Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 7: Tận thế nữ vương 2

Tô Lăng lái xe rất nhanh, cứ như là sợ có gì đó sẽ chắn phía trước vậy, gặp thây ma “cướp bóc” cũng không đâm chết được, còn bị mắc kẹt dưới xe, tốn rất lâu để rửa sạch. Bởi vậy sau khi có kinh nghiệm một lần, tốc độ bây giờ có thể trực tiếp đánh bay một con thây ma nặng hơn trăm cân, như vậy đường sá mới xem như thông.

Cũng may trên đường cao tốc này không xảy ra tắc đường, ngẫu nhiên chỉ có một vài chiếc xe dừng lại giữa đường nhưng đủ để Tô Lăng lái xe qua. Còn về đám thây ma gặp được trên đường đi, Tô Lăng không định gϊếŧ.

Khoảng một giờ sau, cuối cùng Tô Lăng cũng thấy một căn nhà tọa lạc độc lập. Lái xe đến gần mới thấy rõ, thì ra là một trạm xăng dầu đã bị bỏ hoang. Hai bên trạm còn có cửa hàng tiện lợi và cửa hàng quần áo.

Tô Lăng cúi đầu nhìn chiếc áo bông rách nát và cái váy đen thùi của mình cùng mái tóc rối bù, bây giờ cô rất chắc chắn rằng quần áo mình rất tơi tả.

Bởi vì lúc trước chỗ mà đám Nghiêm Cảnh Phong tìm đều là khá hẻo lánh để trốn, tránh bị đàn thây ma bao vây tấn công, bởi vậy đương nhiên là không có cửa hàng gì. Tô Lăng có thể tìm được đồ ăn là nhờ có một quán rất nhỏ giống như quán ở nông thôn, bên trong tuy đã bị “cướp bóc” vài lần, nhưng cũng còn lại không ít thứ.

“Tiểu Quái, cậu đi giải quyết đám thây ma bên trong đi!” Tô Lăng bởi vì có dị năng tinh thần, nên cô có thể cảm giác được sự dao động của sóng não phát ra từ đám thây ma trong trạm xăng. Tô Lăng có thể khống chế Tiểu Quái, đương nhiên có thể gϊếŧ chết đám thây ma chưa thăng cấp rất dễ dàng.

Tiểu Quái cứng ngắc xuống xe, chất phác đi về phía mà Tô Lăng chỉ cho nó.

Tô Lăng lẳng lặng ngồi trong xe, không phải cô không muốn xuống xe, mà là trong trạm xăng dầu này có không ít thây ma. Tuy cô từng gϊếŧ thây ma, nhưng lúc ấy chỉ có một, hai thây ma thôi, nếu bây giờ cô liều lĩnh vọt vào, tất nhiên sẽ bị thây ma vây lấy. Cho dù có Tiểu Quái hỗ trợ, nhưng cũng không thể hoàn toàn bảo đảm mình không bị thương.

Quả nhiên, Tiểu Quái vừa đi vào trạm, lập tức khiến đám thây ma khác chú ý, nhưng không có con thây ma nào dám tới gần. Dù sao Tiểu Quái đã là thây ma cấp 1, thây ma bình thường đều có áp lực rất lớn về cấp bậc, nếu Tiểu Quái là thây ma có dị năng tinh thần, thì nó còn có thể khống chế thây ma để sử dụng chúng.

Chỉ trong chốc lát đã nghe thấy các loại tiếng động gầm rú, xé rách, Tô Lăng biết đây tất nhiên chỉ là một bên chém gϊếŧ. Đợi khoảng nửa tiếng sau, Tô Lăng mới chậm rãi xuống xe. Cô cầm vũ khí của mình, một con dao gọt hoa quả, chạy về phía hai thây ma mặt thối rữa dữ tợn đang đi ra cửa hàng tiện lợi do nghe thấy có tiếng động.

Hai thây ma dĩ nhiên ngửi thấy mùi máu thịt của con người, lập tức thay đổi phương hướng, đi về phía Tô Lăng. Tô Lăng do có dị năng tinh thần nên sức lực được nâng cao lên không ít. Cô nhảy lên đá một con thây ma, nhân lúc này, cô nhanh chóng đá vòng cầu*, bay thẳng vào gáy một con thây ma khác. “Phụt, xì…” một tiếng, liền thấy cổ thây ma kia bị chặt xuống, sau đó lại đá vòng cầu đá về phía thây ma phía trước.

(*) Đá vòng cầu: hay còn gọi là roundhouse kick, là cú đá thường thấy nhất trong võ thuật.

Đáng tiếc kỹ thuật của Tô Lăng bây giờ không tốt, chỉ chém đứt được cánh tay của tên thây ma kia, vừa thấy tên đó hung hăng vươn tay còn lại định bắt Tô Lăng lại. Đúng lúc Tô Lăng lùi ra sau thì đột nhiên, một móng vuốt màu trắng xuyên thủng qua đầu nó, bùm một tiếng liền ngã xuống đất không dậy nổi.

