Giới Giải Trí Còn Có Loại Thao Tác Này Sao?

Chương 13: Kéo phiếu bầu

Edit by Trâm

Hứa Vi Vi gọi điện thoại nói cho Ngôn Trăn thời gian báo danh đã kết thúc, hiện tại ở Weibo cùng các mạng xã hội khác đang bầu phiếu, các tuyển thủ có thể tự mình dùng các loại phương thức gây chú ý để kéo phiếu bầu.

Phương thức kéo phiếu bầu rất nhiều, có thể tìm bạn bè thân thích, cũng có thể dùng tiền mua lòng người, nhưng một ip chỉ có thể tính là một phiếu, lặp lại sẽ trở thành phế thải.

Làm thế nào để kéo phiếu bầu mới mau?

Ngôn Trăn suy nghĩ một chút, lên Weibo đăng bài viết.

Trên Weibo, cô đã phát một bài phổ cập về kiến thức huyền học.

@ trưởng công chúa bên người tiểu áo bông:

- Những ngày gần đây, trên không trung ở đế đô có kim vân che lấp mặt trời, dễ dàng khiến cho người ta lâm vào trạng thái hôn, nếu là người bị nhẹ thì chỉ cần dùng rượu trắng tỉnh não, hoặc là trước khi đi vào giấc ngủ hãy khấu răng niệm tỉnh chú. Nếu có người bị nghiêm trọng, phải yêu cầu uống rượu cành liễu rồi nhẹ nhàng xoa trán ở giữa người cùng sau lỗ tai.

Cái tài khoản này trước đó tàn nhẫn vạch trần những người bôi đen Triệu Bảo Thương, mức độ nổi tiếng ở trong vòng lớn mạnh, nhất thời đưa tới chú ý không nhỏ.

Đại gia sôi nổi công kích Ngôn Trăn, nói cô đầu óc có bệnh, phong kiến mê tín.

Nhưng mà thực nhanh, những người công kích trước đó lại tìm đến.

Chết thổ hào Triệu Bảo Thương: 【 đại nhân cứu mạng, con mèo nhà tôi thật sự không ăn không uống, vẫn còn luôn nôn, xin hỏi có biện pháp nào không? QAQ】

Triệu Bảo Thương lăn ra giới giải trí: 【 Ta hai ngày nay ăn cái gì cũng bị nghẹn, po chủ…… Là ngươi sao……】

Chuyên nghiệp hắc Triệu: 【…………??? Đáng sợ như vậy sao? 】

Ngôn Trăn thống nhất trả lời: Chỉ cần tâm tư sạch sẽ, cuộc sống sẽ yên bình.

Có vài người khóc lóc thề, đem tên Weibo sửa lại, làm sáng tỏ tin tức bôi đen lúc trước, cũng không dám bôi đen Triệu Bảo Thương nữa.

Bên dưới có người tới xem náo nhiệt: 【 bản nhân là người ở đế đô, mấy ngày nay đích xác có chút đặc biệt dễ ngủ, chút nữa sẽ đi thử phương pháp của chủ thớt. Thuận tiện hỏi một câu, tỉnh thần chú là gì vậy? 】

Ngôn Trăn phát ra một đoạn kinh bốn chữ.

Sau khi phát xong lại bắt đầu kéo phiếu bầu: 【 đại gia nếu cảm thấy hữu dụng, mời lên đầu trang mạng của ta bầu một phiếu. 】

Quần chúng ăn dưa:……

Phát xong Weibo, Ngôn Trăn sợ hiệu quả chậm, đi đến cửa sổ nhìn, nhìn đến một đám người đang đánh cuộc cờ tụ lại với nhau.

Cô đi qua.

Bàn cờ vừa vặn thay đổi người chơi, Ngôn Trăn nhanh chóng hỏi: “Tôi có thể tham gia sao?”

Mấy ông cụ nhìn cô: “Người trẻ tuổi, cô phỏng chừng sẽ phải đem toàn bộ tài sản thua hết.”

Ngôn Trăn tìm trong ba lô: “Không có việc gì, tôi chỉ còn có năm ngàn.”

Năm ngàn này là sau khi nộp tiền thuê nhà còn dư lại.

Nếu thua hết, cô khả năng sẽ không có cơm ăn, nhưng Ngôn Trăn cũng không cảm thấy mình sẽ thua.

Cụ ông thấy cô thế tới rào rạt, lại nói: “Người trẻ tuổi tiền tiêu vặt nhiều, trông thấy việc đời cũng tốt. Ván cờ này sẽ không thu tiền của cô.”

Người vừa mới đứng dậy cũng muốn xem náo nhiệt.

Mấy người ở đây đều khá tò mò, người trẻ tuổi này sẽ xài chiêu thức gì, vì thế một người tránh ra một đường cho Ngôn Trăn, để cô ngồi ở trên ghế.

