Siêu Thần: Chư Thần Vinh Quang

Chương 93: 93: Biên Tập Ký Ức

Thời gian mấy tuần trôi qua, Agnes rất nhiều lần tìm đến Kara phòng ngủ gõ cửa, nhưng làm thế nào cô nàng cũng không trả lời.

Lo lắng khiến Agnes suýt chút nữa bạo lực phá cửa đi vào, nhưng nghĩ đến Kara vẫn thường đóng cửa làm thí nghiệm nên nén lại ý định.

Dù như vậy cô nàng trong lòng cũng khó chịu cực kỳ.

Phòng ngủ bên trong, Kara lúc này đang nằm trên giường lớn, vẫn mặc cái kia áo blouse chứng tỏ cô nàng nằm như vậy đã mấy tuần.

Nhưng Thiên Sứ tự nhiên năng lực kèm theo khiến cô nàng sạch sẽ không một hạt bụi, khuôn mặt vẫn thánh khiết xinh đẹp hoàn mỹ.

Ân,đầu tóc rối không tính.

Bỗng nhiên, Kara ngồi thẳng dậy, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc giống như đã quyết tâm làm cái gì.

"Khởi động Bình Minh Gene Động Cơ!"

"Đinh....!Bình Minh Gene Động Cơ khởi động thành công, tốc độ tính toán 12 Tần."

Kara ngừng một chút, liền đem mấy tuần trước thị giác thu lấy tin tức dưới dạng đoạn phim trình chiếu ra.

Nhìn lại một lần nữa ngày đó cảnh tượng, nàng trong lòng không khỏi hiện ra khác lạ cảm xúc.

Nhưng rất nhanh liền lắc đầu, đúng là kích động thật, nhưng đó không phải là điều nàng mong muốn.

"Phân tích đoạn này trí nhớ, so sánh trong ký ức về Agnes 10 năm trở lại đây hành vi biểu lộ cảm xúc, đem khác thường biểu hiện tiến hành hợp lý thay thế!"

Ra lệnh xong, Kara lần nữa nằm xuống giường nhắm chặt lại hai mắt.

Có lẽ nàng hèn nhát.

Hay đúng hơn nàng không dám đối mặt với bản thân.

Chuẩn xác nhất là nàng không muốn Agnes bị thương tổn.

Cho nên nàng lựa chọn cải biến ký ức, giống như đã từng làm với Ngân.

"Đinh...!Đang thực hiện mệnh lệnh...!Đang phân tích Agnes khác thường hành vi...."

Mặc kệ bên tai không ngừng vang lên Bình Minh hoạt động báo cáo, đã mấy tuần liền không chợp mắt, Kara rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.

Có lẽ đã làm ra quyết định sáng suốt, nên tâm hồn nàng rất nhẹ nhõm, không biết mơ thấy gì khiến nàng đang ngủ trên môi hiện lên nụ cười hạnh phúc.

"....Phân tích thành công....!Đang tìm kiếm hoàn mỹ phối hợp....!1...!3......151......!5646......!25236...."

"....Phối hợp hoàn tất....!Đang tiến hành thay thế....!1%....!9%....!45%....!90%...!100%...

Thời gian tí tách trôi qua, không biết qua bao lâu, Kara bên tai vang lên tiếng "Đinh" cảnh báo đánh thức.

"Đinh....!Đã hợp lý thay thế....!Phải chăng trình chiếu?"

Chậm rãi mở ra hai mắt, giấc mơ tuyệt vời khiến nàng trên môi vẫn còn treo lấy nụ cười.

Mặc niệm mở ra đã sửa lại thị giác hình ảnh, qua nhiều lần xem kỹ Kara không khỏi hài lòng gật đầu.

Trong ký ức nội dung vẫn như cũ, cũng là Agnes biểu thị muốn sở hữu Vô Song, cũng xuất hiện cướp đoạt, giả ngây thơ hành vi, vẫn khoe khoang tìm đường chết như vậy, nhưng đoạn quỳ xuống hô chủ nhân cầu xin hình ảnh đã bị thay thế bằng hành động khác.

