phục vụ du͙© vọиɠ cho hắn, không ngừng chống đỡ để bản thân không sa ngã vào nɧu͙© ɖu͙© vui sướиɠ, giống như một nô ɭệ dâʍ đãиɠ thấp hèn chủ động cắn nuốt nam căn của đàn ông. Bất chấp hết tất cả tự tôn chỉ để đổi lấy một cơ hội gϊếŧ chết hắn vậy mà hoá ra tất cả là những gì cậu làm đều vô ích.
Cậu vĩnh viễn không thể gϊếŧ chết tên ác ma này
Sẽ bị giam cầm mãi mãi ở nơi này
Không thể trở về thế giới thực tại được nữa
Cậu không cam lòng.....
Tại sao cậu phải hứng chịu mọi sự đau đớn nhục nhã này
Bằng mọi giá cậu phải thoát khỏi nơi địa ngục đáng sợ này
Tần Nam biết kế hoạch của mình đã bại lộ, cậu tuyệt vọng phản kháng trong sợ hãi, không còn bộ dạng yêu mỵ quyến rũ nhiễm đầy tư vị tìиɧ ɖu͙© như vừa rồi mà thay vào đó là sự chán ghét cùng kinh sợ. Miệng không ngừng nói ra những lời chửi rủa khó nghe: "Cút đi!!! tên súc sinh....... ngươi mẹ nó ghê tởm......... ta phải gϊếŧ ngươi.... ngươi là ác quỷ..... ngươi không thể đối với ta như vậy...."
Điều này khiến Thiên Minh không vui, hắn cứ nghĩ phụ thân đã hoàn toàn phục tùng hắn nhưng không.........
Phụ thân lại một lần nữa lừa gạt hắn, châm độc trong tay bị hắn nắm đến vỡ nát thành cát bụi trong sự tuyệt vọng đầy nước mắt của Tần Nam. Đôi mắt đỏ xoáy đen lại thành hố sâu nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙© tàn bạo.
Thiên Minh nắm lấy thắt lưng của Tần Nam nhấn mạnh xuống khiến côn ŧᏂịŧ của hắn đâm sâu vào trong tận cùng mật huyệt, đỉnh sâu vào tuyến tiền liệt của cậu khiến Tần Nam không nhịn được hét lên vì kɧoáı ©ảʍ:
"Aaaaaa.... ha..... aaa.... ưʍ......aa ha súc sinh....... ngươi...aaa... dừng lại......... đau quá.... sẽ hỏng mất... aaaa haa...."
Dưới sự khống chế của Thiên Minh thân thể cậu nóng ran ngứa ngáy như lửa đốt, cảm giác khao khát mong muốn được lắp đầy nơi hậu huyệt khiến Tần Nam không tự chủ được thở dốc rêи ɾỉ đầy gợϊ ȶìиᏂ. Ngay cả thần chí cũng bắt đầu mơ hồ trước sự tấn công thô bạo không ngừng nghỉ trên cơ thể.
Thiên Minh đè cậu xuống giường, lần này hắn chiếm thế chủ động, bá đạo lật người cậu ra đằng sau, bắt buộc đầu gối cậu quỳ xuống, cánh mông trắng nõn mơn mởn bị nắn bóp đến đỏ lên đầy tình thú, cơ thể chuyển động theo sự tiến nhập tàn bạo của Thiên Minh. Hắn liên tục ra vào cơ thể cậu, côn ŧᏂịŧ rút ra toàn bộ rồi lại hung hăng đâm sâu vào mật huyệt khiến nó sưng đỏ lên không ngừng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ tạo ra âm thanh nhớp nháp vô cùng da^ʍ mỹ.
Thân thể phóng đãng của cậu nảy lên theo những cú nhấp điên cuồng chạm đến đỉnh của hắn. Mật huyệt căng trướng lên vì ra vào kịch liệt của Thiên Minh, mật huyệt được lắp đầy bởi côn ŧᏂịŧ to lớn cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông. Dươиɠ ѵậŧ không có sự vuốt ve nào cũng vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà ngẩng đầu rỉ nước không ngừng.