Cụ ông chơi chính là cờ vây.

Tung hoành được mười chín năm, bàn cờ bằng gỗ, lại dùng ngọc làm quân cờ, cầm vào trong tay, xúc cảm lạnh lẽo.

Ngôn Trăn bên quân đen, đầu tiên đánh hạ thượng giác bên phải.

Cụ ông liền chiếm trước giác khác, Ngôn Trăn lại lạc một tử, cụ ông bắt đầu muốn chết sống với thượng giác bên phải.

Sau khi hai bên trắng đen hạ mười mấy nước, thế cục bàn cờ hướng về quân trắng.

Bên cạnh có người âm thầm lắc đầu: Người trẻ tuổi quả nhiên vẫn không được, cờ vây coi trọng thành phiến, như thế nào có thể đông một bước tây một bước, đây không phải xằng bậy sao?

Hiển nhiên cụ ông chơi cờ cũng là nghĩ như vậy.

Ông cảm thấy Ngôn Trăn bất quá chỉ là một tay mới.Khí thế của người thắng hai ván cờ lan rộng ra.

Thế cục bàn cờ ở trong lòng ông đã định thắng bại.

Nếu đã thắng, dứt khoát phải thắng xinh đẹp một chút, cụ ông muốn làm đại long(rồng lớn) ra tới.

Lại qua mấy chục nước đi.

Trên bàn cờ đã có thể nhìn ra hình thức đại long, cụ ông cầm lấy một tướng chuẩn bị thu quan.

Chợt ngẩn ra.

Quân cờ trên tay do dự một hồi chưa đánh xuống.

Đợi ước chừng năm phút, bên cạnh có người thúc giục: “Lão Triệu, hạ cờ a.”

Lão Triệu không động tĩnh.

Lại qua nửa phút, run rẩy buông tay.

Mặt khác mấy người hiểu cờ nhìn lại, chậm rãi trừng lớn mắt, không dám tin tưởng.

Sau đó thở dài: “Thua rồi.”

Người vừa mới thúc giục nói: “Thua thì không phải rất bình thường sao? đến lượt tôi đến lượt tôi.”

“Là lão Triệu thua.” Người hiểu cờ trả lời.

Hắc tử tán sa kia cục diện giống nhau, ban đầu tưởng rằng là đánh lung tung, lại không nghĩ rằng, đến lúc sau, mỗi một bước đều trở thành nước cờ chết sống mấu chốt.

Lão Triệu đã không còn chỗ để có thể chơi cờ.

Vô luận là đánh như thế nào, đều bị cục diện đồ long(gϊếŧ rồng)

Thua thua.

Lão Triệu trái lo phải nghĩ, cảm thấy mình khinh địch, giận thiếu chút nữa xốc bàn cờ.

Rốt cuộc vẫn luôn cho rằng mình đã định sẽ thắng, tốt đẹp nghĩ sẽ làm đại long rồi chờ thu quan, đột nhiên phát hiện mình thua, ai cũng đều không dễ chịu.

“Lại đến!” Lão Triệu nói.

Bên cạnh có người mắng: “Ta lau, ông đều ở đây một buổi chiều!”

Lão Triệu sờ túi, móc ra một tấm thẻ tín dụng kim sắc: “Tôi có rất nhiều tiền, lại đến!”

Ngôn Trăn thời điểm nhìn thấy tấm thẻ kim sắc hai mắt đều sáng.

Thực nhanh lại nghĩ tới chuyện chính của mình.

Cô cười hắc hắc cùng vài vị lão nhân gia nói: “Tôi chơi cờ không nghĩ bài bạc, chỉ nghĩ muốn kéo phiếu bầu.”

“Kéo phiếu bầu?”

Vài người không quá minh bạch.

“Chính là nếu tôi thắng, thì phiền toái các vị mời nhi tử cùng nữ nhi trong nhà giúp tôi ở trên mạng bầu chọn một phiếu, tôi muốn trở thành ảnh hậu, hiện tại mới vừa khởi bước, tương đối gian nan.”

Vài vị lão nhân gia nháy mắt đã hiểu.

Bọn họ không phải đồ cổ, hơn nữa chương trình kia độ hot thật sự cao, đầu đường ngõ nhỏ đều có thể nhìn đến.

“Được a!” Bọn họ lập tức đáp ứng.

Một người bổ sung: “Hơn nữa tôi nhớ rõ cháu gái của lão Triệu cũng là một ảnh hậu đi, fans có rất nhiều, đến lúc đó tuyên truyền một chút, xác định giúp cô vững chắc lấy được giải nhất!”

Lại là ảnh hậu a.

Ngôn Trăn nghĩ, đầu năm nay ảnh hậu cũng thật nhiều.

Lão Triệu lại cùng Ngôn Trăn chơi mấy ván, mỗi lần đều thua, sau khi thua đến tâm trạng bùng nổ, mới đứng dậy về nhà.