Tô Lăng híp mắt nhìn Tiểu Quái, mỉm cười, giơ ngón tay cái lên, trong lòng lại cực kỳ kinh ngạc. Hình như cô đâu bảo Tiểu Quái giúp cô, cô có thể tự mình đối phó hai thây ma này. Nghi hoặc chôn trong lòng, nhưng không lập tức truy vấn.

Đôi mắt tối đen của Tiểu Quái vẫn không hề có biểu cảm gì, chỉ lẳng lặng thu nhặt tinh hạch, sau đó đưa toàn bộ cho Tô Lăng.

Mở cánh cửa của cửa hàng tiện lợi ra, nơi này vẫn chưa có ai vào, cần cái gì cũng có. Tô Lăng vui vẻ ăn no nê một bữa rồi đi tắm rửa, bởi vì ở đây có bồn chứa nước dự phòng.

Tô Lăng thư giãn tắm rửa một hồi, đương nhiên lúc tắm cũng bảo Tiểu Quái thay quần áo ở bên ngoài tắm rửa thay quần áo.

Đợi đến khi nó đi ra, thực sự khiến cho Tô Lăng kinh ngạc trước vẻ đẹp của nó. Lúc trước Tiểu Quái rất bẩn, thủ đoạn gϊếŧ thây ma lại quá tàn bạo, khiến chất lỏng máu đen xen lẫn một ít xám trắng phun khắp người nó.

Bây giờ được tắm rửa, nổi bật trước nhất là gương mặt rõ ràng. Có lẽ do nó không phải là người, làn da trông có vẻ khá trắng, trong suốt, loại làn da này trên thế giới không biết được bao nhiêu người ngưỡng mộ? Một đôi mắt đào hoa, nếu không phải là màu đen thuần, không biết sẽ phóng điện giật chết bao nhiêu người đây?

Nghĩ tới bộ dạng của nó khi vẫn còn là thây ma sơ cấp thì chuyển biến này thật đúng là không gì sánh kịp.

Chỉ là, Tô Lăng nhìn quần áo bẩn dưới đất, lúc này mới cảm thấy thật đúng là tanh tưởi khó ngửi, thế mà cô lại mặc được lâu đến thế.

Chỉ huy Tiểu Quái vứt quần áo đó đi, còn cô thì đã sớm thay quần áo thể thao, đồng thời còn lấy không ít quần áo đơn giản thích hợp với mình.

Đợi đến đêm khuya, Tiểu Quái vẫn ở bên ngoài gác đêm, dù sao nó vốn dĩ không cần ngủ. Bởi vậy có thể thấy được Tiểu Quái rất hữu ích đối với Tô Lăng.

Nhưng khi Tô Lăng vừa tìm được một chiếc sô pha chuẩn bị ngủ thì bỗng nghe thấy bên ngoài có tiếng nổ máy, không chỉ thế còn kèm theo rất nhiều tiếng nói chuyện, ngay sau đó là Tiểu Quái rống lên một tiếng. Tô Lăng lập tức bật dậy, vội vàng chạy ra ngoài.

Cảnh trước mặt thiếu chút nữa làm Tô Lăng tức nổ phổi, cô đã phải tốn bao nhiêu công sức mới thăng cấp được Tiểu Quái, vậy mà lúc này cả người nó tản ra mùi khét, khuôn mặt vốn tuấn tú lại bị thiêu hoàn toàn biến dạng, giống như là con người bị lột da vậy.

Thỉnh thoảng còn có vài tia điện màu tím xẹt qua trên mặt, mà bên kia, một cô gái xinh đẹp mặc quần áo màu đen cực kỳ sạch sẽ, ánh mắt cô ta lúc này hơi tối lại, rút ra kiếm dài, nhắm thẳng vào đầu Tiểu Quái đánh tới.

“Chết tiệt!” trong lòng Tô Lăng chỉ muốn chửi F*ck your mother, hét lớn lên,“Dừng lại!”

Đáng tiếc Tô Lăng lớn tiếng đúng là có làm không ít người chú ý tới cô, nhưng cô gái Tiêu Vũ Đồng kia lại hoàn toàn không định dừng lại, vẻ tàn nhẫn trong mắt càng sâu.

Tô Lăng thấy thế, nếu trên tay có gạch thì cô sẽ không chút do dự ném thẳng vào mặt Tiêu Vũ Đồng, bà nó chứ! Chẳng lẽ chưa gì mà vũ khí mạnh mẽ nhất của mình đã bị hủy sao? Ngay lúc kiếm của Tiêu Vũ Đồng sắp sửa chém vào đầu Tiểu Quái, Tô Lăng không chút khách sáo tập trung năng lực tinh thần công kích vào não Tiêu Vũ Đồng.