Tần Nam đã rơi vào biển sâu tăm tối của du͙© vọиɠ, hắn bất lực phản kháng nhưng nhận lại chỉ là sự tấn công điên cuồng như vũ bạo đâm nát huyệt động nhỏ hẹp khiến cậu rên nức lên vì đau khổ cùng sung sướиɠ của bể luân tình.
Dươиɠ ѵậŧ xinh xắn của cậu cũng không ngừng phun trào ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đáng xấu hổ. Thiên Minh xoa nắn vuốt ve dươиɠ ѵậŧ vừa mới giải thoát của cậu, khiến nó lại một lần nữa cương cứng lên tội nghiệp, miệng không ngừng nỉ non bên tai cậu nhưng lời nói da^ʍ tục:"Phụ thân! Bị nhi tử cưỡng đoạt đến mức bắn ra có phải rất vui sướиɠ không, hửm?"
"Ahh......a......aaa ân a......ha.....ahh......aaaaa.....không cho phép........ gọi ta......aaaa....ưʍ... là phụ thân... haa..aaa.... không...... đừng...aa"
Ngón tay thon dài dừng lại nơi đầu khấc mỏng manh đang run rẫy bỗng chặn nơi đỉnh đầu khẽ vuốt nắn làm thân thể Tần Nam run lên từng đợt kɧoáı ©ảʍ.
Thiên Minh bỏ qua lời kiến nghị của Tần Nam, không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu bằng những ngôn ngữ biếи ŧɦái:"Phụ thân ngài thật dâʍ đãиɠ, bị nhi tử của mình cưỡng bức mà cũng có thể bắn ra được a~, ngài bắn ra nhiều dâʍ ɖị©ɧ như vậy, nếu còn tiếp tục làm nữa có phải sẽ bắn ra nướ© ŧıểυ không?"
Giọng điệu vô cùng ngây thơ lại nói ra những lời biếи ŧɦái da^ʍ tục khiến Tần Nam sợ hãi cùng tủi nhục, cậu liên tục lặp lại lời nói như van xin:"Đừng gọi ta...... là phụ thân... ân.... ha....a xin ngươi.......a... làm ơn...... đủ rồi... ahhh....aaa buông tha cho ta......"
"Phụ thân, danh xưng này là do ngài muốn ta gọi mà sao giờ lại không muốn? Phụ thân, nhi tử rất yêu ngài. Tư vị của phụ thân rất tuyệt vời, kẹp chặt ta như vậy, ngài nói làm sao ta có thể buông tha cho ngài đây? Cảm giác không kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao, bị chính nhi tử của mình thao đến chảy nước, đây gọi là lσạи ɭυâи đi."
Thiên Minh càng nói Tần Nam càng thấy tội lỗi, hắn làm cậu có cảm giác bọn họ đang thật sự có mối quan hệ lσạи ɭυâи cấm đoán.
Hắn được cậu nuôi lớn từ nhỏ
So với máu mủ ruột rà cũng không khác là bao
Thế nhưng bây giờ chính đứa trẻ cậu nuôi lớn lại đang cưỡng bức cậu không chỉ một lần mà rất nhiều lần. Mối quan hệ đó khiến cậu chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy buồn nôn nhưng thân thể nhạy cảm này lại không ngừng khát cầu du͙© vọиɠ.
"Aaaaaa đừng nói nữa... aaa..... ha.... ân...... xin ngươi.......ahhh"
"Phụ thân thật dâʍ đãиɠ~ Thiên Minh thật muốn nhìn phụ thân bắn ra nướ© ŧıểυ~ Nhất định sẽ rất đẹp mắt a~"
Thân thể Tần Nam cố gắng thoát ra khỏi giam giữ của Thiên Minh nhưng càng chống cự đổi lại chỉ là sự tiến nhập điên cuồng với tốc độ kinh người của Thiên Minh, mật huyệt bị chèn ép đến hỏng, chất đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng chảy ra.
Mọi chuyện vẫn cứ tiếp diễn như vậy, du͙© vọиɠ vẫn liên tục hành hạ tra tấn Tần Nam cho đến khi cậu hoàn toàn tan vỡ trước sự sáp nhập tàn bạo của Thiên Minh.
