Tần Nam tỉnh dậy thấy bản thân đang nằm trên chiếc giường rộng lớn trong một căn phòng được bày trí rất xa hoa.
Hắn đang tính cử động thì nhận ra tay mình bị trói ra sau bằng dây thừng. Tần Nam cảm thấy không thể thích ứng được tình hình hiện tại a. Đây là loại tình huống gì đây, chẳng phải mọi chuyện đều đã trót lọt rồi sao? Đùng một cái hắn lại bị bắt cóc là thế nào? Còn bị trói nằm trên giường? Không phải là quá mức biếи ŧɦái đi. Tần Nam đang tính gọi hệ thống giúp nắm bắt được tình hình hiện tại thì cánh cửa phòng bật mở. Tần Nam nhìn người bước vào mà không giấu được kinh ngạc
Là.... là Tiểu thần, hắn mang một bộ vest màu đen rất lịch lãm, gương mặt đẹp như tượng tạc cùng đôi mắt xám tro u tối toát lên khí lạnh. Không có vẻ non nớt của một thiếu niên 19 mà lại mang nét đẹp yêu dị, thần bí nhưng ẩn giấu sự nguy hiểm khôn lường của dã thú.
Tần Nam không ngờ mấy ngày không gặp, Lục Thần lại có sự biến đổi lớn đến như vậy.
Lục thần tiến lại gần hắn
"Tiểu Nam! ngươi tỉnh rồi?"
Tần Nam bất giác giật lùi lại, Lục Thần đột nhiên xuất hiện làm cho hắn cảm thấy vô cùng bất an và...... có chút chột dạ, dù sao cũng vừa bán đứng người ta xong.
Động tác né tránh mất tự nhiên của Tần Nam đều thu hết vào mắt Lục Thần. Trong phút chốc, mắt hắn tối đi.
"Ding hận ý tăng lên đến 10% ký chủ hảo cố gắng a~"
"Câm miệng"
Cái hệ thống chết tiệt này không thấy hắn đang rất khó xử sao, còn dùng cái giọng buồn nôn đó, thật đáng đánh!!!
Manh hệ thống thấy chủ nhân có vẻ đang tức giận, bèn ngoan ngoãn câm miệng không dám nói gì thêm
Đang lúc Tần Nam phân tâm thì Lục Thần đã đến bên cạnh hắn, mặt đối mặt với hắn, khoảng cách gần đến nỗi Tần Nam như bị hút vào đôi mắt xám tro tuyệt đẹp ấy.
Hắn sợ hãi muốn đẩy Lục Thần ra xa nhưng hai tay bị trói chỉ có thể nhích người về phía trước tránh thoát tư thế ái muội này. Nhưng người chỉ vừa nhích được một chút, vai đã bị nắm chặt, đau đến mức Tần Nam nhịn không được kêu ra tiếng
"A"
"Tại sao ngươi vừa nhìn thấy ta đã trốn tránh?"
Tần Nam không quan tâm đến câu hỏi của Lục Thần, hắn đang bối rối không biết tại sao kế hoạch đang thuận lợi lại đổ vở, tại sao hắn lại bị bắt đến đây và Lục Thần tại sao lại ở đây, có lẽ chuyện này phải hỏi chính chủ mới biết được.
Nghĩ vậy Tần Nam liền lạnh lùng nói:
" Ta không rảnh trả lời ngươi, mau giải thích tại sao ta lại ở đây, lẽ ra bây giờ ta phải........"
" ở máy bay đi đến Pháp định cư đúng chứ? ngươi còn bảo không phải vì trốn tránh ta! Tiểu Nam ngươi thật sự ghê tởm ta như vậy sao."
Lục Thần cướp lời của Tần Nam, từng câu từng chữ phát ra đều mang theo sự phẫn nộ cùng bi thương.
Tay hắn nắm chặt bả vai của Tần Nam có chút run rẩy như đang cố kiềm nén cảm xúc đang dao động để không làm tổn thương Tần Nam.
"chuyện...... chuyện này làm sao ngươi biết?...... là ông ta... đã nói cho ngươi?"
kế hoạch vô cùng hoàn mỹ không thể tự nhiên phút chót lại như vậy chỉ có thể là lão già kia giở trò mà thôi.