Bởi vì Bình Minh tốc độ đến 12 Tần toàn lực vận toán nên cả đoạn phim nhìn rất suôn sẻ, không hề đình trệ chút nào, chỉ cần sau này nàng không toàn lực chú ý cũng sẽ không phát hiện đã từng bị sửa đổi qua.

"Đem dung hợp...!Chờ đã!!"

Đang chuẩn thay thế ký ức Kara bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì.

"Bình Minh, mở ra tối cao quyền hạn, xâm lấn Agnes Thứ cấp Gene Động Cơ!"

"Đinh....!Chỉ lệnh xâm lấn Thứ cấp Gene Động Cơ đã vi phạm cấm kỵ hành vi, phải chăng muốn tiếp tục?"

Mặc dù đã từng hứa không muốn sử dụng quyền hạn này, nhưng lần này Kara kiên định không đổi: "Tiếp tục!"

"Đinh....!Đã tiếp thu chỉ lệnh....!Đang hướng lên tầng cao hơn hệ thống yêu cầu trao quyền..."

Kara bên tai bỗng nhiên truyền đến khác lạ điện tử âm.

"Đinh....!Bình Minh Gene Động Cơ đang xin quyền truy cập vào tầng thứ cao hơn, phải chăng cho phép?"

"Cho phép!"

Đây là nàng trước kia khai phát Thứ cấp Gene Động Cơ lúc thiết lập nhiều lớp quyền hạn, để đề phòng nàng đôi khi bốc đồng xâm lấn các cô gái Gene Động Cơ làm ra ngu ngốc hành vi.

"Đinh....!Đã nhận được trao quyền....!Đang tỉnh lại Kara lý trí....!Kara lý trí đã thức tỉnh!"

Đột nhiên, Kara trước mặt xuất hiện một cái hình chiếu, đó là một cái Kara khác, nhưng khuôn mặt lạnh như băng, ánh mắt nhìn thẳng Kara không hề có chút ba động nào.

"Ngươi chắc chắn muốn xâm lấn Agnes Gene Động Cơ?"

Kara lý trí hỏi lại lần nữa.

"Đúng vậy!" Kara gật đầu.

Kara lý trí không nói gì thêm liền nhắm lại hai mắt.

Bình Minh Gene Động Cơ tự động kết nối vào ba đài Thiên Thể Máy Tính đem tốc độ vận toán lên đến 24 Tần.

Trong nháy mắt Kara khí tức trên thân biến đổi, một cỗ mênh mông uy áp từ trên thân cô nàng khuếch tán ra.

Đây là do Ám Năng Lượng được tăng lên tốc độ vận toán gia trì trở nên sinh động không bị khống chế hướng thân thể bên ngoài chui ra, tạo nên năng lượng trên mặt uy áp.

Thân thể bỗng nhiên khác thường nhưng Kara cũng không để ý, bởi vì đây chính là nàng lý trí sử dụng.

Lý trí cũng không phải là nàng nhân cách thứ hai, mà là nàng lấy tự thân tam quan thiết kế ra một cái giám sát chương trình.

Bản thân nhảy thoát tính cách nàng biết rất rõ, cho nên lý trí tồn tại để làm ra tối ưu phán đoán đề phòng nàng mất kiểm soát.

Một lúc sau, Kara lý trí mở mắt ra, nhìn chăm chú vào Kara lạnh lùng nói:

"Tuyệt đối lý trí phân tích xong, xâm lấn Agnes Gene Động Cơ lý do đã được thông qua!"

Kara không bất ngờ chút nào, bởi vì đây là chuyện đương nhiên, nàng đang vì Agnes tốt.

"Đinh....!Bình Minh Gene Động Cơ đã nhận được cấm kỵ quyền hạn, đang xâm lấn vào Agnes Thứ cấp Gene Động Cơ...."

