Giới Giải Trí Còn Có Loại Thao Tác Này Sao?

Chương 56: Chân nhân tú (2)

Ngôn Trăn nhìn thấy bộ dáng muốn phát hỏa của Triệu Bảo Thương, nhanh chóng thừa dịp nàng chưa kịp mắng chửi người, nắm chặt tay Triệu Bảo Thương, làm Triệu Bảo Thương bình tĩnh.

Lửa giận của Triệu Bảo Thương có chút phát không ra.

Nàng nhìn đôi mắt của tiểu fan, nội tâm tức khắc mềm mại xuống.

Tiểu fan đáng giận, lần nào cũng đều lợi dụng loại ánh mắt đáng thương muốn chết tới dụ hống mình.

Mình đúng là một idol kiêm chức người yêu tốt lại ưu tú, nhưng cũng không đại biểu mình có thể một lần lại một lần dung túng cho hành vi hồng hạnh xuất tường của tiểu fan.

Nàng bày ra dáng vẻ "Xem cô giải thích như thế nào" ném cho Ngôn Trăn.

Ngôn Trăn ngoài ý muốn xem hiểu.

Cô tiến đến cạnh Triệu Bảo Thương nói: "Không sao, tôi sẽ ngủ dưới đất cùng cô."

Triệu Bảo Thương nghe vậy lộ ra một cái thực khắc chế tươi cười: "Đừng lo, tôi nhất định dẫn cô đến ở -- phòng tân phòng."

Nàng trung gian tạm dừng một chút.

Nhưng là có lỗ tai đều có thể nghe được kia mơ hồ ba chữ -- "Chúng ta".

Chúng ta hôn phòng.

Đây mẹ nó là muốn quậy kiểu gì nha?

Lục Mính kinh ngạc đến ngây người: "Quan hệ của các cô cũng tốt quá nhỉ?"

Không chỉ Lục Mính, mà người bên cạnh nghe được những lời này cũng tỏ vẻ rất kinh ngạc.

Rốt cuộc trước đó không lâu, Triệu Bảo Thương và Ngôn Trăn còn bởi vì quan hệ không tốt mà lên hot serch.

Nhưng mà nhìn lại quan hệ hiện tại của hai người, muốn cùng nhau ở phòng tân hôn...... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nhất định lăng xê đi.

Mọi người ở trong lòng yên lặng bổ não ra ý nghĩ này.

Chỉ là hai người này còn cần lăng xê sao?

Một người là kẻ có tiền, một người là phái thực lực......

"Tôi thật đúng là hoàn toàn không nghĩ tới nha!" Lục Mính đến gần Ngôn Trăn nói, "Nhưng không sao, nếu các cô không có chỗ ở, giường lớn của tôi vẫn như cũ hoan nghênh các cô!"

Triệu Bảo Thương nhíu mày, ôm tiểu fan nhà mình dịch xa ra một chút, cường điệu: "Đây là người của tôi."

Lục Mính: "...... Tôi biết mà, fan của cô."

Triệu Bảo Thương nói: "Cô ấy từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới đều là của tôi, muốn ngủ cũng chỉ có thể ngủ với tôi!"

Lục Mính cảm thấy Triệu Bảo Thương giống như điên rồi, không dám nhiều lời, nhanh chóng phắn đi.

Đám fan xem phát sóng trực tỏ vẻ không thể lý giải: 【 Tính chiếm hữu của Triệu Bảo Thương cũng quá cao nha, bất quá chỉ là sắm vai với fan một chút cũng phải bồi ngủ sao. 】

【 Thím lầu trên chắc là không biết rồi, Ngôn Trăn thực ra chính là fan trung thành của Triệu Bảo Thương, lúc này được mạnh mẽ thông báo, trong lòng khẳng định đã nở hoa. 】

【 Nếu không nghe lầm, Triệu Bảo Thương đây là ở trong Chân Nhân Tú xuất quỹ đi. 】

【 Thật lợi hại, ta muốn chuyển thành fan. 】

Lão Triệu cầm điện thoại xem video cũng nhìn thấy một màn này.

Tức giận đánh nghiêng chén trà.

Hai người trong màn ảnh còn đang ân ân ái ái, lão Triệu giận suýt nữa đá bay cái bàn.

Đây mẹ nó, còn tưởng rằng Nhị Nữu sẽ thu liễm.

Ai ngờ đâu còn nháo lên TV!!

Lão Triệu trực tiếp gọi điện thoại cho con trai, muốn con trai nhanh chóng ngừng cái tiết mục c*t chó này lại.

Con trai lão khó xử nói: "Ban đầu là có thể ngừng, nhưng mà bây giờ, phía trên đột nhiên muốn nâng đỡ Ngôn Trăn, con thật sự không còn cách nào khác."