—————————————-
Tần Nam tỉnh dậy với cơ thể nặng trịch như đeo chì, thân thể đã được tắm rửa sạch sẽ và phía dưới cũng đã được bồi thuốc trị thương. Việc đầu tiên Tân Nam nghĩ đến là chạy trốn.
Ngay lập tức.
Cậu mặc kệ thân thể đang kiệt sức cố chạy trốn khỏi nơi này.
Bây giờ công lực của cậu đã bị phong ấn, trong người còn có Khế Huyết trùng,
Hệ thống cũng đột nhiên vô hiệu hoá.
Cậu cái gì cũng không còn nữa, đến niềm tin để chống đỡ cũng không còn nữa
Cậu chỉ biết cắm đầu chạy, chạy khỏi chốn địa ngục này.
Sau đó liền nhanh chống bị tóm, bị xâm phạm tra tấn đến thân tàn ma dại
Nhưng hết lần này đến lần khác cậu đều ngoan cố chạy trốn.
Vòng tuần hoàn vẫn cứ lặp lại đến khi Thiên Minh đã hết kiên nhẫn chơi đùa với cậu, hắn khoá chân cậu lại bằng xích bạc. Khẽ hôn lên mu bàn chân của cậu lạnh giọng đe doạ:"Phụ thân, nếu ngài còn bỏ trốn nữa, đôi chân này của ngài có lẽ sẽ không cần dùng đến nữa. Nhớ kĩ lời ta nói, sự kiên nhẫn của ta có giới hạn..."
Kết thúc lời đe doạ bằng một nụ hôn thô bạo chiếm đoạt lại là mở đầu cho một cuộc chinh phạt rong ruỗi trên thân thể mê người kia.
Suốt những ngày tháng sau đó, Tần Nam phải thoả mãn du͙© vọиɠ đáng sợ cho Thiên Minh bất cư khi nào hắn muốn, hắn tựa như ác quỷ từ địa ngục không ngừng xâm chiếm cưỡng đoạt thân thể cậu một cách điên cuồng.
Hôm nay Thiên Minh lại đến nhưng với bộ dang hoàn toàn khác, mái tóc buộc nửa cắm bộ huyền y với những đường nét ánh kim rực rỡ làm tôn lên khí chất tàn nhẫn yêu dị của thủ lĩnh ma tộc, mang hơi thở chết chóc tàn nhẫn lạnh lẽo đến cực điểm. Hắn bước đến bên cạnh Tần Nam khẽ đặt lên môi cậu một nụ hôn ôn nhu.
"Phụ thân, ngày hôm nay ta sẽ chính thức lấy đi tất cả của ngài, Địa vị của ngài, Quyền lực của ngài, Và cả tự do của ngài. Tất cả đều thuộc về ta."
Tần Nam sau bao nhiêu ngày bị tra tấn sớm đã chai sạn trước những lời biếи ŧɦái bệnh hoạn của Thiên Minh. Đôi môi bị cắn rách khô khóc nghiến lại rồi lại bật thốt lên một câu:"Cút đi! Súc sinh!"
Dường như hắn biết được cậu sẽ nói như vậy, Thiên Minh bỗng nở một nụ khuynh nước khuynh thành nhưng Tần Nam biết rõ Thiên Minh là đang tính chơi đùa cậu đến chết.
" Ngày trọng đại như vậy, phụ thân cũng nên có mặt chứ! Ta biết ngài sẽ không ngoan ngoãn nghe lời nên ta có chuẩn bị một món đồ sẽ khiến ngài ngoan ngoãn."
Nói rồi hắn lấy ra một chiếc hộp gỗ , bên trong là những viên ngọc hình cầu tinh xảo. Tần Nam còn chưa hiểu Hắn tính làm gì cho đến khi Thiên minh quỳ xuống trước mặt cậu ép cậu mở rộng hai chân ra, sắc mặt cậu liền sợ hãi đến trắng bệch.
Chẳng lẽ hắn định..........
Thấy Tần Nam chống cự kịch liệt, Thiên Minh liền lạnh lùng điều khiển Khế huyết trùng. Thân thể Tần Nam bị đau đớn đến nằm xụi lơ trên giường mặc cho Thiên Minh muốn làm gì thì làm.