Hoàn thành xong nhiệm vụ, Kara lý trí chuẩn bị lần nữa rơi vào ngủ say, bỗng nhiên nàng dừng lại, hướng về Kara nói: "Ngươi nên đối mặt với bản thân!"

Sau đó, hình chiếu liền biến mất.

Kara nghe được lý trí dạy dỗ không khỏi khinh thường bĩu môi, lẩm bẩm nói: "Không tình cảm giống như cục băng một dạng!"

Chợt, cô nàng sắc mặt trở nên lạnh lùng: "Ta liền là ngươi, chê bai ta là cục băng chẳng lẽ không phải nói ngươi sao?"

"Ngươi lập tức im miệng, Kara đại nhân làm sao như cục băng được!" Cô nàng lập tức chuyển hình, tức giận hét to phản bác.

"Ngươi sa điêu bộ dáng nhìn thật ngu!" Kara lại lạnh lùng nói.

"Đáng giận cái này cục đá!!" Kara hung hăng phản bác.

"Sa điêu câm miệng!" Kara đột nhiên nhe răng, hai mắt trừng lên đầy hung ác nói.

Cô nàng bất chợt lười biếng, cực kỳ thông thạo nằm ngửa xuống giường, dùng chậm rãi nhịp điệu lên tiếng: "Ta nói các ngươi ồn ào làm gì? Đều không phải là Kara sao?"

Vừa nói xong, Kara liền đứng lên, vội vàng sửa sang gọn gàng giường gối, vừa làm vừa phàn nàn nói: "Lười biếng thật là, ăn rồi lại nằm, không hề có tự giác ý thức gì cả..."

Đang làm giữa chừng, Kara bỗng nhiên ngồi bệt xuống sàn nhà, hai mắt rưng rưng, miệng mếu máo khóc lên: "Các ngươi đừng cãi nhau, là ta không tốt..."

"Tự ti cút đi, làm vĩ đại Kara đại nhân xấu mặt, ngay cả sa điêu cũng không bằng..." Kara đứng thẳng dậy, cái cằm ngẩng cao, cực kỳ miệt thị nhìn xuống.

Rất nhanh, cô nàng liền mở miệng cười ha ha, cực kỳ vui vẻ nói: "Sa điêu có gì sai, sa điêu khiến cuộc sống vui vẻ!"

"Nói đến, chúng ta mấy tuần rồi không ăn, các ngươi không thấy đói sao?" Kara chợt cau mày xoa bụng phàn nàn.

Bỗng nhiên, "Đinh" một tiếng vang lên, không gian bốn phía như đảo ngược, Kara mờ mịt mở ra hai mắt xung quanh một lượt, lại nhìn bên cạnh lộn xộn giường chiếu không hề có dấu vết sắp xếp, cô nàng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

"Đám này ồn ào nhân cách thật phiền, đặc biệt là cần cù tên kia đáng ghét nhất, dám mắng chửi Kara đại nhân lười biếng!"

Nói xong, cô nàng liền đắc ý nằm trở lại trên giường, ánh mắt không ngừng chuyển động thao tác trước mặt màn hình giả lập.

Rõ ràng, dù không bị mắc chứng đa nhân cách nhưng Kara vẫn tự cho là nàng lười biếng nhân cách mới là chủ đạo.

"Bình Minh, đem đoạn này ký ức dựa theo ta đã sửa chữa phiên bản tiến hành sửa đổi..."

"Đinh....!Đang thực hiện mệnh lệnh..."

Rất nhanh, Kara liền xuất hiện một đoạn hình ảnh chiếu lại cảnh tượng ngày đó, nhưng Agnes hành vi đã bị thay thế, hoàn mỹ ghép đôi với nàng sửa chữa phiên bản.

"Đem Agnes ký ức thay thế!" Kara không do dự mệnh lệnh.