" ngươi thật sự muốn rời xa ta như vậy sao, kể cả việc phản bội ta"
Quả nhiên Tần Nam đã ăn mừng quá sớm, Lục lão đại ông ta sao có thể dễ dàng mà chấp nhận điều kiện của hắn chứ, hắn đã xem thường lão ta quá rồi. Nhìn Lục Thần kích động như vậy, Tần Nam lúng túng không biết phải làm sao.
Chuyện đã vỡ lẻ ra như vậy chỉ có cách thuận theo mà thôi. Hắn không thể cứ trốn tránh mãi được.
Xin lỗi Tiểu Thần, tôi đã không còn lựa chọn nào khác nữa
Tần Nam hít một hơi sâu, gương mặt lãnh cảm nhìn Lục Thần, môi nhếch lên tự giễu:
" ngươi nói đúng, ta chính là ghê tởm ngươi nên mới nhanh chóng muốn trốn đi, thật không ngờ lão già đó lại trở mặt. Quả nhiên không nên tin tưởng loại người như các người"
ding hận ý tăng lên 20% chúc mừng ký chủ
tiếng hệ thống inh ỏi vang lên, Tần Nam mặc kệ, hắn nhìn biểu tình đông cứng của Lục Thần, lòng không khỏi đau xót.
Xin lỗi Tiểu Thần, thật sự xin lỗi ngươi
Lục Thần vẫn nhìn chăm chăm vào Tần Nam, nhìn con người vừa rồi lạnh lùng nói ghê tởm hắn. Trái tim đau đớn đến khôn cùng, hắn gần như không khống chế được mình mà bật khóc.
Hắn không hề nghĩ Tần Nam lại có thể nói những lời này với hắn, tình cảm cứ theo nước mắt mà tuôn trào. Tay hắn ôm trọn khuôn mặt Tần Nam không ngừng nỉ non:
"Nhưng .....ta yêu ngươi a........ ta rất yêu ngươi a..... tại sao ngươi lại muốn trốn ta.... tại sao lại muốn rời ...xa ta,....ta thực sự rất yêu ngươi...... rất yêu ngươi......"
Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống chạm vào gò má Tần Nam khiến lòng hắn càng thêm tê tái. Đứa trẻ này thế nhưng lại vì những lời nói vô tình của hắn mà khóc.
ding hận ý tăng lên 30%
ding hận ý tăng lên 50%
tiếng hệ thống vang lên không ngừng nhắc nhở hắn, một chút yếu lòng này cũng không thể thay đổi được gì, cho dù thế nào hắn vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ cho nên không cần phải do dự cũng không cần phải nặng lòng.
Tần Nam cố nén tâm trạng, tự nhào nặn ra biểu cảm khinh thường vô cùng trào phúng nói:
" yêu? Lục Thần ngươi có tư cách yêu sao? cái tình yêu đáng kinh tởm đó của ngươi ta không dám nhận a~, ta chính là chỉ nhìn thấy gương mặt của ngươi cũng đã thấy ghê tởm cho nên mới trốn ngươi, trốn đến nơi không có mặt của ngươi"
Lục Thần không thể tin được Tần Nam lại có thể nói với hắn những lời này, hắn luôn biết tình cảm này là sai trái nhưng hắn không thể chấp nhận được việc Tần Nam ghê tởm hắn, muốn rời xa hắn.
Hắn không cho phép, tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra.
Hắn gần như hét lên một cách điên cuồng
"không ...... không... ta tuyệt đối sẽ không thả ngươi đi, tuyệt đối không để ngươi.... rời xa ta.... ngươi là của ta Tiểu Nam"
Tần Nam thấy tâm tình của Lục Thần đột nhiên trở nên âm trầm, có chút không khống chế được.
Đôi mắt xám tro bỗng như hố đen sâu hun hút hệt như loài dã thú đã mất khống chế, chuẩn bị nhào tới xử lí con mồi của mình.
" Lục.... Lục Thần..... ngươi ngươi còn không mau thả...... thả ta ra...."
Tần Nam lắp bắp nói, lòng không khỏi hoang mang. Tình trạng của Lục Thần có chút không đúng
" ha,...... thả ngươi sao......ha ha..."
Lục Thần đột nhiên cười phá lên làm Tần Nam vô cùng hoảng sợ.