" Thiên Minh.... ngươi không thể.... ta sẽ ngoan ngoãn.... xin ngươi... đừng nhét nó vào..Aaa...ưʍ......"
Tần Nam chưa kịp dứt lời thì Thiên Minh đã tàn nhẫn nhét một viên ngọc thẳng vào hậu huyệt còn chưa lành của cậu khiến Tần Nam rên lên một cách thảm bại, huyệt nhỏ ửng hồng cố gắng bài xích thứ hình cầu lạnh lẽo đang len vào trong cơ thể lại vô tình như ham muốn nuốt trọn khiến nó càng tiến sâu vào bên trong. Mặc cho lời cầu xin gần như là nỉ non của Tần Nam, Thiên Minh vẫn không ngừng nhét những viên ngọc vào sâu trong hậu huyệt của cậu.
Những viên ngọc có kích thước như trái bóng nhỏ thi nhau tràn vào nội bích đánh vào Vách tràng nhạy cảm khiến Tần Nam khổ sở khắc chế bản thân đang bị kɧoáı ©ảʍ hành hạ đến điên dại, quằn quại chống đỡ bản thân không gục ngã trước tên ác ma biếи ŧɦái đáng sợ này.
Thiên Minh thích thú nhìn bộ dạng chật vật đến mất khống chế của Tần Nam, khẽ cho ngón tay vào hậu huyệt chật cứng mặc cho tiếng hét kêu rên thảm thiết của cậu mà khoáy động, những viên ngọc bên trong cũng vì vậy mà không ngừng xáo trộn đánh vào những điểm mẫn cảm kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất của Tần Nam khiến cậu khổ sở không thôi. Du͙© vọиɠ cũng ngẩng cao đầu muốn giải phóng lại bị Thiên Minh cẩn thận buộc lại.
Hắn mỉm cười nhìn thành quả của mình, bộ dạng phụ thân chật vật hèn mọn lại dâʍ đãиɠ mê tình khiến hắn càng nhìn càng nhịn không nổi.
Phụ thân của hắn thật mỹ vị làm sao......
Thật muốn ăn ngài vào bụng
Nuốt trọn ngài đến xương cốt cũng không còn.
Cẩn thận mặc quần áo cẩm bào cho Tần Nam, Thiên Minh thì thầm vào tai Tần Nam những lời châm biếm vô sỉ:"Nếu không muốn cả thiên hạ đều biết ngài dâʍ đãиɠ dưới thân nhi tử của mình như thế nào, thì hãy giữ chặt"nó" cho kĩ, phụ thân!"
Tần Nam siết chặt nắm đấm thầm mắng tên biếи ŧɦái chết tiệt này nhưng cuối cùng đành ngoan ngoãn đi theo hắn ra ngoài. Nhưng mỗi bước đi đều chật vật đến khổ sở, hàm chứa thứ kia đi gặp mặt trước toàn ma giới, chẳng khác nào phơi bày bản chất dâʍ đãиɠ ti tiện của chính mình.
Nhưng nếu cậu không chịu đi, Thiên Minh sẽ lại bày ra những trò càng đáng sợ biếи ŧɦái hơn nữa.
Những viên ngọc nằm trong cơ thể cậu cũng vì những di chuyển dù là nhỏ nhất cũng khiến cậu bị tra tấn đến dục tiên dục tử, viên ngọc lạnh lẽo cư ngụ trong huyệt động ấm áp theo những chuyển động mà không ngừng tàn phá tiến nhập vào sâu hơn nữa. Tần Nam cố gắng bước đi theo Thiên Minh, hậu huyệt co chặt bao bọc lấy những viên ngọc lo sợ chỉ cần một chút buông lỏng, viên ngọc sẽ rơi ra.
Du͙© vọиɠ không được giải phóng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà vẫn giương cao dưới lớp áo bào, chảy ra dâʍ ɖị©ɧ ướŧ áŧ khiến Tần Nam xấu hổ nhục nhã đến mức đỏ mặt, cắn răng chịu đựng từng đợt tra tấn này.