Lão Triệu cắn răng: "Vậy đem tất cả phân đoạn hai người này ái tới ái lui, ngủ tới ngủ lui đều cắt hết, một cái cũng không được lưu lại!"

Con trai lão ho khan hai tiếng, nhanh chóng đáp ứng.

Ngôn Trăn cùng Triệu Bảo Thương không biết lão Triệu cũng đang xem phát sóng trực tiếp.

Hai người còn đang đắm chìm trong nguy cơ không có tiền.

Kỳ thật mọi người đều không có tiền.

Vì vậy đã có người dùng tiền mua băng ghế với bàn, bắt đầu mở quán kiếm tiền.

Vương Hoán cùng lão diễn viên ở một bên mở một quầy hàng, đặt một cái bàn nhỏ lên khối vải bố trắng cùng với một cái đệm.

Còn có tờ giấy được dán ở trên bàn.

Ngôn Trăn đi qua xem, phía trên viết "Thu phí bắt mạch, một lần năm đồng".

Mặt của Vương Hoán cùng lão diễn viên có độ công nhận, hai người đều từng diễn vai bác sĩ, thoạt nhìn có thể tin tưởng.

Không tới chốc lát, đằng trước bàn đã có một đám người vây quanh.

Một người lấy năm đồng tiền, giá cả tiện nghi, lại còn có có thể tiếp xúc với minh tinh.

Mặc kệ là có bệnh hay không bệnh cũng sẽ đến xem náo nhiệt, thì túi của đội Vương Hoán đã chứa đầy tiền.

Các fan xem phát sóng trực tiếp hô lớn: 【666666, cái thao tác này thật lợi hại, cũng không biết là thật hay giả. 】

【 Hẳn là không sai được, Vương Hoán vốn dĩ học y, trong nhà cơn là y học thế gia. 】

【 Hơn nữa bên cạnh còn có Hoan tỷ canh giữ, Hoan tỷ đã từng diễn mấy vai bác sĩ trung y, tây y không phải sao, ít nhiều gì cũng sẽ hiểu. 】

Ngôn Trăn liền học theo, ở bên cạnh mở một sạp đoán mệnh đoán mệnh lấy tiền.

Chỉ là giá cả tương đối cao, một lần 500.

Có người ôm lòng hiếu kỳ chạy tới, sau khi thấy giá cả thì chùn bước.

Nhân viên công tác nói: "Cô nên hạ thấp giá cả một chút sẽ tương đối tốt, giống như Vương Hoán kìa."

Ngôn Trăn nói: "Tôi có thể nhìn thấu vận mệnh của người khác, một mạng người thì làm sao có thể có giá năm đồng được."

Sạp hàng ở cách vách có một người phụ nữ trung niên đeo vòng cổ nhẫn vàng xinh đẹp dịu dàng đi ra.

Nhìn thấy sạp hàng của Ngôn Trăn, lại đến xem náo nhiệt.

"Đoán mệnh?" Người phụ nữ nhìn tờ báo chí trên mặt đất, phía trên viết, "Còn một ngày ba quẻ, một quẻ 500, sao cô không đi ăn cướp luôn đi?"

"Có thể tính trước rồi lại đưa tiền, bởi vì tôi chắc chắn sẽ không tính sai."

Ngôn Trăn chỉ vào bồn hoa bên cạnh, mời người kia ngồi xuống.

Người phụ nữ đại khái là không thiếu tiền, mở miệng đáp ứng: "Được rồi, tôi đây thử xem."

Ngôn Trăn hỏi: "Xem cái gì?"

"Nhân duyên." Nữ nhân nói.

"Tới viết một chữ." Ngôn Trăn lấy giấy bút ra.

Người phụ nữ viết xuống một chữ "Thiên".

Ngôn Trăn nhìn xong chữ này, lại nhịn không được đến xem tướng mạo người phụ nữ, cuối cùng nói: "Cô sợ là có tai nạn đổ máu, hơn nữa còn là hôm nay."

Người phụ nữ tức giận dậm chân: "Cô đùa à?? Đang êm đang đẹp rủa tôi làm gì, minh tinh các người đều là vậy sao, tôi thế nào cũng phải lên Weibo mắng cô một trận."

Người phụ nữ này mắng rất hung ác.

Triệu Bảo Thương đứng lên, lạnh lùng nhìn người phụ nữ.

Người phụ nữ lập tức lúng túng: "Làm, làm gì đây, cô cho rằng có tiền là có thể khi dễ người sao?"

Sắc mặt Triệu Bảo Thương âm lãnh.

Ngay cả mình còn luyến tiếc mắng tiểu fan, thì người khác có tư cách gì mà mắng.

Nàng chuẩn bị đánh người.

Nhưng khi giơ tay ra trước, lại bị Ngôn Trăn ngăn cản.