" Tiểu Nam.... ta tuyệt đối sẽ không thả ngươi đi.....ta yêu ngươi... làm sao có thể để ngươi rời xa ta chứ.....ta yêu ngươi a..."
lục Thần tỉ mỉ vuốt ve khuôn mặt Tần Nam, đôi mắt xám tro tràn ngập sự si mê cùng du͙© vọиɠ độc chiếm sâu thẳm.
Hắn cúi đầu hôn lấy người con trai hắn yêu nhất. Mặc cho người kia điên cuồng giãy dụa, khép chặt môi. Bàn tay ác ý khẽ chạm vào chiếc cằm trắng nõn, dùng một lực ép khuôn miệng xinh đẹp kia phải bật mở. Đầu lưỡi hắn nhanh chóng vói vào, say mê hưởng thụ mật ngọt nơi khoang miệng người kia.
Tần Nam bất ngờ bị hôn mà lúng túng, chỉ có thể trừng to mắt, điên cuồng giãy dụa, khép chặt môi không cho đối phương vói vào công kích. Trong lòng vô cùng hoảng sợ, không ngừng kêu gọi hệ thống.
Hệ thống hệ thống đây là loại tình huống gì?
Lục Thần hắn ...... hắn điên rồi sao.
hệ thống:" hệ thống cũng không rõ tình hình, đành phải trông chờ vào kí chủ a"
Cái gì? ngươi không thể vô trách nhiệm......A
Tần Nam đang rối rắm không biết phải làm thế nào thì cằm bị bóp mạnh, cơn đau khiến môi hắn bật ra thành tiếng.
Lục Thần thừa cơ hội lúc đó liền đưa lưỡi vào trong càn quét. Ban đầu động tác hắn có hơi trục trặc nhưng càng về sau hắn như nếm được mật ngọt liền trở nên vô cùng điên cuồng.
Lưỡi hắn tựa như con rắn nước, lướt qua từng ngóc ngách nơi khuôn miệng, ép buộc lưỡi Tần Nam cùng mình quấn quít chơi đùa. Tần Nam bị hôn đến không thở được, thân thể bị chế trụ khiến hắn chỉ có thể để mặc cho Lục Thần tùy ý hôn môi. Không được... khó thở quá..... cứ tiếp tục như vậy hắn sẽ chết..... không thể..
Tần Nam dùng hết sức lực còn sót lại, cắn một cái thật mạnh vào lưỡi con người đang điên cuồng hôn hắn. Mùi máu tanh lan tỏa khắp khuôn miệng. Lục Thần lúc này mới nuối tiếc dứt khỏi nụ hôn cuồng nhiệt. nơi khóe miệng hai người còn vươn máu tươi cùng dịch vị khiến Tần Nam không khỏi dáy lên cảm xúc buồn nôn.
Lục Thần vươn lưỡi liếʍ vết máu nơi môi mình, âm thanh có chút khàn khàn vô cùng tà tính:
" a..... tiểu Nam... ngươi dám cắn ta..... thật không ngoan nha....."
nói rồi liền không để ý đến biểu tình hoảng sợ cùng phản kháng kịch liệt của Tần Nam. Hắn lại một lần nữa cúi xuống.
Lần này không phải là hôn môi mà công kích nơi yết hậu nhạy cảm, khẽ dây dưa rồi liếʍ mυ'ŧ thẳng một đường đến cần cổ, cắи ʍút̼ nơi đó không ngừng cho đến khi để lại toàn những dấu đỏ ám muội.
Lục Thần mới vừa lòng ngừng lại, hắn nhìn quần áo trên người Tần Nam đột nhiên cảm thấy vô cùng chướng mắt liền dứt khoát xé bỏ chúng. Chính mình cũng đứng dậy từ từ lột bỏ bộ y phục xa hoa.
Tần Nam thấy Lục Thần đứng dậy thoát y liền biết chuyện gì sắp xảy ra. Hắn cố gắng dùng sức lực cuối cùng của bản thân mà liều mạng đứng dậy chạy trốn. Vừa đến cuối giường liền vấp ngã.