Thiên Minh thấy vậy tay liền lần mò dưới mông hắn xoa nắn rồi nhắm nơi lỗ hậu chảy nước ấn mạnh một cái, Tần Nam sắc mặc lại càng đỏ tái, chân run lẫy bẫy đứng không vững mà dựa vào hẳn vào người hắn. Lúc này Thiên Minh mới thoả mãn quàng lên eo cậu dìu đi.
Thiên Minh dẫn cậu đến tẩm điện, nơi đang tổ chức tiệc tùng hăng say mừng tân ma quân. Tất cả những nhân vật lớn mặt trong yêu ma giới đều hội tụ tại nơi này vô cùng náo nhiệt.
Ngay khi Thiên Minh cùng Tần Nam bước vào, bầu không khí lại càng thêm sôi nổi, Tần Nam nhận được vô số ánh mắt xì xào bàn tán từ xung quanh khiến cậu cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Một ma quân tiền nhiệm mất hết công lực tựa như tôm tép thế nhưng lại toàn mạng đứng cùng với tân ma quân. Chuyện này quả thực là hiếm thấy.
Tần Nam ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Thiên Minh, cậu không dám cử động nhiều, chỉ cần sơ sẫy một chút, những viên ngọc lạnh lẽo lại tra tấn hành hạ cậu không ngừng.
Tần Nam cố gắng mình không biểu lộ ra biểu hiện gì kì lạ lại không chống đỡ được sự lắp đầy nơi huyệt động mà khuôn mặt ngày càng đỏ ửng diễm tình đầy ướŧ áŧ khiến Thiên Minh nhịn không được ôm cậu vào lòng, khẽ thù thỉ:"Chờ một chút nữa thôi phụ thân ngài sẽ nhanh chóng được giải thoát thôi"
Sau đó trước ánh mắt kinh ngạc của Tần Nam cùng toàn thể ma giới, Thiên Minh tuyên bố hắn muốn kết duyên với phụ thân của mình, khiến ngài trở thành bạn lữ của hắn vĩnh viễn.
Nhìn nụ cười tràn ngập nhu tình đến đáng sợ của Thiên Minh dành cho mình, Tần Nam liền sợ hãi đến hoảng loạn, cậu biết một khi đã thành hôn thì cậu sẽ mãi mãi không thể thoát khỏi người nam nhân này.
Lý trí thôi thúc cậu phải chạy trốn, chạy khỏi nơi khốn khϊếp này nhưng chân cậu lại mềm nhũn đi, thân thể mềm mại ngã vào lòng Thiên Minh mà run rẫy, dưới mật động đầy ấp thứ hình cầu lạnh băng khiến Tần Nam chật vật khổ sở, dươиɠ ѵậŧ không được giải phóng vẫn dựng đứng ma xát vào lớp vải lụa xa hoa. Thiên Minh biết Tần Nam đã đến giới hạn liền bế thốc cậu lên theo kiểu công chúa đi về tẩm điện.
Chỉ cần Tần Nam làm ra chút hành động phản kháng, Thiên Minh liền không nương tay ấn mạnh vào lỗ nhỏ đang được lấp đầy đến chảy nước kia, đẩy sâu thứ đồ chơi lạnh lẽo vào cúc huyệt ấm áp của ngài khiến cậu rên lên một cách kiều diễm.
Đến phòng Thiên Minh liền dịu dàng đặt Tần Nam lên giường, đôi mắt đỏ rực nhiễm đầy du͙© vọиɠ diễm lệ ôn nhu chất chứa bao ái tình sâu đậm nhưng lời nói ra lại khiến Tần Nam hận không thể ngay lập tức gϊếŧ hắn:" phụ thân là rất khó chịu đi"
Tần Nam tưc giận đến nhíu mày, cậu đã đến giới hạn rồi."Ngươi.... Còn không mau lấy nó ra.... Ta......aa... Ngươi!!"