Cả người Ngôn Trăn cơ hồ đều phải vùi vào cơ thể của nàng, dùng sức lực rất lớn để ôm lấy nàng.

Lỗ tai Triệu Bảo Thương có chút đỏ.

Vui đùa cái gì vậy, đây là ở trước màn ảnh đó, không những có phát sóng trực tiếp, sau này còn sẽ cắt nối thành CD để có thể cất chứa tiết mục.

Mà hiện tại, tiểu fan còn ôm lấy mình như thế.

Nàng ngơ ngẩn nhìn Ngôn Trăn, nhìn vành tai tròn tròn của Ngôn Trăn, lông tơ tinh tế trên khuôn mặt, cần cổ hơi lộ ra mạch máu màu xanh lá.

Không biết tại sao, đây đều có thể dễ dàng làm mình động tình.

Rõ ràng không có trúng tình cổ.

Nhưng nàng lại cảm thấy dù tiểu fan có đánh một hắt hơi, cũng đều là đang câu dẫn mình.

Nhất cử nhất động của người này đều trở thành dáng vẻ mà mình thích nhất.

Triệu Bảo Thương đưa tay ôm Ngôn Trăn, không nghe thấy người ở chung quanh đang nói cái gì, qua một lúc lâu, mới đối diện với ánh mắt lo lắng của tiểu fan.

"Cô không sao chứ?" Ngôn Trăn hỏi.

Triệu Bảo Thương dùng ngón cái xoa mặt Ngôn Trăn, lắc đầu.

"Cô không nên xúc động như vậy chứ." Ngôn Trăn nghĩ tới ánh mắt vừa rồi của Triệu Bảo Thương, cảm thấy một trận rét run, "Chuyện đánh nhau trước đó cô bị bôi nhọ đã đủ nhiều, mọi người đều nói cô không giống một đứa con gái."

Triệu Bảo Thương suy nghĩ: "Tôi đây liền không là con gái."

Nếu không phải con gái, thì mình và tiểu fan càng thêm thuận lợi ở bên nhau.

Không sai, nàng thích tiểu fan, thích đến tình nguyện vì người này mà chuyển đổi giới tính.

Triệu Bảo Thương có chút bị mình làm cho cảm động.

Ngôn Trăn cười: "Nhưng trong mắt tôi, dù cô có là giới tính gì đi chăng nữa cũng không quan hệ, vì dung mạo của cô lớn rất đẹp."

Mặt Triệu Bảo Thương lại đỏ lên.

Nàng bị câu nói của Ngôn Trăn làm thần hồn điên đảo, nếu lúc này đang ở trong phòng tân hôn, nàng nhất định sẽ làm chuyện người kết hôn phải làm.

Người phụ nữ nhìn không nổi nữa.

Khán giả xem phát sóng trực tiếp cũng nhìn không được.

【 Ai tới nói cho tôi biết đi, đây rốt cuộc là lăng xê hay là thật sự?? 】

【 Nếu hai người này ở bên nhau -- nghĩ thôi cũng thật kinh khủng, kỳ thật năng lực của Ngôn Trăn rất mạnh, chỉ tham gia có một bộ phim cùng một tiết mục Chân Nhân Tú, mà tất cả đều nổi tiếng. 】

【 Đúng vậy, Ngôn Trăn ở cùng với Triệu Bảo Thương thật là quá lãng phí!! Triệu ảnh hậu ngoại trừ tiền ra thì còn cái gì? 】

【 còn có nhan sắc. 】

【......】

Ngôn Trăn trấn an Triệu Bảo Thương xong, tiếp tục đoán mệnh cho người phụ nữ: "Cô lại đây, tôi tiếp tục phân tích cho cô."

Tuy rằng người phụ nữ cảm thấy mơ hồ.

Nhưng thấy Ngôn Trăn còn không có đòi tiền, lại thêm bộ dáng mười phần tự tin, vẫn tiếp tục đi qua.

Người quay phim ở một bên tuy cảm thấy tiết mục nhà mình hẳn phải khỏe mạnh hướng về phía trước, phản đối phong kiến mê tín.

Chỉ là lúc này lời nói của Ngôn Trăn thật sự có chút nghiêm túc.

Hôm nay sẽ xảy ra tai nạn đổ máu.

Cho dù là kẻ lừa đảo cũng không dám bảo đảm hoàn toàn như vậy, chẳng lẽ Ngôn Trăn chuẩn bị tự mình ra tay đánh người phụ nữ này một trận?

Camera chậm rãi tới gần quầy hàng của Ngôn Trăn.

Sau khi người phụ nữ ngồi xuống, thái độ bình đạm nói: "Tới đi, dù sao đoán không chuẩn tôi sẽ không đưa tiền cho cô."