Đau đớn kéo đến, Tần Nam cố gắng bật dậy chạy ra ngoài cửa nhưng mới bước được vài bước liền bị một cánh tay ôm lên ném trở lại chiếc giường mềm mại. Tần Nam nhìn Lục Thần không một mảnh vải ở trước mặt mình.
Đáng sợ hơn hết là hắn nhìn thấy côn ŧᏂịŧ thô to đang cương cứng lên vì hưng phấn. không... không thể nào... Tần Nam hoảng Sợ đến mức run rẩy không ngừng.
" Lục ... Lục Thần..... ngươi tính làm gì..... đừng qua đây..."
Áp chế Tần Nam đang giãy dụa dưới thân. Lục Thần mỉm cười nhìn hắn như con thú nhỏ bị dồn đến đường cùng.
" Tiểu Nam, ngươi biết ta yêu ngươi mà đúng không?"
Lục Thần nhẹ nhàng nói, tay hắn khẽ lướt đến hai quả anh đào hồng sẫm, nhẹ nhàng vuốt ve khiến Tần Nam lạnh sống lưng lại không ngừng run rẩy.
" tại sao ngươi lại muốn rời khỏi ta a"
âm thanh hắn rất nhẹ nhàng, ôn nhu nhưng tay hắn đang không ngừng mân mê bỗng véo mạnh vào một bên quả anh đào khiến Tần Nam không nhịn được rên nấc lên.
Cho dù không phải là phụ nữ mẫn cảm nhưng nơi đó vốn ít đυ.ng chạm đột nhiên bị mạnh bạo như vậy khiến Tần Nam không khỏi sinh ra cảm giác.
Ngón tay thon dài dần lướt xuống bụng rồi dừng lại nơi hạ thể, chạm nhẹ vào tính khí đang cứng lên vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Điều đó khiến Tần Nam cảm thấy vô cùng nhục nhã, rõ ràng bản thân vô cùng chán ghét hành vi của Lục Thần thế nhưng lại không khống chế được mà phản ứng sinh lý. Hắn là thẳng nam a, tuy rằng chưa có bạn gái nhưng Tần Nam chưa bao giờ nghĩ chính mình lại rơi vào hoàn cảnh bế tắc như vậy, hắn bây giờ tựa như con cá nằm trên thớt chỉ có thể bất lực chờ bị làm thịt.
Không... hắn không thể để chuyện này xảy ra được. Tần Nam hoảng loạn nghĩ cách thoát thân:
" Lục Thần...... ngươi.... ngươi không thể làm như vậy.... ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngư......A... ngươi"
Tần Nam còn chưa kịp nói xong đã cảm thấy có dị vật xâm chiếm tiểu huyệt. Nơi riêng tư bị xâm phạm khiến Tần Nam đau đớn cùng xấu hổ mà hét lên, chân bắt đầu dùng toàn lực vãy đạp hòng thoát ra.
Lục Thần lại chẳng coi phản kháng của Tần Nam ra gì, ngón tay tiếp tục đâm sâu vào tiểu huyệt mà tùy ý càn quấy, khám phá nơi tiểu huyệt bí ẩn.
" Tiểu Nam.. ngươi bây giờ không có khả năng thoát khỏi ta, cả đời cũng không thể thoát khỏi ta. ngươi là của ta... ta yêu ngươi... cho nên ngươi chú định cả đời phải ở bên cạnh ta"
Lục Thần rót vào tai hắn những lời mật ngọt như tình nhân nhưng đối với Tần Nam lại giống như lời nguyền vĩnh viễn trói buộc hắn.
Lục Thần liếʍ mυ'ŧ tai hắn đến khi nó đỏ lên ẩm ướt mới chuyển dời sang đôi môi căng mọng. Lưỡi hắn luồn lách vào khoang miệng bắt buộc chiếc lười đang cố gắng chạy trốn của Tần Nam cùng mình triền miên dây dưa không dứt.
Tần Nam tiếp tục cắn vào lưỡi hắn nhưng Lục Thần căn bản chẳng quan tâm mà vẫn tiếp tục dây dưa thậm chí còn có chút hưng phấn lên. Máu tươi cùng dịch vị trộn lẫn với nhau càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ bản năng khát máu của Lục Thần khiến hắn càng trở nên hưng phấn cuồng nhiệt.