Tần Nam chưa kịp dứt cậu đã bị hành động của Thiên Minh làm cho sợ hãi, hắn lột đồ cậu ra, ngón tay không chút lưu tình đâm sâu vào mật huyệt ẩm ướt của cậu, uyển chuyển rà soát khiến những viên ngọc chấn động không ngừng ma sát vào vách tràng bên trong, chạm vào nơi kɧoáı ©ảʍ nhất của Tần Nam khiến cậu bật ra cậu rêи ɾỉ gợϊ ȶìиᏂ. Bộ dạng câu nhân ấy vô tình kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ biến thái trong Thiên Minh. Khiến hắn càng muốn tra tấn phụ thân nhiều hơn khiến ngài càng thêm nhục nhã uỷ khuất đến khi mở rộng chân cầu hắn thao đến dục tiên dục tử.
Bộ dạng bị cường bạo đến mê người của phụ thân thật khiến hắn nhung nhớ, rõ ràng là ma quân chí tôn, cao cao tại thượng lại bất lực bị chính nhi tử mình đè dưới thân mà phơi bày hết du͙© vọиɠ, huyệt động lại dâʍ đãиɠ cắn chặt lấy hắn không buông. Bộ dạng mê người đó của phụ thân chỉ có mình hắn được phép thấy.
"Phụ thân ngài muốn lấy chúng ra sao?"
Thiên Minh chơi đùa chán rồi thì rút ngón tay ra, dịch thể đυ.c nơi hậu huyệt cuốn theo cánh tay như chẳng nở tách rời, hắn thản nhiên vươn lưỡi liếʍ ngón tay dính đầy dịch thể sắc tình đầy da^ʍ mỹ.
" hay là phụ thân tự lấy chúng ra đi"
Tần Nam dùng ánh mắt hận thù liếc nhìn con người tà ác đang nhục nhã cậu, hắn đã không còn là Thiên minh tươi sáng lúc nào cũng dịu dàng ân cần chăm sóc cậu nữa rồi.
Thiên thần đã bị nhuộm đen, vươn cánh trở thành ác quỷ tàn bạo
Nhưng nó không muốn mình cô độc
Nó muốn kéo phụ thân của nó cùng xuống địa ngục.
Tần Nam biết bây giờ có quỳ xuống van xin cũng vô ích, Thiên Minh là muốn chơi đùa cậu đến chết, chi bằng nhượng bộ hắn một chút để giảm bớt thông khổ.
Tần Nam cậu cũng đã sớm không chịu đựng được cảm giác bị thứ lạnh băng kia nhồi nhét đến không làm chủ được bản thân nữa.
Cậu cố ngừng lại tiếng nức nở của bản thân, đôi tay gầy gò mặc cho ánh nhìn trần trụi lộ liễu ngắm nhìn thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thảm hại đầy mê hoặc của cậu như muốn ăn tươi nuốt sống mà lần mò đi đến bộ phận tư mật đang ướt đẫm dịch thể dâʍ đãиɠ của chính mình, nhắm chặt mắt muốn đưa tay đi vào lấy thứ đang tra tấn cậu đến dục tiên dục tử ra.
Bất thình lình bị một bàn tay khác nắm chặt ngăn cản, Tần Nam có chút không hiểu nhìn hành động của Thiên Minh, chỉ thấy hắn cười tà, đôi mắt đỏ rực nhưng sau bên trong lại đen ngòm như hố sâu tăm tối nhiễm đầy du͙© vọиɠ nhìn cậu:"Chậc chậc nhi tử chính là muốn phụ thân dùng phía dưới"
"Ngươi!!! Thiên Minh, ngươi đừng có mà quá đáng!!"
"Phụ thân không thích cũng chẳng sao, chỉ sợ cứ để như vậy mà trực tiếp đi vào, nhi tử sợ phụ thân không chịu đựng nổi...."
Tên cầm thú này, Tần Nam trừng hắn đến nghiến răng nghiến lợi. Đe doạ cậu trắng trợn như vậy thật con mẹ nó đúng là mặt người dạ thú.
Nhưng bây giờ Tần Nam đang ở thế hạ phong, không có cách nào phản kháng đành phải nghe theo Thiên Minh, nếu không để hắn trực tiếp đi vào, nơi đó...... nơi đó sẽ.....không chịu được.
Cậu sẽ chết, bị hắn chơi tới chết.......