Vào thứ bảy, lão Triệu cùng người nhà ăn cơm.

Người nhà đang ngồi ở bàn ăn, lúc sắp ăn cơm, lão Triệu khụ hai tiếng.

Lập tức trong nhà lần lượt từng người buông đũa xuống, cẩn thận lắng nghe lão Triệu muốn nói gì.

“Hôm nay ta đánh cuộc cờ, bị thua.” Lão Triệu chậm rì rì nói.

Triệu gia gia chủ nhẹ nhàng thở ra: “Ba, chỉ là mấy đồng lẻ mà thôi, ngài thiếu tiền có thể nói thẳng.”

Lão Triệu nói: “Ta lần này cũng không phải bài bạc.”

Mọi người đột nhiên hít hà một hơi.

Còn có thể đánh cuộc gì, đánh cuộc cổ phần, đánh cuộc phòng ở? Sẽ không đem trong nhà khuê nữ nhi tử cấp đánh cuộc hết đi.

Lão Triệu tiếp tục nói: “Là cái tham gia thi đấu tiểu cô nương, ta thua cuộc, phải cho nàng kéo phiếu.”

Mọi người nhẹ nhàng thở ra.

Triệu lão đại nói: “Nhị muội fans nhiều, kêu nàng hỗ trợ kéo phiếu bầu.”

Triệu lão tứ nói: “Đúng đúng đúng, nhị tỷ lợi hại.”

Triệu Bảo Thương nhìn hai người liếc mắt một cái, lãnh đạm nói: “Các anh nhận thức không ít tiểu minh tinh đi.”

Hai người cứng đờ.

Lão Triệu tầm mắt giống như tia laser bắn lại đây: “Nga?”

Triệu Bảo Thương nói: “Dù sao con sẽ không giúp người xa lạ kéo phiếu bầu.”

Không thân cũng chẳng quen, nàng lười làm đến loại sự tình này.

Sau khi nói xong dư lại mấy huynh đệ tỷ muội bắt đầu vạch trần, vạch trần xem ai nhận thức được nhiều tiểu minh tinh nhất.

Lão Triệu phách chén một cái, nói: “Được rồi, đừng cãi nhau, lão đại trước hỗ trợ kéo phiếu.”

Triệu lão đại há hốc mồm.

Triệu Bảo Thương cười nhạo một tiếng, muốn châm chọc mỉa mai vài câu, lúc này lão Triệu lại nói.

“Tiểu cô nương kia tên Ngôn Trăn, số 83, lớn lên có chút đen, đôi mắt rất có thần, đừng có bầu sai.”

Triệu Bảo Thương hơi thở chợt tắt.

Thế nhưng là Ngôn Trăn?

Là trùng tên trùng họ, hay thật sự là người cùng nàng đối diễn Ngôn Trăn?

Triệu Bảo Thương cơm nước xong xuôi, vội vã lên mạng xã hội kiểm tra một chút.

Người trong ảnh chụp khẽ mỉm cười, một bộ dáng hiền từ.

Quả nhiên chính là Ngôn Trăn mà nàng biết.

Tiểu fan tới tìm nàng?!

Triệu Bảo Thương vui vẻ muốn xoay vòng vòng.

Nhưng thực mau lại nghĩ đến: Vì sao Ngôn Trăn đến đế đô, lại không có gọi điện thoại tìm nàng?

…… Triệu Bảo Thương nổi giận.

Loại chuyện kéo phiếu bầu này, Sao Ngôn Trăn lại không trực tiếp đi tìm nàng?! Nhân khí của nàng chẳng lẽ không thể so với đại ca sao?

Thật đáng giận.

Triệu Bảo Thương ở trong phòng đi tới đi lui, kịch bản đều lười nhìn đến.

Sau một hồi tức giận, nàng lên mạng tìm Weibo của Ngôn Trăn,vào xem một chút.

Liếc mắt nhìn một cái phảng phất như mở ra cảnh cửa của một thế giới mới.

Chỉ thấy trên Weibo của Ngôn Trăn, tất cả đều là giữ gìn đối với chính mình.

Triệu Bảo Thương một lần nữa tâm như nở hoa: Tiểu fan này, thì ra là đối với mình yêu thương cuồng nhiệt như vậy a.

Khẳng định là cảm thấy sợ sẽ quấy rầy đến mình, mới không có trực tiếp tìm tới, thật là ngoan ngoãn đến làm người đau lòng a.

Editor có lời muốn nói:

Chương này toàn về đánh cờ nên ta edit gì ta cũng không hiểu! Vì không biết đánh cờ a! Thông cảm cho ta có mấy từ chưa được thuần Việt hết nên đọc có chút khó hiểu! Ai biết thì chỉ lại cho ta với!!! T_T