Tìиɧ ɖu͙© trong mắt càng lên cao, Lục Thần không thèm quan tâm đến phản ứng kịch liệt của người dưới thân, cùng một lúc đem 2 ngón tay nữa chen vào cửa huyệt mà càn quấy. Tần Nam kêu lên thảm thiết, nơi tiểu huyệt riêng tư chưa từng bị xâm phạm đột nhiên bị ngoại vật tiến vào. Ba ngón tay Lục Thần tham lam không ngừng luật động vào sâu hơn thì chạm vào một điểm nhô lên. Tần Nam bỗng rên khẽ, kɧoáı ©ảʍ xa lạ bỗng trào đến khiến hắn khẽ run rẩy.
Sau đó nhận ra mình vừa mới phát ra tiếng rêи ɾỉ mà hoảng hốt cắn chặt môi lại. Lục Thần mỉm cười cuối cùng cũng tìm thấy rồi a. Ngón tay linh hoạt không ngừng đâm vào phần nhô lên, chơi đùa kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Chẳng mấy chốc tiểu huyệt khô khốc đã có chút ướŧ áŧ chảy dịch. Tần Nam dưới sự trêu chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ không ngừng cũng không tự chủ được mà thống khoái bắn ra. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c văng tứ tung, dính lên khóe miệng của Lục Thần.
Hắn đưa lưỡi lên liếʍ, ánh mặt tràn ngập mê luyến, khẽ nói vào tai Tần Nam
"thật ngọt a"
Tần Nam không khỏi hoảng loạn cùng hoang mang. Hắn ghê tởm hành động của Lục Thần thế nhưng lại đối với hành vi ghê tởm đó sinh ra kɧoáı ©ảʍ, cảm giác tê dại sung sướиɠ đến mức khiến hắn không nhịn được bắn ra.
Tần Nam càng hoảng hốt hơn khi Lục Thần đột nhiên rút ngón tay ra khỏi miệng huyệt thay vào đó là côn ŧᏂịŧ thô to đã sớm căng cứng lên vì du͙© vọиɠ cứ thuận theo thúc mạnh vào điểm nhạy cảm vừa tìm được. Dứt khoát một lần tiến vào hết
"Aaaaaaaaaaaahhhhhhh"
Hạ thân truyền đến cảm giác đau đớn khôn cùng. hậu huyệt tuy đã được nới rộng nhưng vẫn chưa thể ngay lập tức tiếp nhận côn ŧᏂịŧ to lớn của Lục Thần.
Vách tràng non nớt bị kéo căng đến nỗi rách toạt ra chảy máu. Tần Nam đau đến chảy nước mắt, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm. Hắn chưa từng trải qua cơn đau nào khủng khϊếp như bây giờ, toàn thân như bị xé thành 2 mảnh, đau đớn đến mức Tần Nam buông bỏ hết mọi phản kháng, nước mắt không ngừng tuôn rơi,yếu ớt cầu xin.
" Lục Thần...a... cầu xin ngươi mau rút ra...... cầu xin ngươi...ahhh... tha cho ta đi... cầu ngươi...."
Lục Thần lại hưng phấn vô cùng, nội bích nóng bỏng ướŧ áŧ của Tần Nam gắt gao mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của hắn vô cùng chặt khít mang đến cho hắn kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt chưa từng thấy. So với trong mộng chân thật hơn gấp nhiều lần.
Mùi máu tươi càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính tàn bạo ác liệt trong máu hắn. Lục Thần hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© chiếm đóng, mặc kệ lời cầu xin thảm thiết của Tần Nam. Hắn xem máu như chất bôi trơn mà kịch liệt va chạm, gần như là điên cuồng luật động không ngừng rút ra cắm vào. Mỗi lần đều mạnh mẽ đâm sâu vào đến tận cùng bên trong. lục Thần thở dốc mang theo sự hưng phấn cuồng nhiệt của tìиɧ ɖu͙©, không ngừng ghé vào tai Tần Nam nỉ non:
" Tiểu Nam... ngươi thật tuyệt... ngươi có cảm nhận được không?... bên trong ngươi.... là ta"
Tần Nam thống khổ tột cùng, mỗi lần luật động hắn lại cảm thấy như nội tạng bị bóp méo, những kɧoáı ©ảʍ trước đó đều mất sạch.