Tần Nam tự trấn án bản thân, khuôn mặt vì xấu hổ cùng tìиɧ ɖu͙© mà đỏ ửng lên trÔng vô cùng kiều mỵ, bộ dạng khuất phục như thú nhỏ bị dồn ép đến đường cùng khiến Thiên Minh hận không thể ngay lập tức nhào đến nuốt trọn phụ thân ngọt nị mê người của hắn.
Cả người Tần Nam run rẫy, cố gắng hết sức dùng phía dưới nơi tư mật kia "rặn" thứ lạnh băng chết tiệt đầy ấp càn quấy trong thân thể cậu, mật huyệt tiết đầy dịch thể không ngừng co rút, trong từng nếp thịt non ửng hồng bắt đầu lộ ra hình dáng viên ngọc vì bị bao bọc mà ướt đẫm da^ʍ thuỷ.
Viên ngọc thứ nhất dưới sự cố gắng đến kiệt sức của Tần Nam cuối cùng cũng rơi ra lăn xuống nền nhà một tiếng kêu thanh thuý khiến khí lực cùng tâm trí của Tần Nam dường như cũng tan vỡ theo.
Cậu thở dốc một cách khó nhọc, gương mặt đỏ ửng đầm đìa nước mắt, đôi mắt mê mang nhắm chặt lại vì không chịu nỗi hành động dâʍ đãиɠ của bản thân.
Nhưng dưới ánh mắt sáng quắc như sói đêm quan sát con mồi của Thiên Minh, Tần Nam đành miễn cưỡng tiếp tục. Chỉ mới một viên ngọc thôi mà đã hành hạ cậu đến sống dở chết dở vậy mà vẫn phải tiếp tục cái cảm giác kinh khủng đó.
Viên ngọc thứ hai....... thứ ba....chậm rãi lăn ra từ hậu huyệt đỏ hồng mê hoặc đánh thức mọi du͙© vọиɠ tăm tối của ai kia.
Việc tự mình đào thải thứ chứa trong nơi tư mật trước mặt người khác khiến Tần Nam cảm thấy vô cùng nhục nhã uất hận, huống chi còn là trước mặt đứa trẻ mà cậu đã nuôi lớn.
Rốt cuộc là tại sao sự tình lại trở nên như vậy
Tần Nam đang miên man với những suy nghĩ của mình thì bỗng hét lên kinh hãi, thân thể tan rã hoàn toàn gục ngã vào lòng Thiên Minh.
"Aaaaaa..... tên súc sinh! Ngươi..... â...a..."
Tần Nam đang cố ép viên ngọc thứ tư ra khỏi hậu huyệt của mình nhưng viên ngọc chỉ vừa ló ra một nửa liền bị Thiên Minh tàn nhẫn đẩy trở về cơ thể ấm áp gần như kiệt sức của Tần Nam.
Nhìn Tần Nam không còn một chút khí lực yếu ớt dựa vào lòng mình, Thiên Minh vừa lòng nâng cằm cậu lên trao cho nhau một nụ hôn manh bạo điên cuồng đầy thú tính.
Đôi mắt vốn đỏ rực của hắn đυ.c ngầu một hố đen sâu thẩm ẩn chứa du͙© vọиɠ ham muốn nghiền nát con người trước mặt, chơi ngài đến khắp người nhiễm đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, đáng mất cả lý trí mà chỉ có thể thuận theo du͙© vọиɠ dạng chân ra khát cầu hắn yêu thương, trở thành nô ɭệ quỳ rạp dưới chân hắn để được thao.
Thiên Minh mặc kệ mọi chống cự vô lực của Tần Nam, hắn tham lam xâm chiếm từng tấc từng tấc trong khuôn miệng ngọt ngào ấy, mãi miết gậm cắn bờ môi căng mọng đến khí nó sưng đỏ rồi đẩy Tần Nam xuống giường mặc cho cậu mắng chửi gào thét.
Dưới ánh mắt tuyệt vọng của Tần Nam, Hắn dùng côn ŧᏂịŧ tím đỏ đã sớm cương cứng đâm thẳng vào hậu huyệt vẫn còn chứa hai viên ngọc của Tần Nam khiến cậu đau đớn đến bật khóc nức lên, tay không ngừng đánh lên người Thiên Minh, cào lên vai hắn những vệt đỏ đầy tình thú.