"Đinh....!Đang thi hành..."

Không biết qua bao lâu, Kara liền lần nữa ra lệnh: "Thực hiện thay thể ta ký ức!"

Sau đó, cô nàng điều chỉnh thoải mái tư thế, tiếp tục ngủ ngon đi.

Truyện do tác giả Việt sáng tác, xem truyện gốc ở https://sangtacviet.xyz/truyen/sangtac/1/562/

---------------

Ngày hôm sau, Kara thức giấc, lười biếng vươn vai một cái, ngáp dài ngáp ngắn đi đến Quang Huy số 0 phòng ăn.

"Agnes, sớm!" Cô nàng nằm lên bàn, nhỏ giọng nói.

"Sớm? Đã là giữa trưa!"

Trong bếp đang nấu ăn Agnes rõ ràng nghe được, cô nàng âm thanh từ bên trong vang vọng ra.

Kara mơ màng đáp trả: "Ngươi không hiểu, ta đồng hồ sinh học chậm hơn ngươi mấy giờ!"

Không mất bao nhiêu thời gian, Agnes mang tạp dề, hai tay bưng hai mâm thức ăn đi ra, một mâm đặt tại Kara phía trước, còn một mâm đặt tại nàng vị trí.

Cởi ra tạp dề quăng qua một bên, Agnes nhìn thấy Kara vẫn ngủ ngon ngọt, tư thế ngủ lại không đẹp chút nào, đặc biệt là khóe miệng một bên ngây thơ chảy ra nước bọt, cô nàng không khỏi chửi bậy.

"Ta tuy rằng bị ngươi ảnh hưởng, nhưng so với ngươi lười biếng, ta rõ ràng không cùng một đẳng cấp!!"

Rất rõ ràng, Kara hôm qua sửa đổi ký ức đem hai người đoạn thời gian không gặp mặt chính là ngủ liên tục mấy tuần liền.

Kara mệt mỏi ngồi thẳng người, mắt nhắm mắt mở, nhưng bàn tay vẫn chính xác bốc lên một miếng thịt cho vào miệng, vừa nhai ngồm ngoàm vừa nói.

"Nói ngươi không tin, ta cảm giác có thể cùng Alban thi ngủ đông!"

Agnes nghe vậy không khỏi trợn trắng mắt, Alban là Thánh Tinh bên trên nguyên cư một loài động vật có vυ', nó mỗi năm ngoại trừ ăn, đi vệ sinh, giao phối ra, còn lại thời gian đều là ngủ.

Đặc thù tiến hóa khiến Alban có khi ngủ liên tục mấy chục năm liền.

Tuy rằng Kara nói đùa, nhưng nàng tin tưởng nếu có cơ hội, cô nàng khả có khả năng rất cao cùng Alban thi ngủ một lần.

Kara nói được thì làm được trong quá khứ đã xảy ra rất nhiều lần.

Thấy Kara ăn bốc hành vi, Agnes quát khẽ: "Dùng đũa!"

Kara mở mắt ra liếc xéo cô nàng một cái, rồi ngoan ngoãn cầm đũa lên gắp thức ăn.

Còn trên tay vết bẩn, có vạn năng Sinh Vật Lực Trường, đừng nói chất bẩn hay vi khuẩn, kể cả chủng mới Covid cũng có thể loại bỏ ra bên ngoài.

"Ngơi có thể thay thế Ngân làm mẹ ta!" Cô nàng lẩm bẩm chửi bậy.

"Lo ăn của ngươi!" Agnes lắc đầu cười mắng.

Kara cười cười, hai người cực kỳ yên bình hưởng thụ bữa sáng, ân, chính xác hơn là bữa trưa, mà không hề lo âu phiền muộn bất cứ điều gì.

Nhưng mà, ký ức sửa chữa một lần, có thể sửa mãi được không?

Tương lai chuyện gì sẽ xảy ra chỉ có tác giả mới biết được.