Tần Nam dùng chút sức lực yếu ớt mà giãy dụa điên cuồng trong vô vọng, cố gắng thoát khỏi sự xâm phạm của Lục Thần nhưng càng giãy dụa lại càng đau đớn.
Đến cuối cùng hắn chỉ có thể bất lực cầu xin Lục Thần buông tha cho mình.
" a..... ahhhahh Thần...Th.. thần xin..xin ngươi...tha cho ta.... cầu xin ngươi"
lời cầu xin đầy tuyệt vọng lại khiến cho Lục Thần càng thêm hưng phấn. Hắn khẽ vuốt ve đôi mắt đẫm nước của Tần Nam, mỉm cười hạnh phúc
ta cuối cùng cũng có được ngươi tiểu Nam
Bây giờ ngươi chỉ có thể ở bên cạnh ta mặc cho ta muốn làm gì thì làm a~
Tìиɧ ɖu͙© lên cao khiến Lục Thần hưng phấn cực độ. Hắn siết chặt lấy eo Tần Nam mà điên cuồng ra vào luật động.
Tiểu huyệt non nớt ẩm ướt liên tục phải tiếp nhận sự xâm phạm cuồng bạo của Lục Thần. Máu cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vấy bẩn khắp nơi tạo nên một cảnh tượng vô cùng da^ʍ mỹ. Cứ như vậy Tần Nam bị dày vò một đêm.
Hắn không biết mình đã vì đau đớn mà ngất đi rồi tỉnh lại không biết bao nhiêu lần. Chỉ biết Lục Thần như dã thú điên cuồng đang đọng dục không ngừng chà đạp thân thể hắn. Mặc cho hắn cầu xin tha thứ đến thế nào Lục Thần cũng như không nghe thấy mà tiếp tục dày vò thân thể hắn.
Cứ như thế một đêm đó vĩnh viễn là ác mộng in sâu trong kí ức của Tần Nam.
----------- ta là đường phân cách---------
sáng hôm sau
Tần Nam tỉnh dậy thấy mình vẫn ở trong căn phòng quen thuộc. Điều đó chứng minh, chuyện xảy ra hôm qua là sự thật, không phải là một giấc mộng.
Tần Nam cố gắng ngồi dậy nhưng đầu đau như búa bổ, toàn thân vô lực. Thân thể như vừa bị xe tải cán qua, một cử động nhỏ cũng khiến hắn đau đến chảy nước. Đặc biệt là nơi riêng tư kia tựa như bị xé đôi ra.
Nhưng hắn không thể nằm chờ chết, hắn phải rời khỏi đây rời khỏi nơi đáng sợ này. Ý chí thôi thúc Tần Nam ngồi dậy, đôi mắt mờ nước nhìn những vết tích còn sót lại đêm qua lại cảm nhận được hạ thân trướng lên chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại của ai kia.
Tần Nam dáy lên cảm xúc buồn nôn, cứ thế mà nôn ra. Bỏ qua sự ghê tởm chính bản thân mình. Hắn cố gắng lê từng bước khó khăn ra ngoài.
Hắn phải thoát khỏi đây
thoát khỏi cơn ác mộng này
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng máu cứ theo cử động vô lực của Tần Nam mà không ngừng chảy ra. Nơi hậu huyệt bị tàn phá lại bị rách ra đau đến mức Tần Nam không còn đủ sức bước tiếp. Thân thể tàn tạ đầy những dấu xanh tím không trụ nỗi mà ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo. Trong cơn mê mang hắn thấy ai đó đang gọi mình
Tiểu Nam
nhưng hắn đã không còn sức lực nữa mà thϊếp đi.
------------- tâm sự tuổi hường------------
Cuối cùng cũng xong, vì đây là lần đầu mình viết cảnh H nên còn chưa tốt lắm, sau này mình sẽ cải thiện hơn.
Bởi vì mới chỉ là công lược thứ nhất nên mức độ H còn nhẹ chỉ là rape bình thường, mấy công lược sau sẽ càng ngày càng biếи ŧɦái a~ Đây chỉ là bước khởi đầu mà thôi v
thật ra ta tính quy định mỗi chương là 2000 từ thôi nhưng không biết viết kiểu gì lại ra 3000 mấy từ luôn×_×