Những viên ngọc dưới sự tiến công đột ngột của Thiên Minh mà càng đi sâu vào bên trong chạm vào tuyến tiền liệt của Tần Nam khiến cậu vừa đau đớn vừa kɧoáı ©ảʍ.
Viên ngọc lạnh lẽo đối lập với côn ŧᏂịŧ to lớn nóng hầm hập đang không ngừng đâm sâu vào đến tận cùng khiến Tần Nam trải qua cảm giác thống khổ chưa từng có.
Hai thứ không ngừng nhồi nhét hành hạ cơ thể cậu khiến Tần Nam nấc lên theo từng cái chạm của Thiên Minh, thân thể theo sự luật động dữ dội của hăn mà nảy lên từng nhịp, hai khoả anh đào đỏ mọng cương lên như đang mời gọi người liếʍ mυ'ŧ nhưng đổi lại lại bị hàm răng sắc bén của người nó cắn đến đỏ lựng như sắp chảy ra cả máu, côn ŧᏂịŧ mất khống chế luôn rỉ ra chất lỏng trắng đυ.c đặc sệt.
Bộ dạng Tần Nam bây giờ như con cá mắc cạn, bị làm thịt đến chẳng còn một mẫu xương.
Cậu đã sớm không chịu nổi những kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà Thiên Minh mang lại, yếu ớt nỉ non cầu xin hắn tha cho mình nhưng đổi lại chỉ là những cú nhấp thâm nhập sau đến tận cùng.
Bụng cậu co rút lên vì sự ra vào tham lam điên cuồng của Thiên Minh, cảm tưởng như hắn đang đâm vào đến nội tạng của cậu. Thân thể Tần Nam rã rời, dưới sự tra tấn không ngừng của những viên ngọc cùng Thiên Minh, cậu ngất đi trong nước mắt.
Mấy ngày sau đó, Tần Nam không thể xuống giường được, chỉ cần nhấc tay thôi là cậu cảm tưởng như xương cốt mình vỡ vụn ra, thân thể chỉ cần một cử động nhỏ cũng đau nhói đến vô cùng. Mọi sự đều phải Nhờ Thiên Minh chăm sóc cho cậu.
Mấy ngày nay dường như ma cung rất nhộn nhịp, bọn người hầu mang đến phòng cậu vô số vật phẩm xa hoa lộng lẫy, nhìn màu đỏ rực đầy diễm lệ của chúng cũng đủ hiểu đó là những vật phẩm cho lễ thành hôn sắp tới của cậu với Thiên Minh.
Trông thật chướng mắt, Tần Nam thật muốn một tay phá nát hết tất cả......
Nhưng bây giờ tu vi bị phong ấn, thuộc hạ bị gϊếŧ hại một cách dã man, hệ thống lại đột ngột mất liên lạc, cậu chỉ có một mình đối chọi với ác ma còn bị hắn giam cầm ở nơi đây.
Thật là vô dụng mà......
Tần Nam còn đang đau đầu nghĩ cách thoát khỏi đây thì nghe tiếng gõ cửa biết là người hầu trong điện liền lạnh lùng cho vào.
Đó là một tên hầu bị mù lẫn bị câm, chuyên phụ trách chuẩn bị nước tắm cho cậu. Thiên Minh là ma quân đương nhiệm, việc nhiều không đếm xuể không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cậu được nên mới miễn cưỡng cho một tên hầu hầu hạ cậu thay hắn mỗi khi bận rộn.
Nhưng hôm nay có chút kỳ lạ, tên hầu bước vào bỗng đi đến bên cạnh cậu.
Bình thường tên người hầu này rất sợ hãi Tần Nam, hắn đến đều một chút cũng không dám lại gần cậu chỉ chuyên tâm chuẩn bị nước tắm rồi ra về thật nhanh nhưng hôm nay lại cả gan như vậy khiến Tần Nam nảy lên cảnh giác
Cậu nhanh chóng khôi phục ánh mắt sắc bén:"Ngươi là ai?"